Đêm,
Rời khỏi Ưng Giản Sầu, bên ngoài sẽ là một mảng lớn bình nguyên. Địa thế vô cùng trống trải nên Tống Khuyết cũng không sợ cùng tặc nhân mất dấu, cho Tiểu Yến Tử bay thật xa để tránh đối phương nghi ngờ.
Mãi đến tận thấy Linh Giang thành đã gần ngay trước mặt, hắn mới âm thầm bay tới gần Hắc y nhân trong vòng mấy chục mét.
Cũng may, chỉ là một con chim nhỏ mà thôi, Sứ Giả cũng không làm sao để ý.
Chỉ thấy người này hơi chút để ý xung quanh, thấy không phát hiện ai khả nghi liền nhẹ nhàng lướt qua tường thành bảo vệ, một đầu như quỷ mị chui vào sau đó lụp xụp khu dân nghèo. Tại chằng chịt các hẻm nhỏ như con ruồi không đầu thế chạy loạn một vòng rồi đột nhiên biến mất trong đêm.
Trước đó Tia Chớp theo dõi Huyết Y Tôn Giả cũng là như thế này mất tích.
Cũng may lần này Tiểu Yến Tử liền chưa từng để đối phương chạy ra khỏi mình phạm vi Lĩnh Vực.
Hóa ra tại nơi này trong một không thu hút gian nhà, phía dưới vậy mà cất dấu một nhánh mật đạo.
Tặc nhân chui xuống bên dưới đồng thời đem cửa đóng kỹ, Tiểu Yến Tử tự nhiên không thể tiếp tục bám theo được. Tại Lĩnh Vực còn chưa kịp thẩm thấu xuống dưới sâu hơn trượng mặt đất, Sứ Giả lúc này cũng đã mất đi hình bóng.
Nhưng Tống lão gia không vội, đã có một lần kinh nghiệm chui mật đạo hắn hiểu tại trong thành dám đào thứ này, vậy bên kia một đầu cách chỗ này phải không quá xa.
Chịu khó dùng Lĩnh Vực lần mò dọc theo thông đạo hướng đi, băng qua đường, qua đối diện nhà dân, đi thêm một đoạn nữa, cách chỗ cũ khoảng hơn m cuối cùng Tống đại quan nhân cũng đã tìm được nó bên kia một đầu.
Nhìn trước mặt cái này rộng lớn kiên cố kiến trúc, hắn trong lòng bất chợt dâng lên dự cảm bất tường.
Không ngoài gì khác, phía trước cổng kiến trúc treo một tấm biển hiệu ghi hai chữ to màu đỏ rực như máu cực kỳ thấm nhân.
Địa lao.
Bên cạnh nó cũng là một đống kiến trúc liên quan, hai nơi cả ngày lẫn đêm đều không thiếu những đội lính canh tuần tra coi giữ.
Trấn Phủ Ti.
Trong đầu hiện lên một cái vừa xa lạ lại vừa quen thuộc cái tên, Tống Khuyết còn chưa dám tin tưởng vào mình phán đoán. Hắn bắt đầu lần nữa để Tiểu Yến Tử bay quanh nơi này từng đống kiến trúc, cố gắng tìm kiếm khi nãy vị kia Sứ Giả khí tức.
Đợi cuối cùng phát hiện đối phương đang ung dung ngồi đả tọa tu luyện tại một gian biệt viện to lớn nhất nơi này, Tống lão gia mới không thể không sợ hãi chấp nhận mình vừa mới phát hiện ra một sự thật.
Hoàng Trạch!
Linh Giang Quận Tổng Bộ đầu Hoàng Trạch.
Nếu không nhầm vậy người ở trong phòng này chính là hắn.
Tại Trấn Phủ Ti, có riêng mình một gian độc lập biệt viện, lại là Nhất lưu cao thủ. Ngoài kẻ này ra vậy cũng không còn ai.
Lúc này dù là ở xa tận Mai Trang, bản tôn Tống Khuyết cũng cảm thấy trong lòng hàn khí ứa ra.
Lục Phiến Môn người nắm quyền cao nhất tại Quận thành vậy đồng thời cũng là Huyết Ma giáo yêu nhân, hơn nữa bản thân mình chí mạng nhược điểm đều bị đối phương nắm giữ đến mười mươi.
Cái này quả thật đáng sợ rồi.
Tống Khuyết không ức chế được dâng trào vô tận sát cơ.
“Ai!”
Một vị Nhất lưu cao thủ tinh thần là cỡ nào linh mẫn, hắn sát khí vừa lộ ra một chút như vậy liền bị đối phương phát hiện.
Tống lão ma rùng mình, vội vàng tiến vào Đạo Chủng Tâm Ma trạng thái giấu hết ý niệm, Tiểu Yến Tử cũng đồng thời nhanh nhẹn chạy khỏi chỗ này.
......
“Đại nhân, có chuyện gì sao?”
Đợi bên trong phòng người chạy ra ngoài sân, một nhóm tuần tra hộ vệ lúc này lập tức chạy đến hỏi thăm.
Nhíu mày nhìn chung quanh một hồi, không hề phát hiện cái gì khả nghi dấu hiệu sau vị kia Sứ Giả mới nghi hoặc lắc đầu.
“Các ngươi nãy giờ có nhìn hay nghe thấy gì lạ thường sao?”
“Hồi đại nhân, chúng ta vẫn luôn canh gác nghiêm ngặt, thật sự không có điều gì phát hiện.” – Đội trưởng nhóm hộ vệ trầm giọng mở miệng.
Chính bản thân mình vừa rồi chạy ra cũng không thấy bóng dáng một ai, thằng này lúc này mới lắc đầu mỉm cười.
“Vậy có thể là bản quan tưởng tượng rồi, ta vừa rồi lại cảm giác cứ như có người định ám sát ta.”
“Khà khà, đại nhân, vậy có lẽ là bên kia địa lao một ít phạm nhân oán thán khiến ngài chịu kinh động. Để thuộc hạ cho người sang kêu Hình bộ người để ý dạy dỗ lại đám này tặc nhân.”
“Ha hả, không cần phải như thế. Hẳn là do bản quan mấy ngày này mệt mỏi quá độ sinh ảo giác thôi, bây giờ đi nghỉ ngơi một chút liền tốt, các ngươi tiếp tục công việc của mình đi.”
“Rõ! Đại nhân ngài thực sự cũng nên nghỉ ngơi một chút, ngài nửa đêm nửa hôm còn phải vất vả tự thân đi thẩm vấn nghi phạm, thực sự chính là chúng ta tấm gương mẫu mực.” – Mấy vị cấp dưới không bỏ qua cơ hội nịnh hót.
Tiếp đó là một tràng vỗ mông ngựa, nhưng Tống Khuyết đã không tiếp tục để ý. Nghe mấy người cách nói chuyện hắn đã trăm phần trăm xác định một chuyện.
Sứ Giả chính là Hoàng Trạch.
Chúng ta kính yêu Tổng bộ đầu lại là Huyết Ma Giáo yêu nhân.
Tiện đà, trong lòng hắn trước kia rất nhiều nghi hoặc lúc này đã được giải khai.
Hoàng Trạch cùng Lưu gia ngày xưa đột nhiên phát động với Nhiếp Phong nhà Trần gia diệt tộc, còn tìm ra chứng cứ xác thực bọn họ cấu kết với Huyết Ma giáo, vậy hẳn cũng không phải là bị người lừa dối phạm phải sai lầm, mà tất cả đều là một tràng định sẵn âm mưu.
Như thế, Lưu gia cũng có rất nhiều khả nghi. Sherlock – Tống cũng đã có , thành nắm chắc gia tộc này cùng lão Huyết có quan hệ rất sâu.
Một điều nữa là Hoàng Trạch đối với mình bảo vệ, giữ gìn. Trước đó Tống lão gia còn nghĩ lão tặc này vì nể mặt ông thông gia Ngô Thiên mới giúp đỡ mình đây.
Có thể vì một người xa lạ vậy mà không ngại tự thân đến tận nhà tìm Đỗ Như Hối cảnh cáo, thực sự Tống Khuyết trước đó cũng cảm thấy mình hẳn là nợ đối phương một ít nhân tình.
Nhưng hóa ra, tất cả chỉ là nghĩ nhiều. Nhân gia đây là nghe theo lệnh Huyết Y Tôn Giả giúp bảo vệ hắn một nhóm đắc lực chân chó mà thôi.
Còn nữa, Hoàng Trạch ngày trước thiếu chút nữa vì thất trách mà bị lột chức nhưng bất ngờ khai khiếu, đột phá Nhất lưu. Bây giờ nhìn lại việc này tuyệt không phải trùng hợp như vậy.
Theo như Sa Mách Quyền lời nói, tu luyện Hấp Tinh Đại Pháp khiến người huyết khí pha tạp, gần như không thể tự thân đột phá Nhất lưu. Lão Hoàng có thể chọn lúc vừa vặn như vậy tiến giai hẳn là nhờ ơn con hàng nào đó ở phía sau lưng đẩy một phen.
Huyết Y Tôn Giả thủ đoạn Tống Khuyết cũng được chứng kiến một phần, quả thật phồn đa quỷ dị, có biện pháp giúp người đột phá cũng không phải không thể nào.
Tống trinh thám mấy ý nghĩ trên chỉ là một phen suy đoán nhưng sự thật cũng là chín không rời mười.
Linh Giang quận chính là lão Huyết đại bản doanh, trên có Lục Phiến Môn bao bọc, dưới có ngang dọc ổ cướp cho hắn sai sử. Phải tốn không biết bao năm công sức hắn mới tạo dựng nên được thế cục tốt đẹp như giờ, nếu bị phá hủy sau này cũng chưa chắc tìm ra được một chỗ nào tốt như thế.
Do đó, đừng nói trợ giúp Hoàng Trạch đột phá Nhất lưu cũng thuận tiện thay mình làm việc, vì bảo vệ cái này một khối phong thủy bảo địa mà bỏ ra đại giới lớn hơn Huyết Y cảm thấy cũng là đáng giá.
Chính vì thế Huyết Y Tôn Giả đối với Hoàng Trạch cực kỳ giữ gìn, định kỳ dùng Bách Quỷ Vong Sát Trận cho hắn tẩy rửa oán khí trên người không nói. Truyền thụ Hấp Tinh Đại Pháp so với người khác còn là hàng cao cấp hơn, Tống Khuyết nếu không cẩn thận thì hầu như không thể cảm nhận được trên người Hoàng Trạch pha tạp huyết khí, cùng loại hàng như Sa Mách Quyền, Ông Hồng ngày xưa quả thật cách biệt một trời một vực.
.......
Bây giờ lần ra thêm được một chút manh mối, nhưng đồng thời lại là kéo theo một đống rắc rối ở sau để Tống gia đầu cũng trở nên to như cái đấu.
Hoàng Trạch chuyện này một khi vỡ lở, vậy cùng hắn quan hệ mật thiết Ngô gia cũng tuyệt đối không thoát được can hệ. Ngô Thiên, Ngô Diệc mấy người bay chức là chuyện nhỏ, không khéo còn bị dính vào lao ngục tai ương nữa đây, thật sự khó nghĩ.
Nhưng thằng này cùng Huyết Y Tôn Giả chắc chắn phải chết, phải nhanh chóng chết, điều này không nghi ngờ chút nào.
Để hai con âm hiểm độc xà này ngày ngày núp sau lưng chỉ chờ cho mình một kích chí mạng, Tống Khuyết sống cũng không được yên tâm.
Vì thế, tạm thời chưa nghĩ ra cách giải quyết nhưng hắn cũng không lơi là đối với Hoàng Trạch theo dõi. Từ giờ Tiểu Yến Tử đó là / toàn thời gian tháp tùng vị này Linh Giang Tổng Bộ đầu, chỉ hi vọng lão Hoàng sớm ngày dẫn đường cho mình tìm ra lão Huyết.
Đã có đầu mối xuất hiện, vậy ngày này cũng hẳn không quá lâu. Tống Khuyết tâm tình dần dần bình phục xuống, tiếp tục yên tâm tu luyện.
Trải qua hơn chục ngày tẩy tủy, toàn cơ thể thuộc tính của hắn đều được tăng lên đáng kể. Sức mạnh ít nhất phải tăng , Hùng lực, bây giờ toàn thân ở bình thường trạng thái cũng có , Tượng lực, so với Chân Khí cảnh võ giả không kém cạnh chút nào, cực kỳ khủng bố.
Hơn nữa đà tăng này tuy có dấu hiệu chậm lại đôi chút nhưng hiển nhiên chưa phải là kết thúc. Nếu đợi hoàn thành luyện tủy Tống Khuyết dự đoán mình còn có thể đạt đến gần Tượng lực sức mạnh. Lúc đó bùng nổ ra Siêu Thần trạng thái, lão Đỗ hẳn cũng sẽ ăn không tiêu đi.
Đầu đầy một búng ý xấu Tống lão ma bắt đầu minh tư khổ tưởng, bày mưu nghĩ kế làm sao nhất tiễn hạ chim, đem Hoàng Trạch, Huyết Y, Đỗ Như Hối hết thảy bắn hạ.
Đáng tiếc thằng này điểm kỹ năng toàn thêm ở biểu diễn, biên kịch cùng quyền mưu thuật những cái khác còn thuộc dạng tay mơ. Có ngồi nghĩ nát óc cũng chưa ra được cái gì đẹp cả đôi đường phương án.
Nhiều khi Tống gia cũng rất muốn cùng phía dưới người thương thảo kế hoạch, nhưng chuyện này dính dáng đến hắn rất nhiều bí mật, có thể cùng người nói ra sao. Vì thế cuối cùng vẫn là phải bản thân mình đau khổ tình đối sách rồi.
Như ngốc Hùng thật tốt! – Không ít lần Tống Khuyết nảy ra như thế suy nghĩ.
Mình đây hẳn là năng lực càng lớn trách nhiệm càng nhiều. – Peter – Tống luôn là như thế cảm thán an ủi bản thân.
Còn là ta quá vĩ đại rồi!