“Tống thiếu, Chung thiếu. Ngóng trăng ngóng sao cuối cùng đã chờ được hai vị”.
Người còn ở xa, Vân Cửu đã sang sảng chắp tay cười chào. Tống Khuyết người thấy vậy liền cười chắp tay đáp lễ:
“Cửu ca”... “Vân huynh”
“Cửu ca, mấy hôm chúng ta còn bận thu xếp chỗ ở. Hôm nay mới có rảnh đến bái phỏng ngài đây sao. Tiện thể cũng muốn tham quan Vân Hải Các bảo vật cho mở mang kiến thức”.
“Ha ha, vậy nhị vị là đến đúng lúc. Hôm qua thương đội chúng ta mới chuyển hàng hóa đến, hôm nay vừa chưng bày, đảm bảo không khiến mọi người thất vọng. Để ta dẫn Tống thiếu ngươi đi xem, hôm nay hai vị tiêu phí ta xin hết thảy đánh chiết”.
Tống Khuyết nghe vậy mừng rỡ, vội vàng cảm tạ, người theo chân Vân Cửu nhanh chóng tiến vào.
Bên trong cũng đang có khá đông người, đều giống như bọn hắn hiếu kỳ quan sát đồ vật. Thi thoảng cùng đứng bên cạnh nhân viên nhỏ giọng nói chuyện.
“Tống thiếu, không biết ngươi cần mua thứ gì?”
Nghe đi phía trước Vân Cửu hỏi, Tống Khuyết trầm ngâm đáp:
“Linh dược, võ công, đao, cung, nói chúng nhiều thứ đối với võ công có trợ giúp đều cần, ta cũng không nói rõ ràng. Coi như xem cho mở mang kiến thức, phiền Cửu ca cho ta đều cho ta giới thiệu”.
“Có gì phiền phức, đây không phải công việc của bọn ta sao. Nơi này tầng một đều là những hàng bình thường, đối với Tống thiếu ngươi tác dụng ít ỏi. Để ta dẫn ngươi lên lầu , nơi đó mới có chân chính thứ tốt. Hi vọng lọt vào ngươi mắt xanh”.
Vân Cửu nghe Tống Khuyết yêu cầu sảng khoái đáp ứng.
Đây là đối tượng mà hắn vô cùng coi trọng, rất muốn kết giao.
Làm Vân gia gia bộc, từ nhỏ hắn đã được nhồi trong đầu tư tưởng hết thảy đều đặt lợi ích của Vân gia lên trên hết. Trong đó giúp gia tộc kết giao, lôi kéo các lộ anh tài cũng là nhiệm vụ vô cùng trọng yếu.
Theo đánh giá của hắn, Tống Khuyết hoàn toàn xứng đáng là một đối tượng mà Vân gia cần toàn lực lôi kéo.
Tuy bây giờ đối phương còn nhỏ yếu, bừa bãi vô danh nhưng tương lại người thiếu niên này có thể đi đến bước nào hắn cũng không dám khẳng định.
Có thể tự học võ công, năm tuổi đánh bại Nhị giai đỉnh phong võ giả, Hắc Hổ bang chi chủ Phong Hàn đã chứng minh kẻ này tư chất hơn người.
Hơn nữa bây giờ năm trôi qua, thực lực đối phương tất nhiên sẽ không không tăng tiến, có lẽ bây giờ đã là Tam giai võ giả, so với mình cũng sẽ không kém cạnh. Có thực lực đó nên nhận được tôn trọng là tất nhiên.
Còn về bên cạnh Chung Hồng, tất nhiên là bị qua loa ứng phó mà thôi. Đừng nói Vân Cửu thế lợi, thương nhân gia tộc xuất thân hắn tôn chỉ là chỉ nhìn ích lợi, một người nếu có thể mang đến lợi ích mới đáng được hắn tôn trọng.
Làm Vân gia người hắn trong lòng cũng cực kỳ kiêu ngạo, nếu không phải nể mặt Tống Khuyết, tám thành hắn cũng sẽ không để ý Hồng ca.
người đi thẳng về phía cầu thang, hai bên đứng canh vệ sĩ nhìn thấy Vân Cửu liền lập tức tránh ra nhường lối cho đoàn người.
Tiến vào tầng , không gian so với phía dưới nhỏ hơn không ít, nhưng bố trí càng thêm xa hoa, trang trọng.
Lúc này trong đây cũng chỉ có người, gồm lão giả cùng một đôi nam nữ, bên cạnh đều đi theo một vị Vân Hải Các nhân viên lễ tân. Mấy người thấy có người mới tiến vào đều hiếu kỳ nhìn qua.
Có lẽ hơi ngạc nhiên vì sự lạ mặt và trẻ tuổi của Tống Khuyết nhóm người, kia mấy vị là nhiều nhìn mấy lần, đến khi bên cạnh Vân Cửu mỉm cười chào hỏi mới gật đầu mỉm cười rồi tiếp tục quan sát đồ vật.
“Kia mấy vị, mặc áo xám chính là Mãnh Hổ bang trưởng lão Bạch Chấn, áo gấm là Kiều lão thái gia. Kiều gia tại Thanh Hà huyện cũng là nhất đẳng gia tộc, còn vị tiểu công tử bên kia gọi Từ Thế Thịnh, chính là huyện lệnh chất tử, bên cạnh hắn vị nữ sĩ kia cũng không tầm thường, là Kim Xà bang chủ thiên kim Thiết Ngọc Nương.
Tống thiếu nếu muốn làm quen ta có thể giúp ngươi giới thiệu một phen”.
Nghe Vân Cửu ở bên cạnh nhỏ giọng nhắc nhở, Tống Khuyết mỉm cười lắc đầu. Mục đích của hắn hôm nay đến đây là tìm bảo vật, mọi chuyện khác đều để ra sau.
Hơn nữa chỉ cần thực lực đủ rồi, muốn kết giao với ai còn không dễ dàng. Cũng không gấp phải bây giờ tiến lên la liếm làm quen.
“Còn chưa cần thiết, Cửu ca, hôm nay phiền ngươi giới thiệu cho ta chút bảo bối”.
“Ha ha, đã Tống thiếu không chờ được nữa, ta cũng không lòng vòng, vị mời theo ta”.
Nói rồi Vân Cửu dẫn người đến trước mặt một khu kệ gỗ, phía trên sắp xếp la liệt các loại vũ khí, từ đao, kiếm, thương kích đến cung nỏ ám khí không thiếu thứ gì.
Nhặt lên khu chính giữa nhất một thanh đao, Cửu ca bắt đầu giới thiệu:
“Tống thiếu ngươi xem, đao này làm từ biển sâu hàn thiết, đi qua thợ giỏi thiên chuy bách luyện mà thành. Lưỡi đao dài xích , cả thân hơn xích, nặng cân, sắc bén có thể xuy phát đoạn mao, tại nơi này binh khí tuyệt đối có thể xếp số số ”.
Cầm lấy thanh đao nâng nâng trong tay thử múa may, Tống Khuyết lắc đầu:
“Quá nhẹ, Cửu ca, phiền ngươi tìm giúp ta thứ nào nặng một chút. Cầm mấy đồ nhẹ thế này ta không có cảm giác”.
“Ha ha, Tống thiếu quả nhiên là trời sinh thần lực, vậy ngươi xem thử thanh này, thân đao khi rèn được trộn lẫn với huyền thiết, vừa cứng rắn vừa nặng, trọng lượng có đến gần cân, đã là thanh nặng nhất ở đây”.
Đưa tay ra đón Vân Cửu đưa đến đao, so với thanh trước nặng hơn, nhưng với lực lượng Hùng lực của hắn vẫn như là cầm que tre ngọn cỏ vậy. Rất khó có cảm giác, Tống Khuyết tiếc nuối lắc đầu:
“Vẫn là nhẹ, ở đây không còn cái nào khác sao?”.
Nhìn trước mặt thiếu niên tùy hứng tung ném trọng đao như đồ chơi trên tay, Vân Cửu cũng là cười khổ:
“Cái này thật là không có, trọng đao vốn ít người dùng, giá cả lại cao nên sản xuất rất ít. Nếu Tống thiếu ngươi có cần, ta sẽ gửi thư về tổng bộ giúp ngươi tìm kiếm một phen. Tại đó chắc chắn sẽ có vũ khí phù hợp với nhu cầu của ngươi”.
“Vậy tốt quá, phiền Cửu ca ngươi giúp ta lưu ý một chút, đao càng nặng càng tốt, nếu không được ít nhất cũng phải - cân mới đủ”.
Vân Cửu nghe như thế yêu cầu cũng khá nhức đầu, đồng thời thán phục đối phương lực lượng.
Phải biết đã Tam giai võ giả hắn đúng là có Mã lực, có thể dễ dàng cầm lên như thế trọng đao. Nhưng vấn đề là mỗi khi muốn nâng vật nặng, cơ thể hắn cần điều động sức mạnh khí huyết, không thể hoạt động dài lâu.
Nếu cho hắn một thanh trọng đao cân, đừng nói dùng để đối địch, cầm thứ này đại gia hỏa múa may một lúc đã đủ để hắn khí huyết suy kiệt, lúc đó chỉ còn biết đứng thở như chó.
Thiếu niên này đã dám sử dụng, tất nhiên sẽ không phải loại người vô tri, mà là dựa vào thân thể đối phương cường đại, lực lượng đủ mạnh để có thể nhẹ nhàng nâng lên trọng đao.
Tống Khuyết càng mạnh Cửu ca lại càng vừa ý, đem yêu cầu của đối phương ghi lại trên cuốn sổ tay, sau đó hắn nhiệt tình dẫn người đi đến một bên kệ đặt cung tiễn.
“Tống thiếu ngươi nhìn, nơi đây là những thanh cung được chế tạo theo đúng tiêu chuẩn của Thần tiễn doanh. Tất cả đều là Thiết Tí Cung, tốt nhất chính là này một thanh ở trên cánh cung có ngôi sao màu bạc”.
“Cửu ca, thế nào là tiêu chuẩn Thần tiễn doanh, tiểu đệ cô lậu quả văn, ngươi có thể cho ta giải thích đôi chút?” – Tống Khuyết hiếu kỳ hỏi.
“Dễ nói, Tống thiếu ngươi có biết, Đại Viêm quốc chúng ta có nhánh quân đội nhân số chưa đủ nghìn, đặt hiệu Thần tiễn doanh. Đây nhưng là nhánh chân chính kiêu binh, là đội quân vương bài trong tay hoàng thất.
Đám này hãn tốt tất cả đều là Nhị lưu võ giả trở lên, hơn nữa tuyển chọn trong quân các tay thiện xạ hợp thành. Trang bị tất cả đều do Công tượng doanh lượng thân đặc chế”.
“Thiết Tí Cung chính là do Công Bộ tỉ mỉ thiết kế chế tạo ra. Này cung được làm bằng bách luyện thiết, cực kỳ chắc chắn. Muốn kéo động dây cung phải có ít nhất một Mã lực. Mỗi ngôi sao trên cánh cung tượng chưng cho thêm Mã lực, có ngôi sao nghĩa là cần mã lực mới kéo được.
Trên đó còn có Ngân Dực Cung dùng Hùng lực kéo, Kim Linh Cung dùng Tượng lực để kéo. Nhưng thứ này quản chế nghiêm ngặt, hơn nữa vật liệu chế tạo khan hiếm nên số lượng chảy ra bên ngoài rất ít, ở Thanh Hà huyện tuyệt đối là không có, tốt nhất có lẽ chính là này thanh Nhị tinh Thiết Tí Cung”.
Thì ra là thế, Tống Khuyết hai người chuyến này học thêm được kiến thức.
“Trên Kim Linh Cung còn có loại cung phải dùng giao long để kéo?” – Chung Hồng một bên say sưa lắng nghe, lúc này hiếu kỳ hỏi.
“Ha ha, Chung thiếu nói đùa. Công tượng doanh sản xuất tốt nhất chính là dùng tượng lực mới kéo mở Kim Linh Cung rồi. Hơn nữa chỉ để trang bị cho các tướng lĩnh, mang ý nghĩa tượng trưng nhiều hơn.
Những thanh cung tốt hơn cái nào không phải là nổi tiếng trên đời thần binh lợi khí do các vị đại sư tốn hao tâm huyết tạo ra, làm sao có thể lượng sản”.
“Thì ra là thế, ta nói đây, nếu thực sự có một nhánh nghìn người thần tiễn doanh được trang bị Kim Linh Cung vậy cũng quá kinh khủng. Hắc hắc, để Vân huynh chê cười”.
“Chung thiếu quá lời, không biết thì hỏi thôi, đâu phải ai cái gì cũng biết”.
Vân Cửu nghiêm túc đáp, thái độ thẳng thắn thành khẩn để người đều lòng sinh hảo cảm.
Tống Khuyết tiến lên gỡ ra trên giá khắc hình ngôi sao Thiết Tí Cung, cầm vào tay khá trầm, Tống Khuyết thử nhấc lên kéo thử, quả nhiên phải dùng gần thành lực đạo mới có thể đem cung kéo căng.
Nghe thân cung bắt đầu vang lên tiếng cót két, hắn không dám tăng lực, nhẹ nhàng buông tay cho dây cung trùng xuống.
Nếu ở đây có Ngân Dực Cung thì tốt.
Tống Khuyết cảm thán, nhưng chuyến này đạt được Nhị tinh Thiết Tí Cung cũng đã là khá vô cùng, có thứ này nơi tay, Nhị lưu võ giả hơi bất cẩn cũng có thể bị hắn đơn giản đục lỗ.
Ít ra chuyến này không phải đến không.