Ta Nổi Tiếng Khắp Đế Quốc

chương 4

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cuối cùng cái vấn đề đi học này cũng được giải đáp rất tốt, Ty Tu rất thương tâm hỏi Đoạn Ngọc Giác: “Bảo bảo con chẳng lẽ không muốn bồi ta một chút sao?”

Đoạn Ngọc Giác: “…”

Ty Tu: “Nguyên lai bảo bảo không muốn theo ta a ta sống còn có giá trị sao, ta muốn đi tự sát đừng ai ngăn ta a!” (beta: rốt cuộc thì ai mới là baba ==’)

Đoạn Ngọc Giác: “… Con cùng baba!”

Ty Tu trong nháy mắt vui vẻ ra mặt, nằm ở trên người Đoạn Viêm Lang thảo luận cái gì đó, chỉ để lại Đoạn Ngọc Giác với cảm giác ngổn ngang trong gió, ngay cả máy bay cũng không thể cứu lại tâm linh bị thương của cậu, Đoạn Ngự Lăng tay chân luống cuống mà nhìn thần thái bi thương của đệ đệ, nói lắp ba giảng nguyên lý máy bay, cuối cùng trong đầu linh quang hơi động, nói: “Có muốn nghe sự tình trong trường học hay không?”

Đoạn Ngọc Giác ngẩng đầu lên, con mắt màu đen yên lặng mà nhìn Đoạn Ngự Lăng, Đoạn Ngự Lăng trong nháy mắt cảm giác đệ đệ của mình so với bất kì giống cái nào cũng đẹp hơn, cái giống cái gọi là đệ nhất mỹ nhân mới không sánh được đệ đệ mình đâu! Đoạn Ngự Lăng có chút kiêu ngạo nghĩ, chuẩn bị cùng Đoạn Ngọc Giác giảng chút chuyện lý thú.

Vừa mở miệng, hắn liền khó xử, hắn là một học sinh hệ ‘quân dụng võ học’, cuộc đời hiểu rõ nhất chính là đủ loại kiểu dáng võ học cùng quân đội, hiện tại để hắn giảng giải trong trường học phát sinh chuyện thú vị gì, hắn làm sao biết a?

Đoạn Ngự Lăng trong lòng nạo tâm nạo phổi đau a, nhìn con mắt đen bóng của đệ đệ mình, Đoạn Ngự Lăng cảm giác mình vô dụng, đệ đệ muốn hiểu rõ trường học, chính mình dĩ nhiên cái gì đều không nói ra được! Thực sự là quá vô dụng rồi! Quả thực chính là sỉ nhục của giới thú nhân!

Đem mình nạm ở trên giá sỉ nhục thiếu niên võ sĩ Đoạn Ngự Lăng cùng đệ đệ mình mắt to trừng mắt nhỏ, ai cũng không mở miệng, một lát Đoạn Ngọc Giác mới mở miệng hỏi: “Ca?”

“Hả?” Trong lòng phỉ nhổ chính mình, Đoạn Ngự Lăng phản xạ có điều kiện trả lời, đáp xong mới nhớ tới đây là cùng tiểu giống cái nhà mình nói chuyện chứ không phải là đám thú nhân thô ráp ở trường học! Nhất thời cả người đều cứng ngắc, nhìn Đoạn Ngọc Giác cũng không biết nói chút gì đến bổ cứu!

Quyết định, Đoạn Ngự Lăng ở trong lòng nghiến răng nghiến lợi nghĩ, ngày hôm nay trở lại liền bắt đầu đọc ( loại phương thức được giống cái hảo cảm)! Mỗi ngày đọc một lần, không đọc xong không thể ngủ!

Đoạn Ngọc Giác trầm mặc một chút, mới nói: “Ca, nếu ca không nhớ ra được sự tình trong trường học thì coi như bỏ qua đi.”

Đoạn Ngự Lăng nhìn đệ đệ rõ ràng tràn đầy mong đợi nhưng vẫn là nỗ lực an ủi mình đã buồn bã ủ rũ (?), trong lòng tràn đầy đều là đau lòng, lúc này nghe thấy Đoạn Ngọc Giác nói: “Em mất đi ký ức, ca ca có thể nói cho em một chút về thế giới này cùng chuyện của em không?”

Rõ ràng đối với cái này không hứng thú gì lại vì tìm cho mình bậc thang nên hỏi ra chuyện này, đệ đệ thật là quá đáng yêu! Đoạn Ngự Lăng trong lòng cảm động đều sắp khóc, còn có giống cái so với đệ đệ mình càng thiện giải nhân ý sao?! Ta nhất định phải đem tiểu giống cái nhà mình che chở ở trong lòng bàn tay, quyết không để cho bất kì một thú nhân thô lỗ nào chiếm tiện nghi! (bate: thấy anh giống tự kỉ quá:v)

Về phần cái người tên là Diệp Vụ Hoa cùng á thú nhân kia, Đoạn Ngự Lăng nguy hiểm nheo mắt lại, đều chờ đấy cho ta!

Nói chung, hiểu lầm chính là như thế tạo thành, Đoạn Ngọc Giác từ lúc mới bắt đầu dự định chính là —— thử nghiệm thế giới này!

Chuẩn bị chịu cảm động Đoạn Ngự Lăng lấy một loại thái độ gần như thành kính nói cho bảo bối đệ đệ của mình về sự tạo thành của thế giới này, trên khuôn mặt lạnh lùng nghiêm túc trở nên nhẹ nhàng nhu hòa, tuy rằng không thế nào rõ ràng, “Các đại lục từ khi có lịch sử tới nay, liền phân chia thành thú nhân, á thú nhân cùng giống cái…”

“Bởi vì giống cái càng ngày càng ít ỏi, cùng với lực thai nghén hạ thấp, con sinh ra càng ngày càng ít, gia tộc hơi lớn một chút cũng bởi vì thiếu hụt trẻ con sinh ra mà biến mất trong dòng sông lịch sử, hiện tại các gia tộc còn lưu lại đa số đều con cháu đạm bạc, nhà chúng ta thế hệ này có hai người, phần lớn chỉ có một, thậm chí gia tộc quyết định ẩn dật là Đường gia đến nay không có hậu duệ thế hệ này.”

Đoạn Ngự Lăng còn chưa nói hết, phi hành khí đã ngừng, Ty Tu dẫn bọn họ hạ xuống phi hành khí liền nhìn thấy một tòa pháo đài xinh đẹp, đầu tiên là một hoa viên loại lớn, đóa hoa tranh kỳ đấu diễm, trong không khí truyền tới hương hoa làm cho Đoạn Ngọc Giác rất thoải mái, Đoạn Ngọc Giác theo phu phu Ty Tu tiến vào cửa lớn, chỉ nhìn thấy một người nam nhân ăn mặc chính thức đối bọn họ khom người xuống, cung kính nói: “Hoan nghênh lão gia quân phu cùng hai vị thiếu gia về nhà.”

Tiếng nói của hắn khá là cứng nhắc, nhất cử nhất động không nói ra được nghiêm túc, hoàn toàn có thể coi như khuôn mẫu của sách giáo khoa, Đoạn Ngọc Giác tò mò liếc mắt nhìn hắn, Đoạn Ngự Lăng nhìn thấy Đoạn Ngọc Giác ánh mắt, giải thích: “Đây là quản gia người máy trí năng.”

Đoạn Ngọc Giác gật gật đầu, thu hồi lại ánh mắt, điểm này Đoạn Ngự Lăng đã nói với cậu, bởi vì Cổ gia đã từng đã xảy ra hiện tượng quản gia làm phản, đối quản gia cùng người hầu luôn tràn đầy đề phòng, mà một đại gia tộc lại không thể không có quản gia hỗ trợ quản lý hoa cỏ, cây cối, ăn, mặc, ở, đi lại cùng những người hầu khác, Cổ gia thông qua nghiên cứu trong một thời gian dài, rốt cục nghiên cứu ra được người máy, sau đó theo nhân khẩu mức độ lớn giảm bớt cùng tân sinh thiếu hụt, địa phương cần thiết người máy càng ngày càng nhiều, ngay sau đó lại xuất hiện trí năng người máy.

Cổ gia đời đời làm công tác nghiên cứu khoa học, phần lớn mọi người tiến nhập phòng nghiên cứu khoa học của hoàng gia, là một trong tám gia tộc lớn, một cái gia tộc cực kỳ có danh vọng.

Pháo đài tổng cộng chia làm bốn tầng, Đoạn Ngọc Giác cũng không có cẩn thận tìm hiểu, đã bị Ty Tu đuổi chạy về gian nhà thay quần áo, Đoạn Ngọc Giác tiêu hóa Đoạn Ngự Lăng nói cho cậu biết tất cả, thay xong quần áo liền thấy kính mắt trên bàn, Đoạn Ngự Lăng nói đeo nó lên sẽ tiến vào không gian song song trên mạng, đó là địa phương bình thường phồn thịnh cùng náo nhiệt nhất.

Đoạn Ngọc Giác có chút ngạc nhiên, cậu không biết chuyện trước của thân thể này, Ty Tu bọn họ cũng không muốn nói cho cậu, như vậy chỉ có thể chính mình đi tìm đáp án.

Có người nói tài khoản của ‘không gian song song trên mạng’ một người chỉ có một, cùng gen trói chặt, không thể thay đổi, như vậy ở đây sẽ có đáp án mà mình muốn hay không đây?

Đoạn Ngọc Giác có chút thâm trầm nhìn kính mắt này, vừa nãy Ty Tu nói với cậu y muốn đích thân đi cảm ơn trời đất, nếu như mình mệt có thể trước tiên nghỉ ngơi một hồi, nếu như vậy, liền không cần lo lắng có thể làm lỡ thời gian những người khác hay không.

Đoạn Ngọc Giác cuối cùng vẫn là đem nó mang trên đầu mình, trong nháy mắt liền nhìn đến trước mắt đột nhiên biến đổi, chỉ nghe được một cái thanh âm mềm mại ngọt ngào nói: “Chủ nhân thân ái, hoan nghênh ngài trở về, xin hỏi ngài có tiến vào ‘không gian song song trên mạng’ hay không?”

“Có.” Đoạn Ngọc Giác nói.

” ‘không gian song song trên mạng’ hoan nghênh ngài, ” hình ảnh xoay một cái, xuất hiện ở trước mặt Đoạn Ngọc Giác là một bảng lựa chọn, âm thanh ngọt ngào tiếp tục nói, “Xin hỏi ngài muốn muốn đi đâu đây?”

Đoạn Ngọc Giác nhìn hoa cả mắt, không chút nghĩ ngợi nói: ” ‘phòng nhỏ của ta’!”

‘phòng nhỏ của ta’ là địa phương chỉ dùng để nghỉ ngơi, Đoạn Ngự Lăng nói với cậu, hình ảnh xoay một cái, cậu an vị tại trên giường mềm mại, bộ phận liên lạc kịch liệt chấn động, tiểu người máy nói rằng: “chủ nhân thân ái chào ngài, khách nhân ‘Bầu trời trong trẻo’ của ngài thỉnh cầu video, có đồng ý hay không?”

“Không!” Đoạn Ngọc Giác dứt khoát nói, tiểu người máy tiếp tục nói, “chủ nhân thân ái, có cộc nói chuyện bị lỡ, video chưa tiếp, ghi chú chưa kiểm tra, có hay không kiểm tra?”

Đoạn Ngọc Giác bị con số này sợ ngây người, làm sao sẽ nhiều như thế?!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio