Đoạn Ngọc Giác là một mặt than, người quen biết cậu đều biết, cho nên khi cậu xuất hiện ở trong gian phòng chuyên chúc của Công đoàn đan dược sư trên giả lập, cậu vẫn là một tấm mặt than như vậy, cho dù đối mặt với tất cả mọi người trong phòng.
Bởi vì loại đan dược này khẳng định không thể học được một cách dễ dàng, cho nên Công đoàn đan dược sư cũng không mời đan dược sư sơ cấp đến quan sát học tập, mà là mời đan dược sư trung cấp vốn có số lượng không nhiều trong công đoàn; đan dược sư cấp một đến cấp ba là đan dược sư sơ cấp, cấp ba đến cấp sáu là đan dược sư trung cấp, cấp bảy trở lên là đan dược sư cao cấp, mà hiện tại đẳng cấp cao nhất của Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh cũng chỉ là cấp sáu đỉnh cao mà thôi. Đó là hội trưởng của Công đoàn đan dược sư, Tần lão.
Phòng nhỏ chuyên chúc của Công đoàn đan dược sư mặc dù nhỏ nhưng đầy đủ mọi thứ, muốn cái gì là có cái đó. khi Đoạn Ngọc Giác tới, vừa vặn là thời gian đã được ước định từ trước, thế nhưng những người khác cũng đã đợi ở trong này một thời gian không hề ngắn, thậm chí có mấy người còn đến từ nửa giờ trước.
Đan dược sư trung cấp tuy rằng rất ít, nhưng là cũng có mấy chục người. Bị nhiều người nhìn như vậy, Đoạn Ngọc Giác cũng không lộ ra một chút biểu tình nào, khiến người ta không khỏi than thở một tiếng phong độ đại tướng ở trong lòng.
Kỳ thực, cậu chỉ là mặt than mà thôi. Khi còn ở trong bộ tộc hoa yêu không ít lần cậu làm giáo viên, bây giờ nhìn thấy những giống cái đó Đoạn Ngọc Giác vẫn là có thể rất bình tĩnh đi làm chuyện của mình.
Nhớ lại lần giảng bài đơn độc đầu tiên, Đoạn Ngọc Giác còn khẩn trương suốt cả một buổi tối, trên đường lên lớp liền nổi giận, từ đó liền biến thành một bộ mặt than như thế, nói đến cũng thực sự là đáng thương tiếc a.
Đoạn Ngọc Giác đứng trước mặt mọi người, lấy những vật liệu mà cậu cần từ chỗ của Linh Hoa, bởi vì là giáo sư mà không phải luyện chế đan dược, Đoạn Ngọc Giác phá lệ còn giải thích vài câu.
“Cánh hoa của ‘Hoa Lily’, phấn hoa của ‘Hoa Xấu Hổ’, thân cây của ‘Khanh Văn Thảo’, lá của ‘Ngọc Sương Hoa’ cùng với một ít dây leo của ‘Giảo Giảo Mạn Đằng’, đây là toàn bộ vật liệu cần dùng.”
“Những tài liệu này thực sự là rất bình thường, tất cả đều là vật liệu lấy từ Linh Hoa Linh Thảo cấp một, đúng là chế ra được đan dược có lực sát thương to lớn sao?”
“Thật sự, những tài liệu này tất cả đều là cấp một a.”
“Không ——” đột nhiên ở trong đám người truyền đến âm thanh phẫn nộ của một người, “Cái này không thể nào!’Hoa Xấu Hổ’ cùng ‘Ngọc Sương Hoa’ tương khắc, hai nguyên liệu lấy ra từ chúng trộn vào với nhau sẽ nổ tung! Đây căn bản không thể chế ra đan dược!”
Đoạn Ngọc Giác không ngẩng đầu, chỉ là nhàn nhạt nói: “Nếu như ngươi tin ta, liền tiếp tục xem tiếp, nếu như ngươi không tin, ngươi bây giờ có thể ly khai.”
“Ta…”Mặt của giống cái kia đỏ lên, dưới sự khuyên bảo của người bên cạnh mới bực tức ngồi xuống, lạnh nhạt nói: “Ta liền nhìn ngươi làm sao nổ nơi này!”
Đoạn Ngọc Giác nghiêm mặt: “Uy lực nổ của loại đan dược này không nổ được nơi này.”
Uy lực của đan dược cấp một dù sao cũng quá nhỏ, Đoạn Ngọc Giác âm trầm.
Giống cái kia bị một câu của cậu nói đến mức không thể nói được lời nào, chỉ có thể bực tức ngồi xuống, ánh mắt chặt chẽ nhìn nhất cử nhất động của Đoạn Ngọc Giác, bộ dáng dĩ nhiên còn chăm chỉ hơn lúc nãy mấy phần.
Đoạn Ngọc Giác thu thập từng cái xong, dùng lửa đốt lên lò luyện đan, cắt thái những tài liệu kia, vừa cắt vừa giảng giải: “’Hoa Lily’ muốn cắt thành từng mảnh, dài rộng cao đều không được vượt quá hai mm, tận lực cắt ra mỗi mảnh đều to nhỏ giống nhau, ví dụ như là thế này,” mấy động tác tiện tay cắt cơ hồ khiến người không thấy rõ, Đoạn Ngọc Giác cầm cánh hoa đã được cắt gọt ở trong tay, mỗi một mảnh cơ hồ đều to nhỏ giống nhau, năng lực của cậu quả thực làm người ta thán phục.
Lan Kỳ Phong đâm đâm người bạn tốt bên người, nói: “Cậu có thể làm được sao?”
“Có thể” lão nhân cau mày nói “Thế nhưng không thể nhanh như hắn, hắn dùng một hai phút, ta có thể phải dùng hai mươi phút. Cậu chú ý ánh mắt của hắn, trong đôi mắt không có thứ gì, một bộ định liệu trước a.”
“Đứa nhỏ này không thể khinh thường” Lão nhân suy nghĩ một chút, bỏ thêm một câu “Tớ hiện tại có chút tin tưởng lời nói của hắn. Nói không chắc đem phương thuốc đan dược đưa cho chúng ta, chúng ta cái gì cũng không thể làm được.”
Lan Kỳ Phong than thở: “Thiên hạ này vẫn là của bọn nhỏ a, chúng ta đều già rồi.”
Lão nhân không có trả lời hắn, Lan Kỳ Phong tự nhiên cũng không cần bạn tốt đáp lại, chỉ toàn tâm toàn ý tiếp tục xem động tác của Đoạn Ngọc Giác. Đoạn Ngọc Giác dừng tay cắt Linh Hoa, nói: “Lúc này lò luyện đan đốt lửa cũng đã được hai phút, chúng ta cần đem lửa lớn đổi thành lửa nhỏ, đồng thời đem cánh hoa Lily đổ vào.”
Vừa nói Đoạn Ngọc Giác vừa hành động. Động tác vừa trầm ổn vừa bình tĩnh, không hề đem những lời nghị luận của mọi người để trong lòng một chút nào. Cậu biết phương pháp luyện đan của cậu khác với bọn họ, nhưng thế thì như thế nào?
“Thật sự có hai phút sao?” Một giống cái hỏi người bạn ngồi bên cạnh hắn.
“Ân” Giống cái kia nhìn quang não trong tay một chút, khi hắn đi vào đã mở ra chức năng tính giờ: “Ròng rã hai phút, một giây đồng hồ cũng không kém.”
“Bản lãnh này,” giống cái thở dài một tiếng “Tớ tin rằng hắn chính là đan dược sư chế ra đan dược kiểu mới có lực sát thương mạnh mẽ.”
“Các cậu thực sự không cảm thấy quái dị sao?” Giống cái lúc trước chất vấn Đoạn Ngọc Giác hỏi “Hắn đem toàn bộ cánh hoa của ‘Hoa Lily’ mà hắn lấy được bỏ vào, chẳng lẽ không cần phải định lượng sao? Bỏ vào nhiều như vậy thực sự được không? Khi chúng ta chế tác đan dược cũng chỉ bỏ nguyên liệu vào nhiều nhất là mấy khắc!”
“Nói không chắc hắn có ý nghĩ khác đâu, đây dù sao cũng là một cái lĩnh vực mà chúng ta không quen thuộc, yên lặng xem diễn biến đi.”
“Xem khí độ cùng ánh mắt kia, A Đàm, chúng ta cũng phải tin tưởng những người trẻ tuổi này a.”
“Sau khi bỏ cánh hoa của ‘Hoa Lily’ vào, phải chỉnh lửa đến càng nhỏ hơn một chút, đồng thời nửa phút sau, đem phấn hoa của ‘Hoa Xấu Hổ’ đổ vào, đồng thời chỉnh lửa đến mức cao nhất.”
Hỏa diễm đột nhiên biến cao, đồng thời trong lò luyện đan xuất hiện một ít tạp âm. Sắc mặt của tất cả giống cái ở đây đều biến đổi, chỉ có Đoạn Ngọc Giác vẫn là một bộ dáng lạnh nhạt đấy, âm thanh vẫn trầm ổn trước sau như một “Hiện tại, đem ‘Giảo Giảo Mạn Đằng’ được cắt thành mm bỏ vào.”
“Trời a!” Một giống cái hô “Như vậy quá là làm loạn! Nhất định sẽ nổ tung!”
“Không không, các cậu xem!” Một giống cái khác bưng kín miệng của giống cái này, chỉ vào lò luyện đan trước mặt Đoạn Ngọc Giác, nói.
Ngọn lửa điên cuồng trong nháy mắt tiêu tan, tạp âm trong lò luyện đan càng lúc càng lớn. lông mày của Đoạn Ngọc Giác cũng không nhíu một cái, tiếp tục nói: “Đem lá cây của ‘Ngọc Sương Hoa’ cắt giống với ‘Hoa Lily’, đem ‘Khanh Văn Thảo’ cùng với ‘Ngọc Sương Hoa’ đồng thời bỏ vào, thân cây không được dài quá mm.”
“Ta chỉ muốn biết.” Một giống cái lẩm bẩm nói “Hắn cắt những tài liệu này vào lúc nào, ta rõ ràng vẫn nhìn hắn a, ta làm sao lại không biết hắn cắt những cái này vào lúc nào…”
“Hẳn là khi mà chúng ta bị âm thanh thu hút lực chú ý” Bên người có một giống cái tiếp lời, biểu tình trên mặt hắn càng thêm nghiêm túc.
Giống cái tuổi nhỏ này, tuyệt đối không bình thường a.
Tạp âm trong lò luyện đan càng lúc càng lớn, giống cái vây xem đều có một sự nóng nảy không nói ra được. Đoạn Ngọc Giác gia tăng lửa, nói: “Hỏa diễm chỉnh thành lớn nhất, sau đó sẽ đem một phần ‘Giảo Giảo Mạn Đằng’ bỏ vào.”
“Giống cái này thật sự đang làm đan dược sao?!” Có giống cái nghiến răng nghiến lợi nói “Lò luyện đan đều sắp nổ!”
“Thủ pháp của hắn đều rất nhuần nhuyễn…”
Lời còn chưa nói hết đã bị người thô bạo đánh gãy “Thủ pháp cho dù có quen thuộc đi nữa cũng không phải là nổ tung sao?!”
Đoạn Ngọc Giác bình tĩnh mở ra lò luyện đan, đem một phần ‘Giảo Giảo Mạn Đằng’ dài mm đặt ở miệng của lò luyện đan! Cơ hồ tất cả giống cái đều sợ ngây người!
Thế nhưng một phần ‘Giảo Giảo Mạn Đằng’ kia khi tiến vào lò luyện đan trong nháy mắt liền biến thành năm phần ‘Giảo Giảo Mạn Đằng’ dài mm!
“Quả thực là xằng bậy!” Rốt cục có người không nhịn được lớn tiếng khiển trách Đoạn Ngọc Giác “Khi lò luyện đan sắp nổ còn muốn đem vật liệu bỏ vào! Ngươi đây là muốn nổ tung lò luyện đan a!”
“Đem lửa to biến thành lửa vừa” Đoạn Ngọc Giác nhàn nhạt nói, thu thập vật liệu một chút, lấy ra một cái đĩa được làm từ trúc, sau đó dùng nước rửa từng lần từng lần một, nói “Sau đó ba phút sau tắt lửa.”
Thậm chí không có quá trình làm lửa nhỏ dần mà trực tiếp tắt lửa, giống cái kia không khống chế nổi tính nóng nảy của mình, há mồm muốn mắng người, bị giống cái bên người ngăn cản “Nghe, tạp âm biến nhỏ.”
Cứ như vậy Đoạn Ngọc Giác rửa cái đĩa trúc kia trong vòng ba phút, tạp âm trong lò luyện đan càng ngày càng nhỏ, cuối cùng nhỏ đến mức không thể nghe thấy. Đoạn Ngọc Giác giơ tay tắt lửa.
Sau đó cậu giơ tay lên, đột nhiên bưng lên lò luyện đan, đem cái nắp lấy ra đổ về phía đĩa trúc. Trong nháy mắt, mười mấy đan dược tầm tã mà ra như mưa!
Mười mấy! Không phải một cái!
Giống cái trợn mắt há mồm mà nhìn đống đan dược trong đĩa trúc kia, mặt trên còn có một ít sương mù trắng xóa. Một lúc sau những sương mù kia tiêu tan, đan dược màu đen tím chính thức xuất hiện ở trước mặt mọi người.
“Một cái, hai cái, ba cái… Mười tám cái, mười chín cái!” thanh âm của giống cái càng ngày càng cao “Tận mười chín cái!”
Giống cái này vốn là người đem đan dược như sinh mạng, lúc này thấy sự tình hoàn toàn vượt qua lẽ thường liền sợ ngây người!
Chờ đến khi hắn phản ứng lại muốn tìm đến giống cái còn trẻ kia, giống cái kia đã ly khai giả lập, chỉ để lại mười chín viên đan dược màu tím đen kia.
“Thú thần ở trên, ” giống cái lẩm bẩm nói, “Đó là một thiên tài! Hắn nhất định là một thiên tài!”
“Chưa từng có đan dược sư có thể đồng thời làm ra mười mấy viên thuốc, hắn đến cùng đã là đan dược sư cấp mấy a?”
“Hội trưởng, ngài có thể đồng thời chế được nhiều đan dược như vậy không?”
Hội trưởng lắc lắc đầu, cười khổ nói: “Không thể, bất kỳ đan dược nào ta đều không thể đồng thời chế ra mười mấy viên, hơn nữa còn cấp tốc mà đơn giản như vậy, trầm ổn quả thực không giống người thường.”
“Trời ạ! Vậy hắn chẳng phải là có thực lực của đan dược sư cấp bảy?! Đan dược sư cấp bảy mười mấy tuổi a!”
“Ta cảm thấy được không thôi…” Lan Kỳ Phong ngẩng đầu lên, thâm trầm nói, “Ta cảm thấy được chuyện quan trọng nhất bây giờ, các người ai ghi lại video? Vị lão sư này cũng đã có nói, chỉ biểu thị như thế một lần.”
“Trời a! Ta quên mất!”
“Ta chỉ ghi một nửa!”
“Vậy phải làm sao bây giờ?!”
“A! Ta quy được!”
“Nhanh cho ta một phần!”
“Trước tiên cho ta a!”
“Này, các ngươi không được cướp!”
“Lấy tới cho ta đi!”
Buổi tối hôm đó, ở trên kênh có quyền hạn cao cấp của Công đoàn đan dược sư, xuất hiện một cái chủ đề như thế này
Hiện trường chế tác đan dược lực sát thương, ta và ta tiểu đồng bọn đều sợ ngây người!