Triệu Trình cũng đến khâm phục bọn họ, Ngã cũng đẹp đến vậy đúng là có nhan sắc thì làm gì cũng đẹp.
Ta cũng có nhan sắc chỉ là kém các người một phần thôi.
Quân Khanh đứng ngay dậy, như ép bản thân tỉnh rượu hỏi lại:
"Ai muốn gặp ta?"
Triệu Trình nhịn y, đầu tóc rối bời, trên tay vẫn càm bình hồ lô.
"Thẩm Thần quan bảo có người muốn gặp ngươi.
Nếu tỉnh rượu tự liên lạc với y đi."
Quân Khanh cúi đầu yaj lễ Triệu Trình cầm bình hồ lô trữ rượu vô hạn rời đi.
Thông Linh Thuật
"Thẩm Thần Quan, tiểu tiên là Quân Khanh, một tiểu thần quan trông coi vườn đào nhỏ phía Đông.
Nghe nói ngài tìm ta có việc chính sự."
Tống Trạch nghe được người đọc mật thông linh tới mình cũng phản ứng lại:
"Chính là ta đang tìm ngài.
Có một số truyện muốn hỏi rõ.
Năm đó ngọn ngành lịch kiếp của ngài làm vang chấn tiên kinh một thời.
Nhanh chóng đứng vào hàng Ngũ danh thám, ta có chút khâm phục.
Cũng có một vị bằng hữu có quen biết ngài muốn gặp ngài để nghe kể ngọn ngành, không biết Tiểu thần quan đây có thể đến đây một chuyến không?
Quân Khanh dùng trận pháp Rút ngàn dặm nhanh chóng tiến tới phía Tây.
Y trong vườn đào nhưng cũng không phai rbor mặc thế gian.
Y biết vị Thân fvox này hiện tại đang ở phía Tây điều tra việc Quỷ thi.
"Không bận.
Ngài ở nơi nào phía Tây ta liền nhanh chóng đến.
Tống Trạch lúc này mới nhận ra một vấn đề.
Bọn họ hiện tại trong chợ quỷ lliền không thể tùy tiện ra vào.
Chiêu Quân cũng hiểu y nghĩ gì, không nhanh không chậm dùng thông linh thuật:
"Một vị Tiểu thần quan tới phía Tây tìm bọn ta.
Ngươi mang hắn vào chợ quỷ đi.
Càng gần càng tốt,"
Hắc Quỷ lúc này đang thử thuốc mới, nhận được thông linh giật mình làm đổ hết chỗ thuốc gây ra một tiếng nổ rất lớn như muốn tan nát luôn hầm thuốc của y.
May thay trước khi thử thuốc đã lập kết giới, y lãnh đủ dư vị của khói thuốc mà thông linh lại:
"Khụ...khụ cái người đi từ hướng Đông tiên kinh tới phải không? Hắn dùng rút ngàn dặm đã nhanh chóng tới gần địa bàn phía tây rồi.
Đợi chút, ta kêu Thiên Long kéo hắn vào chợ quỷ."
Hắc Quỷ kết thúc thông linh với Chiêu Quân liền quay qua đọc thông linh của Thiên Long:
"Rồng đen, có việc cho ngươi làm rồi.
Đến phía Đông chợ quỷ đem cái người vừa từ tiên kinh vào đây.
Dùng rừng trúc đưa hắn tới gặp hai vị kia.
Việc làm cần nhanh chóng ta biết ngươi ngồi đây cũng có thể hoàn thành việc nhanh hơn bọn ta.
Phía bên trên đang chờ đó."
Thiên Long nhận được thông linh cũng không có phản hồi chỉ lẳng lặng mà làm theo.
Phía Tống Trạch
"Ca ca yên tâm, người đó đi lạc vào trợ quỷ rồi."
Tống Trạch nghe vậy có chút bât ngờ.
Tại sao đệ ấy lại biết ta đang nghĩ gì? Đi lạc vào chợ quỷ là đệ ấy làm sao? Có lẽ là vậy.
Tống Trạch cũng không biểu lộ gì nhiều:
"Cảm ơn đệ, đúng lúc ta không biêt phải làm sao."
Rừng trúc phía đông chợ quỷ
Quân Khanh cũng gặp cảnh tượng như bọn họ, phía trên là sông máu phía dưới cũng là sông máu nhưng lần này y không được đưa đến chợ mà được đưa đến một rừng trúc âm u.
Rừng trúc như một trận địa biến chuyển không ngừng.
Y càng đi càng không phân biệt được nổi phương hướng.
Rừng trúc không biết bị ai điều khiển tri phối hướng đi của Quân Khanh.
Không biết là có ý tốt hay xấu nhưng y vẫn cứ đi theo chỉ dẫn.
Vừa đi vừa có ý phá trận địa làm Thiên Long bên này điều khiển rừng trúc không biết phải làm sao.
Rừng trúc biến hóa không ngừng nhưng đều có một quy luật và hướng đi.
Quân Khanh cũng không phải là một thùng rỗng.
Y rút trong Tâm Kết hồ lô rượu, uống một ngụm khiến bản thân tiến vào trạng thái say rượu tạm thời mà phá trận.
Chiêu này của y gọi là: Quân Khanh ngộ tửu tức là Quân Khanh say rượu.
Khi đạt vào trạng thái say rượu, ý thức của y trở nên mơ hồ nhưng năng lực và trí tuệ lại được đẩy lên mức tối đa.
Y dùng một cước rung trời cộng với khinh công nhảy lên cao xem xét rừng trúc, rừng rất rộng nhưng đều xếp thành một lối.
Khi y di chuyển rừng trúc cũng di chuyển theo.
Khi y đáp xuống, cố gắng len lỏi vào một đường khác.
Trước khi rời đi, y lấy hồ lô của mình, phía nắp có một con dao chuyên dùng cậy nắp bình ủ rượu mà quẹt một đường nhỏ trên thân cành trúc làm dấu.
Quả nhiên đi một hồi vẫn vòng về con đường cũ.
Y cũng đã nghe nói qua về phía Tây có trợ quỷ nhưng y không tính đến bản thân đang ở trong một phần trợ quỷ chỉ nghĩ đã rơi vào một trận pháp cao thâm.
Có hơi rượu kiến y tiến vào trạng thái ngà say liền cao hứng mà muốn phá tan trận pháp.
Y tung bầu rượu lên cao, dùng chân đỡ lấy, đá một quyền hướng sáng trái, dùng cước rung trời nhanh thoăn thoắt đi về bên phải, y một lần nữa dùng chân đá bầu rượu lên cao như chơi tú cầu, liền quay người dùng cước rung trời một lần nữa đâm xiên về bên phải.
Thiên Long một bên nhàm chán vây hãm, có chút khinh địch liền không cẩn thận bị Quân Khanh xếp những khóm trúc thành một đường vây hãm y.
Quân Khanh không nhanh không chậm, dùng một cước tung trời nhẩy lên cao, mở lồ lô rượu đổ một chút ra tay rồi cất vào tâm kết, y dùng khinh công xoay tròn một vòng trên không trung, rượu từ tay b ắn ra tứ tung như vô hạn, y liền đưa một ngón tay lên miệng thưởng thức dư vị như đáng tiếc cho một bình rượu quý mà đáp xuống đất, kèm theo đó là một uy áp phá trận khiến những khóm trúc đổ rạp.
Y biết người kia đang theo dõi mình, không nhanh không chậm mà nói vọng lên:
"Trận pháp ảo diệu cao thâm, tại hạ bái phục có điều nếu để cản đường vẫn cần một chút nhẫn tâm, đa tạ đã nương tay.
Ta còn có việc hẹn ngày gặp lại.
Cáo từ."
Thiên Long nghe vậy thấy có chút thú vị, lũ người tiên kinh đó không phải ai cũng là thùng rỗng.
Điểm đến cũng không còn xa nữa.
Thiên Long đưa Quân Khanh cũng đã gần tới.
Y nhấp một chén trà, dùng lịnh lực đưa một ấm trà xuống dưới mật thất dưới chân.
"Dưới đó trà nguội, ta vừa pha một bình, ngươi uống đi..