Chương
Trong lúc nhất thời, Lục Bách Thiên ngơ ngẩn.
“Anh? Anh làm sao vậy? Anh thấy sao? Chính là cái kia, ây da, cô ấy đi đâu vậy! Anh mau nói cho người phỏng vấn biết nhất định phải chừa lại cho cô ấy…. Anh? Tại sao anh cứ ngây ngẩn cả người hoài vậy?” Trong mắt Lục Bách Thiên hiện lên vẻ mừng như điên, lập tức xoay người đi về văn phòng.
“Ây da, anh ơi, anh đi đâu vây? A, đúng vậy, anh có thể gọi điện thoại trực tiếp luôn! Nhất định phải để cô ấy trúng tuyển!” Trong phòng phỏng vấn, Diệp Mai Hoa dùng giọng nói không kiêu ngạo không siểm nịnh trình bày một lượt những phương hướng cô đầu tư vào Tứ Nhã trong hai năm gần đây, còn thêm dự đoán của mình về thị trường, cùng với đánh giá mức độ mạo hiểm, từng câu từng chữ đều vô cùng cẩn thận trau chuốt, không có một câu vô nghĩa.
Mà trước mặt cô có ba người phỏng vấn, hai nam một nữ, trong đó hai người đàn ông đã lộ ra về thưởng thức.
Giữa nhiều người tham dự phỏng vấn như vậy, đây là người duy nhất có thể phân tích triệt để như vây, có lẽ cô ấy đã từng rất chăm chỉ làm việc.
Trong đó ngồi người phụ nữ ngồi ở giữa là một mỹ nữ xinh đẹp khó tìm, tóc xoan buông thả trên vai, gương mặt trang điểm tinh xảo rạng rỡ, chỉ là giờ phút này sắc mặt cô ta không ổn lắm. Lúc Đường An Na nhìn thấy Diệp Mai Hoa, trong lòng cô ta dậy sóng, suýt nữa là mất tập trung, đôi tay cô ta đặt trên đùi tay nắm chặt, ánh mắt nhìn chằm chằm Diệp Mai Hoa ánh mắt mang theo vẻ kinh ngạc.
Đường An Na trong đầu chỉ có một ý nghĩ, tại sao lại là cô?
Tại sao lại trùng hợp như vậy?
Không! Không được! Nhất định không thể tuyển dụng cô!
Đường An Na duỗi tay mở ra sơ yếu lý lịch của Diệp Mai Hoa, sau khi nhìn thấy chỗ trống ở mục bằng cấp thì cô ta nhíu mày.
Cô ta dứt khoát cắt ngang phân tích của Diệp Mai Hoa, nói: “Mục bằng cấp trong sơ yếu lý lịch cô để trống, là đã quên điền hay là?” “Bằng cấp của tôi là phổ thông” Diệp Mai Hoa bình tĩnh trả lời.
Vấn đề này, cô đã sớmchuẩn bị tinh thần.
Hai người phỏng vấn khác hít một hơi, một phân tích xuất sắc như vậy lại xuất phát từ một người không có bằng cấp đại học sao?
Đường An Na dứt khoát khép lại sơ yếu lý lịch, ánh mắt mang vẻ khinh thường, nói: “Không biết thì đừng giả bộ biết, kêu người thay cô viết bản phân tích này lại đây phỏng vấn” Đường An Na căn bản không tin một người chỉ có bằng phổ thông có thể miệng lưỡi lưu loát, viết ra một bản phân tích xuất sắc như vậy.
Tuyệt đối là gian lận cả những tài liệu này tôi đều tự mình viết ra, không có người nào cả” Đường An Na cười lạnh, nói: “Cô lừa gạt chúng tôi sao? Cô biết chỗ này là chỗ nào không? Tứ Nhã không phải là nơi mà cô có thể tùy tiện bước vào được Trong lòng Diệp Mai Hoa thở dài một hơi, cho dù cô đã chuẩn bị rất kỹ, nhưng gần đến cuối cùng cô vẫn muốn tranh thủ một chút.
“Khi quý công ty đăng thông báo tuyển dụng, cũng không giới hạn bằng cấp” “Nhưng cũng không nghĩa là một người không có văn bằng có thể tùy tiện tới quấy rối được” Hai người phỏng vấn còn lại cảm thấy Đường An Na nói chuyện có chút quá đáng, tổng giám đốc rõ ràng đã dặn dò lúc tuyển người chỉ cần xem năng lực của người đó, cũng không nhất định là người phải có bằng cấp đến từ trường danh tiếng.
Nhưng Đường An Na là giám đốc đầu tư cao cấp ở công ty, còn là bạn cùng trường của tổng giác đốc ở nước ngoài, có quan hệ thâm sâu với tổng giám đốc, đương nhiên là không thể đắc tội.
Cũng không biết giám đốc Đường tại sao lại bỗng nhiên tức giận như vậy?
Diệp Mai Hoa có thể cảm giác được Đường An Na có địch ý với cô, nhưng mà cô không biết tại sao cô ta lại có địch ý với mình, có thể quan sát được từ nét mặt của người phỏng vấn khác, cô Đường An Na này mới là người quyết địng trong lầm phỏng vấn này.
Diệp Mai Hoa trong lòng thở dài một hơi, biết đối phương không thích chính mình, cô nỗ lực nhiều như vậy cũng không có tác dụng gì, đang muốn mở miệng thì có tiếng chuông di động vang lên.