Ta Quá Tra Nam Phụ Đều Hắc Hóa

chương 24-2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cả nhà ba người nhìn thấy cô, lập tức liền sửng sốt, người con dâu rốt cuộc vẫn bận tâm đến thể diện, trực tiếp đen mặt xoay người rời đi, người đàn ông nhìn bên này nhìn bên kia, cuối cùng thở dài đuổi theo người vợ, bỏ lại bà lão ngồi dưới đất kêu ai ái.

Thời Lễ cau mày đi qua:" Bà không sao đấy chứ? "

" Mau đỡ tôi lên. "Bà lão vươn tay ra.

Thời Lễ không đi đỡ, mà là hỏi một câu:" Còn muốn gây lộn với tôi phải không? "

".. Ở đây có theo dõi, tôi gây rối với cô làm gì? "Bà lão vốn đang nước mắt đầy mặt, nghe được lời cô nói đột nhiên nghẹn lại.

Thời Lễ hỏi tiếp:" Bà không thoải mái ở đâu? "

" Eo, ở eo, động đậy cũng không được. "Bà lão nói, lại bắt đầu thương tâm, hu hu muốn khóc, chỉ là vẫn duỗi tay ra với cô, chưa có bỏ xuống.

Thời Lễ vẻ mặt nghiêm túc nhìn bà lão:" Tôi gọi xe cứu thương cho bà. "

".. Cô không đỡ tôi? "Bà lão trừng mắt.

Thời Lễ chớp mắt:" Trước không nói tới việc tôi sợ bà sẽ gây rắc rối với tôi, với thân thể hiện tại của bà mà nói, còn chưa biết thương ở đâu, tốt nhất là không nên động vào, miễn cho bị thương tiếp, vẫn nên chờ bác sĩ tới cho an toàn. "

Bà lão nghe vậy hầm hừ buông tay:" Đúng là cái đồ, đỡ một chút thôi cũng không được, bà già này còn có thể ăn cô? Cái đồ ngàn dao cần chém.. "

" Nói thêm câu nữa, tôi đây đi luôn, cho bà ở đây với cỏ cây, tự bay tự nhảy, xem con trai cùng con dâu mặc kệ bà. "Thời Lễ sâu kín nói một câu.

Bà lão tức khắc không dám lên tiếng.

Thời Lễ lúc này mới gọi điện thoại kêu xe cứu thương, chờ báo xong địa chỉ liền ngắt điện thoại, như có suy tư nhìn chằm chằm bà lão.

Bà lão vẻ mặt cảnh giác:" Cô nhìn cái gì mà nhìn? "

" Bà biết ở đây nơi nào thu gom rác thải không? "Thời Lễ dò hỏi.

Bà lão:"... "

" Tôi cảm thấy bà biết đấy, "Thời Lễ đánh giá bà lão, nghiêm trang nói," Những bà lão ở tiểu khu này, thấy mỗi bà là giản dị nhất. ".

Bà lão tức giận nhìn cô:".. Nói đây nghèo thì cứ việc nói thẳng, không cần quanh co lòng vòng. "

" Vậy bà biết chứ? "Thời Lễ truy vấn.

Bà lão:".. Thì biết. "

" Nào nào, cho tôi số điện thoại đi. "Thời Lễ mặt mày hớn hở.

Bà lão không tình nguyện liếc cô một cái, đọc vanh vách số của nhà thu gom rác thải, hiển nhiên trước đây cũng bán không ít phế phẩm, chờ Thời Lễ ghi nhớ dãy số, liền hỏi:" Cô muốn bán phế phẩm? "

" Đương nhiên, nếu không tôi muốn số điện thoại làm gì? "Thời Lễ đầu không ngẩng đã nói.

Bà lão xuy một tiếng:" Thế mà cũng biết sinh sống, "sau một lúc dừng lại nói," Còn không biết tốt hơn con hổ trong nhà tôi bao nhiêu. "

" Bà vẫn còn mắng con dâu sao? "Thời Lễ nhướng mày, dù sao cũng ở chỗ này chờ xe cứu thương cùng bà lão, dứt khoát chậm rì rì cùng bà lão nói đạo lý," Tuy rằng con dâu bà không đúng, nhưng công tâm mà nói, nếu tôi là con dâu bà, biết bà mang con trai tôi đi ăn vạ, tôi đây khẳng định cũng sẽ tức giận. "

Cô nói xong chậc một tiếng:" Bà nói bà đi ăn vạ cũng kệ, thế mà lại ăn vạ đến nghiện, một ngày muốn chạm mặt chúng tôi hai lần, chưa thấy qua người nào tham lam như bà, còn dạy cháu trai mình nói dối.. "

" Chúng tôi không nói dối, chính là tên đó gạt cháu tôi leo cây! "Bà lão đột nhiên kích động," Dưới gốc cây toàn đá sỏi, nếu không phải cháu tôi mạng lớn, thì đã bị đống đá đó đâm chết rồi. "

Thời Lễ nhìn khuôn mặt đỏ gắt của bà lão, trong lúc nhất thời chưa phản ứng lại kịp.

Bà lão thở phì phò, vẻ mặt oán hận nhìn cô:" Cháu tôi chưa bao giờ đến nơi đó chơi, tại sao lại một mình đi leo cây được, cô nói tên kia không lừa nó, cô cũng tin được sao? "

Thời Lễ bình tĩnh nhìn bà lão, nghe được tiếng xe cứu thương liền xoay người ra ngoài:" Tôi không biết bà đang nói cái gì. "

" Tôi cũng thấy cô là người tốt mới nói chuyện cùng cô, chạy nhanh cách xa loại người xấu xa này một chút, không về sau chết như thế nào cũng không biết! "Bà lão lạnh lùng nói.

Đầu ngón tay Thời Lễ run lên, trấn định gọi xe cứu thương lại đây, chờ sau khi bà lão được đỡ lên xe, lúc đó mới xách theo bao nilon về nhà.

Hai ngày sau, cô vẫn luôn nhặt mấy thứ đó, tất cả đều cất hết trong phòng tắm, cảm thấy tích được khá ổn, đợi sau khi Thẩm kinh Diễn đi làm, liền gọi điện cho nơi thu gom rác thải, đem bán tất cả, thu được hai mươi ba tệ.

Nhìn số tiền ít ỏi, Thời Lễ một trận đau nhói trong lòng, sau đó nhanh chóng thay quần áo, đi đến đại học cũ của Thẩm Kinh Diễn.

Mấy ngày nay cô đã tìm hiểu rõ, không chỉ biết giáo sư dạy Thẩm Kinh Diễn là ai, còn tra ra được một người bạn cùng phòng của anh ở lại đây làm giảng viên, cho nên sau khi tới trường học, cô nhanh chóng đi tìm người.

Bạn cùng phòng không ở trong văn phòng, không rõ đã đi đâu, giáo sư cũng đã lên lớp, thật ra Thời Lễ muốn tìm người bạn cùng phòng trước, nhưng nghĩ lại lại đi đến lớp của giáo sư.

Cô đến đúng giờ vào lớp, cả lớp đã ngồi đông đủ, giáo sư mà cô tìm kiếm đang ở trên bục giảng. Thời Lễ khom lưng đi vào từ cửa sau, tìm một chỗ trống ngồi xuống, tính toán sau khi tan học sẽ đi tìm giáo sư.

Chuông vang lên, giáo sư bắt đầu giảng, Thời Lễ yên tĩnh ngồi ở hàng ghế sau, nghĩ rằng sẽ không liên quan trong giờ học, kết quả trong lúc dạy, giáo sư vô tình liếc thấy cô, giọng hơi ngưng lại một lúc, nhưng nhanh chóng lại tiếp tục.

Việc đột ngột dừng lại đó quá mức rõ ràng, Thời Lễ trong nháy mắt liền chú ý tới, nhăn mày quan sát giáo sư, sau đó liền phát hiện ông luôn liếc nhìn cô trong giờ học.

Có ý gì, chẳng lẽ giáo sư biết cô? Thời Lễ dần dần nảy ra một ý tưởng.

Thật vất vả đợi đến khi tan học, không chờ cô đi tìm, giáo sư đã đến tìm cô trước:" Cô tới tìm tôi sao? "

Thời Lễ cười nhẹ, dâng lên cảm giác quen thuộc, gật đầu:" Đúng vậy, chào giáo sư. "

" Tìm một chỗ nói chuyện đi. "Giáo sư hiền từ cười cười.

Thời Lễ tự nhiên đồng ý, hai người tìm đến một quán cà phê gần trường nói chuyện.

Thời Lễ nhìn giáo sư trước mắt, cảm giác kỳ dị càng lúc càng nhiều, cô lại có cảm giác.. Vị giáo sư này cùng Thẩm Kinh Diễn có chút giống nhau.

Cũng không phải lớn lên giống, mà là hành vi cử chỉ, một số mặt nhỏ cũng giống nhau, cần phải xem lại cẩn thận, nhưng nhìn kỹ lại cảm thấy mình suy nghĩ nhiều.

" Tôi nhìn thấy ảnh chụp chung của hai người trong điện thoại của Thẩm Kinh Diễn. "Giáo sư ôn hòa nói.

Thời Lễ ngẩn người:" Ảnh chung của chúng tôi? "

" Đó là ảnh hai người học cao trung sao? Cô hiện tại gầy hơn trước kia, tôi chút nữa đã không nhận ra rồi, "Giáo sư giống như nhìn vãn bối trong nhà," Kinh Diễn trước kia cũng nói qua, cậu ấy luôn đi tìm cô, tôi đoán hai người là chia tay, bây giờ thấy cô đến đây.. Chắc là hòa hảo rồi nhỉ? "

Thời Lễ xấu hổ cười, không nói gì.

" Hòa hảo là tốt, Kinh Diễn rất thích cô, trước kia ở trường rất nhiều người theo đuổi cậu ấy, nhưng đều không để ý đến, cô nếu không cùng cậu ấy hòa hảo, chắc cậu ấy cả đời sẽ độc thân mất. "Giáo sư tiếp tục nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio