Ngày hôm sau, trời xanh mây trắng, thuyền Going Merry tiếp tục đi trên biển, ở đuôi thuyền, Isora dựa vào lan can ngẩn người nhìn Nami đang nằm trên ghế, bỗng nhiên Nami duỗi người một cái rồi nói.
- Thời tiết hôm nay tuyệt thật đó!
- Nami-swaaan!
Sanji bưng một đĩa khoai tây chiên ra nói.
- Tôi đã chuẩn bị một chú khoai tây cho cô, thưa tiểu thư.
Mong là tiểu thư thích-.
Isora bỏ một miếng khoai tây vào miệng rồi gật đầu nói.
- Ừ, ngon lắm.
- Tên khốn!!!
Sanji để đĩa khoai tây lên bàn sau đó nắm cổ áo Isora nói.
- Ngươi muốn chết đúng không?
Isora nói.
- Bình tĩnh, bình tĩnh.
À đúng rồi, các cậu! Đến đây một chút.
- Gì thế?
Zoro mở mắt ra nói.
- Nói nhanh lên, đùng phí thời gian ngủ của ta.
Isora nói.
- Chờ chút khi mọi người đến tớ mới nói được.
Một phút sau, Isora nhìn người nói.
- Ngày đầu tiên lên đảo trên trời, tớ truyền Ki cho Nami, Zoro, Robin, tính từ hôm đó tới nay là ngày rồi, giờ tớ phải tiếp tục truyền Ki vào cơ thể các cậu để các cậu tiếp tục luyện tập.
À, tiện thể thì truyền cho tất cả các cậu luôn.
Zoro nói.
- À, không cần nữa.
Từ tối qua tớ đã có thể cảm nhận được Ki rồi.
Isora nói.
- Không ngờ người đầu tiên cảm nhận được Ki là cậu nha.
Robin nói.
- Người đầu tiên không phải là kiếm sĩ-san đâu.
Usopp gật đầu nói.
- Người đầu tiên là Chopper, từ chiều hôm qua.
Isora nói.
- Woa! Cậu giỏi thật đó Chopper!
Chopper ngượng ngùng nói.
- Cậu có khen cũng không làm tớ vui được đâu! Đồ ngốc!
Isora nói.
- Vậy thì.
.
.
Ai đã cảm nhận được Ki thì giơ tay lên, sau khi truyền Ki cho những người còn lại xong tớ sẽ dạy các cậu bước tiếp theo.
Isora vừa nói xong thì Chopper, Zoro, Nami, Robin đồng loạt giơ tay lên, còn lại Sanji, Usopp và Luffy, Isora gật đầu sau đó truyền Ki cho Luffy, Sanji, Usopp, rồi nói.
- Sau khi cảm nhận được Ki, điều tiếp theo mà chúng ta cần là hấp thu Ki từ bên ngoài.
Các cậu nhắm mắt lại, sau khi cảm nhận một lúc các cậu sẽ có thể “nhìn thấy” những đóm sáng nhỏ xung quanh chúng ta.
Dùng ý thức hấp thụ nó vào cơ thể, nó sẽ được tồn trữ trong mỗi tế bào của các cậu.
Thật ra hiện giờ các cậu đã có thể dùng Ki, nhưng tớ muốn cho các cậu biết là Ki có thể dùng hết và khi hết Ki, thì chùng ta cần hấp thu Ki từ bên ngoài để bổ sung, nếu thường ngày các cậu siêng năng hấp thu Ki một chút thì các cậu sẽ có thể dùng nhiều Ki hơn trong chiến đấu.
.
.
.
Cuối cùng, lần đầu tiên hấp thu Ki cần nhắm mắt lại để cảm nhận nhưng lần thứ hai trở đi thì các cậu có thể hấp thu Ki trong bất kỳ tư thế nào, trong lúc ăn, ngủ, chơi.
Chỉ khi đánh nhau là không thể vừa đánh vừa hấp thu.
Rồi đó, nếu có gì không hiểu, các cậu có thể hỏi tớ bất cứ lúc nào.
Sau một phen giảng giải, cuối cùng tất cả mọi người tản ra đi làm chuyền của mình, Isora, Sanji, Nami, Robin vào trong cabin ngồi uống cà phê, Zoro thả neo xong thì ngồi trên đài quan sát, Luffy, Usopp, Chopper ngồi câu cá bên mạng phải.
Trong boong thuyền, Nami hỏi.
- Nà, Isora.
Lần trước cậu bắn ra một quả cầu màu xanh.
.
.
Chiêu đó, có thể dạy tớ không?
Sanji nói.
- Nami-san, đó là chiêu thức của Isora.
Chúng ta không thể học được.
Isora nói.
- Thật ra nếu các cậu muốn học thì tớ cũng có thể dạy, chỉ vì lòng tự cao của các cậu quá cao thôi.
Sanji nói.
- Đó không phải là vấn đề tự cao, đó là vấn đề truyền dạy.
Nếu bọn tớ muốn học các chiêu thức của cậu thì phải gọi cậu là thầy.
Nhưng gọi cậu là Sensei cũng không phải là vấn đề, vấn đề chính là bọn tớ đã học Ki từ cậu rồi.
Nếu học thêm thứ khác nữa thì.
.
.
Isora nói.
- Được rồi, được rồi.
Đây là tớ tự dạy.
Cậu nhìn đây Nami, đưa Ki trong mỗi tế bào của cậu tập trung vào lòng bàn tay, lúc đầu cậu sẽ thấy nó hơi nhói đau.
Vì Ki chạy qua làn da làm cậu cảm thấy đau, một lúc sau cậu sẽ cảm thấy ấm.
.
.
Thấy gì không?
Nami nói.
- Cảm giác như đang nắm một quả bi.
Isora nói.
- Tiếp tục đưa Ki vào, từ từ nó sẽ lớn lên và phát ra ánh sáng.
Nami đưa Ki vào lòng bàn tay, một lúc sau, trên lòng bàn tay của Nami xuất hiện một quả bi màu xanh nhỏ bằng đầu ngón tay, đúng lúc Nami định đưa thêm Ki vào thì Isora nhanh tay chụp lấy quả bi, sau đó một tiếng nổ nhỏ vang lên.
Isora vỗ ngực nói.
- May là tớ phản ứng kịp thời.
Nami hỏi.
- Sao nó lại nổ thế Isora?
Isora chưa kịp nói gì thì Robin nói.
- Vì cô tạo ra hình dạng của nó quá nhỏ.
Isora gật đầu nói.
- Nếu cậu tạo ra quả cầu quá nhỏ mà đưa quá nhiều Ki vào thì nó sẽ nổ.
Lúc này, đột nhiên con cả con thuyền chấn động một cái, Sanji và Nami lập tức mất thăng bằng, Robin vội dùng năng lực tạo ra mấy cánh tay giữ lấy mấy ly nước rồi níu Sanji và Nami lại, sau khi đứng vững, Nami hỏi.
- Chuyện gì vừa xảy ra thế?
Robin nói.
- Chắc là họ đổi hướng tàu.
Nami nổi giận đùng đùng đi ra khỏi cabin hét lên.
- Này, các cậu! Tại sao lại đổi hướng?
Luffy nói.
- Chúng tớ đang đuổi theo một con ếch!
Nami hỏi.
- Cậu nói gì thế?
Isora đi ra nói.
- Ếch à?.
.
.
Luffy nói.
- Chúng ta sẽ làm ếch nướng!
Zoro, Chopper vội hỏi.
- Cậu muốn ăn nó à?
Nami giơ ống nhòm lên nhìn một lúc rồi nói.
- Đúng là có một con ếch thật.
Isora nói.
- Tớ cảm thấy ở hướng đó có hai người.
Cậu xem có tàu hay thuyền gì không.
Nami nói.
- Tớ thấy một ngọn hải đăng.
Luffy hỏi.
- Gì thế, một hòn đảo à?
Nami nói.
- Ừ, một hòn đảo không có trong nhật ký đại hải trình.
Luffy hỏi.
- Còn con ếch đâu rồi?
Nami nói.
- Không biết!
Robin nói.
- Con ếch đang di chuyển theo hướng ngọn hải đăng.
Nami nói.
- Robin.
Sanji nói.
- Ban đầu, cho thịt ếch qua cối xay với một ít rượu trắng.
.
.
Sau đó tẩm bột và chiên.
- Này, Sanji!
Không để ý đến lời phản đối vô hiệu của Nami, Robin nói.
- Nếu thuyền trưởng nói vậy, không phải là chúng ta phải đến đó sao?
- Robinnnn!
Isora nhìn bộ dáng uể oải của Nami nói.
- Không sao, có gì tớ sẽ đi bắt cho cậu vài con tôm.
Nami rưn rưn nước mắt nói.
- Isora.
.
.
Trong lúc này, Luffy hét lên.
- Được! Hết sức nào!
- ! ! ! ! ! !
- Nó bay lên kìa! Mau đuổi theo!
- One! Two! One! Two! One! Two!
Một lúc sau, Going Merry đột nhiên chạm vào một thứ rồi dừng lại, Usopp nói.
- Có cái gì đó cản con tàu lại.
Sanji đứng lên hỏi.
- Nami-san, Robin-chan, hai người có sao không?
Isora ôm eo Nami, kéo tay Robin nói.
- Ổn.
- Tên khốn! Bỏ cái tay ra!
Isora buông Robin ra nói.
- Bỏ rồi đó.
- Còn Nami-san!
Isora nhìn Sanji một cái rồi nhìn qua mặt biển bên mạn phải sau đó buông tay Nami ra nói.
- Mau chèo, lùi lại!
Usopp hỏi.
- Chuyện gì gấp thế, Isora?
- Keng, keng! Keng, keng!
Lúc này một vài tiếng chuông xe lửa vang lên, Isora nhanh chóng dùng Vũ Không Thuật bay ra mũi thuyền vừa dùng sức đẩy thuyền vừa nói.
- Có một thứ gì đó đang tới đây! Tớ có cảm giác nguy hiểm!
Nami nhìn lên cái đèn xanh đỏ bên canh Going Merry nói.
- Mau quay đầu!