Trở lại khách điếm cũ, Hoàng Long quay về phòng. Lâm Thanh Tuyền đang ngồi trên giường chờ Hoàng Long về, Hổ đói thấy Thỏ. Hoàng Long lao thẳng vào con thỏ non mơn mởn này, suốt ba tháng kia nói là bên nhau nhưng làm quái gì có thời gian riêng tư.
Nhưng trước khi làm thịt nhau, Lâm Thanh Tuyền có hỏi Hoàng Long là cảm thấy lạ, từ lúc thức tỉnh Phong Tuyết Linh Thần xong nàng có cảm giác sức lực trong cơ thể mạnh hơn hẳn so với bình thường, lúc mà đấm Hoàng Long trong tiểu thế giới kia nó khác biệt lạ lùng.
Hoàng Long cũng không mấy để ý tới việc đó suốt hai tháng, giờ Thanh Tuyền nhắc đến hắn mới để ý. Mở ra Linh Nhãn ra Hoàng Long thấy Thanh Tuyền không phải chỉ là một Linh Sư bình thường nữa mà cũng là một tu tiên giả đã là Khai Khiếu Tứ Tầng nữa. Hoàng Long mừng rỡ ôm lấy Thanh Tuyền, vật nàng xuống giường. vui vẻ cười nói.
- Nàng cũng giống ta rồi, vừa là tu tiên giả vừa là linh sư đấy.
- Thật sao? Bây giờ ta phải làm sao?
- Để mai tính đi! Bây giờ còn việc phải làm mà!
Ánh mắt hổ đói của Hoàng Long bắt đầu, một đêm mặn nồng qua đi. Sau khi ân ái chàng trên thiếp dưới, thiếp trên chàng dưới mệt lả người. Thanh Tuyền gối đầu lên tay Hoàng Long thiếp đi, còn Hoàng Long thì vào hỏi hệ thống xem có công pháp nào phù hợp cho Lâm Thanh Tuyền hay không.
Ting
“Hệ thống chọn lựa giúp Kí chỉ đề xuất tương thích Phong Tuyết Hệ công pháp:
- Phong Lang Trảo: Bạc, Linh thú là Phong Tuyết Chiến Lang sử dụng trảo tấn công kẻ địch….
- Tuyết Trai Kiếm Pháp: Bạc …
- Tuyết Liên Song Kiếm: Bạc…
- Phiêu Tuyết Chưởng: Bạc….
- Băng Phong Thiên Lý: Bạc….
- Phong Tuyết Diệt: Vàng….
- Phong Tuyết Nữ Thần bí kĩ: Miễn Phí. Chú thích:????
…”
Hoàng Long chú tâm đến cái Phong Tuyết Nữ Thần bí kĩ kia, phía trên tất cả các công pháp đều có chú thích rõ ràng cụ thể nhưng riêng cái Phong Tuyết Nữ Thần bí kĩ này lại là miễn phí còn không có chú thích chỉ có một đống dấu chấm hỏi.
“Hệ Thống! Cái công pháp Phong Tuyết Nữ Thần bí kĩ kia là sao vậy? Giải thích cho ta một chút được không?”
Ting
“Hệ Thống trả lời Kí chủ: Phong Tuyết Nữ Thần bí kĩ là một bí kíp ẩn nên không có thông tin, chỉ tương thích với nữ.”
“Ồ! Có như vậy nữa! Chắc là hàng xịn sò nữa đây. Ta lấy cái này.”
“Xác nhận. Chuyển giao thông tin liên quan Phong Tuyết Nữ Thần Bí Kĩ.”
“À phải rồi. Có Đao pháp nào không giới thiệu cho ta vài bộ”
Ting
“Hệ thống chọn lựa giúp Kí chỉ đề xuất tương thích yêu cầu của Kí chủ: Đao Pháp:
- Tam Hồn Đao Pháp: Bạc: Bản thiếu sót của Trảm Hồn Đao Pháp. Luyện thành thục có thể trảm tam hồn, Thiên Hồn, Địa Hồn, Nhân Hồn….
- Nhiên Mộc Đao Pháp: Bạc. Dùng Ngũ Hành Nguyên Mộc làm căn bản, có thể dùng đao cứu người….
- Nộ Hỏa Đao Pháp: Bạc. Dùng Ngũ Hành Nguyên Hỏa làm căn bản, Nộ Hỏa trảm thi, diệt yêu….
- Lôi Trảm: Bạc….
- Kim Sư Đao Pháp: Bạc….
- Đao Pháp: Bạc…..
…..”
Sau một hồi nằm đọc qua một đống giới thiệu về đao pháp đủ mọi thể loại Hoàng Long quyết định mua quyển Tam Hồn Đao Pháp kia, ngay từ đầu đã được giới thiệu.
Ting
“Xác nhận. Chuyển giao thông tin liên quan Tam Hồn Đao Pháp.”
Một đống thông tin tràn vào não Hoàng Long. Môn đao pháp này không hề đơn giản một chút nào.
“Thôi mai tìm hiểu dần. Ngủ!”
Hắn nhắm mắt ngủ đến sáng, đến lúc Lâm Thanh Tuyền gọi hắn dậy hắn mới chịu mở mắt.
Hôm nay là ngày tập trung để bắt đầu vòng hai a. Mọi người lại tiếp tục chuẩn bị mọi thứ rồi lên đường.
Nhóm Hoàng Long lần này đông hơn lần trước vì có thêm cả nhóm Á Nhân cũng đi cùng nữa. Hai nhóm người chỉ có Hoàng Long cùng Thi Vong tham gia vòng hai.
Mọi người giao lưu cười nói vui vẻ đến chỗ tập trung. Trước Phủ thành chủ đã tụ tập rất đông người. Không biết là do vô tình hay cố ý, lần này nhóm Hoàng Long lại gặp đám người của Lâm Gia đại tộc nữa.
Thiếu đi khá nhiều tên trẻ tuổi Lâm Gia lần trước gặp, thay vào đó là những tên từ mấy gia tộc khác cũng đi cùng với đám đó. Lâm Khoan lại liếc lấy Hoàng Long, vẫn là cái ánh mắt cay nghiệt kia nhưng lại thêm mấy phần thù hận, hắn mở miệng nói bằng một giọng khinh bỉ nhưng không kém phần lịch thiệp.
- Không ngờ các ngươi cũng còn sống đến bây giờ cơ à! Chúc mừng! Chúc mừng a!
Đám người Hoàng Long thì lại vờ đi như không trông thấy hắn vậy. Cảm giác được sự bơ của đám người kia Lâm Khoan cũng không thèm nói gì thêm, ngậm lấy cục tức rồi nhìn về phía phủ thành chủ.
Thành chủ Kình Ngạo từ trong phủ đi ra, chậm rãi, uy phong cất tiếng nói.
- Giờ Mão cũng đã đến! Chào mừng tất cả các ngươi đến vòng Hai. Hiện tại ta sẽ công bố luật của vòng hai.
Ngạo Kình chỉ tay về phía bên phải cách đó không xa. Một cái lôi đài lớn đã được dựng lên ở đó từ bao giờ.
- Các ngươi thấy cái lôi đài đó không? Luật vòng Hai cực kì đơn giản. Các ngươi lên đó loạn đấu sinh tử không kể, chỉ cần còn đứng trên lôi đài là coi như vẫn còn đánh được, người đứng lại cuối cùng. Thắng. Đã hiểu chưa?
Xung quanh yên lặng.
- Yên lặng chắc đã hiểu hết rồi đúng không. Vậy thì lên đài đi. Lúc nào ta ra hiệu sẽ bắt đầu.
Một ngàn tên Thiên tài còn lại từ vòng một tiến lên lôi đài. Nhiều ánh mắt thù hận nhìn lấy kẻ địch của mình. Hoàng Long gặp lại Di Ngân Tích, Tử Quân cùng với cả Phi Vân và Thi Vong. Bốn người tạo thành một tổ đội nhỏ lên trên lôi đài, thoạt nhìn Hoàng Long là người yếu nhất trong bốn người nhưng mà đúng thế thật.
- Mọi người cố gắn chiếu cố lẫn nhau a. Cảm thấy không chịu được thì xuống, bảo toàn tính mạng vẫn là trên hết.
Lâm Thanh Tuyền đi theo một đoạn nhắc nhở lấy nhóm Hoàng Long. Tử Quân cười cợt đáp lại.
- Tẩu tử yên tâm, chúng ta sẽ chăm lo thật tốt cho Hoàng Long huynh mà.
- Ta cần các ngươi chăm lo hồi nào?
- Vậy thì thôi! Ta chăm lo cho Ngân Tích được rồi! ha ha ha
- Ai cần huynh chăm lo.
Di Ngân Tích ngại ngùng khẽ đánh vào ngực Tử Quân. Suốt gần hai tháng ở chung, hai người này cũng đã nuôi dưỡng được tình cảm a.
Hoàng Long quay về phía Lâm Thanh Tuyền, hôn nhẹ lên môi của nàng một cái rồi đi, hắn không quên trấn an Lâm Thanh Tuyền bằng một câu nói.
- Nàng hãy tin ở ta. À! Quên nữa, ta có thứ này cho nàng.
Lúc sáng đi hắn hắn bị hối thúc nhiều quá quên mất việc đưa Phong Tuyết Nữ Thần Bí Kĩ cho Lâm Thanh Tuyền. Hai ngón tay điểm vào trán Lâm Thanh Tuyền. Một tấn thông tin mà Hoàng Long cũng không có đọc truyền vào não của Lâm Thanh Tuyền. Khí thế của nàng tỏa ra làm cho nhiệt độ xung quanh giảm xuống cực nhanh. Từ Khai Khiếu Tứ Tầng chưa đến một phút sau khi lấy lại ý thức Lâm Thanh Tuyền đã đạt đến Ngưng Khí Lục Tàng. Mọi người xung quanh ai cũng nhìn về phía này. Rất nhiều ánh mắt của những lão quái vật cũng vậy.
- Có ý tứ! Siêu cấp Trân bảo đây rồi!
Một lão bà mặc đồ trắng từ tóc đến giày mỉm cười nói.
- Ngươi nói cái gì vậy! Đừng bảo là muốn tranh với ta nha!
Lại một lão bà khác lên tiếng, người này thì đối nghịch hoàn toàn với lão bà kia, đen thui từ tóc đến giày.
Thành chủ Ngạo Kình cũng lên tiếng nói.
- Nhị vị bình tĩnh a! Tuyển đồ cũng phải xem nàng ấy chịu theo ai chứ, các ngươi tranh nhau như vậy còn ra thể thống gì.
- Thành chủ nói phải! Chúng ta quá hồ hởi rồi.
- Ha ha.
Trong nhóm người này cũng có cả Thạch Thiên Tài, Thạch Tiểu Hiên cùng cả Càng lão đầu với cả Càng Hải Thanh nữa. Tên này trong ba tháng đã tìm được người hắn cần tìm.
Quay trở lại với nhóm Hoàng Long, sau lúc Lâm Thanh Tuyền lấy lại ý thức. Hoàng Long cũng há to mồm vì sự thay đổi của Lâm Thanh Tuyền. Một cảm giác lạnh buốt khó hiểu từ đâu đó len lỏi vào trong trái tim hắn. Lâm Thanh Tuyền cất tiếng nhắc nhở Hoàng Long mới quay lưng tiến về phía lôi đài.
Lâm Khoan cùng với đám người đi chung với hắn, mục tiêu đầu tiên không phải là nhóm của Hoàng Long mà là một nhóm khác cũng có thù oán với bọn hắn. Bước lên lôi đài, Thành chủ Kình Ngạo lên tiếng.
- Đã đầy đủ rồi! Ta tuyên bố! BẮT ĐẦU VÒNG .
Ngay sau tiếng thông báo của thành chủ, trên lôi đài khổng lồ kia nổ ra giao tranh ngay lập tức, riêng lẻ đánh nhau rất ít đa số đều là từng nhóm từng nhóm tấn công lẫn nhau. Nhóm của Hoàng Long lại khá an toàn vì có hẳn ba tên thiên tài mạnh mẽ đứng đó.
Những kẻ thua cuộc đầu tiên cũng đã có, đao kiếm vô tình đầu rơi máu chảy đã xảy ra. Nhiều kẻ mang lấy thương tích cố gắn chạy ra khỏi lôi đài nhưng bị chặn đứng lại rồi giết chết. Một tràng thảm liệt từ bên trên lôi đài đến phía dưới, những gia tộc có con cháu chết thảm ở trên lôi đài cũng bắt đầu gây gổ xô xác.
Lúc này Thành chủ Kình Ngạo mới lên tiếng nhắc nhở giọng nói ầm ầm như sấm vang lên.
- Các ngươi quên luật rồi sao? Có cần ta nhắc lại hay không?
Những gia tộc bên dưới nghe lời cảnh cáo của Kình Ngạo Thành chủ liền dừng tay lại. Bên trên lôi đài vẫn tiếp tục chém giết, nhóm của Hoàng Long cũng bắt đầu đánh nhau.
Sau hơn nửa ngày thì số lượng người còn lại ở trên lôi đài chưa đến ba trăm, những kẻ yếu thế hay gây nhiều thù oán đều đã bị loại bỏ, chỉ còn lại những kẻ mạnh ở trên lôi đài mà thôi.
Lần Thiên Tài Hội này khác hẳn những lần trước, không biết vì lý do nào mà Thành Chủ Kình Ngạo lại quyết định lần thi đấu này ác liệt và thảm khốc như vậy.
Chiến đấu vẫn tiếp tục cho đến chiều muộn thì xong. tên còn sống sót cuối cùng trên lôi đài cũng đã được chọn ra. Hôm nay Hoàng Long cũng không đánh đấm gì nhiều lắm vì ba người kia quá mạnh nên chẳng mấy ai dám trêu vào.
Thành chủ Kình Ngạo lại lên tiếng thông báo.
- Hoàn thành vòng chúc mừng các ngươi đã sống sót a. Về nghỉ ngơi đi, ngày mai giờ mão vòng ba sẽ bắt đầu.
Không một lời giải thích hay nhắc nhở gì thêm, cứ như thế vòng hai đã xong. Đêm hôm đó rất nhiều gia tộc đã gấp rút rời khỏi thành, một vài gia tộc khác còn thì truy sát đám người kia. Khá là thú vị, mọi chuyện đều không thể thoát khỏi thần thức của đám quái vật trong phủ Thành chủ. Một trung niên nam tử hỏi Kình Ngạo.
- Kình Ngạo Thành chủ, Ngươi làm vậy không khỏi hơi quá đáng a. Nhiều tên Thiên Tài bị chết như vậy.
- Thiên Tài ư. Không phải chỉ có thiên tư tốt thôi thì được gọi là Thiên Tài a, tất cả những thứ như thông minh, mánh khóe, toan tính mới có thể đạt được a. Ta cảm thấy những kẻ bị đào thải không thể được gọi là Thiên Tài được, bọn hắn không đủ điều kiện để gọi là Thiên Tài a. Các ngươi muốn tuyển một đám công tử bột làm đệ tử sao?
- Thành chủ nói đúng a. Hi vọng lần này sẽ được tìm được một vài đứa ra gì a.
Nhóm quái vật này ngồi nhâm nhi chút rượu nói chuyện đến tận sáng. Những người tham gia thì có kẻ chủ quan không hề để tâm lắm, có kẻ lại hồi hộp lo lắng không ngủ. Tất cả đều có đầy đủ.
Riêng Hoàng Long, đêm nay hắn không ngủ, hắn leo lên trên mái nhà của khách điếm nằm đấy. Suy Tính đường đi nước bước cho mình vào ngày mai. Với hắn đã vào top là đã hoàn thành nhiệm vụ hệ thống giao rồi. Cảnh giới hiện tại của hắn cũng không phải là cao để có thể liều mình cạnh tranh hạng nhất. Hắn nằm đấy suy nghĩ đủ mọi thể loại tình huống có thể xảy ra rồi lăn quay ra ngủ. đến sáng hôm sau mặt trời mọc chiếu rọi vào người hắn thì hắn mới tỉnh dậy.