Tà Thiếu Dược Vương

chương 217: thần thông cảnh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Đúng vậy, bốn đại gia tộc kia như thế nào một mực không có phản ứng?

- Hải Vương Hải Vô Thường chính là cường giả siêu cấp của Thiên Hải Đế Quốc, hắn đột kích đánh tới Ngọc Kinh Thành, như thế nào cuối cùng chỉ có người Nhậm gia ra mặt?

- Con bà nó! Đúng là một đám khốn kiếp, lúc này là lúc nào rồi, mà vẫn không nghĩ tới đối ngoại!

- Lần này nếu thật sự Hải Vương Hải Vô Thường giết chết lão Đan Vương cùng Kiếm Vương ở Ngọc Kinh Thành, thì Minh Ngọc Hoàng Triều mất hết mặt mũi rồi!

- Há chỉ là mất hết mặt mũi, đến lúc đó Thiên Hải Đế Quốc hẳn cũng ra quân, Minh Ngọc Hoàng Triều đều phải xong rồi!

- Không nói còn không nhớ ra, đến bây giờ không ngờ mấy đại gia tộc kia vẫn không có phản ứng gì! Con bà nó! Cái này... cái này là muốn làm gì đây!?

- Có thể làm gì nữa, chính là muốn để tiêu hao lực lượng của Nhậm gia, ngầm âm mưu quỷ kế thực không biết con bà nó học theo ai!?

Câu nói sau cùng của Nhậm Kiệt, trực tiếp dẫn tới chú ý của vô số người, đầu mâu đều chuyển về hướng hoàng gia, Phương gia cùng Cao gia. Tuy rằng lúc ấy Văn gia có biểu hiện, nhưng thời khắc này cũng bị mắng chung vào.

- Lần này cũng để hắn vượt qua được! Thật đáng ghét! Phương Thiên Ân không cam lòng nói, sau đó ngẩng đầu nhìn về hướng Ngọc Tinh Học Viện: Phương Kỳ rời gia tộc cũng rất lâu rồi, cũng không biết hiện tại ra sao!?

Nếu như nàng chứng kiến một màn này, nhất định sẽ càng thêm tức giận: “Tuy nhiên Nhậm gia ngươi phách lối không được bao lâu, ngươi công khai khiêu khích về phía hoàng đế cùng các đại gia tộc bực này, dù không tính Văn gia tác dụng không lớn kia, ý định của hoàng đế muốn đoàn kết Phương gia cùng Cao gia đối phó Nhậm gia đã thành định cục, để xem ngươi có thể ngông cuồng được bao lâu?”

- Kiếm Vương Long Ngạo, lão Đan Vương Ngọc Trường Không, Thiên Long kiếm trang và Minh Ngọc sơn trang này, chẳng lẽ rốt cục Nhậm gia không nhịn được muốn biểu lộ thực lực hay sao? Nhậm Thiên Tung rốt cục cũng ra mặt, tuy nhiên càng như vậy các ngươi càng chết nhanh hơn! Cao Chiến Uyên nghe lời của châm chọc của Nhậm Kiệt, cũng hừ lạnh một tiếng, lẩm bẩm.

Mà ở trong hoàng cung, sắc mặt của hoàng đế cũng biến đổi mấy lần: cuối cùng Hải Vương cũng không có liều mạng ngươi chết ta sống cùng Nhậm gia... làm hắn rất thất vọng. mà lời nói sau cùng của Hải Vương cũng chạm tới nỗi đau trong lòng hắn, càng khiến hắn khó chịu.

Tiếp đó Nhậm Kiệt cũng dám nói như thế, trực tiếp bơi móc chuyện ra, càng làm cho hoàng đế nổi giận.

Chuyện này có tính đả kích rất lớn đối với uy tín của hoàng gia. Cho dù năm đó Nhậm Thiên Hành công tích như vậy, cũng không dám trực tiếp công khai nói lời như thế, mà Nhậm Kiệt... hắn lại dám nói ra, đây không phải rõ ràng là làm cho hoàng gia mất hết mặt mũi sao!?

“Hừ! Xem ra Kiếm Vương Long Ngạo, lão Đan Vương Ngọc Trường Không cộng thêm Tu La Nhậm Thiên Tung rời khỏi rừng rậm nguyên thủy kia, đã làm cho tên tiểu tử này quên hết tất cả rồi!”

“Tốt lắm tên Nhậm Kiệt ngươi, ngươi thật nghĩ rằng trẫm không trị được Nhậm gia ngươi sao?”

“Nhậm Thiên Hành, đây là hậu thủ ngươi lưu lại ư? Nhậm Thiên Tung luôn luôn ở sau lưng khống chế, Kiếm Vương Long Ngạo, lão Đan Vương Ngọc Trường Không tương trợ, ngươi cho rằng như vậy là đủ rồi sao, liền vạn vô nhất thất sao?”

“Chỉ qua là ta không nghĩ tới ngươi cũng có thể thỉnh mời được Sát Thủ Vương kia, trẫm còn là xem nhẹ ngươi rồi! Bất quá thời đại của ngươi đã qua rồi, hiện tại xem ra nội bộ mấy trưởng lão Nhậm gia kia cũng đều là mấy tên phế vật, đại trưởng lão một mực không có xuất quan, Nhậm Thiên Hoành cùng Nhậm Thiên Kỳ thì bận rộn củng cố thế lực của mình. Một khi đã như vậy, trẫm liền giúp các ngươi thêm chút củi đốt, trẫm muốn cho tất cả mọi người biết, trẫm mới là nhân vật tối cao vô thượng của Minh Ngọc Hoàng Triều, các ngươi bất quá đều là con cờ trong tay trẫm! Nhậm Thiên Hành năm đó, Nhậm gia, Cao gia, Phương gia cũng đều là một dạng.”

Lúc Nhậm gia xảy ra chuyện, nhóm người Chiến Thiên Long bọn họ cũng đều lần lượt hưởng ứng, chỉ có điều đều bị Nhậm Kiệt ngầm ngăn lại, bởi vì chiến đấu loại này bọn họ có đến cũng không có tác dụng. Bao gồm Thường lão tứ vừa mới đột phá tới Âm Dương Cảnh cũng dẫn theo một số người định chạy đến, tâm ý của hắn mặc dù tốt, nhưng cũng giống nhau bị Nhậm Kiệt ngăn lại.

Chiến đấu cùng loại cấp bậc như Hải Vương, Cửu Đầu Long Vương, Hắc Quả Phụ kia, không phải có pháp bảo đặc biệt, lá bài tẩy hoặc là người đủ thực lực đi lên là được, căn bản không có bất kỳ chút tác dụng gì.

Tuy rằng Âm Dương Cảnh còn không giống như Thái Cực Cảnh như vậy, là tồn tại truyền thuyết hoàn toàn vượt qua thế tục, nhưng bọn họ cũng là lực lượng đỉnh phong ở thế tục.

Bất quá sau khi chiến đấu chấm dứt, ở trong đại trạch gia chủ của Nhậm Kiệt, thời khắc này mấy người Nhậm Thiên Tung, Vân Phượng Nhi, Chiến Thiên Long, Đồng Cường, Thường lão tứ lại đều ở đây. Ngược lại lão Đan Vương Ngọc Trường Không, Kiếm Vương Long Ngạo và Sát Thủ Vương bọn họ không ở nơi này: một là lão Đan Vương Ngọc Trường Không cùng Kiếm Vương Long Ngạo phải chữa bệnh, thứ hai cũng là chủ yếu nhất, bọn họ cũng không ưa thích sở trường về mặt bàn chuyện này, cứ trực tiếp nói với Nhậm Kiệt có quyết định gì sau đó thông báo cho họ là được rồi.

Chuyện Hải Vương tạm thời xem như bỏ qua, việc cấp bách là phải làm thế nào đối phó Ngọc Tuyền đạo nhân. Nếu để Ngọc Tuyền đạo nhân ăn vào một viên Địa Viêm Chu Quả cuối cùng kia, hắn hoàn toàn khôi phục rồi dẫn theo Thú Vương kiến lửa đánh lên đây, thì đúng thật là xảy ra chuyện lớn. Trước không nói không có Địa Viêm Chu Quả trong khoảng thời gian ngắn không có biện pháp giúp lão Đan Vương đột phá, chỉ riêng việc Ngọc Tuyền đạo nhân cùng những thần hồn lực bị Ngọc Tuyền đạo nhân cải tạo kia, cùng với kiến lửa dị biến đột phá cực hạn... cũng đủ để tạo ra một tai nạn khủng khiếp rồi.

- Trước kia chỉ nghe nói danh tiếng của lão quái vật Hải Vương Hải Vô Thường này, còn một mực kỳ quái hắn dựa vào cái gì mười mấy năm thậm chí mấy chục năm bế quan không ra còn có thể ngồi ở vị trí thứ nhất trong tám đại Vương giả, hôm nay xem như thật sự biết được, lại có thể ở dưới áp lực liên thủ của lão già ngang bướng nhà ta, lão Đan Vương, Sát Thủ Vương còn có lão lục cùng đệ muội năm người các ngươi mà vẫn ung dung tới rồi đi... Ta thật hoài nghi tên khốn này có phải đã vượt qua Âm Dương Cảnh hay không? Thời điểm chiến đấu Nhậm Kiệt không có để Chiến Thiên Long tham gia, tuy nhiên hắn cũng chú ý tới tình huống trên chiến trường, lúc này mấy người chạy tới lương đình nơi này ngồi xuống, Chiến Thiên Long còn đắm chìm trong trận chiến đó không nhịn được cảm khái.

Thường lão tứ lúc này đứng ở phía sau Nhậm Kiệt, vốn mấy ngày nay đột phá đến Âm Dương Cảnh hắn cũng rất hưng phấn, kích động, nhưng hôm nay chứng kiến trận chiến đấu này, hắn mới phát hiện mình cách tồn tại cường đại chân chính còn có một khoảng cách vô cùng xa xôi.

Cường giả siêu cấp Âm Dương Cảnh ở Ngọc Kinh Thành vốn đã xem như rất lợi hại, nhưng hôm nay nhìn thấy đám người kia mới phát hiện còn chênh lệch quá xa.

- Đại ca năm đó từng có gặp mặt một lần với Hải Vương này, nhưng cũng không có động thủ. Tuy nhiên đại ca nói tên Hải Vương này rất cổ quái phải cẩn thận với hắn. Hôm nay nhìn hắn chiến đấu cùng Kiếm Vương, không ngờ hắn lại có lực lượng cường đại gấp hai ba lần so với người dung hợp âm dương. Nếu không phải Kiếm Vương lão nhân gia có lực công kích thiên hạ vô song, sắc bén vô biên, chỉ sợ sớm đã không chống lại được! Cảnh giới của lục gia Nhậm Thiên Tung đối với trận chiến đó xem ra càng rõ ràng hơn, cũng càng cảm khái hơn.

- Hắn còn chưa có đột phá Thái Cực Cảnh, nhưng công pháp hắn tu luyện khẳng định rất đặc biệt, cường đại hơn mười mấy lần so với Âm Dương Cảnh dương hồn tầng thứ chín bình thường, cho nên mới có thể mạnh hơn so với Âm Dương Cảnh dung hợp âm dương! Điều này Nhậm Kiệt rất khẳng định, bởi vì ngay lúc đó hắn mượn Thánh nhân luận đạo tăng cường thần thức phát hiện ra Hải Vương, cũng đã hơi dò xét một chút. Tuy rằng không có biện pháp dò xét nhiều lắm, nhưng khẳng định Hải Vương tuyệt đối không phải Thái Cực Cảnh.

- Âm Dương Cảnh dung hợp âm hồn, dương hồn làm một, bản thân đã thúc đẩy lực lượng đến cực hạn, nhân thể chứa lực lượng cực hạn, cộng thêm lực công kích cường hãn của Kiếm Vương, mà Hải Vương chỉ là một Âm Dương Cảnh dương hồn tầng thứ chín làm sao có thể cường đại đến mức đó, chẳng lẽ hắn cố ý che giấu? Vân Phượng Nhi cũng rất khó hiểu, tình huống như vậy rất không bình thường, rất hiếm thấy.

- Hắn tuyệt đối chưa đạt tới Thái Cực Cảnh, điều này ta dám khẳng định! Bởi vì mới đây không lâu ta vừa bị Thái Cực Cảnh đuổi giết! Nhậm Kiệt thấy mọi người đều đang đắm chìm trong chiến đấu vừa rồi, hơn nữa lòng còn sợ hãi đối với tình huống của Hải Vương, đều đang bị ám ảnh bởi chuyện này, Nhậm Kiệt liền ném ra một quả lựu đạn nặng ký.

- Cái gì... ngươi... Thái Cực Cảnh đuổi giết ngươi?

- Ngươi không phải nói đùa chứ?

- Ngươi vừa nói chính là... đuổi giết ư?

Lục gia Nhậm Thiên Tung, Chiến Thiên Long cùng Vân Phượng Nhi bọn họ đều trợn to hai mắt, không nhịn được cả kinh kêu lên. Mà Thường lão tứ đứng phía sau Nhậm Kiệt nghe nói thế thân mình cứng đờ, khẩn trương: “Thái Cực Cảnh chính là tồn tại trong truyền thuyết, sư phụ lại nói bị Thái Cực Cảnh đuổi giết ư?!”

Vừa rồi Hải Vương cùng Cửu Đầu Long Vương, Hắc Quả Phụ bọn họ đột kích cũng đã kinh thiên động địa, nhưng thời điểm này Nhậm Kiệt chỉ nói ra ba chữ, Thái Cực Cảnh đều làm cho tất cả mọi người hoàn toàn tỉnh hồn lại, đừng nói chi là hai chữ phía sau, “đuổi giết” kia.

Đùa gì thế, bị Thái Cực Cảnh đuổi giết. Lúc bình thường thấy đều chưa từng thấy, trận chiến vừa rồi cũng đã đủ hoành tráng rồi, vậy mà lại nói ra cái gì bị Thái Cực Cảnh đuổi giết...

Tin tức này quá kinh người, thật sự hù dọa cho mọi người đều hoảng sợ.

Cho dù lục gia Nhậm Thiên Tung, Vân Phượng Nhi, Chiến Thiên Long còn có Thường lão tứ bọn họ vô cùng tín nhiệm với Nhậm Kiệt, nhưng nghe Nhậm Kiệt nói bị Thái Cực Cảnh đuổi giết cũng đều giật mình hoảng sợ. Ý nghĩ đầu tiên chính là lo lắng, nhưng sau đó thấy Nhậm Kiệt còn sống sờ sờ ở đó, cũng cảm giác không sao hiểu được, quá khó tin! Bởi vì điều này hoàn toàn không có khả năng, đừng nói là Thái Cực Cảnh đuổi giết một người, cho dù Hải Vương liều mạng đuổi giết một người, cũng không ai có thể chạy thoát, huống chi là tồn tại Thái Cực Cảnh!

Thấy Chiến Thiên Long đều đứng bật lên, lục thúc, lục thẩm lo lắng, cả kinh nhìn về phía mình, phía sau Thường lão tứ cũng không nhịn được gần như há hốc miệng... Nhậm Kiệt cười thầm trong lòng: mục đích đạt được rồi!

Vừa rồi mọi người đều đang sợ hãi cảm thán chuyện của Hải Vương, nhưng Nhậm Kiệt thật không cảm thấy có gì đặc biệt, Hải Vương chẳng qua là mạnh hơn mười mấy lần so với cùng cảnh giới, thì dù có mạnh hơn một chút cũng rất bình thường. Bởi vì hiện tại với Nhậm Kiệt đừng nói là người cùng cảnh giới, sau khi hắn đạt tới Thần Thông Cảnh, cho dù so với Thần Thông Cảnh tầng thứ chín hắn đều mạnh hơn rất nhiều, người cùng cảnh giới căn bản đã không thể so sánh!

Cho nên hắn vốn cũng không thèm để ý chút nào đối với điểm quỷ dị cùng đặc biệt của Hải Vương, cũng hoàn toàn không có hứng thú tham khảo hay nghiên cứu. Trên thực tế, nếu như thật nói ra ngoài sức chiến đấu của Nhậm Kiệt hiện tại, thì hiệu quả rung động tuyệt đối không thể kém so với hắn nói gặp Thái Cực Cảnh đuổi giết.

Trước đây ở Yêu Thú Thâm Uyên đánh một trận cùng Kim Sư, là tất cả mọi người đồng lòng hợp lực, là liều mạng vận dụng Cửu Tự Sát Ấn... nhưng hiện tại nếu Nhậm Kiệt gặp lại Kim Sư, thì dù một người ngay mặt đánh không lại cũng đủ sức tự vệ. Hơn nữa đây chỉ là dưới trạng thái bình thường, nếu như Nhậm Kiệt mượn các loại pháp bảo, các loại ngoại lực, cộng thêm các loại thủ đoạn thần thức cùng trận pháp, Nhậm Kiệt có lòng tin một người một mình cũng có thể giết chết Kim Sư.

Mà hiện giờ, hắn mới chỉ là Thần Thông Cảnh mà thôi.

- Thần Thông Cảnh ngươi đạt tới Thần Thông Cảnh rồi ư? Vừa rồi bởi vì tâm tư mọi người đều nghĩ về trận chiến trước đó, cho nên vốn không có chú ý lắm, tuy rằng Nhậm Kiệt không có che giấu, bọn họ cũng không chú ý tới biến hóa của Nhậm Kiệt. Lúc này Vân Phượng Nhi còn là người thứ nhất phát hiện.

- Cái gì? Hắn đạt tới Thần Thông Cảnh... làm sao có khả... khả... năng... Chiến Thiên Long hoàn toàn không tin, cho dù Nhậm Kiệt ở trước mặt cũng không sợ Nhậm Kiệt nghe xong nghĩ thế nào, chẳng qua là nói đến câu sau, cuối cùng cũng nói lắp: bởi vì dưới tình huống Nhậm Kiệt không có che giấu, thần thức của hắn dò xét rất dễ dàng liền phát hiện thực lực sâu cạn của Nhậm Kiệt.

Ở trong ấn tượng của hắn, Nhậm Kiệt còn là Luyện Thể Cảnh, dường như đoạn thời gian trước bởi vì đi Minh Ngọc sơn trang, đạt tới Chân Khí Cảnh, làm... làm sao có khả năng chỉ thoáng cái đã là Thần Thông Cảnh rồi!

Lúc này mới qua bao lâu chứ? Cho dù là tốc độ tu luyện của bọn họ năm đó cũng không có khả năng nhanh như vậy...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio