Dấu ấn thần thức mà phó đường chủ lưu lại bên trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đã bị Nhậm Kiệt xóa sạch từ trước, nhưng pháp bảo đạt đến trình độ này, cộng thêm đối phương có thực lực mạnh mẽ, cũng không phải nói xóa sạch hết dấu ấn thần thức liền xong chuyện. Có thể nói, trong pháp bảo vẫn có vô số mảnh dấu ấn thần thức nhỏ bé, trận pháp và cấm chế của đối phương.
Chỉ là dấu ấn thần thức chủ yếu khống chế pháp bảo này đã bị xóa bỏ, nhưng Nhậm Kiệt muốn luyện hóa pháp bảo này, dù có cách xa hàng vạn dặm đi chăng nữa thì phó đường chủ cũng cảm nhận được.
Nếu như Nhậm Kiệt cố ý bố trí trận pháp ngăn cách phó đường chủ cảm ứng, với trình độ trận pháp bây giờ, phó đường chủ cũng không cảm ứng được vị trí cụ thể. Chẳng qua bây giờ Nhậm Kiệt không muốn như thế, cho nên phó đường chủ mới cảm ứng được vị tri đại khái.
Còn vị trí cụ thể thì không cần lo lắng, hắn đã lén lút đi vào sâu trong hoàng lăng, tuy rằng chưa tiến vào sâu bên trong nhưng như thế cũng đủ rồi.
Lúc này, trong trận pháp, có một cột cờ rất lớn, những lá cờ nhỏ bay vòng xung quanh, Nhậm Kiệt thúc đẩy pháp lực bao phủ, mặc dù Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đã là vật vô chủ, nhưng vẫn còn giữ bản năng chống lại lực lượng bên ngoài.
- Oành! Chẳng qua loại chống cự này đối với thần thứ rất yếu, đối với thần hồn lực hôm nay của Nhậm Kiệt không tạo nên tác dụng gì, Nhậm Kiệt vận chuyển thần hồn lực dễ dàng đánh sâu vào bên trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ.
Phối hợp pháp lực, liền bắt đầu tế luyện Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, lúc này lá cờ nhỏ bay múa xung quanh, thần hồn lực của Nhậm Kiệt đi vào tế luyện mới phát hiện Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ không đơn giản như bên ngoài.
Lá cờ chủ và lá cờ nhỏ có một loại liên hệ đặc thù, mỗi một lá cờ cũng có mối liên hệ đặc thù, tạo thành một trận pháp khổng lồ, cấm chế liên kết với nhau.
Nếu làthần thức của Âm Dương Cảnh bình thường, muốn luyện hóa Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ này sẽ vô cùng khó khăn, muốn thông qua thần thức hoàn toàn khống chế Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đã vô cùng khó khăn, nhưng thần hồn lực của Nhậm Kiệt thì lại khác. Dễ dàng đánh đánh sâu vào, thần hồn lực không ngừng phân tán, một thành hai, hai thành bốn, bốn thành tám,…
lá cờ màu đen đều bị bao phủ, sau nó thần hồn lực xóa sạch những thần thức lạc ấn mà phó đường chủ để lại, bản thân thì liên tiếp ngưng kết lạc ấn. Lạc ấn của Nhậm Kiệt khác hẳn phó đường chủ. Lạc ấn của Nhậm Kiệt liên hệ được với nhau, giống như vòng tròn pháp lực trong cơ thể hắn, Nhậm Kiệt nghiên cứu khá sâu về phương diện này.
- Bụp bụp bụp…. Bùm bùm bùm... Chủ cờ bay phất phới, sau đó lá cờ đồng thời thay đổi, trong nháy mắt lớn gấp trăm ngàn lần xoay tròn quanh cơ thể Nhậm Kiệt, sau khi thần hồn lực ngưng tụ thần thức lạc ấn, Nhậm Kiệt bắt đầu từ từ khống chế, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ giống như sống lại, tản ra uy lực kinh người.
Cấu tạo đặc thù, rất tốt, may mà cảnh giới của mình đã là Thái Cực Cảnh, hơn nữa nghiên cứu trận pháp và cấm chếthấu triệt, còn có thể sử dụng thần hồn lực ngưng tụ thần thức lạc ấn kết thành trận pháp, nếu như người khác muốn từng bước tế luyện là cờ thì tốn không biết bao nhiêu thời gian. Nhậm Kiệt chỉ chớp mắt đã hoàn thành việc mà người khác mất mấy tháng mới làm được, chẳng những thế, lạc ấn mà hắn để lại thì người bình thường không thể phá hủy.
Sau khi được Nhậm Kiệt tế luyện, thì lá cờ trên Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ phát ra hào quang, uy lực vượt xa quá nửa Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm. Nhậm Kiệt cũng đã nhớ kỹ biến hóa trong nội bộ của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, hoàn toàn nắm giữ thì có thể phát huy ra được uy lực của nó. Bây giờ, Nhậm Kiệt mới biết, nếu như phó đường chủ phát huy được ba phần uy lực của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, thì mình tuyệt đối không cách nào cướp được nó.
Cho dù lúc đó bản thân hắn ở đây, cũng chỉ phát huy ra vài phần uy lực, thì Nhậm Kiệt cũng phải nhượng bộ lui binh, bởi vì uy lực thật sự của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ rất mạnh. Chủ yếu là bên trong cấu tạo đặc thù, lực lượng cân bằng liên kết với nhau, cảm giác giống như Nhậm Kiệt đang chỉ huy đội cận vệ chiến đấu.
Đương nhiên, đội cận vệ mạnh hơn, linh hoạt hơn, khả năng phát triển cũng lớn hơn, nhưng Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ này chỉ là một món pháp bảo, như thế đã vô cùng kinh khủng. Hơn nữa, cũng sử dụng tài liệu rất khủng bố, chủ yếu là luyện hóa lá cờ, khống chế được tất cả liên kết, còn có thể tăng lên. Nhậm Kiệt cảm thấy khả năng phát triển của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ còn lớn hơn những món Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm lấy được lúc trước, trong lòng Nhậm Kiệt mừng thầm, điều này nói rõ ánh mắt của mình rất chuẩn.
- Oanh! Lúc này, bên ngoài hoàng lăng, phó đường chủ chạy đến với tốc độ nhanh nhất, tuy rằng chỗ này ghi rõ là vùng cấm, nhưng hắn không để ý đến những thứ này.
- Kẻ nào lớn mật dám xông vào hoàng lăng, lập tức rời đi, miễn cho khỏi chết. Lúc này, bên dưới liền truyền ra một tiếng quát lớn, lần trước phó đường chủ dẫn theo Hứa trưởng lao, Hồng Diễm mai phục Sát Thủ Vương ở nơi này, sở dĩ xung quanh không có động tĩnh, đó là vì hoàng đế đã hạ lệnh từ trước, mới nhường ra một mảnh cho bọn họ.
Nhưng lúc bình thường, hàng năm nơi này có nghìn quân đồn trú, vô số trận pháp, không ngừng có người thay phiên canh gác, lúc này chưa nhận được thánh chỉ thì bỗng nhiên có người xông vào, tất nhiên sẽ có người ngăn lại, trong nháy mắt có vài bóng người vọt lên, bên dưới vô số hào quang bùng lên.
- Cút! Bùm bùm.... Từ Ngọc Kinh Thành chạy đến nơi này cũng không mất bao nhiêu thời gian, nhưng lúc này lại không còn cảm ứng được gì nữa, nhanh vậy, không thể nào, mình muốn hoàn toàn khống chế được lá cờ cũng phải mất nửa năm, hơn nữa khi đó cũng chưa hiểu hết được những liên hệ ở trong đó, chỉ là lưu lại lạc ấn, thi triển chưa được một phần mười uy lực của trận pháp.
Cho dù có người muốn tế luyện pháp bảo này, cũng mất một đoạn thời gian, hắn làm sao có thể hoàn thành tế luyện nhanh như vậy, không thể tế luyện hoàn thành thì sao có thể xóa sạch hết lạc ấn mà mình đã để lại ở bên trong, cái này hoàn toàn khác với thần thức lạc ấn dùng để khống chế lá cờ chủ.
Dưới cơn tức giận, phó đường chủ mặc kệ, thấy có người chặn lại ở bên ngoài trận pháp, ở trong chiến giáp liền vung tay, trong nháy mắt đánh bay mấy người ra ngoài, trực tiếp chấn nát trận pháp tầng ngoài rồi vọt vào.
- Không xong, có người xông vào hoàng lăng, thúc giục đại trận, sát.
Người bên dưới vốn không để ý lắm, thỉnh thoảng vẫn có một vài cường giả siêu cấp bay qua nơi này, nhưng bọn họ thúc giục đại trận chặn đối phương lại, thường thì sẽ né tránh. Cho nên trận pháp tầng ngoài là dùng để ngăn cản, thực ra còn cách hoàng lăng một đoạn, chủ yếu là dùng để cảnh báo, nhưng khi đối phương không để ý xông thẳng vào, vậy tính chất sẽ khác,
Mười mấy dặm xung quanh có mấy chục nghìn binh lính, thúc giục sát trận, phối hợp với trận pháp ở xung quanh.
Chẳng qua chiến giáp của phó đường chủ uy phong vô cùng, mấy chục nghìn quân chưa kịp hoàn thành sát trận, hắn đã đánh sâu vào trong, biểu hiện ra lực lượng Âm Dương Cảnh đỉnh phong có thể so với tám đại Vương giả Mặc dù nói đại trận mà mấy chục nghìn tướng sĩ phối hợp, uy lực kinh người, nhưng muốn phát huy hoàn toàn thì rất khó.
Phó đường chủ một hơi xông vào mười mấy dặm, đã gần đến nội bộ, nhưng lúc này đại trận bên trong khởi động, đồng thời vài tên Âm Dương Cảnh cùng nhau ra tay cản lại, nhưng người mạnh nhất trong đám chỉ là Âm Dương Cảnh dương hồn tầng thứ năm, không tạo được bao nhiêu ảnh hưởng đối với phó đường chủ. Chẳng quan do ảnh hưởng của các loại đại trận. tốc độ của lão cũng chậm lại, nhưng lão xông vào đại trận tạo thành âm thanh rất lớn, mạnh mẽ phá vỡ tầng ngoài của rất nhiều trận pháp, khiến xung quanh chấn động, thậm chí một vài chỗ vỡ vụn, nổ nát.
- Ha ha… Đến nhanh thật, xem ra đã chờ lâu ở Ngọc Kinh Thành, đến thật đúng lúc, động tĩnh càng lớn càng tốt. Mọi người đều đến đây, đến đây… Nhậm Kiệt lẩm bẩm, trong lúc chấn động mạnh nhất, bỗng nhiên ra tay thu lại Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, trong nháy mắt thân hình khẽ động xông vào trong trận pháp.
- Oành… Oành.... Trận pháp này, Nhậm Kiệt không nắm chắc được không tạo ra tiếng động khi xông vào, quả nhiên dẫn đến trận pháp chấn động, nhưng lúc này bởi vì bên ngoài có người đánh sâu vào, tiếng động vừa rồi bị mọi người bỏ qua, sự chú ý của mọi người đều tập trung vào vị phó đường chủ đang giận dữ. Nhậm Kiệt nắm lấy cơ hội xông vào sâu trong hoàng lăng, mục đích hôm nay của hắn chính là, vào ….Hoàng…. Lăng.
Sở dĩ Nhậm Kiệt dám làm như thế, là vì lúc xóa sạch thần thức lạc ấn của phó đường chủ, hắn đã biết được tính cách của phó đường chủ này. Vị phó đường chủ này không giống một sát thủ chuyên nghiệp, cộng thêm lần đó mập mạp lỡ miệng tiết lộ thông tin quan trọng, Tàn Hồn Cửu Sát chữ Nhân chủ yếu tiếp nhận nhiệm vụ, chẳng qua vì rèn luyện những sát thủ đó, cho nên dù sát thủ sai lầm cũng không quan tâm lắm.
Bởi vì bọn họ vô cùng tự tin, không quan tâm người ngoài đánh giá như thế nào, về người trong Tam Đường chữ Địa rất ít khi mắc sai lầm. Đương nhiên, bởi vì đếu đến từ chữ nhân trong Cửu Sát, hơn nữa kỹ xảo sát thủ giống nhau, cho nên kỹ xảo ám sát của người trong Tàn Hồn đều rất lợi hại, giết người lợi hại. Nhưng Nhậm Kiệt phát hiện vị phó đường chủ này rõ ràng hơi khác, rất dễ bị kích động, thậm chí là nóng nảy, cho nên Nhậm Kiệt mới lợi dụng điều này để dụ hắn đi ra.
Bởi vì đối phương làm sao cũng không thể ngờ mình luyện hóa Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ không tốn bao nhiêu thời gian, nếu như bằng lực lượng và thần thức trước kia của mình, thì ít nhất cũng phải mất mấy tháng mới chậm chạp luyện hóa được, cho dù là người như lão nhân mặt cười Sát Thủ Vương ra tay, không mất mấy ngày cũng làm không được. Cho nên đối phương sẽ không tin mình chỉ mất một khoảng thời gian ngắn ngủi đã luyện hóa thành công, bởi vì bây giờ mình đã không còn là thần thức, mà thần hồn lực Thái Cực tầng thứ hai.
Chọc giận đối phương, khiến đối phương đánh sâu vào hoàng lăng, mình sẽ có cơ hội. Trên thực tế Nhậm Kiệt chính là cần một người chịu tội thay, hoàng đế không ngừng tính toán mình, nếu hoàng lăng hắn cũng có thể cho người khác mượn, vậy thì mình cũng sẽ vào đi dạo trong hoàng lăng, ngoài ra làm tăng thêm xung đột giữa hoàng gia và Tàn Hồn, mặt khác thì xem xem có món đồ gì tốt không.
Tính ra hoàng lăng này đã dựng lên gần năm, bởi vì trước khi Minh Ngọc Hoàng Triều thành lập thì Lý gia cũng đã hưng thịnh hơn nghìn năm, tìm kiếm ở chỗ này cũng không khác gì thăm dò một di tích loại nhỏ.
- Dừng tay, ngươi là ai, dám xông vào trọng địa hoàng lăng? Trong âm thanh ầm ầm, trong nháy mắt một hơi thở mạnh mẽ lao tới, áo bào màu xám nhẹ vung, ầm ầm đụng vào vị phó đường chủ kia, ngay cả vị phó đường chủ này cũng bị đánh bay ra ngoài mấy chục thước mới ổn định được thân hình ở giữa không trung.
Lúc này, Phó đường chủ nội đường Tàn Hồn chữ Địa mới dừng thân hình lại, bởi vì lực lượng của người áo xám tuyệt đối không phải của bản thân, hơn nữa lúc giơ tay nhấc chân đều hòa hợp với đại trận xung quanh, hiển nhiên hắn có thể điều động sức mạnh ở nơi này, gặp đối thủ cùng cấp, rốt cuộc hắn cũng bắt đầu coi trọng.
Người áo xám đương nhiên biết những người này, dưới mệnh lệnh của hắn, tướng sĩ xung quanh lần nữa ổn định lại trận pháp. Lúc này Hứa trưởng lão, Hồng Diễm trưởng lão, nha hoàn Thanh Ngô đều rối rít theo sau phó đường chủ.
- Mặc kệ ngươi làm gì ở hoàng lăng, lập tức giao người, dám trốn bên trong luyện hóa bảo vật của bổn đường chủ, cho là như thế sẽ trốn được sao?
Vị phó đường chủ này không để ý đến cái gọi là hoàng lăng, khí thế vẫn cứng rắn như cũ, giọng nói khàn khàn, khiến người khác có cảm giác bị đè nén.
- Là ai, luyện hóa pháp bảo gì? Người giữ lăng áo xám mơ hồ hỏi, từ đầu đến cuối lão vẫn không hiểu kẻ này đang nói gì. Trước đây, những người này được bệ hạ cho phép mượn trận pháp tầng ngoài vây giết Sát Thủ Vương, khi đó người giữ lăng vẫn theo dõi, hôm nay bọn họ lại chạy tới nơi này đòi mình giao người, rốt cuộc bọn họ muốn cái gì?
- Cổ phó đường chủ, hoàng lăng chính là nơi trọng yếu của hoàng gia, các ngươi xông vào đây là có ý gì? Lúc này, một giọng nữa vang lên từ phía sau, sau đó vô số bóng người vọt đến, ngay phía trước chính là đại cung phụng bụng lớn.