Lúc này Thiên Long Quân dưới chỉ huy của Chiến Thiên Long đang chạy trên đường, chỉ có điều thời khắc này Chiến Đại tướng quân Chiến Thiên Long chạy phía trước nhất lại vừa kích động vừa không biết làm sao, vừa vui vẻ vừa cảm thán.
Bởi vì đã gần nửa ngày, thời gian dài như vậy mới đi được mấy ngàn dặm, loại tốc độ này hắn thấy chẳng khác gì rùa bò... Không đúng, so rùa bò còn chậm hơn rất nhiều, chạy với tốc độ này biết khi nào mới tới chiến trường Tây Bắc, Tây Nam đây!
Nhịn lâu như vậy, nín lâu như vậy, bất đồng với những người kia chính là: Nhậm Kiệt cũng chưa cho hắn nhiệm vụ gì, chỉ bảo hắn chỉ huy Thiên Long Quân chờ mệnh lệnh.
Cho nên mấy ngày nay Chiến Thiên Long giống như mãnh thú nhốt trong chuồng, sắp không nín nhịn được, rốt cục lại lần nữa nghe tiếng trống của Nhậm Kiệt, khiến người ta nhiệt huyết sôi trào kia, nghe những thơ từ khiến người ta cảm khái kia, Thiên Long Quân từ trên xuống dưới đều tinh thần phấn chấn.
Nhưng sau đó hắn lại rất bất đắc dĩ chính là: bọn họ ở phía trước tuy rằng giống như quân tiên phong, nhưng tốc độ lúc này vẫn còn là đè nặng. Bởi vì phía sau đã hội tụ hơn vạn người, dọc theo đường đi còn đang không ngừng tăng lên, Chiến Thiên Long cũng không bởi vì nhân số tăng lên mà có cảm giác gì, chỉ cảm thấy bọc quần áo càng ngày càng nặng, nhưng không có mệnh lệnh của Nhậm Kiệt hắn cũng chỉ có thể đi tiếp với tốc độ rùa bò này.
- Gia chủ ngươi rốt cuộc đã tới rồi! Rốt cục, sau khi Nhậm Kiệt nói xong câu cuối cùng "Nam nhi khỏe..." kia, rất nhanh Nhậm Kiệt mang theo ba người Văn gia lão tổ Văn Mặc, lão Đan Vương Ngọc Trường Không, Kiếm Vương Long Ngạo chạy tới, vừa nhìn thấy Nhậm Kiệt, Chiến Thiên Long lập tức không dằn nổi tiến lên.
Chiến Thiên Long ngồi ở trên ngựa, thời khắc này ngựa của hắn đã hoàn toàn bất đồng với chiến mã bình thường, hắn cũng không có cưỡi yêu thú, nhưng trải qua phương pháp bồi dưỡng đặc thù của Nhậm Kiệt, không ngừng cho những chiến mã này uống dược phẩm, nuôi dưỡng với các loại máu yêu thú, cộng thêm Nhậm Kiệt nghiên cứu thuật nhân mã hợp nhất độc đáo cho Thiên Long Quân.
Tới nay những con chiến mã này đều đã vượt qua yêu thú bình thường. Chiến Thiên Long ngồi trên lưng con chiến mã cao hơn ba cái đầu so với ngựa bình thường không nói, mà nó thần tuấn phi phàm, một mình cũng có thể chiến một trận cùng yêu thú cấp bảy cấp tám, có thể tưởng tượng được mức độ lợi hại của nó.
Chỉ là những con chiến mã của Thiên Long Quân này còn hao phí nhiều hơn so với bồi dưỡng một chi đại quân vạn trong ba năm, có thể tưởng tượng được Nhậm Kiệt đầu tư vào Thiên Long Quân to lớn biết bao!?.
Lúc này Chiến Thiên Long giục ngựa gần như bay đến trước mặt Nhậm Kiệt bọn họ, ở trên chiến mã hơi vòng tay chào theo quân lễ, sau đó chua xót nhìn thoáng qua phía sau nói: - Gia chủ, chẳng lẽ thật muốn một đường mang bọn họ đi đánh giặc như vậy sao? Đừng nói là mang bọn họ đi đánh giặc, thật ra cho dù hiện tại để bọn họ đi Tây Bắc cùng Tây Nam cũng là làm rối loạn. Hiện tại chiến trường Tây Bắc, Tây Nam không phải như ta cùng đại ca trước kia, khi đó mục tiêu muốn tiêu diệt chính là một vài quốc gia nhỏ, trong quá trình đối phó với các nước nhỏ đó có thể từ từ chọn lựa, dạy dỗ người của chúng ta, nhưng hiện giờ...
Tuy rằng Chiến Thiên Long biết, Nhậm Kiệt không có khả năng không hiểu chiến đấu, bởi vì kế hoạch huấn luyện Thiên Long Quân hoàn toàn là Nhậm Kiệt dạy cho hắn, đến bây giờ hắn cảm giác mình chỉ là hiểu được ba, bốn thành, cũng đã tạo thành Thiên Long Quân như hiện nay. Hắn tin tưởng, chỉ cần Thiên Long Quân vừa xuất hiện, tuyệt đối có thể chấn động thiên hạ.
Nhưng bây giờ gia chủ lại kích động đám người kia, tuy rằng vừa mới đây hắn cũng nhiệt huyết sôi trào, nhưng hiện tại không thể không nói một điều: trong chiến đấu đối mặt với Thiên Hải Đế Quốc, trừ phi một số tu luyện giả lợi hại, nếu không tu luyện giả bình thường đi theo cũng chỉ làm rối loạn, tác dụng không lớn. Cho dù sức chiến đấu cá nhân không tệ, cho dù là tu vi Âm Dương Cảnh, một mình thoạt nhìn không tệ, nhưng ở trong chém giết giữa đại quân, nếu như không nghe lời chỉ huy, không thể sáp nhập vào đại đội, có đôi khi không thể có trợ giúp, ngược lại làm rối loạn thêm.
- Ha ha... Trông thấy Chiến Thiên Long mặt mày sầu khổ, Nhậm Kiệt cười nói: - Tầm nhìn lâu dài một chút, chiến đấu chưa dùng tới, sau này còn có thể dùng thì sao? Hơn nữa một số tu luyện giả lực lượng không tệ, tổ chức tốt, sử dụng tốt cũng có hiệu quả rất lớn. Hơn nữa những người này là hòn đá tảng, là tinh anh... Người có thể đi đều có chút ít bản lĩnh, không tầm thường. Hãy nghĩ tới Tây Bắc, Tây Nam tương lai có bọn họ sẽ biến thành cục diện dạng gì? Về phần chiến đấu lần này, nhiều lắm là để bọn họ kiến thức một chút, cảm thụ một chút hoặc là chọn lựa một nhóm người tôi luyện một chút... ngài cho rằng bổn gia chủ sẽ thật sự trông cậy vào bọn họ sao? Nếu như vậy, bổn gia chủ cần dẫn người đi làm cái gì, cần Chiến Đại tướng quân Thiên Long Quân này làm gì?
Chiến Thiên Long vừa nghe lời này, lập tức ánh mắt sáng lên.
Trên thực tế cho tới bây giờ Nhậm Kiệt không có chân chính trông cậy vào bọn họ giành được thắng lợi chiến đấu, nhưng muốn tạo thanh thế, vẫn cần phải hội tụ nhiều người, đến lúc đó cũng có thể sử dụng. Người không thể đợi đến lúc khát nước mới đào giếng! Nếu lúc trước Nhậm Kiệt không sớm đầu tư tài nguyên huấn luyện Thiên Long Quân, không ngừng làm các loại chuẩn bị, tích súc thực lực hùng hậu như ngày nay, thì gặp chuyện cũng không có khả năng có phấn khích như vậy.
Đối với Nhậm Kiệt, lần này tạo thanh thế có khả năng dẫn động mấy trăm vạn các loại tinh anh, nhân tài, nam nhi nhiệt huyết chạy đi Tây Bắc, Tây Nam, chỗ tốt lớn nhất không phải chiến đấu lần này có thể tạo nên tác dụng lớn, mà là chuẩn bị cho tương lai về sau.
- Chiến Thiên Long nghe lệnh: lập tức chỉ huy Thiên Long Quân với tốc độ nhanh nhất chạy đi Tây Bắc đại doanh, khi tới hành tỉnh biên giới tìm địa phương ẩn núp, không có lệnh của bổn gia chủ không được tự tiện hành động! Nhậm Kiệt nói xong, nhìn về phía ba vị lão nhân gia Văn gia lão tổ Văn Mặc nói: - Đồng thời làm phiền các vị, Thiên Long Quân không giống bình thường, Kiếm Vương ngài hẳn là thể hội sâu sắc nhất, nhưng dù sao trong chém giết giữa đại quân, khó tránh khỏi đối phương sẽ sử dụng các loại thủ đoạn. Ba vị hãy bảo đảm an toàn cho đại tướng quân cùng với tướng lãnh chủ yếu, tránh khỏi Thái Cực Cảnh ám sát, thậm chí không tiếc hết thảy giết chóc. Nếu như có an bài gì khác, ta sẽ tùy thời thông báo cho ba vị!
Mặc dù nói đạt tới Âm Dương Cảnh đã chân chính là tu luyện giả, nhưng tồn tại giống như Minh Ngọc Hoàng Triều, khác biệt với các quốc gia nhỏ dưới thống trị của tông môn bình thường, tu luyện giả cùng quân đội cũng là dung hợp. Bản thân quân đội đã rất cường đại, cũng sẽ có rất nhiều tu luyện giả ở trong đó, mỗi tướng lãnh cũng đều bản lĩnh cao cường. Có thể nói, Minh Ngọc Hoàng Triều, Thiên Hải Đế Quốc đều là bắt chước vận hành theo Hoàng triều thượng cổ, quân đội thế tục người phàm, quân đội trình độ tu luyện giả đều dung hợp làm một.
Nhưng có một vấn đề vẫn còn khó mà tránh khỏi, điểm này cũng giống như quốc gia thế tục bình thường, đó là tướng lãnh cho dù lợi hại, dù sao cũng không cường đại bằng những tu luyện giả chân chính kia. Tướng lãnh trọng yếu hơn là đầu óc, năng lực chỉ huy. Giống như Chiến Thiên Long, hiện tại tuy rằng hắn tăng lên tới Âm Dương Cảnh dương hồn đỉnh phong, Thiên Long Quân nếu như sớm có chuẩn bị vận chuyển đại trận, thì dù Thái Cực Cảnh đi vào đều chỉ có một đường chết... Nhậm Kiệt nói Kiếm Vương rõ ràng nhất, bởi vì Kiếm Vương đã từng thể hội, cho nên lão mới thay đổi thái độ như thế.
Nhậm Kiệt vừa nói Kiếm Vương hiểu rõ, Kiếm Vương Long Ngạo liếc mắt một cái nhìn thấy Chiến Thiên Long lộ vẻ đắc ý, cũng không nói gì.
Cho dù dưới tình huống như vậy, vạn nhất đối phương đột nhiên phái Thái Cực Cảnh ám sát Chiến Thiên Long, hoặc là đánh chết vài tướng lãnh chủ yếu, tuy rằng Thiên Long Quân sẽ không giống như quân đội bình thường trực tiếp tan vỡ, nhưng cũng sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng.
Mà Nhậm Kiệt nói sợ đối phương điên cuồng, chính là Thái Cực Cảnh bình thường cho dù tham gia chiến đấu, cũng là phá trận, đối phó cao tầng, ám sát hoặc là đối phó nhân vật cùng cấp, cũng không có tùy ý giết chóc binh lính bình thường. Điều này không phải là bọn họ nhân từ, mà là Thái Cực Cảnh đều muốn đột phá đi vào cảnh giới cao hơn, căn cứ kinh nghiệm trước kia, tùy ý giết chóc quá nhiều người phàm thế tục, lúc bị lôi kiếp sẽ vô cùng kinh khủng. Thậm chí có lão tổ Thái Cực Cảnh, còn chưa có đạt tới trình độ lão tổ ngàn tuổi, chưa có đột phá đánh sâu vào Pháp Thần Cảnh, cũng bởi vì giết chóc quá nặng mà phải nghênh đón lôi kiếp.
Tuy rằng không bằng lôi kiếp lúc đột phá, nhưng cũng đủ để hình thần câu diệt. Cho nên trừ phi tàn nhẫn đặc biệt, tu luyện công pháp đặc thù, hoặc chính là ma đầu nghịch thiên mà đi... nếu không sẽ không có Thái Cực Cảnh nào tùy ý tru diệt quân đội thế tục bình thường. Nhưng cũng không phải là không có, dù sao cũng từng có Thái Cực Cảnh giết chóc tới trình độ nhất định nào đó, giống như tử sĩ không quan tơi hêt thay tru diệt đối phương, cho nên Nhậm Kiệt phải chuẩn bị sẵn sàng trước.
- A... Ba vị! Không cần khoa trương như vậy chứ?! Trong đại quân, nhân vật trọng yếu được tướng lãnh trình độ cường đại bất đồng phối hợp bảo vệ, điều này vốn thật ra không có gì, nhưng nghe Nhậm Kiệt lại phái cha mình cùng Văn gia lão tổ Văn Mặc, lão Đan Vương Ngọc Trường Không ba vị Thái Cực Cảnh bảo vệ mình, Chiến Thiên Long còn là bị dọa cho hoảng sợ.
- Dùng!
Nhậm Kiệt trả lời rất dứt khoát cũng rất đơn giản, không để ý tới Chiến Thiên Long, nhìn về phía ba vị lão nhân nói: - Quân lệnh cụ thể chờ sau khi đến Tây Bắc coi lại tình huống ta quyết định; nhưng nếu như gặp phải đối phương cường đại, ba vị cũng nhớ kỹ một điểm, Thiên Long Quân không phải đại quân bình thường, nếu đại quân vạn thật sự bày bố thành tuyệt sát đại trận, thì dù lão tổ Thái Cực Cảnh đến đây cũng chỉ có chết ở trong đó. Cho nên nói, đây là một sát chiêu người khác cũng không biết, các vị ở trên đường có thể nghiên cứu phối hợp với trận pháp đại quân. Về điểm này hẳn là Kiếm Vương ngài biết rõ ràng hơn, nghiên cứu như thế nào đối địch!
Thiên Long Quân từ ban đầu Nhậm Kiệt đã nhắm tới mục tiêu quét ngang đại quân giới tu luyện, tự nhiên không tầm thường. Chỉ có điều hiện tại Thiên Long Quân còn thiếu sót một chút, nhưng bây giờ để Kiếm Vương Long Ngạo, lão Đan Vương Ngọc Trường Không, Văn gia lão tổ Văn Mặc sáp nhập vào Thiên Long Quân, Nhậm Kiệt xem ra cũng đã hoàn mỹ rồi.
Nếu như có người biết Nhậm Kiệt cho ba nhân vật Thái Cực Cảnh sáp nhập vào trong quân đội, nhất định sẽ bị dọa cho giật mình. Cho dù hiện tại hắn nói chỉ là bảo vệ, Chiến Thiên Long đã giật nảy mình, có thể tưởng tượng nếu để người khác biết ý nghĩ chân chính của hắn sẽ bị dọa thành dạng gì nữa.
Nhậm Kiệt cũng không có giải thích nhiều lắm, cái này không cần cố ý nói, nhân vật đủ cường đại sẽ rất dễ dàng hỗ tương dung hợp với nhau.
- Gia chủ! Chẳng lẽ ngài không đi chung với chúng ta? Nghe Nhậm Kiệt bố trí, Chiến Thiên Long liên tục gật đầu, hiện tại chỉ cần có thể mau sớm chạy tới Tây Bắc, chuyện khác với hắn đều không trọng yếu, hỏi Nhậm Kiệt xong, Chiến Thiên Long phất tay một cái, phía sau Thiên Long Quân trong nháy mắt vó ngựa như một, tốc độ bỗng nhiên tăng lên, tốc độ hành quân cực nhanh, không ngờ vượt qua tốc độ của linh thú tọa giá, hơn nữa vạn người chỉnh thể như một, còn tạo thành một loại trận thế chạy đi đặc thù, đại quân nhảy vượt trong gió, trong không gian ở chung quanh đều giống như bị ảnh hưởng của tần suất đặc thù nào đó, tăng nhanh tốc độ đi tới phía trước của bọn họ.
- Các người đi trước, sau đó ta sẽ chạy tới! Hơn nữa có thể so với các người sớm một bước đi vào Tây Bắc đại doanh nhìn xem tình huống! Các vị dựa theo mệnh lệnh ta nói vừa rồi chờ đợi là được! Hiện tại bổn gia chủ phải đi nghênh đón một vị đại nhân vật xuất quan! Chuyện bên này giao phó xong, ngay cả hơn vạn người đi theo phía sau kia, cũng trong lúc nói chuyện cùng Chiến Thiên Long vừa rồi, thông báo cho người Nhậm gia để ý quản lý bọn họ, điều chỉnh biên chế, huấn luyện các thứ... Làm xong hết thảy thân hình Nhậm Kiệt trong nháy mắt đã bay về một hướng khác.
- Đại nhân vật, đại nhân vật gì lợi hại như vậy? Chiến Thiên Long vừa nghe nói, lập tức có chút ngoài ý muốn. Cho dù là hoàng đế xuất quan Chiến Thiên Long cũng không tin sẽ có đãi ngộ này, vị gia chủ nhà mình tuyệt đối sẽ không khoác lác, đại nhân vật gì đây?
Tiếp xúc lâu như vậy, Nhậm Kiệt ở trong mắt Chiến Thiên Long, tuyệt đối là không sợ trời, không sợ đất, đại nhân vật nào mà có thể để cho hắn đi mời?
- Phương hướng này... Kiếm Vương Long Ngạo, Văn gia lão tổ Văn Mặc nhìn theo hướng Nhậm Kiệt bay đi, đồng thời quay đầu nhìn về phía lão Đan Vương Ngọc Trường Không.
Lão Đan Vương Ngọc Trường Không khẽ vuốt chòm râu, trên mặt tràn đầy vẻ tươi cười, bởi vì lão biết rõ Nhậm Kiệt nói đại nhân vật là ai! Lúc trước Vô Song bế quan cũng là Nhậm Kiệt chỉ bảo, tính ra đúng là thời gian cũng không chênh lệch lắm, Nhậm Kiệt hẳn phải biết rõ hơn so với mình...