Trong lúc ôm Đan Diệu, Nhậm Kiệt lập tức dò xét tình huống của nàng, pháp lực không ngừng rót vào trong người nàng.
Tình huống Đan Diệu rất không ổn, thân thể bị tổn thương nghiêm trọng, tên hỗn đản này vừa rồi còn dùng nàng làm bịa đỡ đạn, tuy Hắc Đan lão tổ thu hồi phần lớn lực lượng, nhưng lực lượng còn lại cũng không phải nàng lúc này có thể thừa nhận được. Nếu không phải trong người nàng có lực lượng đặc thù bảo vệ tính mạng, chỉ sợ đã sớm tắt thở rồi.
Cỗ lực lượng trong người nàng cũn không mạnh, mà còn hơi yếu, giống như một ngọn lửa tùy thời có thể tắt, nhưng lại kiên cường chống đỡ.
Lực lượng này Nhậm Kiệt cũng không xa lạ gì. Đó chính là ngọn lửa Đan Diệu dùng để luyện dược lúc trước. Rất có thể là bản mạng chân hỏa của nàng.
Ngọn lửa đã yếu, lại phải duy trì sinh cơ của nàng, yếu càng thêm yếu, bất cứ lúc nào cũng có thể tắt..
Nhậm Kiệt rót pháp lực vào, lại phát hiện không thể trợ giúp được ngọn lửa này. Đây là sao?
Không có biện pháp, Nhậm Kiệt cũng không quản được nhiều như vậy , lập tức lấy ra toàn bộ đan dược và dược phẩm để kéo dài sinh mạng ra. Không chút do dự cho Đan Diệu uống vào, nhưng cũng thể khiến cho thân thể nàng hơi tốt lên một chút, mà khí tức sinh mạng cũng không gia tăng. Mà lúc này Nhậm Kiệt lại phát hiện, khí tức sinh mạng của Đan Diệu đang cùng dung hợp với ngọn lửa kia thành một thể.
Ngọn lửa kia hiển nhiên đang cứu nàng, cũng để cứu mình, nhưng bây giờ có thây đổi, cho dù Đan Diệu hoàn toàn khôi phục cũng rất khó tỉnh táo sống tiếp.
- Bịch! Trong chớp nhoáng này, Nhậm Kiệt lập tức giận dữ, lực lượng bạo phát ầm ầm chấn nát mọi thứ xung quanh.
- Cứu ta. Nhanh cứu ta... Lão Gian hoảng sợ nhìn người mang mặt nạ cười trước mắt. Gã lăn lộn tại Đông Hoang, cho nên tự nhiên biết sự kinh khủng của Tiếu Kiểm Sát Thần Vương.
Sao lại là hắn. Lão Gian không khỏi ngây dại, thân thể vẫn bị cỗ lực lượng kia không ngừng phá hủy, thần hồn không ngừng bị sấm sét thôn phệ, gã phải chịu nỗi đau khôn cùng, trong lòng sợ hãi vô cùng.
Lão Gian nhân lúc thần thức còn có thể vận chuyển được, liều mạng liên lặc với viện binh.
- Vèo, vèo , vèo... Bóng người liên tục xé gió vọt tới. Đều là tinh nhuệ của Tàn Hồn, nhìn thấy Lão Gian hoảng sợ, chôn chân tại chỗ, lại nhìn về phía trước thấy một tiểu nha đầu được một gã mang mặt nạ cười ôm lấy, mấy người này lập tức động thủ.
- Đừng... Lão Gian muốn ngăn cản nhưng không kịp rồi. Lão chỉ xin cứu, nhưng những người này mà động thủ thì chỉ có con đường chết. Người này là ai? Tiếu Kiểm Sát Thần Vương, tung hoành Đông Hoang, một người tiêu diệt cả Thiên Thủy Tông, dám bắt có cả thiếu tông chủ Cửu Âm Tông, chưa từng biết sợ ai đấy.
Vừa rồi hắn xin cứu là theo bản năng, nhưng định ngăn cản bọn họ thì đã muộn rồi. Hắn mốn bọn họ liên lạc với Hoa Văn Triết hoặc Lộc Lân lão tổ, đáng tiếc những người này đều không biết.
- Oanh... Nhậm Kiệt đang vô cùng đau đớn và tức giận, nhìn đám người Tàn Hồn xông tới, ngay cả tâm tình liếc một cái cũng không có. Khoát tay một cái, trong nháy mắt Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ lập tức ầm ầm xuất hiện.
Trong tiếng long ngâm, một con Hỏa Long xuất hiện. Trên người Hỏa Long đã có thể thấy rõ long lân, trong ánh mắt có linh trí, nó vừa xuất hiện lập tức hưng phấn xông lên.
Nhưng cảm thấy Nhậm Kiệt đang phẫn nộ, lập tức hỏa lực tăng vọt, phẫn nộ rống lên một tiếng vọt tới.
- Không xong, tránh mau.
- Ối...Cơ thể ta... - Tại sao lại vậy. Người này còn chưa đạt tới Thái Cực Cảnh mà. Sao lại như vậy?
Mà người mạnh nhất trong bọn họ là Thái Cực Cảnh tầng ba, nhưng lại không thể sánh được với Hỏa Long, bọn họ cùng nhau chặn một kích của Hỏa Long, nhưng lại bị Hỏa Long cắn nuốt, người mạnh còn chống đỡ được một chút, nhưng thân thể cũng bị hỏa lực thiêu đốt, ngay cả pháp bảo cũng bị tan chảy, từng người bị hỏa lực bao phủ hoảng sợ kêu len.
Món pháp bảo này cũng có chút tiếng tăm trong Tàn Hồn, nhưng cũng không quá mạnh. Chẳng qua là phỏng chế Trấn Thần Kỳ đời trước mà thôi. Không nghĩ tới bây giờ lại kinh khủng như vậy.
Đang tiếc bọn họ ngay cả thời gian sợ hãi cũng không có, người lẫn pháp bảo đều bị Hỏa Long nuốt chửng.
- Ợ... Nuốt xong, Hỏa Long còn ợ một tiếng, sau đó bay lên không trung, ánh lửa lóe lên, trên người bùng phát ánh lửa, nhìn có vẻ sống động hơn, nó trợn tròn mắt dữ tợn nhìn chằm chằm Lão Gian.
Hiển nhiên nó có thể cảm nhận được tâm ý của Nhậm Kiệt, không muốn cho tên khốn này chết được thống khoái. Nếu không nó đã nuốt chửng tên khốn này rồi.
- Ối... Lão Gian bị nó nhìn chằm chằm, trong lòng vốn đã sợ hãi, lập tức cứng đờ lên.
Xong rồi, xong thật rồi.
Hắn biết, đối phương muốn giết mình dễ như trở bàn tay, nhưng đối phương lại không giết, đó cũng không phải nhân từ, mà là đối phương rất hận mình.
Mình muốn chết thống khoái cũng không được, từng tấc cơ thịt bị hủy hoại, thần hồn đau đớn, giống như bị xé thành từng mảnh, thống khổ vô cùng.
Thì ra đánh nhốt lực lượng vào cơ thể người khác lại có cảm thụ như thế.
Lúc này hắn muốn chết cũng không được. Hỏa Long này quá kinh khủng, người này rốt cuộc là ai, quá kinh khủng đi. Ngay cả khí linh đã kinh khủng như vậy rồi, lại sinh ra linh khí, quá khó tin đi.
Đau khổ, đau khổ vô cùng, nhưng ngoài đau khổ ra, lại là tuyệt vọng. Đó mới là kinh khủng nhất. Lúc này Lão Gian mới hiểu được hai chữ Báo Ứng. - Không đúng. Chuyện gì xảy ra?
Mà lúc này Hoa Văn Triết cũng cảm thấy bên này không thích hợp, hắn dùng tốc độ cao nhất chạy tới. Từ rất xa đã nhìn thấy cây đại kỳ sừng sững, bên trong mơ hồ nhìn thấy một đầu Hỏa Long xoay tròn, Lão Gian vẫn đứng trên không trung, mà đám người vừa chạy tới cứu viện lại chết sạch.
- Là hắn.... Nhìn một màn này, Hoa Văn Triết lập tức cứng mặt, khóe miệng co rúm lại, đánh chết hắn cũng không bao giờ quên được người mang khuôn mặt cười này.
- Oanh... Hoa Văn Triết khoát tay, thúc giục Vạn Độc Hồn Phiên tới mức mạnh nhất quay quanh người, tiếp đó nhanh chóng vọt tới.
Nếu như trước kia hắn sẽ không dám một mình đối phó Tiếu Kiểm Sát Thần Vương này, nhưng sau khi đạt tới lão tổ, uy lực Vạn Độc Hồn Phiên bạo tăng thì khác.
- Tiểu tử. Ở đâu cũng thấy ngươi nhúng tay vào, cạc cạc, hôm nay xem ta làm sao thu thập ngươi. Hoa Văn Triết tự tin vung tay khống chế Vạn Độc Hồn Phiên phun ra độc khí dày đặc, ầm ầm đánh tới Nhậm Kiệt.
- Từ giờ trở đi, bắt đầu từ bọn người kia, phiếu cơm lão đại sẽ giết hết tất cả những người khi dễ ngươi. Nhậm Kiệt nhìn Đan Diệu trong ngực, ôn nhu nói.
Trong nháy mắt lực lượng bao bọc lại nàng, tạo thành hình hai tay như Nhậm Kiệt đang ôm nàng vậy. Mà hai tay Nhậm Kiệt biến ảo pháp quyết, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đột nhiên giãn ra, ngược lại bao bọc lấy Hoa Văn Triết và Vạn Độc Hồn Phiên của hắn.
Tiếp đó cách không đánh ra Trấn Thiên Ấn ngưng thực bảy thành ầm ầm nện tới Hoa Văn Triết.
- Độc Hồn Hợp Nhất... Cảm nhận được một kích kinh khủng, Hoa Văn Triết biến sắc, lập tức thúc dục Vạn Độc Hồn Phiên đến cực hạn, vô số thần hồn lực, kịch độc ngưng tụ lại thành một cỗ thần hồn lực to lớn ầm ầm nghênh đón Trấn Thiên Ấn của Nhậm Kiệt.
- Oanh... Ầm ầm... Hai cỗ lực lượng khủng bố va chạm đánh Nhậm Kiệt lui về phía sau mấy trăm thước. Mà Hoa Văn Triết cũng bị đánh bật về sau mấy cây số.
Bên ngoài có một tầng sương máu tán loạn, khí tức cũng hỗn loạn. Thần hồn và độc khí nhanh chóng ngưng tụ giúp hắn nhanh chóng khôi phục.
- Cạc cạc... Hoa Văn Triết cười đắ ý nói:
- Tiểu tử, đại tiểu thư đã phân tích ngươi, chiêu thức ấy của ngươi sẽ hút hết lực lượng, không thể tùy ý sử dụng, cho dù ngươi sớm có chuẩn bị sử dụng một kích này, cũng không làm gì được ta, bởi vì bây giờ ta có Vạn Độc Hồn Phiên, còn lợi hại hơn cả đại tiểu thư lúc đó. Hôm nay chống mắt lên xem ta thu thập ngươi, công kích mạnh nhất của ngươi cũng không làm gì được ta. Hôm nay ngươi chết chắc rồi.
Hoa Văn Triết tự tin vô cùng, trong lòng thoải mái, lúc trước hắn bị Nhậm Kiệt khinh thị làm như không thấy, đại tiểu thư cũng bị hắn đánh trọng thương, giờ này hắn phải chết trong tay mình, làm sao mà không vui cho được.
Đại tiểu thư nói thần hồn của hắn rất kinh khủng. nếu như lại đánh chết mấy tên lão tổ nữa, lại bằng vào độc khí và vô số thần hồn trong Vạn Độc Hồn Phiên có lẽ có cơ hội nâng cấp nó lên Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm. Ha ha. Tới lúc đó, mình cho dù chưởng quản một đường nội bộ Tàn Hồn cũng không thành vấn đề.
- Ngươi còn kém nàng quá xa. Quá xa. Nhậm Kiệt lắc đầu khinh thường nói. Vừa rồi hắn chỉ thử uy lực và sức khống chế Trấn Thiên Ấn một chút. Tuy Hoa Văn Triết đã mạnh hơn rất nhiều, nhưng trong mắt Nhậm Kiệt, hắn còn kém Hoa Thanh Thanh quá xa.
Một kích mạnh nhất? Nhậm Kiệt thầm nghĩ, mình đánh ra một kích mạnh nhất khi nào vậy? Huống chi vĩnh viễn không có một kích mạnh nhất, cũng không có đối thủ mạnh nhất. Điều này cũng không biết, lại tưởng mình ngăn được một kích của Trấn Thiên Ấn thì coi trời bằng vung.
Nhậm Kiệt cũng lười nhiều lời với hắn,thần hồn lực vừa động, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ vận chuyển, Hỏa Long, Thủy Long vọt ra. Ngoài ra còn có hai con Tiểu Lôi Long nhỏ hơn, nhưng tinh thuần hơn, toàn thân chớp động sấm sét cũng bay ra.
Đối phó hắn, Nhậm Kiệt căn bản không cần mình động thủ, để thần hồn lực khống chế Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ là đủ rồi. .