Tà Thiếu Dược Vương

chương 594: phong cấm ấn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cây roi này quỷ dị, cực nhanh, lúc này lực lượng Du Thủy lão tổ đủ mạnh, nhưng lực thần hồn của Nhậm Kiệt hiện giờ đã đột phá Pháp Thần Cảnh, dưới tình huống Thánh nhân luận đạo, Nhậm Kiệt càng đạt tới cảnh giới không tưởng.

Mọi thứ xung quanh trong mắt hắn trở nên chậm chạp, ngay cả Du Thủy lão tổ vận chuyển lực lượng đánh ra, Nhậm Kiệt đều nhìn rõ nơi hắn muốn đánh, thân thể đã né tránh trước.

Cường độ thân thể đang không ngừng đột phá, không ngừng ngưng tụ thần quang đột phá Pháp Thần Cảnh. Người bình thường dù cảnh giới rất cao, lực thần hồn mạnh, nhưng gặp công kích cường độ này, thân thể khó mà phản ứng kịp được. Thân thể Nhậm Kiệt đủ mạnh, cho nên dễ dàng bước đi, nhàn nhã tránh né một đòn của Du Thủy lão tổ.

Mà hắn vẫn không ngừng hấp thu tiên linh khí xung quanh, chẳng những hấp thu, theo lực thần hồn đột phá Pháp Thần Cảnh, Nhậm Kiệt khống chế Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ bắt đầu hấp thu không kiêng kỵ.

Ầm... Ầm ầm... Nếu đã bắt đầu, vậy thì chơi lớn, phóng tay mà làm.

Vừa rồi lén hấp thu một chút tiên linh khí, chỉ sợ xảy ra chuyện đặc biệt mà không kịp hấp thu, trở về không cách nào cứu được nha đầu Đan Diệu, hiện tại đã không cần, cứ buông tay mà hấp thu.

Nháy mắt vô số tiên linh khí tràn vào, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ được Nhậm Kiệt bỏ thêm vô số tài liệu, rèn luyện không ngừng, nhất là trải qua lôi kiếp, đã sớm đạt đến Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm đỉnh phong.

Chỉ thiếu có lực lượng, lúc này vô số tiên linh khí trút vào, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ cũng xảy ra biến đổi nghiên trời lệch đất.

- A... còn... còn tiếp nữa? Tư Mã Thiên Thần đã sắp không được, không ngờ trước lúc chết mình lại nhìn thấy cảnh này.

Giống như lúc ở động phủ Trường Hồng đạo nhân, người này lại cho pháp bảo thăng cấp. Trời ạ! Hắn có phải là người không?

Người ta rèn luyện pháp bảo, đều rèn luyện cẩn thận, chỉ sợ khống chế có vấn đề, sơ ý một chút sẽ hủy hoại trong khoảng khắc. Hắn ngược lại, lần trước bị đám người Hoa Thanh Thanh cùng bọn họ đuổi giết mà thăng cấp, lần này lại đột phá trong chiến đấu với lão tổ ngàn tuổi Du Thủy lão tổ, còn nắm giữ loại pháp bảo khủng bố.

Có còn là người nữa không?

Làm sao hắn khống chế được, phải cần lực thần hồn mạnh cỡ nào, hơn nữa còn phải ghi dấu vô số trận pháp cấm chế, còn phải ngưng tụ rất nhiều phù văn, còn cần khống chế lực lượng, bản thân hắn còn đang đột phá...

Không hiểu nổi, thật sự không thể hiểu nổi. Tư Mã Thiên Thần sắp chết, lúc này nghĩ thế nào cũng không thông.

Ở trong cảnh giới Thánh nhân luận đạo, lực thần hồn của Nhậm Kiệt vô cùng mạnh mẽ, không ngừng tăng lên. Cảnh giới tăng lên, nắm giữ cũng càng rõ ràng, ngay cả hai mặt trời mặt trăng chưa diễn hóa xong kia cũng có cảm giác khác.

Trời trăng kia dường như không phải chưa diễn hóa xong, mà tạo thành góc độ đặc thù, trấn áp gì đó. Trấn áp, là vật ở giữa?

Bỗng nhiên Nhậm Kiệt thông suốt, vật ở giữa không phải bảo bối gì, mà là trời trăng chưa diễn hóa xong kia vẫn luôn trấn áp.

Rốt cuộc là vật gì, làm cho Cổ Thần dùng cặp mắt của mình trấn áp ở trong đầu.

Lúc này Nhậm Kiệt chia ra làm nhiều việc, thúc đẩy lực lượng tăng lên, rèn luyện thân thể, dẫn đường vô số tiên linh khí vào đoạn phim, thúc đẩy Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ thăng cấp, thậm chí không quên chỉ điểm Sát Thủ Vương Cổ Nguyệt. Bởi vì ở trong cảnh giới này, không nhiều cơ hội có thừa tiên linh khí dùng cho Thánh nhân luận đạo. Nhân dịp này kiểm tra giúp bọn họ, đồng thời dẫn đường lực lượng, làm bọn họ thừa dịp tăng lên, bao gồm cả một ít chuyện tu luyện về sau.

Về phần Du Thủy lão tổ đang điên cuồng công kích, Nhậm Kiệt nhàn nhã như thường, lúc này cách nhau không đủ ngàn dặm, nhưng mặc kệ Du Thủy lão tổ công kích thế nào, hắn vẫn thản nhiên đi tới, né tránh dễ dàng.

Còn lực lượng của hắn lúc này đã đạt Thái Cực Cảnh tầng thứ năm đỉnh phong, đang đánh sâu vào Thái Cực Cảnh tầng thứ sáu.

- Chết... Chết đi... Nhìn Nhậm Kiệt nhàn nhã như vậy, Du Thủy lão tổ cũng nóng nảy, giận dữ không ngừng đánh ra, công kích tập trung hay trải rộng, hắn đều thử, nhưng người này vẫn thoải mái né tránh.

Nhưng mà hắn bùng nổ lực lượng, lại làm không gian xung quanh rung động vỡ vụn. Trời trăng kia lóe lên tia sáng, không ngừng đan xen lực lượng sấm sét trấn áp quả cầu kia, nhưng không gian chấn động làm quả câu kia trôi nổi không ổn định.

Tuy rằng trong này tràn ngập tiên linh khí, nhưng cũng không chịu nổi Nhậm Kiệt hấp thu như thế. Nhất là cảnh giới Thánh nhân luận đạo, có bao nhiêu nuốt bấy nhiêu, / tiên linh khí trong này đã bị Nhậm Kiệt cùng Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ nuốt mất.

- Đáng ghét, tên phế vật... Đột nhiên, Hạ Cửu Hạc rống giận với Lam Thiên.

Ánh mắt Lam Thiên ngốc trệ, nhất là nhìn Tiếu Kiểm Sát Thần Vương uy mãnh như thế, hắn càng không còn lòng tin.

Chỉ là không ngờ, sư phụ vẫn luôn khích lệ mình đột nhiên lại mắng to, trước giờ chưa từng có.

- Nhìn cái gì, vốn cho rằng ngươi tăng lên lão tổ Thái Cực Cảnh là có chỗ dùng lớn, kết quả tên phế vật ngươi thậm chí không còn lòng tin. Mà tiên linh khí trong này bị tên kốn kia hấp thu nhiều như thế, đáng ghét, không thể bỏ lỡ được, nếu đã như thế, chỉ có thể làm vậy.... Ầm... Oành... Hạ Cửu Hạc nói những điều Lam Thiên hoàn toàn không hiểu, như biến thành một người khác, vung tay chụp lấy đầu Lam Thiên.

Ầm ầm, một cỗ lực lượng âm lãnh khuếch tán, điên cuồng hấp thu lực lượng trong cơ thể Lam Thiên, thậm chí hấp thu cả sinh mệnh lực.

- A... Sư phụ... ngươi... ngươi đang làm... Tuy rằng Lam Thiên nản lòng thoái chí, không muốn sống nữa, nhưng không ngờ sư phụ mà vẫn không tiếc tiêu hao sinh mệnh giúp hắn, lại làm như vậy.

- Hừ hừ! Lúc này, Hạ Cửu Hạc hấp thu lực lượng của Lam Thiên, cả người lóe lên ánh sáng, tiên linh khí xung quanh cũng đổ vào người hắn. Hắn đang nhanh chóng hấp thu, dù không hung hãn như thế, nhưng cũng từ từ tăng lên.

Nghe Lam Thiên kinh hô, Hạ Cửu Hạc hừ lạnh nói: - Tên phế vật ngươi, nếu không còn muốn sống, vậy giao tất cả cho sư phụ đi. Thân thể ngươi chính là Cửu Dương Kiếm Thể, chỉ có lực lượng trong người ngươi mới trung hòa được Yêu Thần Hàn Phách trong người vi sư hấp thu năm xưa. Đáng tiếc ngươi không cố gắng phấn đấu, nếu ngươi đạt đến trình độ lão tổ Thái Cực Cảnh hay lão tổ ngàn tuổi, vi sư hoàn toàn cắn nuốt lực lượng của ngươi, có thể vượt qua Yêu Thần năm đó. Nhưng bây giờ đành vậy, nếu ngươi không muốn sống, không còn ý chí chiến đấu, vậy thì thành toàn cho vi sư đi!

- Oành... Hạ Cửu Hạc nói rồi, tăng tốc cắn nuốt lực lượng dương cương bổn mạng của Lam Thiên, như thế mới làm thân thể hắn được cải tạo, thừa nhận được lực lượng Yêu Thần Hàn Phách thu được năm xưa.

- Ngươi... A... Tuy rằng Lam Thiên tâm ý nguội lạnh, nhưng lúc này vẫn nổi giận, đáng tiếc hắn không còn cơ hội chống cự.

Lúc này hắn đau đớn vượt xa trước đó, thì ra Hạ Cửu Hạc vẫn luôn lợi dụng mình, cái gì thu làm đồ đệ, nhìn trúng mình, một đường giúp mình?

Cái gì vì mình mở ra Cổ Thần Trấn Thiên Đồ, không tiếc tiêu hao sinh mệnh, toàn là giả. Thì ra hắn muốn cắn nuốt lực lượng sinh mệnh của mình, chờ mình đủ mạnh sẽ cắn nuốt, Lam Thiên đau đớn gầm rú...

- A! Cha, cứu con... Ở bên kia, Lộc Lân lão tổ rống lên, sừng trên đầu lóe lên hào quang, nháy mắt một đạo phù văn bao phủ toàn thân, cỗ tử khí nháy mắt biến mất, đồng thời một đạo lực thần hồn cắm vào thân thể Lộc Lân lão tổ.

Nháy mắt ảo ảnh ngưng thật đằng sau Lộc Lân lão tổ, thân thể hắn cũng dần lớn lên, biến hóa giống như Kỳ Lân, nhưng càng giống lộc, Thân lộc, hậu duệ của Kỳ Lân. Cuối cùng hắn xuất hiện với bản thể, nháy mắt vô số tiên linh khí trút vào, hỗ trợ đột phá.

- Má nó! Sao lại gặp một kẻ điên... Nhìn những gì Tiếu Kiểm Sát Thần Vương làm, khiến cho Cao Bằng vốn còn mưu đồ, tức giận mắng to.

Bởi vì hành động của Tiếu Kiểm Sát Thần Vương, Hạ Cửu Hạc bại lộ ra tay, Lộc Lân lão tổ cũng biến hóa, lúc này hắn biết không thể chờ tiếp nữa, khoát tay đặt lên thân thể Phương Viêm, mấy cái xương lại dung nhập vào.

Phương Viêm hét thảm, tiên linh khí xung quanh dồn tới, xung quanh người Cao Bằng cũng có vô số tiên linh khí đổ vào. Nhưng hắn không thể làm được như Nhậm Kiệt, hấp thu vô tận tiên linh khí làm của mình.

Thực tế, phương thức hấp thu tiên linh khí như Nhậm Kiệt cũng dọa mọi người, căn bản không hiểu được vì sao hắn còn chưa chết?

Đáng chết! Hấp thu tiên linh khí như vậy, ngay cả Pháp Thần Cảnh cũng sớm chết rồi, sao hắn vẫn sống, lực lượng còn tăng vọt? Hơn nữa tuy rằng lực lượng không ngừng tăng lên, nhưng so sánh với tiên linh khí đã hấp thu, lại không nhanh gì, bởi vì hắn hấp thu quá nhiều tiên linh khí.

- A! Hấp thu, nhồi chết ngươi, xem ngươi trốn đến khi nào. Ta cho ngươi né, cho ngươi né... Liên tiếp bùng nổ nhưng vẫn không đụng tới Nhậm Kiệt, vẫn không ngừng đột phá, từng bước đi tới trước mặt Du Thủy lão tổ không đến trăm thước, Nhậm Kiệt đã là Thái Cực Cảnh tầng thứ sáu đỉnh phong.

Trắng trợn không nhìn, khiêu khích như vậy làm cho Du Thủy lão tổ mới tìm được chút lòng tin, cũng phải la hét như sấm, công kích điên cuồng.

Nhưng Nhậm Kiệt lúc này ở trong cảnh giới Thánh nhân luận đạo, lực lượng không ngừng tăng lên là một chuyện, mấu chốt là cường độ thân thể đã đạt đến Pháp Thần Cảnh, lực thần hồn cũng thế, dưới tình cảnh này, quả thật không khó né tránh công kích của hắn.

Tuy rằng lực lượng lúc này chỉ là Thái Cực Cảnh tầng thứ sáu, nhưng pháp lực hùng hậu không kém Du Thủy lão tổ Thái Cực Cảnh đại viên mãn. Càng đừng nói cường độ thân thể, Nhậm Kiệt ở âm dương dung hợp cấp bậc Vương giả đã có thể giết lão tổ Thái Cực Cảnh, lúc này đột phá còn đang trong trạng thái này, quả thật như cá chép hóa rồng.

- Vậy thì không né, còn nhớ ta nói với ngươi không: Cút! Ầm! Nhậm Kiệt bước ra, trực tiếp xông vào trung tâm phòng ngự của Du Thủy lão tổ, nháy mắt tới trước mặt, một quyền đánh lên mặt Du Thủy lão tổ.

Nửa bên mặt của Du Thủy lão tổ bị Nhậm Kiệt đánh nổ nát, người văng ra xa. Ở cấp bậc Vương giả âm dương dung hợp, Nhậm Kiệt đã dám chiến đấu Thái Cực Cảnh, lúc này không chỉ lực lượng đột phá, lực thần hồn, cường độ thân thể càng vượt xa cực hạn. Lúc này hắn không cần dùng Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, chỉ một quyền đơn giản đã đánh bay Du Thủy lão tổ.

Nếu không phải cây roi kia có lực uy hiếp không nhỏ, Nhậm Kiệt buộc phải tiêu hao lực lượng khổng lồ để né tránh, vậy chỉ dựa vào thân thể công kích liên tục thì đánh chết Du Thủy lão tổcũng không thành vấn đề lớn. Cây roi kia vẫn làm Nhậm Kiệt cảm thấy quá nguy hiểm, chỉ là dưới Thánh nhân luận đạo, cây roi kia có nguy hiểm cỡ nào cũng không uy hiếp được Nhậm Kiệt.

- A! Du Thủy lão tổ bị Nhậm Kiệt đánh bay, cả người phát mộng.

Bản thân là lão tổ ngàn tuổi, dù chỉ mới đột phá, còn không thể chân chính bùng nổ sức chiến đấu của lão tổ ngàn tuổi, nhưng chỉ riêng pháp lực phòng ngự, vậy thì tuyệt đối không kém.

Sao lại thế này, dù cho lực lượng tên này tăng vọt liên tiếp, cũng chỉ là Thái Cực Cảnh tầng thứ sáu mà thôi, sao lại thế này?

Nắm tay của hắn căn bản không thể xuyên qua phòng ngự của mình, sao hắn có thể tới gần mình được?

Tại sao mỗi động tác của mình, mặc kệ cây roi nhanh cỡ nào, đều giống như bị hắn nắm giữ, như sớm biết mình muốn làm gì?

Lần này còn chưa đủ lấy mạng, nhưng lại nghe Nhậm Kiệt bảo cút, một quyền đánh bay, làm cho Du Thủy lão tổ ba bận chìm nổi, mới vừa đắc ý, liền cảm thấy thất bại không thể nói nên lời, càng cảm thấy bất lực. Có thể nói hắn mới lần đầu tiên ra tay với Tiếu Kiểm Sát Thần Vương, còn là là sau khi liên tiếp tăng vọt, đánh chết hai đại lão tổ Thái Cực Cảnh, trọng thương Lộc Lân lão tổ, liền bị đối phương một quyền đơn giản đánh bay.

Sự thật này làm Du Thủy lão tổ không thể chấp nhận, tâm ý nguội lạnh, không kéo nổi chiến ý, lúc này bản thân hắn sinh ra cảm giác, sớm biết thế còn không bằng mình né tránh kẻ này, rời khỏi đây sớm...

- Tâm không đủ mạnh, ngươi không xứng là ma, ngay cả ma nô cũng không xứng. Bụp... Ngay lúc hắn lại dâng lên tâm tính nhát gan sợ chuyện, lại muốn trốn tránh, cây roi trong tay hắn bỗng xoay chuyển, nháy mắt quay đầu đâm xuyên qua hắn.

Nửa mặt còn lại của Du Thủy lão tổ, con mắt trợn to, nhìn cây roi đâm xuyên qua người, cảm nhận được thần hồn cùng sinh mệnh lực xói mòn.

- Phong Cấm Ấn. Nhìn cảnh này, Nhậm Kiệt có vẻ bất ngờ nhưng lại không giật mình, bởi vì ngay từ đầu thì quỷ dị nhất là cây roi đó, là có người khống chế cây roi, chứ không phải Du Thủy lão tổ. Nếu như Du Thủy lão tổ thông minh thì nên sớm buông thứ đó ra, không khống chế được thì cuối cùng chỉ bị cắn trả. Điều bất ngờ duy nhất là độc ác nhanh như thế, không hề để ý tới Du Thủy lão tổ đã được hao tốn lực lượng tăng lên Thái Cực Cảnh.

Cùng lúc Du Thủy lão tổ bị đánh chết, hai tay Nhậm Kiệt ngưng tụ thành ấn, trước kia hắn vẫn luôn suy diễn học tập Phong Cấm Ấn, có điều Ngọc Hoàng Ấn thức thứ hai quá khủng bố, Nhậm Kiệt còn không suy diễn ra được một phần. Lúc này mượn cảnh giới Thánh nhân luận đạo, hơn nữa cảm nhận được cây roi quỷ dị, Nhậm Kiệt thừa lúc không ngừng biến hóa ngưng tụ Ngọc Hoàng Ấn thức thứ hai Phong Cấm Ấn.

Không gian xung quanh như bị khóa lại, giam cầm, Nhậm Kiệt biết muốn trực tiếp hoàn thành Phong Cấm Ấn thì rất khó, nhưng chỉ dựa vào thức mở đầu, hoàn thành hai ba phần cũng đủ giam cầm cây roi kia.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio