Tà Thiếu Dược Vương

chương 617: hy sinh bản thân

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bọn họ không hiểu gì về Tề Thiên, bởi vì phần lớn thời gian Tề Thiên đều im lặng, có một số người lại biết Tề Thiên khủng bố khi mở miệng.

Nhưng chân chính hiểu rõ về Tề Thiên, chỉ có Nhậm Kiệt cùng Đan Diệu, cho nên ở trong mắt người khác, Tề Thiên dùng tánh mạng tranh thủ thời gian cho mọi người. Vào lúc này, mọi người đều đau lòng, máu đang thiêu đốt.

Giang Trấn dẫn người xông tới mấy chỗ Thiên Hải Đế Quốc bị đẩy lùi, lợi dụng huyết khí sát khí, thần hồn còn sót xung quanh, bố trí các loại trận pháp có thể nghĩ ra.

Quân đội bên trong thì không để ý thương thế, bố trí trở lại, tạo thành trận pháp.

Bởi vì đều nhìn ra được, Tề Thiên không chống đỡ được lâu.

Bọn họ không thể để Tề Thiên chết vô ích, Tề Thiên tranh thủ thời gian, chính là vì để bọn họ chống đỡ được tới khi gia chủ đến. Nước mắt lặng lẽ trôi ra, mang theo máu, nỗi đau, hét lớn vang dội chân trời.

- Sao lại như thế, chống đỡ, chống đỡ... Ở hành cung trên không trung, Hải Lượng nhìn một mình Tề Thiên lại làm ra chuyện không thể tưởng tượng như thế, cũng ngây người, tiếp theo rống giận.

- Phụt... Mặc Sanh phun ra ngụm máu, văng ra trăm dặm sau đó khống chế thân mình, nhanh chóng chữa trị thân thể, nuốt vào đan dược, chấn động nhìn Tề Thiên: - Đây... đây là thủ đoạn gì, hóa thân hàng vạn, sao lại thế được, ngay cả Pháp Thần Cảnh cũng không có thủ đoạn như thế, huống gì cảnh giới của hắn mới bao nhiêu.

Mặc Sanh cũng ngây ngốc, thủ đoạn như thế chỉ nghe qua trong truyền thuyết thần thoại, nhưng ngay cả tiên nhân trong truyền thuyết cũng không có thủ đoạn như thế.

Dù sao hắn là Thiên Hải Tông, thừa kế vài thứ từ Hải Thần Giáo, biết rõ một số chuyện vượt, nhưng thủ đoạn này vẫn vượt xa tưởng tượng của hắn.

Quá khủng bố, đây là thủ đoạn gì.

- Hóa thân hàng vạn, phụt... Thật là đẹp, nếu ta có thể hấp thu. Vù... Lúc này Hắc Quả Phụ cũng khống chế thân hình, liền toát ra tham lam. Tề Thiên này không có yêu khí, nhưng có thể biến thân khổng lồ, có lẽ là thần thú đặc thù, hiện tại rõ ràng hắn không xong, nếu mình có thể cắn nuốt lực lượng của hắn, nói không chừng mình....

Nghĩ tới đó, Hắc Quả Phụ lóe lên, lập tức biến thành con nhện khổng lồ dữ tợn, lao xuống.

Chống đỡ, Hải Lượng nói thì dễ lắm, thân thể Tề Thiên bất luận lông tóc hay máu thịt diễn hóa ra những con khỉ nhỏ đều có lực công kích khủng bố, hơn nữa là năng lượng ngưng tụ thành, không sợ sống chết, mấu chốt là như đều có năng lực kinh nghiệm như Tề Thiên.

Chém giết cực kỳ khủng bố, xông lên nháy mắt giết không ít người. Nửa khắc sau khi Tề Thiên phủ xuống, đại quân bị hắn đánh lùi mười mấy dặm, không thể không rút, bởi vì kết quả không rút là chết.

Đến lúc này, Hải Lượng đã không khống chế được cục diện, nếu không phải bọn họ thế mạnh, chỉ sợ đã sụp đổ.

Nhưng đến giờ, đã không ai chịu đánh với tồn tại khủng bố kia, bọn họ đều sợ muốn chết, thủ đoạn này quá khủng bố.

Hơn nữa lùi ra xa, những con khỉ nhỏ diễn hóa xông lên, chưa đợi xông tới đã biến mất, bọn họ đang chờ thân thể Tề Thiên biến mất.

- Oành... Ngay lúc này, bản thể Hắc Quả Phụ lao tới, muốn cắn nuốt nửa người Tề Thiên đã chết.

- A! Bỗng nhiên, một tiếng hét non nớt, đau đớn vang lên, sau đó chỉ thấy một đoàn hư ảnh, một con hổ khổng lồ hiện ra, to chừng trăm trượng, uy thế khủng bố, trực tiếp đánh về phía Hắc Quả Phụ.

Nhìn đến Tề Thiên ngã xuống, thân thể vỡ vụn, hóa thành những con khỉ nhỏ đánh ra, tạm thời đẩy lui đại quân Thiên Hải Đế Quốc, sau đó từ từ biến mất, đau đớn nhất là Hổ Hổ.

Trong tiếng reo hò của vô số tướng sĩ, lông của Hổ Hổ như muốn bốc cháy.

Mà cố tình lúc này nhìn Hắc Quả Phụ muốn thừa cơ cắn nuốt phần thân thể còn lại của Tề Thiên, Hổ Hổ liền như nổi điên.

- Đáng ghét, cái... cái gì thế này? Hắc Quả Phụ vốn muốn nhặt tiện nghi, lại không ngờ thành thế này, ả cũng chú ý tới con mèo nhỏ màu đỏ vẫn theo cạnh Tề Thiên, không ngừng quấy phá trong đại quân, nhưng vẫn không để ý.

Dù sao ả đã là lão tổ Thái Cực Cảnh, ở trong mắt ả, con mẻ nho nhỏ này có thần kỳ đi nữa, cũng kém xa mình, mà vẫn luôn chú ý vào Tề Thiên. Nhưng không thể ngờ, vào lúc này con mèo nhỏ kia lại bùng nổ uy thế khủng bố như vậy.

Oành... Con mèo nhỏ nháy mắt biến thành hổ lớn, kéo theo uy thế ngọn lửa, làm bản tâm Hắc Quả Phụ e ngại, phải đối phó toàn lực.

Ầm ầm! Hắc Quả Phụ bị đánh bay trăm dặm, hai chân vỡ vụn, thân thể cháy khét, Hắc Quả Phụ đau đớn giãy giụa trở nên dữ tợn.

- A... Con mè nhỏ kia hét lên, liền hôn mê, rơi thẳng xuống dưới.

Vù vù! Hai tia sáng lóe lên, hai con vượn nhỏ nhảy lên nắm lấy nó. Đừng xem thường chúng nhỏ, hiện tại đã là cấp bậc Vương giả, bằng không làm sao khiến đại quân Thiên Hải Đế Quốc gặp rắc rối lớn như thế, khiến mấy Thái Cực Cảnh đuổi giết.

- Hổ Hổ! Hổ Hổ.... Người bên Nhậm gia chiến đấu lâu như thế, đã sớm quen thuộc Hổ Hổ, Lý Thiên Thành, Ngụy Lượng liền chạy tới.

Mà lộn xộn như thế, thân thể to lớn của Tề Thiên đã không còn sót bao nhiêu, biến thành khỉ nhỏ xông về phía đại quân Thiên Hải Đế Quốc. Đến cuối cùng bởi vì đại quân Thiên Hải Đế Quốc rút lui quá xa, đám khỉ nhỏ chưa lao tới đã dần biến mất.

Cuối cùng, thân thể khổng lồ của Tề Thiên cũng biến mất hoàn toàn.

Tuy rằng Tề Thiên biến mất, nhưng mặt đất vẫn còn mấy chục vạn tinh nhuệ Thiên Hải Đế Quốc bị hắn đánh chết, cùng mấy trăm vạn đại quân bị đẩy lùi mười mấy dặm.

Hiện tại đại quân cũng tạm ngừng lại, bởi vì bọn họ cũng bị dọa, rung động.

Tuy rằng trong chiến đấu cũng có những người hùng mạnh, thậm chí như Nhậm Kiệt, Âm Dương Cảnh có thể tùy ý ra tay giết người. Nhưng dù sao đại quân rất đông người, có thể ngưng tụ đại trận, hơn nữa đối phương hung hãn, bên bọn họ cũng có cường giả ngăn cản.

Chưa từng như lúc này, gặp phải đến Tề Thiên dám chém giết tùy ý, thậm chỉ còn biến thành vô số khỉ nhỏ, một mình ngăn cản tất cả trước khi chết.

Còn người đại doanh Tây Bắc, lúc này chỉ cần chưa chết, đều thiêu đốt ngọn lửa chiến đấu. Bọn họ không để ý gì khác, Tề Thiên tranh thủ thời gian, bọn họ tin tưởng, nhất định có thể chống đỡ đến khi gia chủ trở về.

- Ngây người cái gì.... Đánh! Đánh đi.... Hải Lượng cũng bị dọa sững sờ, đột nhiên phản ứng lại trước tiên, rống lên với quan truyền lệnh.

Quan truyền lệnh bị Hải Lượng rống lên mới tỉnh thần, lần này không ngừng truyền lệnh, nhân viên chỉ huy bên dưới mới phản ứng lại, không ngừng chỉ thị, điều chỉnh đại quân đánh trở về.

Nhưng quá trình này cũng cần ít thời gian, dù sao cảnh tượng vừa rồi quá rung động, hơn nữa bọn họ rút lui xa như thế, cũng cần ít thời gian.

- Gia chủ... Tề Thiên... Tề Thiên đã chết... Nhậm Thiên Hoành chiến đấu với kẻ địch, trầm giọng báo cho Nhậm Kiệt. Hắn biết Nhậm Kiệt đang chạy về hết tốc lực, bởi vì không ngừng liên lạc với hắn.

Thực ra không cần Nhậm Thiên Hoành nói, Nhậm Kiệt hiện tại cách xa vạn dặm, lực thần hồn cũng biết chuyện ở đại doanh Tây Bắc.

Đáng tiếc khi hắn phát hiện, muốn ngăn cản cũng không kịp, thậm chí cũng không kịp nói câu cuối cùng với Tề Thiên.

Bởi vì khi hắn phát hiện, Tề Thiên đã hóa thân vô số khỉ nhỏ, đánh sâu vào quân đội tinh nhuệ Thiên Hải Đế Quốc.

Trong lòng Nhậm Kiệt không khỏi trầm xuống, dù hắn biết Tề Thiên không phải chết thật, chỉ là phân thân, Tề Thiên bị bia đá kia trấn áp vạn năm, thậm chí vượt xa vạn năm cũng không sao, làm sao dễ dàng chết ở đây.

Hắn chỉ là không muốn thấy chỉ suýt chút nữa, tuy rằng mình chạy về hết tốc lực, nhưng có thể sẽ thấy Thiên Hải Đế Quốc tàn sát cả đại doanh Tây Bắc.

Hắn làm được hứa hẹn giúp mình bảo vệ Nhậm gia, khoảng khắc cuối cùng, thể hiện ra pháp lực thần thông khủng bố, người tu luyện hiện tại không thể so sánh.

"Yên tâm, bổn gia chủ sẽ nhanh chóng thả ra ngươi ra." Trong lòng Nhậm Kiệt thầm nhủ, nháy mắt tốc độ tăng vọt, không kém hơn Linh phù dịch chuyển.

- Tướng quân trăm trận mà chết, không có chiến trường không chết người, nhưng chúng ta phải chết có giá trị. Bổn gia chủ đã trở lại, từ giờ trở đi, là lúc đại doanh Tây Bắc phản kích. Bọn họ đã thành lục bình không rễ, Thiên Hải Đế Quốcđã không còn, hoàn toàn không còn nữa. Thiên Long Quân phá hủy thành thị chủ chốt, trăm vạn đại quân Minh Ngọc Hoàng Triều chiếm lĩnh Thiên Hải Đế Quốc, bọn họ đã thành không còn gốc rễ. Bây giờ không phải là bọn họ muốn tiêu diệt đại doanh Tây Bắc ta, mà là chúng ta trong ngoài giáp công, tiêu diệt bọn họ. Nhậm Kiệt vừa chạy về, lực thần hồn khẽ động, nháy mắt tiếng nói vang vọng bầu trời đại doanh Tây Bắc.

Bởi vì Nhậm Kiệt biết rõ, náo loạn đến giờ, nhất là sau khi trở về từ thế giới Cổ Thần, Sa Hải Tông, đánh một trận với Cửu Đầu Long Vương, Độc Thiệt lão tổ, Nhậm Kiệt biết một chút tình huống Hải Thần Giáo, cho hắn biết Hải Thần Giáo không có cách cũng không có lực lượng lực lượng trực tiếp nhúng tay Thiên Hải Đế Quốc.

Mình đã biết, vậy hoàng tộc Minh Ngọc Hoàng Triều ẩn nấp sâu như vậy làm sao không biết. Mình đã náo loạn nội bộ Thiên Hải Đế Quốc, đại doanh Tây Bắc kéo chân lực lượng tinh nhuệ nhất, tiêu diệt phần lớn chủ lực. Dưới tình huống này, nếu hắn không thừa cơ xuất quân, vậy mới thật là có vấn đề.

Đương nhiên, dù hắn không xuất quân, vậy Nhậm Kiệt cũng sẽ nói thế.

Vừa nói, lực thần hồn không ngừng điều động, tạo thành một loạt trận pháp, trận cơ bị công phá hủy diệt, lại ngưng tụ lần nữa.

Nhậm Kiệt chỉ dựa vào lực thần hồn ngưng tụ trận pháp đã đủ mạnh, hiện tại hắn chỉ tạo thành sơ hình, sau đó đám người Giang Trấn tăng cường hoàn thiện đằng sau. Tựa như hắn là kỹ sư thiết kế, cho ra cái khung, tự nhiên có người thi công hoàn thành.

Vì vậy, thừa lúc Tề Thiên ngăn cản đại quân Thiên Hải Đế Quốc, trận pháp phòng ngự phản kích to lớn dần hình thành.

Đồng thời Nhậm Kiệt không ngừng điều phái người, phối hợp trận pháp bố trí phòng ngự.

- A... Gia chủ, là tiếng của gia chủ.

- Gia chủ đã trở lại, rốt cuộc gia chủ đã về.

- Ha... Ha ha... Gia chủ, gia chủ đã về, tiêu diệt Thiên Hải Đế Quốc.

Nghe tiếng của Nhậm Kiệt, tướng sĩ đại doanh Tây Bắc, bao gồm cả Lý Thiên Thành, Thường lão tứ, Hải Thanh Vân, Ngụy Lượng đều kích động rớt nước mắt. Trên bầu trời, sắc mặt Ngọc Vô Song, Văn Thi Ngữ đều sáng hồng lên, đã về, hắn đã về.

- Cái gì, Thiên Hải Đế Quốc bị công phá?

- Thật sao, thật là vậy sao?

- Chúng ta còn không phải không còn nhà để về, còn đánh cái gì nữa.

- Khó trách Nhậm Kiệt một mực không xuất hiện, bên trên vẫn không có cách nào với Thiên Long Quân. Xong rồi, lần này thật xong rồi!

Đại quân Thiên Hải Đế Quốc vốn không có động lực, không có ý chí chiến đấu, nghe lời Nhậm Kiệt liền giật nảy. Bọn họ tự nhiên biết rõ Nhậm Kiệt là ai, vô số người đều lĩnh giáo sự lợi hại của Nhậm Kiệt.

Gia chủ Nhậm gia trước kia bị người ta không coi ra gì, lại như chiến thần, tự mình dẫn dắt phá hơn trăm vạn đại quân, trực tiếp xông vào đại trận không hề sợ hãi.

Hắn đã trở lại, đại quân Thiên Hải Đế Quốc đang bị áp lực lớn, nghe lời Nhậm Kiệt nói, vốn đang chỉnh quân liền lập tức rối loạn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio