- Thiết Tháp, cố lên, ta nhìn trúng ngươi.
- Ha ha! Thiết Tháp, hôm nay phải xem ngươi.
- Kiên trì, tối nay có uống rượu hay không phải xem tiểu tử ngươi.
- Cơ hội khó có, kiên trì một nén nhang, đêm nay đội trưởng sẽ phải mời khách.
.............
Nhậm Kiệt không dùng thần thức, đi vào trong viện phát hiện một đám người vây quanh sân vui vẻ hô to. CÒn ở trong sân đông người, lúc này Thiết Tháp để trần nửa người trên, làn da lúc này trở nên đen lại sáng.
Có điều dưới làn da đen bóng đó, lại mơ hồ có một tầng hào quang màu vàng chớp động. Dưới hào quang vàng làm nổi bậc, thân thể vốn đã cao to của Thiết Tháp lúc này càng trở nên kinh người.
Còn ở đối diện Thiết Tháp là Đồng Cường đội trưởng cận vệ đội, lúc này hắn cũng không mặc chiến giáp gì, nửa người trên cũng để trần, tầng hào quang màu vàng trên người dù không sáng như bình thường, nhưng cũng uy vũ bất phàm, tuy rằng hình thể nhỏ hơn Thiết Tháp, nhưng khí thế, uy áp không hề yếu kém.
Nhậm Kiệt vừa thấy bộ dáng của hai người, rõ ràng là muốn đấu một phen, nghe người xung quanh ồn ào hô ủng hộ Thiết Tháp, rõ ràng cho thấy chỉ cần Thiết Tháp có thể kiên trì phút là Đồng Cường sẽ phải mời mọi người uống rượu. Cách đấu này vốn là hành vi thân mật bình thường ở trại lính, nhất là giữa cận vệ đội, chẳng qua Nhậm Kiệt lại nhìn mà mơ hồ.
Dù biết hai ngày này Thiết Tháp sắp đột phá, hôm nay nhìn thế này rõ ràng đã đạt đến Chân Khí Cảnh, nhưng so sánh với Đồng Cường thì còn cách xa vạn dặm. Hai người bọn họ đấu, đấu cái gì chứ?
Nhậm Kiệt rất tò mò, đi đến bậc thang lẳng lặng nhìn chuyện tiếp diễn.
- A! Đột nhiên, Thiết Tháp đã sớm chuẩn bị xong bỗng quát lớn, nháy mắt bước ra, khoảng cách mười mấy thước giữa hai người chỉ cần một bước đã kéo gần.
Oành!
Nắm đấm to lớn, kéo theo cơn gió mạnh mẽ đánh xuống, nếu một quyền này đánh trúng, khẳng định vỡ xương mà chết. Thiết Tháp không chút lưu tình đánh ra, làm cho trong mắt Đồng Cường chiến ý mênh mông, bởi vì nhiều năm dừng lại ở một cảnh giới, có một thời gian Nhậm Thiên Hành mất tích, cộng thêm tình hình sau khi Nhậm Kiệt tiếp nhận gia chủ, làm cho ý chí của hắn trầm thấp. Hôm nay lại một lần nữa nhấc lên chiến ý, Đồng Cường chiến đấu nửa đời người, sát khí mênh mông tuôn trào rõ ràng.
Chiêu thức giống nhau, chùy pháp giống như nhau cũng đánh ra, nháy mắt nấm đấm của hai người đụng thẳng vào nhau, nổ vang ầm ầm, như hai quả chùy nặng ngàn cân đụng vào, chấn cho không ít người xung quanh vội vàng lùi lại, cảm thấy trong đầu kêu ong ong.
Hai người mạnh mẽ va đụng, làm cho mặt đất rung chuyển liên tiếp, mặt đất cứng rắn cũng xuất hiện nứt vỡ.
Ngay sau đó, hai người không lùi bước, thân hình thay đổi, lấy người đẩy ra, nắm đấm thay chùy đánh vào.
Kim Cương Chùy, một chùy đứt gân gãy xương, hai chùy đá vỡ sắt vụn, ba chùy nện cho sấm nổ chớp giật, bốn chùy nện cho....
Kim cương chùy, tổng cộng chùy, chùy suy mạnh hơn chùy trước.
Đây là phương pháp công kích năm đó đám người Đồng Cường lấy được phương pháp tu luyện Kim Cương Bất Hoại Thể cũng học được, chỉ có bộ công pháp này mới có thể phát huy Kim Cương Bất Hoại Thể đến uy lực lớn nhất, hoàn toàn dùng vũ khí của mình công kích, mạnh mẽ, hung hãn khó tưởng tượng.
Nhậm Kiệt nhìn thấy, ánh mắt cũng không khỏi sáng lên, nếu bọn họ lên chiến trường, như vậy tuyệt đối là máy móc chém giết, quá hung hãn. Mỗi một chùy va chạm, là cho người ta cảm giác như tuyệt thế hung thú đang chiến đấu, hung hãn, mãnh liệt va đụng, mặt đất như rung chuyển.
Mà làm người ta khó tin, là lúc này hai người đều chỉ sử dụng lực lượng khoảng Chân Khí Cảnh tầng bảy. Chân Khí Cảnh tầng bảy, Đồng Cường thì còn được, bản thân hắn là Thần Thông Cảnh, áp chế lực lượng là được, nhưng Thiết Tháp có lực lượng này thì quá kỳ quái. Tuy nhiên lực lượng của hắn, dường như không phải phát ra từ chính hắn, giống như có chút vấn đề, Nhậm Kiệt đã nhìn thấu được nơi phát ra lực lượng của Thiết Tháp có vấn đề.
Lúc này hai người liên tiếp điên cuồng đánh nhau, hai người không chỉ thân thể mạnh mẽ, Kim Cương Chùy tinh diệu cũng không tầm thường. Hai người liên tục đụng nhau ba chùy, lần thứ tư thì Thiết Tháp vẫn sử dụng chùy thứ ba, còn Đồng Cường thì tự nhiên thi triển ra chùy thứ tư.
Ba chùy trước bởi vì không khác mấy nên không hìn ra, Thiết Tháp không thi triển được chùy thứ tư, tình huống lập tức thay đổi. Chùy thứ tư trong hung hãn ẩn chứa biến chiêu, Thiết Tháp sơ ý một cái, bả vai bị quét trúng, cả người liền trực tiếp bay ra ngoài.
Oành! Văng thật xa rớt xuống đất, đập mặt đất ra cái hố, Thiết Tháp vùng dậy muốn đứng lên, nhưng hào quang vàng trên người chợt tối sầm, tiếp theo cả người mệt mỏi như bị huấn luyện ba ngày ba đêm, vùng dậy liền ngã bùm ngồi xuống, hai chân nhũn ra không ngừng run rẩy.
- Ta... thua. Thiết Tháp gãi đầu cười, nhìn về phía Đồng Cường nói.
Bộ dạng của hắn lập tức dẫn tới tiếng cười thiện ý của mọi người xung quanh, Tiểu Điểu vừa lúc ở bên cạnh, dẫn hai người đi qua nâng hắn dậy.
- Không tệ, không tệ, có thể chống đỡ được lâu như vậy, ngươi mới vừa đạt đến Chân Khí Cảnh mà thôi.
Thiết Tháp hàm hậu nói: - Nếu không phải đội trưởng cho ta mượn lực lượng, còn áp chế một phần lực lượng, ta đã không chống đỡ được lâu như thế.
- Ngươi vừa mới đạt tới Chân Khí Cảnh có thể nắm giữ nhanh như vậy đã là rất tốt rồi. Đồng Cường cũng đi tới, cho Thiết Tháp dùng một chút dược phẩm để hắn đứng vững, khoát tay cho những người khác tiếp tục tu luyện, sau đó đỡ Thiết Tháp đi về phía Nhậm Kiệt.
- Đồng Cường, Thiết Tháp, bái kiến gia chủ. Hai người đi tới trước người Nhậm Kiệt, đồng thời khom người hành lễ.
- Ngồi xuống nói. Nhậm Kiệt chỉ sang lương đình bên cạnh, dẫn hai người đi sang ngồi xuống.
- Kim Cương Bất Hoại Thể này là ta cùng phụ thân của Thiết Tháp cùng nhau theo lão gia chủ phát hiện, nhưng chân chính tu luyện bộ công pháp này chỉ có tổng cộng bảy người, năm đó bảy người chúng ta cùng theo lão gia chủ chiến đấu. Bộ công pháp này tu luyện đến Thần Thông Cảnh dù không có cách nào tăng lên, nhưng sau đó chúng ta cũng phát hiện bộ công pháp này có một chỗ đặc biệt, đó là dùng một bộ phận lực lượng Kim Cương Bất Hoại Thể mà bản thân tu luyện truyền cho cơ thể khác cũng tu luyện bộ công pháp này, tuy rằng loại truyền cho này chỉ có tính mượn tạm, nhưng cũng đã hết sức thần kỳ.
- Sau đó bảy người chúng ta không ngừng thử, còn phát hiện bảy người liên thủ thì uy lực Kim Cương Bất Hoại Thể càng mạnh. Năm đó tuy rằng chúng ta đạt đến Thần Thông Cảnh liền khó mà tăng lên, nhưng bảy người Thần Thông Cảnh chúng ta liên thủ, cũng từng đấu pháp với cường giả siêu cấp Âm Dương Cảnh ngưng tụ Âm Hồn, thậm chí còn đẩy lui người kia. Đáng tiếc về sau những người khác lần lượt chết trận, chỉ còn lại hai người ta cùng phụ thân của Thiết Tháp, uy lực Kim Cương Bất Hoại Thể liên thủ càng thêm nhỏ, sau đó phụ thân của Thiết Tháp rời đi, cũng chỉ còn sót mỗi mình ta, cũng không còn sử dụng một chiêu cho mượn lực lượng này nữa.
Không đợi Nhậm Kiệt hỏi, Đồng Cường đã chủ động nói.
- Lần này Thiết Tháp vừa mới đột phá đến Chân Khí Cảnh, cho nên ta dạy cho hắn một chiêu này, đồng thời để cho hắn tự mình cảm thụ, lỡ như về sau có gì cần cũng sử dụng được.
Bởi vì Kim Cương Bất Hoại Thể không phải công pháp bình thường, trước mắt cảnh giới của Nhậm Kiệt còn không cách nào hoàn toàn nhìn thấu, giúp Đồng Cường tu sửa công pháp, cho nên hắn một mực không hành động, hắn vẫn không ngờ tới bộ công pháp này còn có chỗ thần kỳ như vậy.
Tồn tại mạnh mẽ phong ấn một chút lực lượng, chiêu thức, thần thông lên người thân yếu ớt, lúc gặp nguy hiểm hoặc tất yếu có thể sử dụng, như vậy cũng không có gì, nhưng cái đó không giống cho mượn, tuyệt đối không thể gọi là mượn.
- Hiện tại thử xem được không? Nhậm Kiệt nhìn sang Thiết Tháp còn chưa hoàn toàn khôi phục.
- Ừm, ừm, không thành vấn đề. Thiết Tháp biết Nhậm Kiệt quan tâm hắn, hắn liên tục gật đầu tỏ vẻ không thành vấn đề.
Đồng Cường bắt đầu chậm rãi vận chuyển Kim Cương Bất Hoại Thể, làn da trên người từ từ xuất hiện một tầng hào quang màu vàng, sau đó tầng hào quang màu vàng này từ từ ngưng tụ. Sau đó hai tay của Đồng Cường ấn lên hai tay Thiết Tháp, từng đạo hào quang màu vàng thấy được bằng mắt thường dần dần dung nhập vào người Thiết Tháp.
Với ánh mắt cùng cảnh giới của Nhậm Kiệt lúc này, lập tức phát hiện được khác biệt rất nhỏ, Đồng Cường ngưng tụ lực lượng trong người hắn, nhưng ngưng tụ phần lực lượng, lại chỉ có thể truyền phần lực lượng vào người Thiết Tháp, phần lực lượng khác dùng để hoàn thành quá trình truyền cho. Mà cỗ lực lượng kia vào trong người Thiết Tháp, lúc nào cũng đang chầm chậm tiêu hao.
Nói cách khác, đây là lực lượng tiêu hao dùng một lần, mà Đồng Cường phải hao tốn lực lượng gấp mấy lần mới truyền vào người Thiết Tháp, rõ ràng thân thể Thiết Tháp cũng căn cứ tình huống bản thân mà có cực hạn chịu đựng. Điều này như người bình thường, dù trên người mặc trang bị, áo giáp càng dày càng tốt, nhưng bản thân gánh chịu trọng lượng có hạn, muốn chịu được cỗ lực lượng này cũng không dễ dàng.
Đây là nguyên nhân vừa nãy Thiết Tháp chống đỡ lực lượng Chân Khí Cảnh tầng bảy chiến đấu với Đồng Cường xong liền trở nên mệt mỏi, gần như hư thoát. Tuy rằng có nhiều chỗ hại, nhưng tóm lại, nhìn tình huống Đồng Cường nói, hiệu quả hợp kích càng mạnh hơn, nhưng dù thế, Kim Cương Bất Hoại Thể này cũng là công pháp thần kỳ cực điểm.
Oành! Ngay sau đó trong người Thiết Tháp tràn ngập một cỗ lực lượng mênh mông, hơn nữa trên người có thêm một loại hào quang màu vàng như nội giáp, đây là một phần lực lượng của Đồng Cường cho hắn mượn.
Vào lúc này, Thiết Tháp lại đứng lên, uy thế không khác gì khi chiến đấu với Đồng Cường lúc nãy.
- Xem ra muốn cho người khác mượn một phần lực lượng, bản thân phải hao tốn ít nhất hai phần mới được. Hơn nữa cũng không phải cho mượn lực lượng vô hạn, phải bảo đảm trong phạm vi cực hạn đối phương có thể thừa nhận được. Hơn nữa lực lượng không thể bảo lưu mãi, là loại tiêu hao dùng một lần, sẽ không ngừng tiêu hao, xói mòn rất nhanh. Có thể nói, cho người khác mượn được lực lượng, bản thân sẽ tiêu hao rất lớn trong thời gian ngắn, nhìn như vậy thì rất công bằng, rất cân bằng. Nhậm Kiệt thấy tình huống của Thiết Tháp, một lời chỉ rõ mấu chốt.
- Gia chủ nói không sai, cho đối phương mượn lực lượng quả thật có hạn, các loại tai hại cùng hạn chế, có khi tác dùng không quá lớn. Thật ra chỗ tốt lớn nhất là liên thủ với nhau, có thể tăng phúc lẫn nhau, nhân số càng nhiều hiệu quả tăng phúc càng tốt. Đáng tiếc Kim Cương Bất Hoại Thể ban đầu là khiếm khuyết, sau đó lão gia chủ sợ không thể tìm được phương pháp tu luyện đằng sau, cũng không để cho người khác tu luyện, hôm nay cũng chỉ còn ta cùng Thiết Tháp còn có phụ thân của hắn, ba người chúng ta là biết môn công pháp này. Đồng Cường không biết Nhậm Kiệt chỉ nhìn qua là thấy, còn tưởng Nhậm Kiệt vốn đã biết, cho nên cũng không thấy có gì bất ngờ.
Nếu như để hắn biết, Nhậm Kiệt chỉ là nhìn quá trình khi nãy mới nhìn ra, nhất định sẽ giật mình.
- Có thể truyền lực lượng cho ta mượn? Nhậm Kiệt đột nhiên nghĩ đến vấn đề này.
- Không được. Đồng Cường lập tức lắc đầu nói: - Chúng ta cũng đã thử chuyện này nhiều lần, bởi vì nếu không học Kim Cương Bất Hoại Thể cũng cho người khác mượn, hoặc là học tập phương pháp Kim Cương Bất Hoại Thể tăng phúc liên thủ phòng ngự, vậy thì thật lợi hại. Đáng tiếc mặc kệ nghiên cứu ra sao cũng không có kết quả, ngay cả lão gia chủ cũng nói, ngoài người tu luyện Kim Cương Bất Hoại Thể, những người khác không thể vận dụng hai loại đặc thù của công pháp này.
- Vậy thì chưa chắc... Nhậm Kiệt nghe Đồng Cường nói xong, nhắm mắt trầm tư hồi lâu, bỗng nhiên mỉm cười.