Vì thế đối với quyết định của Nhậm Kiệt đưa ra, Nhậm Thiên Hành đều toàn lực ủng hộ, nhưng hành động của Nhậm Kiệt lúc này, lại hoàn toàn hù dọa cho ông hoảng sợ, cơ hồ là thông qua tiên hồn lực bạo phát ra tiếng kêu gào như điên khùng...
Với lực lượng của Nhậm Thiên Hành mà dùng tiên hồn lực phát ra tiếng hô, không quản là tình huống gì, đều sẽ trực tiếp truyền vào sâu trong óc đối phương, thậm chí đối với người có ý chí yếu một chút, đều có thể ảnh hưởng trực tiếp tới ý nghĩ cùng quyết định của họ.
Bởi vì Nhậm Thiên Hành là thật sự cấp bách, giờ này tốc độ dòng chảy thời gian trong không gian độc lập kia đã đạt tới lần, không gian còn không có ổn định, bên trong kinh khủng thế nào còn không biết, dưới tình huống như thế nếu như xảy ra chuyện gì, bọn họ đều sẽ bị thương nặng.
Nhậm Kiệt biểu hiện các phương diện luôn vượt quá tưởng tượng của Nhậm Thiên Hành, bất luận là ông hay là ba vị Tiên Vương kia, đều đã xem hắn là nhân vật cùng cấp bậc, thậm chí trên một số phương diện còn cảm thấy hắn lợi hại hơn.
Nhưng nếu như đi vào trong không gian thời gian tăng tốc lần không ổn định này, một khi nổ tung, một khi xảy ra chuyện, thì dù Tiên Vương cũng phải bỏ mạng.
Tự mình đào hố nhảy xuống này, tự mình chế tạo ra lực lượng đủ hủy diệt mình này, sau đó đứng ở bên trên... Cái này... cái này không phải là đi tìm chết sao!?
Chuyện như thế cũng làm, điên rồi sao?
Muốn làm gì? Vì sao đột nhiên xông vào, không muốn sống nữa ư?
Lúc này ba người Hắc Long Tiên Vương đều hoàn toàn hoảng sợ ngây người. Hiện tại bọn họ đã đâm lao phải theo lao, nếu như không tiếp tục nữa, Nhậm Kiệt sẽ gặp nguy hiểm, mà nếu tiếp tục nữa để tốc độ dòng chảy thời gian này tiếp tục tăng lên, không gian biến đổi tăng lên, Nhậm Kiệt thân ở trong đó chỉ sợ chết ngay cả mảnh vụn cũng không còn dư lại.
- Hiện tại vừa mới bắt đầu mà thôi, ổn định cho bổn gia chủ! "Ầm..." Ngay lúc Nhậm Thiên Hành đang rất lo lắng, kêu lên, ngay cả ba vị Tiên Vương kia đều bị hành động điên cuồng của Nhậm Kiệt hù dọa, trong nháy mắt đó Nhậm Kiệt đã mượn Thánh nhân luận đạo tăng lên tiên hồn lực của mình đạt tới cực hạn. Tuy rằng đi vào bên trong này vô cùng nguy hiểm, nhưng chỉ cần đi vào bên trong, lập tức liền hiện ra chênh lệch thời gian với bên ngoài.
Ngay khoảnh khắc Nhậm Thiên Hành bọn họ cả kinh kêu lên, bên trong đã qua thời gian nửa khắc, thời gian nửa khắc này đối với Nhậm Kiệt mà nói cực kỳ trọng yếu.
Tiên hồn lực của hắn rốt cục cũng đến gần trình độ Tiên Vương, một khi tiên hồn lực Nhậm Kiệt đến gần trình độ Tiên Vương, trong nháy mắt cảnh giới cũng đạt tới trình độ cường hãn siêu cấp, mà hắn đi vào bên trong này thì trận pháp Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ càng ổn định lại. Trước đó hắn chỉ là dẫn đường, tự mình cũng không có hành động, thời khắc này thấy cha mình cùng ba vị Tiên Vương liên thủ xuất hiện cực hạn, không gian này sắp sụp đổ, rốt cục hắn phải ra tay.
Trong tiếng nổ ầm ầm lực lượng của trận pháp toàn lực vận chuyển lực lượng vượt qua tiên khí tuyệt phẩm kia, trong nháy mắt trong bầu trời cũng bay xuống tám con khí linh rồng, trong tiếng long ngâm xông vào trận pháp, lập tức ổn định lại trận pháp thúc đẩy toàn bộ đại trận vận hành.
Tuy rằng thời khắc này chủ kỳ Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đang bay hết tốc lực, đang không ngừng xé hư không hấp dẫn tiên khí trong những chỗ phong ấn cấm chế kia, nhưng cũng là cơ sở và chỗ dựa lớn nhất của Nhậm Kiệt để bố trí không gian tăng tốc thời gian siêu cấp này.
Vốn trận pháp đang dao động không ổn định trong nháy mắt vận chuyển, nếu như nói vừa rồi đó là nước, như vậy thời khắc này Nhậm Kiệt thúc giục, những trận pháp ở chung quanh kia giống như ngưng kết thành băng, mà bên trong còn đang không ngừng biến hóa, tách ra.
- Chỉ cần rót vào lực lượng, hết thảy sẽ do ta khống chế! Ngay lúc đó, Nhậm Kiệt dùng tiên hồn lực thông báo với mấy người Nhậm Thiên Hành.
Sau đó, Nhậm Kiệt dẫn đường lực lượng của bốn vị Tiên Vương.
Lực lượng giống nhau, hiệu suất sử dụng bất đồng, trận pháp phát huy uy lực, lập tức làm cho lực lượng đồng dạng phát huy ra lực lượng vượt qua gấp mười trước đó.
"Ông..." Trong nháy mắt, không gian tăng tốc thời gian siêu cấp sắp sụp đổ, ngay cả bốn vị Tiên Vương đều cảm thấy sắp bị nổ tung này, lại lập tức ổn định lại, vô cùng chắc chắn không có vấn đề gì nữa, rồi ngay tức thì tốc độ thời gian liền tăng lên tới lần, mà lại đang không ngừng tăng lên.
Giờ khắc này, tiên hồn lực của Nhậm Kiệt đã gần chạm tới cực hạn, mà ở trong không gian Thánh nhân luận đạo, Nhậm Kiệt có cảm giác như đã chạy tới bên cạnh các vị Thánh nhân kia, loại cảm giác này vô cùng huyền diệu...
Giờ này, hắn có thể nghe rõ ràng thanh âm ở chung quanh, có thể nghe tiếng kêu của con trâu xanh, có thể nghe một số kinh văn vô cùng huyền diệu.
Hết thảy hắn đều ghi nhớ, lúc này còn không có thời gian chân chính lĩnh ngộ triệt để, trước chỉ có thể mượn uy lực đặc thù của Thánh nhân luận đạo này để trợ giúp cảnh giới không ngừng ở vào đỉnh phong. Chỉ là chạm tới bên cạnh tiên hồn lực của Tiên Vương, còn là dưới tình huống mượn Thánh nhân luận đạo, lần đầu tiên Nhậm Kiệt có một loại cảm giác như vô biên vô tận, xa không thể với tới.
Giống như là người phàm thế tục nhìn tinh không từ xa, cảm nhận được tinh không mênh mông lại khó có thể chạm tới. Nhậm Kiệt biết nếu mình đi lên một bước nữa chính là cảnh giới Bán Thánh, nhưng một cảnh giới này lại bị đứt đoạn, không có bất kỳ đầu mối nào có thể tìm ra.
Không trách được, không trách được cha mình và các Tiên Vương sau khi đạt tới cảnh giới này, gần như không nói ra đột phá vào Bán Thánh, lúc mình đưa ra ý giúp bọn họ, bọn họ khiếp sợ như vậy... Thì ra một cái cảnh giới này đúng là chênh lệch giống như giữa trời và đất.
Nhậm Kiệt biết, dưới trạng thái này mình muốn hoàn toàn dựa vào cảnh giới Thánh nhân luận đạo để chạm tới cảnh giới kia thì quá khó khăn, xem ra quyết định của mình là đúng... nghĩ đến đây Nhậm Kiệt bật cười.
Trong nháy mắt lần nữa tập trung tinh lực trở về hiện tại. Ở trong này, hết thảy bên ngoài trở nên vô cùng chậm chạp vì tốc độ thời gian bên trong quá nhanh, giúp hắn có thời gian, nhất là ổn định không gian bên trong. Cho dù thời khắc này hơi dò xét nhiều một chút trong đoạn phim Thánh nhân luận đạo, trong lòng cẩn thận phân tích một vài thứ cũng không cần lo lắng, nhưng Nhậm Kiệt vẫn mau chóng dồn tinh lực trở lại hiện tại.
Bởi vì hắn vừa phân thần một cái chính là gần nửa canh giờ, mặc dù đối với bên ngoài mà nói cũng không lâu lắm, nhưng ở loại trạng thái đặc thù này, tốc độ dòng chảy thời gian trong không gian này đã tăng lên tới lần, mà còn đang gia tăng.
Quả nhiên mỗi tăng lên một chút, độ khó đều tăng lên theo bội số, sau khi tăng đến lần, cấu tạo vừa rồi vững như núi Thái Sơn chỉ thoáng một cái lại lần nữa có khuynh hướng không chịu nổi, chỉ có điều lần này càng mãnh liệt hơn.
- Không sai biệt lắm, lần đã được rồi! Cho dù miễn cưỡng tăng lên tới lần, không ổn định cũng vô ích! Lúc này, Nhậm Thiên Hành nhắc nhở Nhậm Kiệt lần nữa, bởi vì hiện tại Nhậm Kiệt đã cấu tạo trận pháp, trận pháp bên trong vận chuyển, cùng với lợi dụng tất cả lực lượng của họ đạt đến mức chính họ đều cảm thấy khiếp sợ. lần là bên ngoài một năm, bên trong năm: Con số này đã rất là kinh người.
Thật ra gấp lần so với lần chênh lệch cũng không lớn lắm, nhưng Nhậm Kiệt từng cẩn thận tính toán, hắn tin tưởng mình có thể làm được, cho nên hắn sẽ không dừng lại.
- Xuống! Đột nhiên, Nhậm Kiệt điểm tay một cái, mặt trời vô cùng to lớn giữa bầu trời tản ra hơi nóng rực kia, đột nhiên hạ xuống.
Uy thế đó giống như hủy thiên diệt địa, nhưng khi ép xuống tới gần đột nhiên thu nhỏ lại.
Tốc độ thu nhỏ càng thêm khủng bố, không ngờ lại hoàn toàn không ảnh hưởng tới hết thảy ở chung quanh, trong nháy mắt đã đi vào bên trong trận pháp, đi vào trong tay Nhậm Kiệt.
"Tay cầm nhật nguyệt nắm tinh tú!" Giờ khắc này, thấy hành động của Nhậm Kiệt như thế, mặc dù biết tinh tú này khẳng định là Nhậm Kiệt từng rèn luyện, có thể ở trong tiểu thế giới của hắn khẳng định đã bị hắn nắm trong tay, nhưng lúc này cũng làm cho bốn vị Tiên Vương đều kinh hãi.
Bọn họ có năng lực hủy diệt tinh tú, nhưng loại cầm nhật nguyệt nắm trong tay tinh tú này, là chuyện chỉ có Thánh nhân mới có thể làm được.
Tuy rằng Nhậm Kiệt đây không tính là thực sự cầm nhật nguyệt nắm tinh tú trong tay, nhưng trong chớp nhoáng này, lại khiến trong lòng của bọn họ không khỏi chấn động.
- Định! "Ầm..." Trong nháy mắt, Nhậm Kiệt lại từ từ kích hoạt con mắt của Cổ Thần Vương chưa diễn biến thành mặt trời này, thậm chí biến hóa hoàn toàn trở thành mặt trời chân chính, trực tiếp cố định ở trong không gian này. Mà mượn uy thế của nó, Nhậm Kiệt cũng lập tức làm cho tốc độ dòng chảy thời gian trong không gian này tăng tốc tăng lên đạt tới lần... rồi từ từ hoàn thành kết thúc cuối cùng.
"Ầm... Ầm... Ầm..." Trong tiếng nổ ầm ầm, rốt cục Nhậm Kiệt hoàn toàn hoàn thành không gian này, tuy rằng chỉ là một không gian không lớn, nhưng tốc độ dòng chảy thời gian bên trong đã đạt đến mức kinh khủng lần, vượt qua dự định trước đó.
Tuy rằng bởi vậy tám con khí linh rồng nhất thiết phải không ngừng liều mạng thúc giục trận pháp, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ vận chuyển hết tốc lực, mặt trời cũng phải để lại trấn áp ở trong đó, nhưng không gian này cũng tuyệt đối đủ ổn định, đủ bình thường.
- Thành công, thực sự thành công rồi! lần! Ha ha... Thống khoái, thật là thống khoái! Cho tới bây giờ chưa từng thống khoái như vậy, quá thống khoái... Lúc này, thấy không gian này rốt cục hoàn thành, Hắc Long Tiên Vương không nhịn được cất tiếng cười to.
- Phù...
Còn Nhậm Thiên Hành thì thở phào một hơi nhẹ nhõm. Ông đạt tới Tiên Vương, mà giờ khắc này lại có cảm giác mệt lả, thật sự là vì vừa rồi tinh thần quá mệt mỏi. Cho tới nay, ông luôn có cảm giác mình không có chiếu cố tốt cho Nhậm Kiệt, từ rất sớm đã rời xa hắn, còn phủi tay giao cho hắn một cái gia tộc như vậy, nhưng hắn lại làm được chuyện chính mình không làm được, còn dẫn dắt cả một gia tộc đi đến một bước này.
Nhậm Thiên Hành thà rằng chính mình xảy ra chuyện, cũng không muốn Nhậm Kiệt có chuyện gì, cố tình Nhậm Kiệt luôn hành động khiến người ta lo lắng như vậy.
May mà... may mà... thành công rồi!
- A... Tuy nhiên lập tức Nhậm Thiên Hành bật cười, tự an ủi: đó là nụ cười chân chính phát ra từ nội tâm, có thể có một đứa con như vậy đúng là niềm kiêu hãnh!
Về phần Kỳ Lân Tiên Vương cùng Phượng Hoàng Tiên Vương, sau khi trợ giúp Nhậm Kiệt hoàn thành không gian này, trong lòng hai người hơi giật mình, sau đó lại nhắm mắt lại, lẳng lặng cảm ngộ một tia cảm ngộ cùng thể hội trong quá trình vừa rồi.
Đạt tới cấp bậc như bọn họ, bất kỳ sự kiện hoặc là sự vật gì có thể làm cho bọn họ hơi có cảm giác chạm tới, đều là vô cùng quý báu đáng quý, bọn họ sẽ không bỏ qua một tia cơ hội nào.
Mà Nhậm Kiệt ở trong không gian kia, cũng trực tiếp phong bế hoàn toàn không gian này, cắt đứt liên lạc với ngoại giới, bắt đầu đi vào trạng thái bế quan.
Chuyện bên ngoài, Nhậm Kiệt đã sắp xếp xong xuôi, hết thảy đều không cần hắn lo lắng.
Qua nhiều năm như vậy, chỉ có lúc mới vừa tiến vào đại thế giới Táng Tiên, bởi vì dưới tình huống bị thương không thể không tự phong ấn mình, hoàn toàn phong bế mấy năm, nếu không Nhậm Kiệt trước nay luôn không thể hoàn toàn yên lòng, nếu như hắn là tu luyện giả bình thường thì đã bế quan tu luyện từ lâu.
Nhưng bởi vì hắn là gia chủ Nhậm gia, hắn vĩnh viễn không độc thân, hắn không thể buông bỏ Nhậm gia. Dù trải qua vô số chuyện, tuy rằng tương lai còn sắp đối mặt với địch nhân còn cường đại hơn, nhưng giờ này ít nhất Nhậm gia đã trưởng thành một chút, không còn tùy thời kêu gào đòi ăn, cần hắn chiếu cố như trẻ con.
Đến giờ này, lần đầu tiên Nhậm Kiệt chân chính yên tâm bế quan!
Không gian giờ này đã ổn định, trước đó hấp thu một lượng lớn tiên khí thời khắc này đã tiêu hao không còn, Nhậm Kiệt cảm nhận được tiên hồn lực của mình đã rất gần tới trạng thái Kim Tiên đỉnh phong. Nhậm Kiệt tạm thời dừng đoạn phim, sau đó chậm rãi thúc giục Thánh Hoàng Quyết.
Thánh Hoàng Quyết là công pháp độc chế của Nhậm Kiệt từ cảm ngộ bản thân cùng với Ngọc Hoàng Quyết. Công pháp này có thể nói trừ hắn ra, người khác tuyệt đối không thể tu luyện. Bởi vì trong bộ công pháp này bao hàm quá nhiều các thứ, cần phải dung hợp các thứ thành một thể, đối với thân thể, đối với tiên hồn lực, đối với trận pháp, đối với cấm chế các thứ... toàn bộ đều có yêu cầu.
Đây là Thánh Hoàng Quyết của Nhậm Kiệt độc chế, dung hợp hàng vạn hàng ngàn vào một bếp lò, rèn luyện làm một thể trở thành công pháp Thánh Hoàng Quyết...