Thiên địa vạn vật, không tách ra khỏi hai chữ: "Âm Dương", Cổ Thần Vương muốn diễn biến thiên địa, sở dĩ cặp mắt phải hóa thành nhật nguyệt, cũng bởi vì nhật nguyệt đại biểu cho âm dương, nắm trong tay hai loại lực lượng cực hạn.
Khác với mặt trời kia hoàn toàn không có phản ứng, thời khắc này bởi vì Cổ Ma bạo phát, dẫn động ý chí của Cổ Thần Vương, cũng đồng thời dẫn động lực lượng của đại thế giới Cổ Thần Vương, làm cho mặt trăng cũng bạo phát ra lực lượng trấn áp Cổ Ma.
Cho nên thời khắc này mặt trăng có một lực lượng cực âm, lực lượng này cực kỳ âm nhu.
Nhưng cũng rất là kinh người, thao thao bất tuyệt, giống như lực lượng âm nhu của thiên địa đè ép lên đỉnh đầu, khiến người ta khó có thể đột phá, khó có thể xông phá.
Mà lúc này Nhậm Kiệt lại không chút do dự ra tay đối phó với mặt trăng, dưới công kích của Trấn Thiên Ấn, đánh cho mặt trăng bị nghiêng đi, sau đó Phong Cấm Ấn áp chế. Nhậm Kiệt chủ yếu là phong cấm ý chí đang khống chế nắm trong tay mặt trăng kia, không có ý chí đó nắm trong tay, muốn khống chế mặt trăng này sẽ nhẹ nhàng mà dễ dàng.
- Hắn... hắn lại muốn làm gì?
- Nhậm Kiệt hắn điên rồi sao? Hắn thật sự định giúp Cổ Ma ư?
- A... Quả nhiên như thế, ta đã biết ngay hắn sẽ làm ra một ít chuyện, bất quá rốt cuộc mục đích của hắn là gì, ta đúng là không biết!
Thời khắc này Nhậm Kiệt cũng không có để bọn họ tham gia, Nhậm Thiên Hành cười khổ nói, mà ba người kia thì ngươi một câu ta một câu.
Giờ này ý chí của Cổ Thần Vương nắm trong tay mặt trăng, mượn lực lượng căn nguyên của đại thế giới Cổ Thần Vương áp chế Cổ Ma, có thể nói cũng là thời điểm giằng co mấu chốt nhất, mà lúc này hơi có ngoại lực trợ giúp, cân tiểu ly lập tức nghiêng về một phía.
Mặt trăng trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, sau đó bị Phong Cấm Ấn bao phủ.
"Bịch bịch... Bịch bịch..." Bên trong mặt trăng bộc phát ra lực lượng âm nhu, lực lượng áp bách không ngừng đè ép Phong Cấm Ấn, làm cho Phong Cấm Ấn tầng tầng vỡ vụn, nhưng điều này đã không trọng yếu, quan trọng là... Phong Cấm Ấn cũng không có lập tức vỡ nát, mà Nhậm Kiệt thì xách Cổ Ma tạm thời dời xa mặt trăng.
Lần này, Cổ Ma bị cầm đi giống như là bị đè trên người vô số ngọn núi lớn, thân thể vừa rồi bị áp chế lập tức tăng vọt, trong nháy mắt chấn hai tay một cái, không gian chung quanh trong tiếng nổ ầm ầm chấn động, thân thể hắn lại lần nữa to lớn lên.
"Ầm..." Ý chí nắm giữ đạo trong bầu trời tản ra một cơn phẫn nộ, hiển nhiên là phẫn nộ vì Nhậm Kiệt nhúng tay trợ giúp Cổ Ma, nhưng dù sao đây chỉ là một tia ý chí, mà còn phải toàn lực ứng phó với Cổ Ma, cho nên mặc dù biểu hiện phẫn nộ, cũng không làm gì được Nhậm Kiệt.
Nhậm Kiệt thì không quản nhiều như vậy, sau khi phong ấn mặt trăng, liền không ngừng nén ép, khống chế lực lượng của mặt trăng. Mất đi lực lượng của đại thế giới Cổ Thần Vương chống đỡ, mất đi ý chí cuối cùng của Cổ Thần Vương khống chế, rất nhanh Nhậm Kiệt đã thu nó vào trong tiểu thế giới của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, sau đó liền ném vào không gian tăng tốc thời gian lần, nơi đó có tám con rồng khí linh, cộng thêm mặt trời đã trở nên vô cùng cường đại, lập tức hoàn toàn áp chế mặt trăng ở trong đó. Thậm chí tiên hồn lực của Nhậm Kiệt cũng đến gần từ từ thẩm thấu, bắt đầu nắm trong tay mặt trăng này.
Nhậm Kiệt chỉ là thu lấy mặt trăng, đồng thời không chút khách sáo trấn áp, nhưng đối với Cổ Ma mà nói, lại tương đương tạo cho hắn một cơ hội thở dốc, cũng giúp hắn dời đi ngọn núi lớn trấn áp trên đỉnh đầu, lập tức hắn liền thoải mái rất nhiều.
Sau đó Cổ Ma vươn hai tay cầm lấy dây xích cổ chân, toàn tực rút mạnh lên, dây xích này vừa rút lên, toàn bộ mặt đất đại thế giới Cổ Thần Vương đều không ngừng vỡ vụn.
Mà sau đó Cổ Ma vung dây xích này quét ngang không gian chung quanh, làm rất nhiều địa phương vỡ nát, rốt cục tia sáng cùng ý chí kia từ từ suy yếu đi.
- Ha ha... Vỡ nát cho bổn ma... vỡ nát... Rốt cục ngươi không vây khốn được bổn ma rồi! Ngươi muốn xé nát bổn ma đúng không, vậy bổn ma sẽ luyện hóa ngươi thành vũ khí của bổn ma! "Ầm..." Cổ Ma nói dứt lời, trong nháy mắt dây xích dưới chân không ngừng bị luyện hóa, biến thành hai sợi xích màu đen quấn quanh thân thể hắn.
Sau đó hắn ầm ầm vung múa, sợi xích này liền đánh vỡ nát hết thảy chung quanh. Giờ khắc này, thân thể Cổ Ma đã trở nên vô cùng to lớn, chân chính có một loại cảm giác đỉnh thiên lập địa.
- Chỗ tốt ngươi lấy đi, còn làm cho bổn ma thiếu ngươi một mối nhân tình, thật không biết rốt cuộc là ngươi đang nghĩ gì? Ngươi không sợ bổn ma trực tiếp giết ngươi ư? Bổn ma cũng không phải là những người đó, không phải là Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, các thứ quy củ, hay lời thề gì, đối với bổn ma không có bất kỳ tác dụng gì! Rốt cục sau khi đánh vỡ hết thảy chung quanh, đột nhiên Cổ Ma nhìn về phía Nhậm Kiệt, cũng không có lập tức ra tay, mà một lần nữa lên tiếng.
Trên thực tế Nhậm Kiệt ra tay trợ giúp khiến hắn thật bất ngờ, hoàn toàn không nghĩ tới, bởi vì lần trước cho dù Nhậm Kiệt không biết mình cố ý buông bỏ để hắn lấy đi mặt trời kia, thì lần này với tình huống của hắn khẳng định là biết, nhưng hắn vẫn còn làm như vậy, điều này làm cho Cổ Ma cũng rất là ngoài ý muốn.
Nhậm Kiệt làm như không quan trọng, nói: - Vừa rồi đã thí nghiệm qua, cái này bổn gia chủ đã sớm biết!
- Có ý tứ, biết mà ngươi còn làm như vậy ư?
- A... Nhậm Kiệt lơ đễnh cười nói: - Muốn làm thì làm, có gì ghê gớm chứ!
Giờ này, Cổ Ma không còn có xu thế suy sụp như vừa rồi, tuy nhiên đại thế giới Cổ Thần Vương giờ phút này vẫn đang rung chuyển, hiển nhiên là cực kỳ phẫn nộ vì Cổ Ma thoát vây, hơn nữa ở trong đại thế giới này, dưới hướng dẫn của cổ ý chí kia, vẫn còn có một lực lượng áp lực lên Cổ Ma.
Nhưng Cổ Ma đã thoát vây, không có nhật nguyệt áp chế, dây xích dưới chân bị hắn luyện hóa, những áp lực chung quanh này tuy rằng vô cùng to lớn, nhưng không tạo thành uy hiếp gì lớn.
- Nói rất đúng! Cá tính nói thật của ngươi bổn ma càng thêm thích! Đáng tiếc biết ngươi cũng không phải ngươi có thể đi theo bổn ma! Tuy nhiên lần này không quản ngươi xuất phát từ mục đích nào, ngươi thật sự giúp bổn ma, nên bổn ma sẽ tha cho ngươi khỏi chết, bỏ qua không truy cứu ngươi nữa... Cổ Ma không muốn thiếu Nhậm Kiệt nhân tình, tuy rằng hắn vô pháp vô thiên, hết thảy không kiêng kỵ, nhưng cũng có quy tắc chuẩn của chính mình, theo hắn nghĩ lần này không giết Nhậm Kiệt đã xem như trả mối nhân tình.
- Ngừng! Ngừng! Chỉ là hắn mới vừa nói ra, Nhậm Kiệt lập tức giơ tay lên chặn lời hắn, nói: - Ngươi nghĩ gì thế, nằm mơ à? Nhân tình của bổn gia chủ lại dễ trả như vậy sao? Hơn nữa, nhân tình cần trả hay không, trả như thế nào... không phải ngươi định đoạt, mà là bổn gia chủ định đoạt! Ngươi muốn trả thế nào thì trả, đâu có chuyện dễ dàng như vậy chứ!?
- Ái chà... Cổ Ma lập tức không nói nên lời, hắn không nghĩ tới Nhậm Kiệt lại nói như vậy, lập tức nhìn về phía Nhậm Kiệt nói ý sâu sắc: - Nói như vậy, là ngươi không muốn sống đi ra ngoài ư? Xem ra là muốn bổn ma mau chóng đánh chết ngươi rồi mới dùng ngươi đây! Đừng trách bổn ma không nhắc nhở ngươi, có lẽ đến lúc đó ngươi muốn nói ra đã không còn kịp rồi!
Nhậm Kiệt nhìn về phía Cổ Ma: - Liên quan gì tới ngươi?
Cổ Ma lại lần nữa không lời chống đỡ. Nói thật ra hắn thật sự không nghĩ tới, tên Nhậm Kiệt này lại khó dây dưa đến trình độ như vậy, càng không nghĩ tới hắn lại dám nói ra câu nói như vậy.
- Ha ha... Tốt lắm! Có đảm lượng! Một khi đã như vậy... "Ầm..." Cổ Ma nghe nói vậy, sau một lúc sững sờ lập tức cất tiếng cười một tràng dài, đang lúc cười đột nhiên ra tay không hề có dấu hiệu báo trước, trong tiếng nổ ầm ầm vỗ thẳng xuống...
Hắn vỗ xuống một chưởng này, thật giống như một ngọn núi vạn trượng đè xuống con kiến, dưới bàn tay của hắn kia, dưới uy áp kinh khủng của hắn kia, Nhậm Kiệt có vẻ nhỏ bé yếu ớt làm sao...
"Vèo..." Chỉ có điều là tốc độ và phản ứng của Nhậm Kiệt, lại vượt quá tưởng tượng của Cổ Ma, thậm chí tạo cho Cổ Ma có cảm giác như Nhậm Kiệt dự đoán trước mọi hành động hắn, chính là hắn còn chưa có động dường như Nhậm Kiệt đã động trước.
Trong nháy mắt Nhậm Kiệt dịch chuyển đến một góc, ngay sau đó Nhậm Kiệt vừa động tiên hồn lực, Nhậm Thiên Hành, Kỳ Lân Tiên Vương, Phượng Hoàng Tiên Vương, Hắc Long Tiên Vương đã xuất hiện.
Không có nhiều lời dư thừa, Nhậm Kiệt chỉ tay vào Cổ Ma nói: - Hắn, chính là đá mài dao của các vị!
Nhậm Kiệt chuẩn bị đá mài dao cho người Nhậm gia chính là đại giáo vô thượng cao cao tại thượng, cho nên trước đây hắn vừa xuất hiện liền ra lệnh tấn công đại giáo vô thượng, sau đó xuất hiện biến cố lâm thời, một mặt hắn tăng cường người Nhậm gia tu luyện, tăng lên; mặt khác cũng không có đi ngăn cản hành động gì khác của đại giáo vô thượng.
Về điểm này Nhậm Thiên Hành từng hỏi qua Nhậm Kiệt, Nhậm Kiệt nói cũng rất rõ ràng: Thuyền đi ngược dòng nước, không tiến tất thối! Hiện tại đối mặt với đại giáo vô thượng nếu như đều không thể nhanh hơn, mạnh hơn so với bọn họ, thì sau này làm sao đối mặt với đại quân Tiên giới, làm sao đối mặt với đại quân Hoàng triều thượng cổ. Cho nên Nhậm Kiệt để mặc cho đại giáo vô thượng đào móc tất cả lực lượng, để cho đại giáo vô thượng tùy ý phát triển, chính là để cục đá mài đao này có thể cọ xát tạo tác dụng nhanh hơn.
Chính vì bọn họ biết điều này, thời khắc này nghe Nhậm Kiệt chỉ vào Cổ Ma nói như thế, trong lòng bọn họ cũng đều căng thẳng, rốt cuộc hiểu rõ ý của Nhậm Kiệt.
Trên thực tế, Nhậm Kiệt có những kế hoạch cùng tính toán khác, nhưng để cha mình lãnh đạo mấy vị Tiên Vương chiến với Cổ Ma, chuyện này hắn đã sớm nghĩ tới. Cổ Ma vì để thoát vây, dù sao đã hao phí rất lớn, thời khắc này lực lượng của hắn tuyệt đối không đủ một hai phần mười của thời kỳ toàn thịnh, mà cha mình liên thủ với ba vị Tiên Vương, cho dù Bán Thánh bình thường cũng không nhất định có thể dễ dàng chém chết. Cho dù Cổ Ma vượt qua Bán Thánh bình thường, dù sao hắn một mực bị giam giữ, giờ phá vây bị hao tổn nghiêm trọng.
Mà bên này, nghe Nhậm Kiệt nói, ngay lập tức mấy người Nhậm Thiên Hành bọn họ đã động. Không chút do dự, bốn người bốn hướng, trong nháy mắt bốn hướng vận chuyển đại trận. Đây là pháp hợp kích mà bọn họ bởi vì cùng Nhậm Kiệt luyện chế không gian độc lập tăng tốc thời gian lần mà lĩnh ngộ ra. Có lẽ chưa chắc hoàn thiện hơn cường đại hơn bao nhiêu, nhưng điều đó cũng không phải trọng yếu nhất, mà quan trọng nhất là... bốn vị Tiên Vương cường đại cùng một lúc ra tay phối hợp công kích.
"Ầm..." Cổ Ma cũng không nghĩ tới Nhậm Kiệt nói đánh là đánh, hơn nữa khi bốn người này xuất hiện, hắn mới phát hiện bốn người cường đại hơn xa so với tưởng tượng của hắn, dưới công kích của một kích đó liền đánh cho Cổ Ma từ trên không trung rơi xuống.
Thời khắc này ầm ầm rơi xuống, mặt đất phía dưới vỡ ra, mà Cổ Ma biến hóa mười ngón tay nhanh chóng chụp tới.
"Bịch bịch... Bịch..." Bốn người Nhậm Thiên Hành cũng sớm có phòng bị, đạt tới cấp bậc Tiên Vương này, thủ đoạn nhiều lực lượng mạnh khỏi phải nói, trong nháy mắt ra tay ngăn cản.
Đây cũng là lần đầu tiên bọn họ chân chính chống cự với tồn tại cường đại bực này, tuy rằng trước đây Kim Sí Đại Bằng cũng là Bán Thánh cường hãn siêu cấp, nhưng Kim Sí Đại Bằng bị hao tổn nghiêm trọng cũng chưa có hoàn toàn khôi phục lực lượng. Dĩ nhiên, tình huống của Cổ Ma hiện tại cũng không tốt hơn bao nhiêu so với Kim Sí Đại Bằng, nhưng thời khắc này ít nhất là hắn ra tay chính diện.
Trong lúc nhất thời bọn họ đều cảm nhận được một uy áp kinh khủng chưa từng có. Ở dưới loại uy áp và công kích này, Nhậm Thiên Hành cầm trong tay Cự Phủ, mà ba vị Tiên Vương sinh linh hỗn độn của đại thế giới Táng Tiên cũng hiện ra bản thể, bạo phát ra uy thế cường đại nhất.
Tuy rằng hiện tại Nhậm Kiệt còn chưa có biện pháp chỉ điểm cho họ con đường đột phá đến Bán Thánh, nhưng Nhậm Kiệt luyện chế dược phẩm, cũng đã giúp thân thể của họ khôi phục trạng thái tốt nhất, đồng thời Nhậm Kiệt nghiên cứu trận pháp liên thủ cho họ, có thể tăng lên vài lần sức chiến đấu của bốn người.
Còn đã nói một vài thứ với họ, cộng thêm chuyển kiếp hai đại thế giới... trải qua hết thảy nên mỗi người bọn họ thật ra cũng đều cường đại hơn trước rất nhiều.
Thời khắc này toàn bộ liên thủ bạo phát, tuy rằng không hung mãnh bằng như Cổ Ma, nhưng cũng không yếu bao nhiêu.
Cổ Ma tuy rằng thoát vây, nhưng còn ở trong đại thế giới Cổ Thần Vương, hắn vẫn còn bị áp lực cường đại đến từ chính đại thế giới này, mà bốn vị Tiên Vương liên thủ bạo phát ra sức chiến đấu cường đại không thua gì vừa mới đạt tới Bán Thánh bình thường, càng làm cho hắn rất là giật mình ngoài ý muốn.
"Ầm... Ầm... Ầm..." Mà theo bọn họ toàn lực bạo phát chiến đấu, trong không gian Cổ Thần Vương diễn biến dùng để vây khốn Cổ Ma này, trong tiếng nổ ầm ầm sụp đổ, sau đó khu vực chung quanh ngàn vạn dặm bị liên lụy rối rít hủy diệt.
Đại thế giới Cổ Thần Vương bản thân không có sinh linh gì, vốn cũng không cần cố kỵ, hơn nữa một khi chiến đấu đến mức độ này, cũng không được phép cố kỵ nhiều như vậy. Nếu một phương hơi có chút cố kỵ, đối phương bên kia sẽ lập tức nắm bắt, thì hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.
Mà Nhậm Kiệt cũng luôn luôn theo dõi, thẳng đến lúc này chiến đấu đánh tới mức kịch liệt nhất, gần như có khuynh hướng hủy thiên diệt địa, đột nhiên Nhậm Kiệt vừa động tiên hồn lực, khống chế Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ phân giải trong không gian tăng tốc thời gian lần kia. Trong nháy mắt tám con rồng khí linh bay ra, tuy rằng thời gian bên ngoài qua không lâu lắm, nhưng bên trong đã có một đoạn thời gian, mặt trăng trước kia đã ổn định lại không có phản ứng gì, Nhậm Kiệt khống chế mặt trời trấn áp nó ở bên cạnh mặt trời.
Sau đó khống chế cây đại kỳ bay ra, trong nháy mắt tâm ý vừa động, cây đại kỳ này đang ở trong đại thế giới Cổ Thần Vương trực tiếp xé hư không biến mất, sau đó xuất hiện ở một chỗ khác trong đại thế giới Cổ Thần Vương, lần lượt cắm xuống đất.
"Ầm!"
Khi hết thảy đều làm xong, chủ kỳ trong tay Nhậm Kiệt trong tiếng nổ ầm ầm trở nên vô cùng to lớn, cắm thẳng xuống đất giống như cây trụ chống trời, ngay sau đó Nhậm Kiệt dùng tiên hồn lực nắm trong tay các đại kỳ ở các nơi khác nhau, cùng vận chuyển Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ.
Ở đại thế giới Cổ Thần Vương lúc này bị Cổ Ma thoát vây chiến đấu với bốn vị Tiên Vương đánh cho gần như sắp sụp đổ, rốt cục Nhậm Kiệt chuẩn bị ra tay, đây mới là mục đích khó khăn nhất trong rất nhiều mục đích hắn muốn làm khi đi vào nơi này, cũng là mục đích cuối cùng của hắn: Là luyện hóa đại thế giới Cổ Thần Vương!
Từ Cổ Ma cuối cùng muốn tránh thoát thiếu chút nữa thất bại có thể thấy rõ sự kinh khủng của một đại thế giới, cho dù chưa hoàn toàn diễn biến thành công, nhưng đã hiện ra hình thái cơ bản, dù không hoàn toàn độc lập bằng như đại thế giới Táng Tiên, hay là có liên lạc cùng căn nguyên đại thế giới, nhưng đại thế giới Cổ Thần Vương này cũng vô cùng đặc biệt.
Để cho cha lãnh đạo ba vị Tiên Vương chiến với Cổ Ma, còn phần mình Nhậm Kiệt bố trí trận pháp, sau đó bắt đầu luyện hóa đại thế giới Cổ Thần Vương. Lực lượng của hắn không ngừng thẩm thấu vào trong đó, cảm nhận được cả thế giới Cổ Thần Vương đang hư hại.
Nhậm Kiệt không ngừng hút các loại lực lượng coi như vỡ nát kia vào bên trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, thậm chí bao gồm cả khối mãnh vỡ đất đai, mảnh vũ khí, mảnh pháp bảo bị hủy diệt, cùng mảnh vỡ quy tắc.