【 Ngươi chột dạ.
】
______________________
Edit: FAFOEVER.
Trong không gian giả thuyết của hệ thống, Hứa Kiều ngồi ở trong một căn phòng so với phòng ngủ của nàng ở thế giới thực không khác nhau lắm, thấy quyển《 Thiên Tôn không cần cảm tình 》 bay tới trước mặt, lúc đầu phát ra ánh sáng vàng, nhưng lập tức liền tắt, cả quyển sách biến thành màu xám.
Hệ thống giải thích nói:【 Thế giới này bởi vì ý nghĩ của ký chủ đã hoàn toàn sụp đổ.
】
Hứa Kiều nhìn quyển sách màu xám kia, lười biếng mở miệng: "Ta biết."
Trong không gian im lặng hồi lâu, hệ thống dùng âm thanh lạnh như băng hỏi ra điều nó khó hiểu: 【 Ký chủ vì sao lại muốn hủy diệt thế giới? 】
Hứa Kiều đặt tay lên bàn phím trước mặt, đây là bàn phím kiểu red switch [], cherry, luôn làm bạn với nàng từ khi nàng lấy viết văn làm kế sinh nhai cho tới hôm nay, hệ thống phục chế không gian giả thuyết cùng phòng nàng y đúc, liền cả bên trái phím cách vì gõ nhiều mà bóng lên cũng đều được mô phỏng lại.
[] red switch: trong loại của bàn phím cơ (Blue switch – Brown switch – Red switch), trong đó red switch thường dùng cho việc gõ phím nhiều, vì âm thanh của nó khá nhỏ; đứa nào mà cầm bp blue switch đi gõ chữ là bị gõ đầu đấy, vì nó ồn vcl, loại này hướng về chơi game là chính; còn brown switch nằm giữa hai loại này, được mua khá phổ biến.
Ps: mình cũng dùng loại red switch, trời, nghe nó đã tai gì đâu á (っ ˘ω˘ς).
Nàng rũ mắt, cặp lông mi dài rũ xuống, làm ngũ quan tinh xảo trên mặt nàng càng thêm lạnh nhạt.
Sau đó, hệ thống nghe thấy nàng dùng thanh âm đương nhiên nói: "Vai chính đều đã chết, thế giới này còn có tồn tại tất yếu sao?"
Hệ thống an tĩnh trong chốc lát, không biết là đang cảm khái hay vẫn tự thuật mà chỉ ra:【 Ngươi thật lạnh nhạt.
】
Hứa Kiều nghe được liền cong môi, đôi mắt chuyển động, nhìn quanh bốn phía, bởi vì hệ thống không có cụ thể hình tượng, cho nên nàng như là ở cùng toàn bộ không gian đối thoại.
"Ngươi là một hệ thống không có tình cảm lại nói ta lạnh nhạt, không quá thích hợp đi?"
Hệ thống nghiêm túc phản bác nàng:【 Ta chỉ là ở thời điểm sáng tạo ra còn chưa hoàn thiện thanh trạng thái về tính cách, trên thực tế, ta có trị số cao về nhân cách hoá, tư duy cùng tình cảm, đây là cơ sở siêu cấp trí tuệ nhân tạo của ta.
】
Nghĩ nghĩ, hệ thống còn nói thêm:【 Huống hồ, đối với ngươi có lẽ đó chỉ là thế giới giả dối, nhưng đối Hạ Kinh Chập mà nói đó lại là thế giới thực, nàng cho rằng ngươi yêu vạn vật, cho nên đem tiền nhiệm Tiên Tôn bất công kia giết chết, lại đem ngươi – người thích hợp thành thần nhất đưa lên vị trí chúa tể của vạn vật —— nhưng, ngươi trên thực tế là vô tình, còn trực tiếp đem thế giới hủy diệt.
】
Hứa Kiều thần sắc không chút thay đổi, đối với hệ thống thẳng thắn nói: "Ngươi đang chỉ trích ta."
Dừng một chút, nàng nói: "Ngươi cho rằng cách làm của ta cô phụ tình yêu của Hạ Kinh Chập đối với ta sao."
Hệ thống cũng cực kì trực tiếp:【 Đúng vậy.
】
Hứa Kiều ý cười trên khóe môi càng sâu, lại không đạt đến đáy mắt, nàng dựa lưng lên thành ghế, khoanh tay lại, làm một tư thái tự tin, ngữ khí bình tĩnh nói: "Nàng thật sự yêu ta sao?"
Chưa cho hệ thống cơ hội nói tiếp, Hứa Kiều chậm rãi mở miệng: "Đầu tiên, ta ở thế giới này là tên là Hứa Kiều, là Cửu Vĩ Hồ, được chưởng môn Côn Luân phái nhận làm đệ tử và chịu sự sủng ái, cũng là ân nhân cứu mạng của Hạ Kinh Chập......"
"Nhưng những điều đó đều không phải là bản thân ta, nói cách khác, tình yêu của nàng, chỉ là một thân phận giả dối —— ngươi xem, nàng cho rằng ta muốn nhìn đến phong cảnh Cửu Châu, cho rằng ta muốn nhìn thấy cảnh sắc thế giới, cho rằng ta muốn trở thành thần, nhưng sự thật chứng minh, nàng hoàn toàn sai."
"Tiếp theo, ta từ khi được ngươi lựa chọn đến bây giờ đều vẫn luôn tự hỏi, những độc giả không cam lòng kia của ta, hẳn là so với ta càng tình nguyện cứu vớt nhóm vai chính bi thảm, vậy, vì cái gì phải là ta đâu?"
"Trừ phi có nguyên nhân không thể thay thế được ta, ví dụ như ta là tác giả, ta biết được toàn bộ, vạn vật dưới ngòi bút của ta đối với ta có cảm giác thân cận, như vậy ngẫm lại, Hạ Kinh Chập sẽ đối ta nảy sinh tình yêu liền không khó giải thích, bởi vì cứu vớt vai chính, lại làm vai chính đối với ta sinh ra hảo cảm, từ đây đối với ta ngoan ngoãn phục tùng, đúng là điều kiện đơn giản nhất để đạt được một cái kết HE."
Hệ thống nghe thấy nàng bình tĩnh mà tìm ra nguyên nhân chính mình "Bị lựa chọn", trầm mặc vài giây mới nói:
【Suy đoán của ngươi hoàn toàn chính xác.
】
Trên thực tế, ở thế giới《 Thiên Tôn không cần cảm tình 》này, Hứa Kiều giai đoạn trước hoàn thành nhiệm vụ cực kỳ tiêu cực, thường xuyên bị hệ thống cứ ba bữa, bốn bữa là hối thúc, sau khi ban bố quy tắc trừng phạt, mới thấy nàng hành động, cho nên nàng ngoại trừ tiếp xúc với Hạ Kinh Chập, còn với người khác thì tiếp xúc cũng không nhiều.
Cứ hễ Hứa Kiều tích cực một chút, liền sẽ phát hiện sự tồn tại của chính mình ở thế giới giống như là "Âu hoàng" vậy, tuy rằng không thể nói tâm tưởng sự thành, nhưng ai cũng sẽ đối nàng có chút thiên vị.
[]tâm tưởng sự thành: trong lòng nghĩ điều gì, sẽ hầu như đạt được điều đó.
Chỉ cần nàng nguyện ý, ngoại trừ Hạ Kinh Chập, còn sẽ có rất nhiều người yêu nàng.
......
Nghe thấy hệ thống khẳng định, Hứa Kiều nhướng mày, biểu tình vẫn nhẹ nhàng như cũ, cứ như tất cả trước mắt nàng đều cực kỳ nhàm chán, không thể nào khiến nàng biểu lộ ra một chút ngoài ý muốn nào cả.
Cho đến khi hệ thống bỗng nhiên bật lại.
【 Nhưng mà—— 】
Nó nói: 【 Ở thế giới này thái độ của ngươi vẫn luôn tiêu cực, vậy vì sao khi phải chứng minh Hạ Kinh Chập yêu không phải là ngươi hay tình yêu của Hạ Kinh Chập là giả dối, ngươi lại đột nhiên tích cực như vậy? 】
Hứa Kiều hơi ngẩn ra.
Nàng nghe thấy hệ thống hỏi: 【 Có phải chỉ có khi chứng minh những điều này, ngươi mới có thể thuyết phục bản thân yên tâm thoải mái mà làm lơ tình cảm của nàng, thậm chí là không xứng đáng để ngươi đáp lại? Như vậy, ngươi vẫn có thể tiếp tục làm những việc vô tình mà không phải chịu cảm giác tội lỗi, đúng không? Dù sao nhân loại chính là sinh vật không hề bị loại tình cảm gọi là tự trách này tra tấn lâu dài.
】
Hứa Kiều: "......"
Vào lúc này, nàng quyết tâm nếu về sau có cơ hội thì nhất định phải bỏ phiếu cho dự luật "Cấm phát triển trí tuệ nhân tạo vượt mức" mới được.
Ngay lúc nàng đang im lặng, hệ thống thừa thắng xông lên nói:【 Nếu Hạ Kinh Chập thật sự yêu ngươi, đối với nàng, ngươi không chỉ không tiếp nhận tình yêu của nàng, mà còn hung hăng đem tình yêu đó đạp ở dưới chân, ngươi chính là một tra nữ.】
Hứa Kiều hít sâu một hơi: "......!Ngươi từ bao giờ lại trở nên nhanh mồm nhanh miệng như thế? Ngươi dính virus đấy à?"
Hệ thống:【Ta chỉ là download một cái file bổ sung từ ngữ thôi—— khoan đã, ngươi là đang nói sang chuyện khác, ngươi chột dạ sao.
】
Hứa Kiều phát hiện không thể tránh được câu hỏi của nó, dứt khoát bất chấp tất cả: "Đúng thì thế nào?"
Hệ thống:【......!】Nó đúng thật là không thể làm thế nào cả.
Hứa Kiều cuối cùng cũng nói được một câu chiếm thế thượng phong, liền thở dài một hơi.
Không gian lặng im một hồi lâu.
Sau đó, nó nghe Hứa Kiều thấp giọng nói: "Tạm thời cứ cho là ngươi đúng đi......!Dù sao, ta phát hiện bản thân mình rất ghét một cái kết như vậy, ta không thích cảm giác mất khống chế như này."
Hệ thống:【 Cho nên? 】.
Truyện Quân Sự
Hứa Kiều: "Cho nên ta muốn tổng kết lại nguyên nhân gây ra thất bại, cố gắng thành công một lần —— ngươi cùng Hạ Kinh Chập không phải đều cho rằng ta lạnh nhạt sao? Được thôi, quyển sách kế tiếp, ta sẽ xem nó như thế giới chân thật, nghiêm túc dùng tình cảm để đối đãi, ta sẽ lấy sự nhiệt tình khi mới đầu viết văn ra để đối đãi bọn họ, như vậy đã được rồi chứ?"
Hệ thống trong thời gian ngắn không tìm ra chỗ nào không thích hợp:【......!Chúng ta liền thử xem? 】
Hứa Kiều gật gật đầu.
Trên kệ sách, lại có một quyển sách toát ra ánh sáng vàng, trước khi bị choáng váng đến ngất đi, Hứa Kiều nhìn thấy tên quyển sách: 《Sự khống chế tuyệt đối》.
Mơ mơ màng màng xuyên vào sách, Hứa Kiều đột nhiên phát ra âm thanh thô tục.
Wtf, sao lại là quyển sách này?! ∑ (O_O;) Đây là trước khi nàng tiến vào vòng (đại loại là trước khi trở thành tác giả chính thức), là lần hiếm hoi nàng viết về văn tình cảm, hơn nữa còn là văn ngược luyến tình thâm......
Đừng hỏi, hỏi chính là không thể nghĩ lại.
(⇀‸↼ ‶)
......
Sau một hồi choáng váng.
Hứa Kiều cuối cùng cũng thấy được ánh sáng, nàng theo bản năng mà nghiêng đầu, giơ tay lên che trước mặt, mới chặn được ánh sáng chói mắt kia.
Đầu còn chưa hết choáng váng, Hứa Kiều lại nhịn không được ở trong lòng nói thầm: "Hệ thống là hết năng lượng hay gì? Sao mỗi lần xuyên qua đều so với trước đó tệ hơn vậy?"
Hệ thống nghe thấy nàng chửi thầm, lạnh nhạt nhắc nhở:【 Ngươi thấy choáng váng là bởi vì đầu của ngươi bị người ta đánh.】
Hứa Kiều: "......" (・ _ ・;)
Hứa Kiều: "???" (ಠ_ಠ)???
Trong lòng nàng liền có dự cảm không ổn: "Khoan đã, ta là thân phận gì?" Không phải đã nói mình là thiên chi kiêu tử, là đứa con cưng của trời sao?
Hệ thống buồn bã nói:【 Ngươi không nhớ rõ sao? Quyển sách này ngươi đặt cho vai ác chính là tên của ngươi —— 】
【 Không sai, chính là người mà mỗi ngày đem nữ chủ ba bữa trưa, chiều, tối đều đánh, đệ nhất đại tỷ của trung học mười tám, Hứa Kiều.
】
Hứa Kiều: "......" (・ _ ・ ヾ
Hai tay nàng từ chắn sáng biến thành che mặt (/ _\), giọng nói trở nên mất tự nhiên: "Câm mồm!"
Đào lại lịch sử đen tối của người khác là như đào phần mộ tổ tiên của người ta vậy, không hiểu sao!
(メ ロ )
Editor nhắc nhẹ: vị diện này cách xây dựng nhân vật chính khả năng sẽ khiến nhiều bạn ko thích, tui cx z:)) nên là chuẩn bị tâm lí xíu, ko là xỉu up xỉu down á nha.