Tà Túy

chương 66: thợ săn công lý

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit by An Nhiên

“Anh là thợ săn quỷ hút máu?” Trong lòng Trì Diên đột nhiên dấy lên chút hy vọng.

Cậu đương nhiên biết thợ săn quỷ hút máu là gì, hầu như trong tất cả những tác phẩm viết về quỷ hút máu đều không thiếu bóng dáng thợ săn lấy việc săn quỷ hút máu mà sống. Đội chấp pháp nhân loại có thể sẽ không quản quỷ hút máu, nhưng mà thợ săn vốn lấy việc đi săn Huyết tộc làm nghề nghiệp thì sao? Bọn họ nhất định phải có cách chứ.

“Vậy anh có thể diệt trừ những con quỷ đó không?” Trì Diên lòng đầy chờ mong cẩn thận hỏi đối phương, đồng thời thoáng lo lắng, dù sao hôm nay cậu cũng đã nhìn thấy trong cuộc có chừng hơn trăm Huyết tộc, mà còn không nhất định là số lượng tất cả quỷ hút máu ở Sophus. Mà Diệp Nghênh Chi chỉ đơn thương độc mã một mình, không biết hắn còn có … sự trợ giúp nào khác không, có thể đối phó được nhiều quái vật như vậy hay không?

“Xin lỗi,” cậu nghe thấy Diệp Nghênh Chi trầm giọng nói, “Tôi không thể ra tay.”

Tâm Trì Diên lập tức trầm xuống, nhịn không được lên giọng: “Tại sao? Thợ săn quỷ hút máu không phải là săn quỷ hút máu hay sao?”

“Bởi vì sau Thế chiến xã hội loài người dần đi vào thời đại ổn định, trật tự ở các phương diện lần lượt thành lập, giữa thợ săn và Huyết tộc cũng tương ứng đã đạt thành hiệp định quang vinh.” Diệp Nghênh Chi không nhanh không chậm giải thích, ” Huyết tộc có quy định của mình để ràng buộc hành vi của tộc nhân, Huyết tộc trái với tộc quy sẽ bị trừng phạt, trừng phạt nghiêm trọng nhất bao gồm tử hình và trục xuất khỏi tộc. Những Huyết tộc bị trục xuất lang thang nếu như làm ra hành vi nguy hại tới nhân loại cũng sẽ bị thợ săn tiêu diệt. Từ ý nghĩa nào đó, thợ săn đóng vai trò giám sát ở một bên, sau khi phát hiện ra Huyết tộc làm hại nhân loại, trước tiên bọn họ sẽ báo cho quản sự Huyết tộc cao cấp địa phương, sau đó Huyết tộc tự xử lý nội bộ.”

“Huống hồ tôi đã nói, tôi làm việc ở Châu Âu, tới đây chẳng qua chỉ là nghỉ phép, chuyện nơi đây không thuộc phạm vi quản lý của tôi.”

“Sao có thể như vậy…” Trì Diên lẩm bẩm, “Hôm nay trong yến hội kia có rất nhiều người bị hút máu, như vậy cũng không tính là làm hại sao?”

“Tôi xin lỗi làm cậu thất vọng,” Diệp Nghênh Chi thấp giọng nói, “Nhưng theo tôi biết, trong số những người tham gia yến hội kia có rất nhiều người là tự nguyện.”

“Sao lại có người tự nguyện bị hút máu chứ…” Đây là chuyện Trì Diên không hiểu nhất, lúc trước Alex với Grey cũng đã nói Emily là tự nguyện tham gia.

“Sao lại không?” Diệp Nghênh Chi thản nhiên hỏi ngược lại, “Đối với nhân loại mà nói, bị Huyết tộc hút máu sẽ sinh ra kɧօáϊ cảm, Huyết tộc cấp bậc càng cao sức mạnh càng lớn kỹ thuật càng tốt càng có thể mang đến cảm giác mãnh liệt hơn, thậm chí có nhân loại sau khi bị Huyết tộc bình thường hút máu liền không tiếc bất cứ giá nào chủ động đi cầu Huyết tộc cấp cao hút máu mình, chỉ vì thể nghiệm loại cảm giác trong truyền thuyết này.”

“Trêи thế giới này chỉ cần là chuyện vui sướиɠ đều có thể dụ dỗ người ta trầm mê trong đó, trăm hại không được một lợi tệ nhất là ma túy, đánh bạc. Hằng ngày cũng có người sẽ trầm mê trong phim ảnh, tiểu thuyết, game… Con người sở dĩ thích những thứ này, chẳng qua đều là vì chúng có thể mang đến vui vẻ cho mình. Cho nên dù biết rõ quá trầm mê có thể sẽ có hậu quả không tốt, nhưng vẫn nhịn không được mà nghiện. Những người từng thể nghiệm cảm giác bị Huyết tộc hút máu không dứt bỏ được cũng chỉ là vì vậy.”

Trì Diên nhất thời trầm mặc. Nhưng trực giác cậu cảm thấy trầm mê trong chuyện bị Huyết tộc hút máu cũng không phải là sở thích có thể đánh đồng với mê TV hay game.

Diệp Nghênh Chi tiếp tục nói: “Huống hồ có vài Huyết tộc còn có thể cung cấp tài phú, địa vị, quyền thế cho nhân loại có chất máu ưu tú mà bản thân vừa ý. Nên dù có người có thể không sa vào kɧօáϊ cảm bị hút máu, cũng rất khó không bị tiền quyền danh vọng làm động tâm, do đó tự nguyện trở thành nô ɭệ cung cấp máu tươi.”

Trì Diên nghe xong chỉ cảm thấy cả người lạnh từng trận.

Quỷ hút máu đáng sợ, nhưng con người bởi vì sa vào các loại ɖu͙ƈ vọng, bởi vì mê muội kɧօáϊ cảm bị hút máu mà tự nguyện trở thành huyết nô bị quái vật chi phối, bởi vì ɖu͙ƈ vọng mê muội không cách nào tự chủ như vậy cũng làm cậu cảm thấy đáng sợ.

Diệp Nghênh Chi vẫn tiếp tục giải thích: “… Mấy năm nay có một vài Huyết tộc nghĩ ra không ít cách thức mới, thậm chí chuyển biến từ trêи tư tưởng suy nghĩ của con người đối với Huyết tộc, bọn họ đầu tư chế tác một ít tác phẩm về Huyết tộc, trong đó đều không ngoại lệ mà biến Huyết tộc thành sự tồn tại tuấn mỹ cường đại, thần bí lại thâm tình. Vì vậy mấy năm này vẫn có rất nhiều người nhìn thấy Huyết tộc, lúc bị hút máu chẳng những không sợ hãi, ngược lại còn cảm thấy đặc biệt lãng mạn mà tự nguyện bằng lòng ở bên Huyết tộc.”

Hắn nói xong những lời này có chút áo não nhỏ giọng lầm bầm một câu “Sao tôi phải vạch trần mấy trò hề này với cậu chứ”, nhưng Trì Diên đang đắm chìm trong tâm tư của mình, không nghe thấy.

“Nhưng em là bị lừa,” Trì Diên thấp giọng nói, “Em cũng không biết thiệp mời em nhận là yến hội của quỷ hút máu, kết quả em và bạn em đều bị hút máu, như vậy cũng không tính là làm hại sao?”

“Bởi vì có ít người sau lần đầu tiền bị lừa hút máu sẽ trầm mê trong cảm giác này, cho nên tự nguyện bị hút máu, hơn nữa làm vậy cũng rất khó bị phát hiện, cho nên có không ít Huyết tộc, đặc biệt là Huyết tộc trẻ tuổi thủ đoạn và năng lực không đủ thích dùng cách này để tìm kiếm con mồi.” Diệp Nghênh Chi giải thích nói, “Nhưng đây xác thực là cách làm không tuân theo quy định, tôi sẽ nghĩ cách tố cáo những quỷ hút máu đó với Huyết tộc cấp cao, xử lý bọn chúng.”

Đây là thông tin làm cho người ta phấn khởi nhất Trì Diên nghe được đêm nay. Cậu mấp máy môi: “Cho nên em có thể không cần tiếp tục thực hiện ước định với Thân Vương kia đúng không?”

“Chuyện này chắc không được,” Diệp Nghênh Chi không chút khoan nhượng từ chối cậu, “Ước định chính là ước định, cậu với hắn đã đạt thành trao đổi, đã đưa bạn mình đi rồi, cậu nhất định phải thực hiện ước định sau đó.”

“Nhưng anh biết rõ chuyện lần này em căn bản hoàn toàn là người bị hại mà!”

“Tuy là vậy,” Diệp Nghênh Chi khẽ thở dài, “A Diên, trêи thế giới này có rất nhiều chuyện không nói lý như thế, đơn giản nhất chính là tôi đánh không lại vị thân vương điện hạ kia. Thân Vương Huyết tộc Emmer được gọi là sinh vật hắc ám cường đại nhất đương thời, hắn sẽ không quá làm khó dễ cậu, nhưng mà cậu tốt nhất cũng không nên khiêu khích hoặc làm trái hắn, nếu không tôi cũng không giúp được cậu.”

Gặp Thân Vương quỷ, gặp thợ săn quỷ hút máu.

Cậu vẫn ngây thơ cho rằng Diệp Nghênh Chi thật sự có thể giúp mình bảo vệ chính nghĩa lấy lại công đạo.

Nhưng lý trí Trì Diên cũng hiểu rõ mình không thể quá oán trách Diệp Nghênh Chi, đối phương đã thành thật nói với mình hắn quả thực khả năng có hạn, chính mình cũng cần phải minh bạch tình hình hiện giờ, phải thông cảm cho đối phương, nếu không chẳng phải biến thành không biết tốt xấu sao.

Do dự một lát, Trì Diên nhỏ giọng nói với đối phương chuyện bản thân sầu lo nhất: “Nhưng mà, hắn nói ba mươi ngày tiếp theo khi nào hắn muốn hút máu em sẽ phải đi gặp hắn. Thời gian lâu dài, em sợ em cũng sẽ trở nên trầm mê chuyện bị hắn hút máu… Đợi đến khi ước định chấm dứt, em biến thành người nghiện bị hút máu không cách nào tự chủ thì phải làm sao?”

Yết hầu Diệp Nghênh Chi bỗng nhúc nhích một cái: “Trước tiên cậu nói cho tôi biết, lúc bị hắn cắn cậu có thoải mái không?”

Cả người Trì Diên thoáng cái nóng lên, giống như thân thể theo bản năng mà hồi tưởng lại loại cảm giác đó.

Cậu há to miệng: “… Vấn đề này có quan trọng không?”

“Rất quan trọng, cậu nhất định phải nói chi tiết cho tôi biết.” Thanh âm Diệp Nghênh Chi nghe vào tai vẫn yên ả như cũ, “Không được có bất kỳ giấu giếm nào, lúc bị hắn hút máu, cậu có thoải mái không?”

Trì Diên không chịu nổi, giống như che giấu mà che mắt, từ trong cổ họng phát ra một tiếng nghẹn rất nhỏ. Cậu từ từ nhắm mắt, cam chịu đáp: “Thoải mái… Rất thoải mái.”

“Có bao nhiêu thoải mái?” Diệp Nghênh Chi nhẹ giọng dụ dỗ cậu nói ra thêm càng nhiều lời ngọt ngào, “Nói cho tôi biết, khi đó là cảm giác gì?”

“Giống như bay lên trời, như là…cùng linh hồn hắn chạm vào nhau, hoàn toàn hợp thành một thể… chỉ muốn cứ như vậy bị hắn hút máu cả đời…” Trì Diên cố gắng đáp lại cảm giác khi đó, cảm giác phải phơi bày những cảm xúc xấu hổ nhất trong lòng cùng cảm giác lo lắng sợ hãi cho tương lai bức bách đến cậu gần như muốn khóc lên.

“Diệp Nghênh Chi, em sẽ nghiện sao?” Giọng nói của cậu thật sự có chút nghèn nghẹn.

“Sẽ không.” Đối phương rốt cuộc đã nhận được đáp án hài lòng, kìm lòng không được phát ra tiếng cười khẽ khi cảm thấy mỹ mãn, răng nanh bén nhọn không khống chế được hiện ra.”Thợ săn quỷ hút máu” khẽ ɭϊếʍ răng, không cưỡng lại được dư vị tiêu hồn thực cốt giống như kɧօáϊ cảm khi dùng răng nhọn đâm vào trong cơ thể đối phương.

Thật muốn hiện giờ tự mình đi đón người trở lại bên cạnh mình.

“Sẽ không, còn tôi ở đây.” Diệp Nghênh Chi nhẹ giọng lặp lại một lần.

Nhưng ta cam đoan với em, lần sau bị hút máu nhất định em sẽ càng thoải mái hơn. Bởi vì ta không nỡ làm em mê man tâm trí, rồi lại nhịn không được muốn nhìn em vì ta mà… ý loạn tình mê.

————————

Sau khi chấm dứt trò chuyện với Diệp Nghênh Chi thì đã là rạng sáng, Trì Diên không hề ý thức được bản thân vậy mà lại cùng đối phương trò chuyện lâu như thế. Cuối cùng Diệp Nghênh Chi lại an ủi cậu thật lâu, mãi đến khi nghe ra trong giọng cậu đã có chút buồn ngủ mới chúc cậu ngủ ngon rồi cúp điện thoại.

Trong lòng Trì Diên lo lắng sự tình, sáng hôm sau chưa đến tám giờ đã tỉnh lại, ôm chăn ngồi hồi lâu, hồi tưởng lời tối qua Diệp Nghênh Chi nói.

Cậu bất tri bất giác phát hiện, người hình thành sự đối lập rõ nét với sự sa sút tinh thần của mình chính là Diệp Nghênh Chi, hôm qua ngữ khí hắn tuy rằng rất ôn nhu, tuy rằng liên tục trấn an mình, thế nhưng lại thoáng lộ ra vẻ phấn chấn cùng vui vẻ không thể che giấu, tựa như đêm qua hắn đã gặp được chuyện gì đó rất vui. Chỉ có điều hôm qua bản thân quá mệt mỏi, không chú ý tới điểm này, cũng không hỏi đến.

Thật kỳ diệu, bản thân vậy mà lại xông nhầm vào yến hội của quỷ hút máu, hàng xóm thì cũng là quỷ hút máu, bạn trêи mạng cơ duyên xảo hợp quen biết vậy mà cũng là thợ săn quỷ—— một thợ săn thẳng thắn thừa nhận bản thân đánh không lại Thân Vương quỷ. Ai mà biết được ở nơi này gặp quỷ rồi sẽ gặp phải cái gì khác nữa.

Cậu trấn định tinh thần xuống giường mặc quần áo, rửa mặt qua loa rồi nhanh chóng đi xuống lầu phòng Giang Điền, trực tiếp quét thẻ phòng đi vào ——hôm qua cậu vì phòng ngừa vạn nhất nên đã cầm thẻ phòng Giang Điền đi.

Giang Điền vẫn đang ngủ say trêи giường.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio