Buổi học hôm nay cũng không có gì đặc biệt, Kiều Linh đã trở lại trạng thái vui vẻ như thường, điều đó làm cho Hoàng Việt cũng vui theo, Hiểu My thì luôn treo một nụ cười trên mặt, hiện tại cô đã thỏa mãn lắm rồi, chính mình vừa xinh như tiên nữ, lại vừa thông minh hơn trước đây rất rất nhiều, cô còn mong gì hơn nữa chứ, à, dĩ nhiên là mong Hoàng Việt thuộc về sở hữu của riêng cô.
Về đến nhà, Hoàng Việt lập tức đầu nhập vào tu luyện, hắn muốn điều chỉnh trạng thái cho tốt nhất, chuẩn bị cho đợt đột phá sắp tới, dược lực của củ Minh Ngọc Sâm hôm nọ đã bị hắn luyện hóa hết , thành, quả thật điều này làm Hoàng Việt khá tiếc nuối, nếu như hắn có thể luyện hóa dược lực của Minh Ngọc Sâm như nhân sâm bình thường thì có khi chỉ cần tuần là hắn đã có thể đột phá tới Minh Kính hậu kỳ, đến lúc đó cho dù là tên Phong cùi cũng đừng hòng chiến thắng hắn.
Niềm vui bất ngờ đến làm Hoàng Việt càng thêm vui mừng, đó là hắn lại tiếp tục tiến vào trạng thái Vô Ngã, khiến hắn hấp thụ khí cảm nhanh hơn rất nhiều, chỉ sau giờ tu luyện, tầng vách ngăn đến cảnh giới Minh Kính trung kỳ trung giai đã bị phá tan, Hoàng Việt chính thức bước vào một nấc thang mới trong cảnh giới Minh Kính trung kỳ, nói cách khác, giờ đây hắn đã có thể đánh bại , lần chính mình của tiếng trước.
Vì cảm thấy có lỗi với Kiều Linh, những ngày trong tuần này Hoàng Việt cũng không đến nhà Hiểu My, dù gì hắn cũng không có gì để dạy cho cô, hắn cũng đã đưa cho cô những quyển sách tổng hợp kiến thức lớp mà trước đây mình sử dụng, cô chỉ cần ôn tập theo đó hẳn là thành tích đạt được sẽ rất tốt thôi.
Thứ , vào buổi chiều, đang lên mạng nghe nhạc thì bỗng nhiên điện thoại Hoàng Việt reng lên, là chuông báo của Dũng đại bàng.
“Đại ca, có chuyện gì ạ!”
“À, anh muốn nhờ em dụ thằng Nhân đến một nơi, anh sẽ cho người xử nó!” Dũng đại bàng nham hiểm nói.
Hoàng Việt nghe vậy thì cực kỳ hoảng hốt, bây giờ mình phải làm gì? Nhưng mình nhất định phải tương kế tựu kế, nếu không để tên Nam trọc ra tay với anh Nhân thì chắc chắn anh ấy cũng sẽ khó thoát, liền nói:
“Vâng, chỗ nào thưa đại ca!”
“Chú em cứ rủ nó đi ăn uống, bảo rằng quán này có thức ăn rất ngon, số / đường Cô Giang, em nhớ dẫn nó tới trước h, được chứ?”
“Vâng, thưa đại ca!” Hoàng Việt lập tức đồng ý.
“Tốt, chuẩn bị đi, nhớ, chỉ dẫn theo một mình nó, không dẫn theo ai hết!” Dũng đại bàng tiếp tục dặn dò.
“Vâng, đại ca!”
Hoàng Việt lúc này lập tức nghĩ kế, hắn muốn thương lượng với anh Nhân trước, xem ý anh Nhân thế nào, bèn lập tức bấm máy gọi cho Nhân cá chép.
Đầu dây bên kia rất nhanh phản hồi, anh Nhân bảo: “Chào tân Đường Chủ, gọi anh có chuyện gì?”
“Em có chuyện quan trọng muốn cùng anh nói, bây giờ em qua chỗ anh được không?”
“Ok, em mau qua!”
Lập tức, Hoàng Việt không thay đồ học sinh, mà vội lên xe lập tức phóng tới nhà kho chỗ trụ sở của anh Nhân, sau khoảng phút, hắn đã đến, sau khi được đàn em anh Nhân cho phép, Hoàng Việt vào trong thì thấy anh Nhân đang ngồi xếp bằng tu luyện.
Xung quanh người anh Nhân có một luồng gió mạnh liên tục xào xạc thổi qua, quả nhiên nội công anh Nhân rất thâm hậu, phải nói là mạnh gấp , lần chính mình, có khi một luồng nội công toàn lực của anh Nhân phóng ra có thể tạo ra cơn gió đủ để bức lui chính mình đó chứ.
“À, chú em tới rồi à, mau ngồi, mau ngồi!” Nhân cá chép nghe được tiếng bước chân thì thu hồi lại tư thế, sau đó đứng dậy, ngồi vào ghế trên.
“Đại ca, chuyện là em đẵ nằm vùng cho tên Dũng đại bàng!” Hoàng Việt khẽ nói.
“Chú em nói vậy là sao, chú em phản bội anh mày à?” Nhân cá chép vừa nghe vậy thì sửng sốt, nhưng dĩ nhiên ông không tin.
“Đó là em bị ép buộc, cũng vì tốt cho anh, em chỉ lừa hắn mà thôi, hôm nay, hắn yêu cầu em dụ anh đi đến một quán ăn trên đường Cô Giang, chắc là muốn mai phục xử lý anh!” Hoàng Việt nói cặn kẽ.
Nhân cá chép nghe vậy thì ậm ừ, ông tin chắc thằng em Hoàng Việt này sẽ không lừa dối mình, liền bảo: “Đi thì đi, anh sợ đếch gì nó!”
“Nhưng chúng nó có chuẩn bị, nó yêu cầu anh đi một mình, nếu như anh đến đó, sợ là...”
“Không sao, chuyện nhỏ, anh mày vào sinh ra tử mấy chục lần, sợ đéo gì thằng nào, chú em cứ yên tâm, có anh bên cạnh, không ai làm gì được chú!” Nhân cá chép trấn an Hoàng Việt, làm Hoàng Việt cũng thở dài, anh Nhân làm việc vẫn còn cảm tính lắm, khó mà trấn tĩnh được như tên Dũng đại bàng.
“Em nghĩ, anh nên mang theo súng, chắc chắn bọn hắn cũng có mang súng theo người!”
“Ừ... tất nhiên, mà anh nghĩ bọn nó sẽ không dám nổ súng ở trên đường lớn đâu, nếu bị truy ra, dân chúng nghe thấy, cho dù bọn nó nhúng chàm vào cục công an cũng khó mà tránh khỏi búa rìu dư luận!”
“Vâng, em cũng nghĩ vậy, nhưng anh mang súng theo phòng thân là tốt nhất!”
“Được, vậy khi nào chúng ta đi?” Nhân cá chép gạn hỏi.
“Không vội, để em dạy cho anh cách ứng phó môn võ Triệt Quyền Đạo, Côn Lôn và Thiếu Lâm, sau đó chúng ta sẽ đi!” Hoàng Việt cười hề hề.
“Ha ha, chú sợ anh đánh không lại thằng Phong với thằng Phi à, em yên tâm, chân anh đã khỏi rồi, hai thằng đó anh chấp bọn nó hai tay cũng có thể thắng, hắc hắc!” Nhân cá chép cười ha ha, hiện nay chân ông đã khỏi, chiến lực có thể nói là tăng lên gấp đôi trước đây, cho dù là cả hai tên Phong cùi và Phi đen liên thủ cũng khó mà thắng ông được.
“Em biết, nhưng tốt nhất là anh nên biết nhược điểm của môn võ của bọn hắn, như thế thì xử lý bọn hắn cũng nhanh hơn!” Hoàng Việt vui vẻ nói.
“Ok, vậy xin thỉnh giáo Hoàng Việt Đường Chủ!” Nhân cá chép làm ra tư thế mời.
Lập tức, Hoàng Việt liền phục chế lại thế võ Triệt Quyền Đạo, trong lúc đánh còn không ngừng chỉ ra những chỗ yếu hại mà mình có thể lợi dụng cho anh Nhân cá chép, làm người sau thán phục không thôi, đứa em này của mình quả thật là tài ba, môn võ này sợ rằng nếu không phải là người tập luyện lâu năm sợ rằng cũng không biết nhược điểm của nó nằm ở chỗ nào.
Tiếp theo, Hoàng Việt tuy không rành về môn võ Côn Lôn và Thiếu Lâm nhưng cũng có thể chỉ ra cho anh Nhân một số nhược điểm của hai môn võ đó, anh Nhân cũng không hổ là người có tư chất và giàu kinh nghiệm, nắm bắt rất nhanh, lúc này thì hai người đã lên đường khởi hành được rồi.
Anh Nhân mỗi khi đi đâu đánh nhau, thường cũng sẽ dẫn theo đàn em, nhưng lần này anh quyết định lên xe cùng Hoàng Việt đến quận Phú Nhuận mà không dẫn theo một ai, dĩ nhiên anh ấy dắt theo Súng ở trong quần, để phòng ngừa trường hợp khẩn cấp.
Rất nhanh, xe bon bon đi trên đường phố, anh Nhân quả thật là người rất ngầu, không hề đội mũ bảo hiểm, mà nhìn vóc dáng bệ vệ của anh ấy, tuy có một vài người cảnh sát giao thông nhìn thấy nhưng cũng không dám gọi vào, vừa nhìn mặt mũi anh ta đã biết là dân giang hồ, gọi vào để chết sao.
Không bao lâu sau, hai người đến địa chỉ đó, ứng với địa chỉ là một quán Bê Thui, Hoàng Việt cất xe, sau đó cùng anh Nhân đi vào, lúc này đám khách nhân trong quán đều im lặng, trông ai nấy đều rất to con, Hoàng Việt mới nhìn đã đoán ra ngay đây hẳn là đàn em của Dũng đại bàng.