Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

chương 143: còn có người thông minh như em sao??

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Không khí yên tĩnh chốc lát, mọi người xì xào bàn tán, sau đó một chị phóng viên lập tức đưa ra câu hỏi:

“Xin lỗi, chị hỏi có lẽ hơi đường đột, nhưng tin chắc rất nhiều người muốn biết tại sao em lại quyết định không học Đại Học!”

“Vì Billgates cũng bỏ đại học!” Hoàng Việt cười hề hề, các anh chị phóng viên khác nghe vậy thì hết nói nổi rồi, đâu phải ai cũng được như Billgates, một ngàn người bỏ đại học thì mới có một người thành công a!

Dừng một chút, Hoàng Việt nói tiếp: “Em nói giỡn thôi, thật ra là vì với chỉ số thông minh trên của em, chương trình đại học em chỉ cần tuần là có thể giải quyết!” Hoàng Việt tỏ ra vô cùng tự tin.

“OMG!”

“Trời ơi!”

“Thật sao!”

“Cậu ta thật sự có chỉ số thông minh trên sao?”

Các anh chị phóng viên không kiềm nổi kinh sợ, tuy rằng biết Hoàng Việt có trí thông minh rất cao nhưng không ngờ lại cao đến con số này, phải biết hiện tại trên thế giới, số người có chỉ số thông minh trên cũng không nhiều a!

“Cậu ta nói đúng đấy!” Lúc này thầy Hiệu Phó cũng chen giọng vào, hồi nãy ông ở gần thầy Hiệu Trưởng, đã được nghe David nói rằng Hoàng Việt có chỉ số thông minh tầm điểm.

“Tin này phải cho lên trang bìa tờ báo gấp, cậu ta chắc chắn là người thông minh nhất Việt Nam!”

“Đúng vậy đúng vậy, tin này chắc chắn sẽ làm kinh động đến cả Quốc Gia chúng ta!”

“Đất nước chúng ta lần này có thể nở mày nở mặt với bạn bè Quốc Tế được rồi!”

Hoàng Việt biết, giấy không gói được lửa, cho dù hôm nay hắn không nói thì chắc chắn David cũng sẽ báo lại cho đại học Havard, đến khi đó việc hai bạn học sinh có IQ trên từ chối Havard hẳn sẽ truyền ra từ nước ngoài, thay vì vậy tại sao không báo cho người Việt Nam mình biết trước, như vậy mình cũng sẽ nhận được càng nhiều tích phân.

Lúc này đã hỏi xong Hoàng Việt rồi, mọi người liền chen sang phỏng vấn Hiểu My, cô lúc này đang vô cùng hào hứng, phải biết Hiểu My cực kỳ thích sự nổi tiếng a!

“Chào em Hiểu My, em có thể cho chị biết là em có chỉ số thông minh bao nhiêu được không?” Một chị phóng viên đưa micro tới sát hỏi.

“À... vâng, tất nhiên là được chứ chị... Thật ra em cũng không biết, nhưng bài test vừa rồi em làm được hết!”

“Trời...”

“Má ơi...”

“Quái vật!”

“Bài test vừa nãy theo David nói là IQ tối đa đó a!”

Chị phóng viên vô cùng vui mừng, sau đó hỏi tiếp: “Hồi nãy em có nói em muốn ở lại Việt Nam vì muốn ở bên cậu Hoàng Việt, vậy cho chị hỏi mối quan hệ giữa em và bạn Hoàng Việt là gì, chị trông hai người rất xứng đôi, có phải hai người đang hẹn hò với nhau không?”

Hiểu My nghe hỏi vậy liền bối rối, cô cũng rất thông minh, biết nếu mình không trả lời người ta sẽ hiểu thành có, nhưng cô cũng muốn ngầm ám chỉ như vậy, nên liền bảo: “Xin lỗi, câu hỏi này em xin phép không trả lời!”

“Vậy cho chị hỏi thêm một câu nữa, sau này em có tính học lên Đại Học không?” Chị phóng viên có vẻ rất chờ mong câu trả lời của Hiểu My.

“Đương nhiên là có rồi, em đã nghe rất nhiều về môi trường học ở bậc Đại Học, dĩ nhiên là em phải đi học Đại Học chứ!” Hiểu My cười hì hì, nháy nháy mắt với Hoàng Việt.

Mọi người đều thở phào, nếu cô nàng này mà còn giống như Hoàng Việt nữa thì bọn họ quả thật không biết nói sao, đúng là đối với trí thông minh trên thì không học đại học cũng không thành vấn đề nhưng như vậy chả phải là làm gương xấu cho các thanh niên Việt Nam sao?

Hoàng Việt cũng không chút nào bất ngờ, thật sự việc hắn không đi học đại học cũng không phải là vì hắn không thích môi trường học tập, mà là hắn cần thời gian làm nhiều việc hơn, tỷ như tu luyện, kinh doanh, việc học tập đối với hắn gần như không có ích lợi gì mấy, dĩ nhiên nếu có trường đại học nào cấp bằng danh dự chỉ bằng việc hoàn tất các tín chỉ thì Hoàng Việt sẵn lòng, dĩ nhiên là chỉ kiểm tra thôi, còn hắn không muốn ngồi mòn đít ở trên giảng đường đâu.

Các anh chị phóng viên cũng không hỏi gì thêm, từ nãy đến giờ bọn họ đã viết bài xong, bây giờ đang lập tức đăng lên trên báo đây, có rất nhiều tờ báo lớn như dân trí, vnexpress, zing, kenh, tuổi trẻ, thanh niên cùng đến buổi khảo sát hôm nay, do đó Hoàng Việt hoàn toàn có thể yên tâm về số lượng tích phân thu được.

Thật sự thì Hoàng Việt tuy có chút phân vân về việc có nên sớm nổi tiếng như vậy không, nhưng hắn nghĩ đi nghĩ lại, đây là một thế giới khác, hẳn là con người cũng thông minh hơn, nếu ở thế giới cũ, IQ đã nằm trong % số người thông minh nhất trên thế giới rồi, và cả thế giới người có IQ cao như Stephen Hawking cũng chỉ có IQ mà thôi, nhưng ở thế giới này, hẳn là cũng không ít người có IQ trên đi, phải biết tu luyện võ học cũng rất tốt cho khai phá đại não, bằng chứng là đầu óc của hắn đã thông suốt hơn rất nhiều từ khi bắt đầu Luyện Tinh Hóa Khí, có như vậy mới có thể cảm nhận được khí cảm mà tu luyện, hắn cũng đã nghe qua về tên Nguyễn Công Minh từ miệng anh Vinh mặt thẹo, tên này nghe đồn là kỳ tài, thông minh tuyệt đỉnh, con trai của Sơn Rồng Xanh, mà hắn cũng là người luyện võ, hẳn là IQ không kém hơn đi. Nhưng với IQ gần điểm của Hoàng Việt hiện nay, tên này đối với hắn cũng chỉ là một đứa con nít mà thôi, hắc hắc.

Không ngoài dự đoán của Hoàng Việt, chỉ sau khoảng phút từ khi hắn trả lời phỏng vấn, hắn đã nhận được thông báo từ hệ thống rằng tích phân vào sổ hơn triệu điểm, phần lớn là tâm tình tích cực, điều đó khiến cho tốc độ chuyển hóa điểm tích phân của hắn vốn dĩ từ hơn triệu điểm/ tuần tăng lên đến triệu điểm/ tuần. Nếu với tốc độ này, cộng thêm gần triệu tích phân hắn hiện có, vậy chỉ cần tuần sau là hắn có thể hối đoái một môn công pháp ngang bằng với Tố Nữ Kinh rồi a, khi đó tốc độ tu luyện của hắn có thể tăng nhanh gấp lần đó à!

Nghĩ đi nghĩ lại, Hoàng Việt quả thật cảm thấy rất có lỗi với thầy David, chỉ vì mình muốn kiếm điểm tích phân mà bắt ông lặn lội đường xa tới đây, nếu để ông tay không trở về, chắc chắn sẽ khiến cho ông bị ban lãnh đạo quở trách.

“A! Có rồi... Bé Na!” Hoàng Việt nghĩ ra rồi, mình không đi du học được không có nghĩa là bé Na không đi du học được, với IQ hơn điểm của bé Na, chắc chắn ở Việt Nam sẽ bị kéo chân sau, phải qua Havard thôi, nghĩ vậy, hắn lập tức chạy lên phòng thầy Hiệu Trưởng, nơi mà chắc hẳn thầy David đang ở đó...

“Sao? Em nói sao, IQ của em gái em cũng tương đương em??” David lúc này muốn điên rồi, hôm nay là ngày ông nhận được nhiều cú sock nhất.

“Đúng, nhưng nó mới học lớp , có thể học tại Havard không thưa thầy!”

“Tất nhiên là được, chỉ cần lời em nói là chính xác, qua được bài kiểm tra, chúng tôi sẽ có chương trình đào tạo đặc biệt dành cho em ấy, cám ơn em, thầy rất cám ơn em Việt à!” Thầy David vô cùng vui mừng, lần này xem ra mình vẫn là lập được đại công a!

“Được, chúng ta cùng về nhà em đi, hôm nay bé Na của em đã được nghỉ Tết, thầy mang bài kiểm tra IQ theo, chúng ta qua nhà em em kiểm tra luôn!”

“Được, rất tốt, thầy Khoa, thầy đi với chúng tôi chứ?” David nhìn sang thầy Hiệu Trưởng, người sau liền gật đầu, có một cơ hội tốt như vậy dĩ nhiên ông ta không thể bỏ qua.

“Em có một đề nghị, chuyện này tốt nhất không nên báo cho phóng viên, sau này sang nước ngoài mọi người tự nhiên sẽ biết, em gái em có lẽ chưa quen với việc nổi tiếng!” Hoàng Việt đưa ra yêu cầu.

“Chuyện này dĩ nhiên là được, chúng ta mau đi thôi!” Nói rồi, ba người cùng bước ra khỏi phòng thầy Hiệu Trưởng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio