Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

chương 164: cậu không muốn đoạt giải nobel sao?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi gửi cho bác gái mấy hộp đựng nhân sâm và mấy chai nước lớn chứa Linh Tuyền Thủy, Hoàng Việt ở bên cạnh hỏi han bà một lát, sau khi chắc chắn bà hoàn toàn tốt rồi hắn mới xin ba mình cho hắn về trước, hắn còn đang lo vụ Virus đây, nếu mình chậm một vài giây thôi, cũng có thể sẽ có một sinh mạng không kịp chờ đợi đó à!

Bắt grab về đến nhà rồi, Hoàng Việt lập tức lên phòng, mở máy tính, thứ hắn cần tìm đó chính là dữ liệu mã hóa của bộ gen Virus Corona, có như vậy hắn mới biết được trình tự mã gen của loài virus này mà tính tới phương án xử lý thích hợp.

Từ mã gen của Virus, Hoàng Việt có thể biết được điểm yếu của nó ở chỗ nào, từ đó tạo ra vắc xin thích hợp, vắc xin này khi đưa vào cơ thể, cơ thể sẽ phát hiện vật lạ, tiêu diệt nó và hệ miễn dịch sẽ tự động ghi nhớ mối nguy này, tạo ra kháng thể ngăn chặn loại Virus mang đoạn gen chứa mối nguy đó, dựa vào cách xử lý mối nguy đó công kích vào đúng chỗ yếu hại của Virus Corona, tiến hành diệt gọn.

Nói dễ hiểu hơn, chính là giống như khi tên Phong cùi ra đòn với Nhân cá chép, trong đòn thế có đủ loại động tác giả, mà Hoàng Việt dạy cho Nhân cá chép cách chọn trúng điểm yếu, chính là loại bỏ hết những động tác giả này, trực chỉ điểm yếu mà tấn công, chứ nếu như Nhân cá chép tấn công tổng thể toàn thân, thì Phong cùi hoàn toàn có thể phòng thủ được vậy.

Bởi vì, khi hệ miễn dịch trong cơ thể gặp phải Virus, nó sẽ tạo ra bạch cầu, tấn công vào Virus này, tuy nhiên nếu không biết tấn công đúng chỗ yếu hại, mà chỉ tấn công tổng thể, thì dĩ nhiên không thể phá hủy lớp phòng ngự kiên cố của Virus, vì vậy vắc xin có chức năng chỉ nhằm mục đích khiến cơ thể ghi nhớ cách phản ứng khi gặp phải Virus có đoạn gen như vậy, bằng cách tiêm vào vắc xin chứa đoạn gen mang tính dẫn đường mở lối, truyền đạt tri thức, truyền cho cơ thể cách thức tiêu diệt chính nó, cũng là cách mà khi làm tương tự với đoạn gen của Virus cần tiêu diệt, sẽ làm nó tan rã hoàn toàn.

Việc Hoàng Việt cần làm bây giờ, chính là tấn công vào Viện Virus học Vũ Hán, hẳn là trong đó sẽ có dữ liệu đoạn mã gen, hắn không thể chờ đợi Trung Quốc công bố trên tạp chí khoa học hay gì đó nữa, phải tiến hành diệt trừ loại virus này thật nhanh mới được.

Để tiện cho việc kiểm tra, Hoàng Việt liền từ hệ thống hối đoái kỹ năng Tiếng Trung lên Siêu Cấp, nhiêu đó là đủ để tinh thông chữ Hán rồi, tiêu hao ngàn tích phân, do ngôn ngữ vốn không phải là thứ cần tiêu hao tích phân quá nhiều, chỉ có điều nếu như không phải có trí IQ , Hoàng Việt khó mà nhớ hết nhiều ngôn ngữ và kiến thức như vậy.

Lập tức, hắn tấn công vào hệ thống lưu trữ dữ liệu của Viện Virus học Vũ Hán, nhưng hắn cũng rất lo không biết bọn họ có lưu trữ dữ liệu trong đây hay không đây, dù gì đây là thông tin tuyệt mật, thường được bảo mật rất kỹ, chỉ để trong một vài chiếc USB.

“Có rồi!” Hoàng Việt cười hắc hắc, may quá, đúng là có dữ liệu về loại virus Corona, hắn download về, sau đó liền mở ra.

“Ồ, hệ gen của loài virus này khá phức tạp!” Hoàng Việt bắt đầu đọc mã gen của loài Virus này, nó rất dài, hắn dự tính phải tiêu hao giờ mới có thể đọc xong được.

Sau khoảng giờ nghiên cứu, Hoàng Việt bây giờ đã hiểu về loại Virus này rồi, tuy rằng nó có chút khó chơi nhưng với kỹ năng Y học Y Tiên của hắn thì nhiêu đây không nhằm nhò gì, hắn đã biết cách chế tạo ra loại vắc xin điều hướng cho cơ thể có khả năng tiêu diệt loại Virus này.

Có điều, muốn chế tạo ra loại Vắc xin này cần công cụ, vì thế hắn phải hối đoái từ hệ thống những công cụ cần thiết, sau đó bắt đầu điều chế, do vật phẩm từ hệ thống có chất lượng rất cao, nên chỉ cần phút Hoàng Việt đã tạo được một ống dung dịch vắc xin có thể hỗ trợ cơ thể tạo ra trí nhớ miễn dịch với loại Virus Corona này.

“Bây giờ mình phải liên hệ cho tên Phó Giáo Sư Phạm Ngọc Thành!” Hoàng Việt lẩm bẩm, có điều muốn để cho tên này tin là hắn có thể giúp hắn tìm ra Vắc xin tiêu diệt chủng Virus hẳn là sẽ không thiếu một phen thuyết phục à!

Tên Phó Giáo Sư này tuy rằng bị cách chức, nhưng hắn cũng không phải ăn ở không, vẫn phải hành nghề kiếm tiền, vì vậy hắn nhận nghiên cứu giùm một ít tổ chức về Virus, ngoài tính bất cẩn ra thì hắn vẫn rất có thực lực, cho nên Hoàng Việt lên mạng tìm một chút thì đã tìm được số điện thoại của tên này.

Hắn liền gọi ngay, đầu dây bên kia rất nhanh thì bắt máy: “Xin chào, tôi là Phạm Ngọc Thành, bạn gọi tôi có chuyện gì không?”

“Tôi có cách có thể giúp ông vực lại sự nghiệp!” Hoàng Việt bình thản nói.

“Này, tôi khôn có thời gian để đùa đâu!” Tên Phó Giáo Sư Thành hiện tại rất tức, tên này chẳng lẽ gọi để trêu tức mình sao, sự nghiệp của mình đã hoàn toàn không thể cứu được nữa rồi, thật sự hắn rất muốn tắt máy, nhưng vì lịch sự nên vẫn ráng nghe tiếp.

Hoàng Việt hoàn toàn dự tính được tên này sẽ trả lời như vậy, nhưng bây giờ để có thể dễ thuyết phục hắn ư, dĩ nhiên là phải dùng Ma Tính Giọng Hát thôi, với kỹ năng Ma Tính Giọng Hát cấp Thần của hắn, khi nói sẽ có một độ truyền cảm rất tốt, người nghe sẽ cảm thấy dễ chịu, thự thái và bị hấp dẫn, nghĩ liền làm, hắn liền vận dụng kỹ năng này, sau đó nói:

“Tôi nói thật, thật trăm phần trăm!”

Phạm Ngọc Thành tuy rằng không tin về nội dung người này nói, nhưng giọng nói của người này rất ấm áp và chân thành a, chắc hẳn không phải là người xấu, cũng không chắc có phải kẻ ba hoa hay không, vì vậy hắn liền thử hỏi: “Cách nào, cậu thử nói xem!”

“Tôi có vắc xin giúp trị virus Corona!” Hoàng Việt nói chắc như đinh đóng cột.

“BIẾN!!!” Đầu dây bên kia hét to, sau đó lập tức cúp máy.

Hoàng Việt cười hề hề, xem ra tên này cũng đa nghi lắm a, hắn đã dùng kỹ năng Ma Tính Giọng Hát còn không giải quyết được, xem ra phải dùng biện pháp mạnh hơn thôi.

Đó là, hắn gửi vào hòm thư của tên Phạm Ngọc Thành bộ mã Gen của loài Virus này, đây là mã gen của loại Virus mới nhất thế giới, khi nhìn thấy rồi, đến lúc đó, chắc chắn hắn sẽ đổi ý.

Quả thật, sau khoảng tiếng sau, tên Phạm Ngọc Thành liền gọi lại cho Hoàng Việt, giọng điệu cầu khẩn rất đáng thương: “Xin cậu, xin cậu hãy cứu tôi!”

Phạm Ngọc Thành nói với một giọng rất nghẹn ngào, từ khi bị cách chức đến nay, hắn bị cư dân mạng mắng xối xả, cả nhân dân cả nước, không dám đi ra đường, vì hắn làm chết hơn người, số người thuê hắn nghiên cứu rất ít, vì vậy phải để vợ hắn làm chủ lực kinh tế trong gia đình nuôi đàn con ăn học, nói cách khác, hắn đã mất tất cả, bây giở không còn gì để mất nữa, cho dù nghiên cứu của Hoàng Việt là sai thì hắn vẫn muốn thử một lần, chỉ cần có % cơ hội hắn vẫn sẵn sàng nếm thử.

Tuy rằng Hoàng Việt đã gửi mã gen của virus cho hắn, nhưng với trình độ của tên Thành này, sánh bằng các chuyên viên nghiên cứu của Trung Quốc còn không nổi, nói chi là thế giới, do đó hắn chỉ nhìn nhìn mà thôi, nếu muốn để hắn nghiên cứu, không biết sẽ mất mấy năm đây.

“Được, nhưng tôi có một điều kiện!” Hoàng Việt liền nói, tên Phạm Ngọc Thành không chút do dự trả lời: “Bất cứ điều kiện gì, tôi sẽ đáp ứng cậu!”

Tên Phạm Ngọc Thành cũng không biết tại sao tên này lại chọn mình đây, chắc hẳn tỉ lệ thành công cũng không quá cao, nên hắn muốn lấy mình ra thử độc, nên mới kèm thêm điều kiện, chỉ cần không phải là vấn đề tiền bạc, thì hắn sẽ chấp nhận hết.

“Ông phải gả con gái của ông cho tôi!” Hoàng Việt nói ngay.

Phạm Ngọc Thành cạn lời, còn có điều kiện kỳ quái này sao, nhưng người tài như vậy, gả một đứa con gái có vấn đề gì, mấy đứa cũng được ấy chứ: “Tôi... tôi đồng ý!”

“Hahaha.. tôi nói giỡn thôi, tôi có người yêu rồi, điều kiện là ông phải đứng ra nói công trình nghiên cứu Vắc xin này hoàn toàn thuộc về ông, và không nói đến tôi!” Hoàng Việt cười khà khà, tên này xem ra cũng bất chấp rồi a.

“Tại sao, cậu không muốn đoạt giải Nobel sao?” Phạm Ngọc Thành nghi hoặc.

“Ông không cần phải hỏi vấn để này, chỉ nói có đồng ý hay không thôi!” Hoàng Việt không muốn nói nhiều.

“Tôi... tôi đồng ý!” Phạm Ngọc Thành không chút do dự.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio