Buổi chiều đến trường, Hoàng Việt vào lớp, nhìn vào tên lớp trưởng Hữu Phú, khuôn mặt hắn có vẻ không mấy bất ngờ khi trông thấy Hoàng Việt, có lẽ hai tên giang hồ đã thông báo cho hắn việc chặn đánh Hoàng Việt thất bại, hắn nhìn Hoàng Việt cười gằn một cái, một biểu cảm ngạo nghễ tự tin đến mức phát ghét.
Hoàng Việt thầm tức giận, nhưng hắn cũng chả lo ngại gì, nếu tên này muốn chơi thì hắn cũng chả có gì phải ngại cả.
Sau tiết GDCD và hai tiết Tiếng Anh, giờ ra chơi đã đến, Hoàng Việt đi xuống giữa sân trường, nơi có trụ bóng rổ mà đám học sinh vẫn thường chơi, tên Hữu Phú cũng đến, hắn thấy Hoàng Việt đứng gần đó thì khiêu khích:
“ Hoàng Việt à, cậu cũng biết chơi bóng rổ sao, đấu vs với tớ không?, điểm trước thì thắng.”
“ Tớ cũng biết sơ sơ thôi, đấu cũng được!” Hoàng Việt đáp.
“ Mấy em, cho tụi anh đơn đấu một lát nhé!” Hữu Phú nói với đám học sinh lớp dưới đang chơi, tiện thể mượn luôn trái bóng rổ.
“ Cậu cầm bóng trước nhé!” Hữu Phú ném trái bóng rổ cho Hoàng Việt.
Trận đấu bắt đầu, Hoàng Việt đi bóng trước sự ngăn cản của Hữu Phú, Hữu Phú là một chàng trai rất cao, khoảng m, hơn Hoàng Việt mười centimet, những pha cản phá của hắn làm Hoàng Việt khá bối rối, Hữu Phú nhanh chóng cướp được bóng của Hoàng Việt rồi đưa bóng vào rổ. Cách đó không xa, ba người Kiều Linh đang đi đến cũng nhìn thấy.
“ Một điểm đầu tiên cho anh Phú!” Đám học sinh đứng xem hô lớn, đối với bọn họ, Hữu Phú là người có kỹ năng chơi bóng rổ tốt nhất trường. Hữu Phú từ xa nhìn thấy Kiều Linh đi đến, trên gương mặt cũng hiện lên vẻ hưng phấn hơn.
Nhiều người nghĩ Hoàng Việt chỉ là dân nghiệp dư, muốn nổi tiếng nên mới tìm cách được thi đấu với Hữu Phú, nhưng rất nhanh suy nghĩ đó của bọn họ biến mất.
Đến lượt Hữu Phú cầm bóng, Hoàng Việt đã dần bắt nhịp được bóng, hắn nhanh như cắt lừa cướp được bóng từ tay Hữu Phú khiến Hữu Phú có vẻ thất thần khó chịu, ngay tại vị trí đó, Hoàng Việt tung mình nhảy lên, hướng về rổ mà ném. Không gian như ngưng đọng, ai cũng dõi mắt nhìn theo quả bóng, không còn hò hét nữa.
“ Ném từ xa như vậy cũng có thể vào sao?” Đám học sinh đang xem xì xầm.
Quả bóng bay đúng quỹ tích vào rổ khiến đám học sinh bàng hoàng, không gian im ắng lạ thường, sau đó những tiếng vỗ tay bắt đầu vang lên. Kiều Linh đứng gần đó xem cũng có vẻ bất ngờ nhìn vào Hoàng Việt.
“ điểm, ném ở vị trí đó là điểm!” Đám học sinh hô lên.
Sau khi bị đối phương dẫn trước, Hữu Phú bắt đầu cẩn thận và tập trung hơn, hắn thầm ngạc nhiên vì khả năng ném bóng chính xác từ xa của Hoàng Việt, hắn cố gắng kèm cặp không cho Hoàng Việt ném từ xa nữa.
Hoàng Việt chơi khá tập trung, nhưng vô tình cậu nhìn về đám học sinh đang xem thì thấy Kiều Linh, khiến cậu thất thần chốc lát.
Bằng kinh nghiệm của mình, lợi dụng sơ hở của Hoàng Việt, Hữu Phú một lần nhanh tay cướp được bóng của Hoàng Việt và đưa vào rổ, khiến Hoàng Việt tập trung lại, càng cẩn trọng hơn trong những pha lừa người qua bóng.
“ Tỉ số là - rồi! Anh Phú cố lên!” Đám học sinh bên ngoài cổ vũ.
Hai người liên tục vờn nhau, ai cũng không đưa bóng vào rổ được, Hữu Phú thì tận dụng chiều cao, Hoàng Việt thì tận dụng sức bật ngăn cản, mồ hôi cả hai tuôn ra như mưa, nhưng Hoàng Việt với thể lực và sức mạnh, độ nhanh nhẹn nhỉnh hơn nhanh chóng chiếm ưu thế, hắn lách qua người Hữu Phú, dùng lực tay đẩy Hữu Phú ra rồi bật cao cho bóng vào rổ trước sự bất lực của tên to cao này.
“ Tại sao lực tay nó lại khỏe như thế!” Hữu Phú thầm tức tối.
“ - rồi, anh Hữu Phú chẳng lẽ lại thua sao?” Đám học sinh đang xem bắt đầu lo lắng cho thần tượng của mình.
Sau đó, Hữu Phú mặc dù đã cố gắng hết sức, nhưng trước sức mạnh của Hoàng Việt, nỗ lực tì đè của hắn không có hiệu quả mấy, Hoàng Việt lại nhanh chóng đưa bóng vào rổ, kết thúc trận đấu.
“ Cậu thua rồi!” Hoàng Việt bình thản nói, Hữu Phú còn có vẻ thất thần, dường như không chấp nhận được việc thua một đứa vô danh, trước đây còn mập ù lì như Hoàng Việt.
“ Anh này là ai ấy nhỉ? Kỹ thuật ổn phết!” Đám học sinh bên ngoài ngạc nhiên.
Nhìn thấy Kiều Linh ở đằng xa có vẻ bất ngờ, Hoàng Việt thầm cười, đây mới chỉ là sự khởi đầu, hắn sẽ càng ngày càng chứng minh cho cô thấy hắn hoàn toàn xứng đáng để có thể sánh vai với cô.
“ Đinh! Kí chủ nhận được điểm tích phân!” Hệ thống thông báo.
Đến giờ vào lớp, Hoàng Việt vào học hai tiết Hóa Học, tuy cô giảng bài kiến thức khá nâng cao nhưng không làm khó được hắn.
Tiếng chuông thông báo đến giờ tan học vang lên, Hoàng Việt về nhà, cho chú chó của hắn một chút linh tuyền thủy, chào ba mẹ rồi lên phòng.
Hoàng Việt nằm trên giường, mở facebook lên thì thấy Nhân, người bạn ngồi cạnh hắn ở lớp mới gửi lời mời kết bạn như đã nói từ trước, Hoàng Việt chấp nhận rồi thì đứa bạn này thêm hắn vào nhóm lớp A trên facebook.
Hoàng Việt vào nhóm, thấy mọi người có vẻ ít thảo luận, có lẽ do ai cũng tập trung học nên ít tán gẫu linh tinh hơn lớp cũ của hắn, Hoàng Việt vào facebook Kiều Linh, hắn vẫn thường xuyên theo dõi những bài viết, những tấm hình mới mà Kiều Linh đăng lên mạng, nhiều khi hắn còn like nhưng có lẽ trong hàng trăm lượt like mỗi bài viết, tấm ảnh thì Kiều Linh chắc không biết hắn là ai, nay đã là học sinh chung lớp rồi, Hoàng Việt liền làm liều nhắn tin sang.
“ Chào cậu, mình là Hoàng Việt mới chuyển sang lớp cậu, cho mình kết bạn nhé ‘mặt cười’”. Hoàng Việt nhắn tin xong liền nhấn vào ô kết bạn, trong lòng thầm hồi hộp chờ đợi sự đồng ý của Kiều Linh.
Lướt nhìn những bức hình của Kiều Linh, khuôn mặt đó, bờ môi hồng hào đó, cả vẻ quyến rũ của ba vòng chuẩn như siêu mẫu của cô là điều hớp hồn Hoàng Việt mỗi khi truy cập vào trang cá nhân của Kiều Linh, cả những bài viết trải lòng về những chuyện đời thường của Kiều Linh cũng khiến Hoàng Việt mong ước một ngày nào đó hắn được nhắc tới trong những dòng trạng thái của cô ấy.
Nằm tương tư được khoảng mười lăm phút, thầm nhủ có lẽ giờ này Kiều Linh còn chưa lên mạng, Hoàng Việt lên thử nhóm của trường thì thấy một bài viết về mình.
“ Việt mập lớp A giảm cân thành công, đạt điểm tuyệt đối ba môn khối A, chuyển sang lớp A, chơi bóng rổ thắng cả Hữu Phú, mọi người nghĩ sao” Bài đăng mới đăng lên không lâu kèm một bức hình lúc Hoàng Việt đấu bóng rổ với Hữu Phú, thu hút được hơn một trăm lượt bày tỏ cảm xúc.
“ Đinh! Kí chủ nhận được điểm tích phân!” Hệ thống thông báo.
“ Vịt hóa thiên nga rồi! không ngờ cậu ta một khi giảm cân xong lại đẹp trai như vậy!” Một nữ sinh khen ngợi.
“ Tên này mới sang Hàn phẫu thuật thẩm mỹ hay sao nhìn khác thế, ngày xưa xấu lắm mà!” Một người bình luận đăng kèm ảnh trước đây bị đăng lên nhóm trường của Hoàng Việt.
“ Anh này chơi bóng rổ hay lắm, khỏe còn hơn anh Phú nữa, hồi trưa em có xem!” Một em học lớp dưới vào bình luận.
“ Công nhận cậu này giỏi thật, ba điểm mười đề căn bản khối A chắc chỉ có các học sinh lớp A mới đạt nổi, còn đẹp trai nữa chứ!” Một nữ sinh tỏ ra hâm mộ.
“ Bạn thân của tui đó bà con!” Hoàng Tuấn cũng vào bình luận.
“ Cầu link facebook của bạn này!” Một bạn học sinh tỏ ra tò mò về Hoàng Việt.
Hoàng Việt cảm thấy khá buồn cười, xem ra hiện tại hắn không còn là một học sinh bình thường như trước nữa, mà có thể coi là khá nổi tiếng ở trường. Tắt điện thoại, Hoàng Việt xuống dưới nhà phụ ba mẹ bán phở, sau đó dùng cơm với gia đình, nghỉ ngơi một lát cậu liền đi đến phòng gym thay vì ra công viên tập.
“ Chào anh, em mới đến ạ!” Vào phòng gym, Hoàng Việt gặp lại anh huấn luyện viên hôm bữa, nhìn trên bảng tên thì tên anh ấy là Chí Hải.
“ Ừ chào em, hôm nay ngủ dậy cảm giác thế nào, có bị ê ẩm khắp người không?” Anh Chí Hải cười hỏi.
“ Dạ cũng hơi hơi thôi anh ạ, chắc do em tập thể thao thường xuyên nên cơ bắp làm quen với việc tập nặng sẵn rồi ạ!” Hoàng Việt đáp.
“ Ừ, công nhận chú em khỏe phết, em cứ tập từ từ, lên cơ rồi nâng tạ ở mức cao, chú em có cơ địa tốt như vậy bảo đảm một thời gian ngắn sẽ khỏe hơn anh mày nữa!” Anh Chí Hải động viên, nhìn anh ấy cũng có kha khá cơ bắp, trông khá đô con.
“ Dạ, em biết rồi ạ, hôm nay em cũng muốn tăng thêm tạ, anh đỡ giúp em nhé!” Hoàng Việt nói.
“ Ok em, khởi động đi rồi mình bắt đầu tập!” Anh Chí Hải đáp.
Sau màn khởi động, Hoàng Việt đi đến ghế ngang tập ngực, cậu đắp vào hai bên mỗi bên năm mươi kí tạ làm anh huấn luyện viên sửng sốt.
“ Này, em tập nặng thế không nổi đâu, mới tập mà em đã muốn tập ngang bằng số kí giống anh rồi sao?!” Anh Chí Hải tỏ ra lo lắng.
“ Dạ anh yên tâm em khỏe lắm, có gì anh đỡ giúp em là được!” Hoàng Việt nói có vẻ rất tự tin.
“ Được rồi, chú thấy không nâng nổi thì giảm bớt đi nhé!” Anh Chí Hải đành chiều lòng Hoàng Việt.
Hoàng Việt bắt đầu nâng tạ, anh Chí Hải thì đứng sau đầu cậu, hai tay chạm nhẹ thanh tạ đề phòng Hoàng Việt có nâng không nổi thì đỡ giùm.
Nhấc thanh tạ nặng một trăm kí lô lên, Hoàng Việt cảm thấy cũng không nặng lắm, hắn nâng lên xuống ngực được mười mấy cái thì đưa thanh tạ về móc, ngồi xuống chồng thêm hai bên mỗi bên năm kí nữa.
“ Trời, em khỏe thật đấy, em nâng thế là còn cao hơn anh nâng nữa!” Anh Chí Hải sửng sốt.
“ Đinh! Kí chủ nhận được tích phân!” Hệ thống thông báo.
“ Dạ, anh quá khen rồi!” Hoàng Việt tỏ ra khiêm tốn, sau đó tiếp tục tập luyện thêm hai hiệp nữa rồi chuyển qua tập tay và vai. Trọng lượng cậu tập tay và vai cũng khiến anh Chí Hải thán phục.
“ Nhìn em không to lắm mà cơ bắp khỏe quá, anh ghen tị với em rồi đấy!” Anh Chí Hải trêu đùa làm Hoàng Việt chỉ biết cười trừ, nếu anh ấy mà biết cách đây ba tuần cậu còn là một đứa mập mạp yếu đuối thì có lẽ anh ấy sốc mà ngất xỉu mất.
Sau đó, Hoàng Việt hít xà đơn liền một lúc ba mươi cái, cậu nghe nói hít xà đơn có thể khiến mình cao thêm, tuy hiện tại đã qua tuổi dậy thì nhưng cậu đọc trên báo thì thấy con trai có khi đến hai mươi lăm tuổi mới ngừng phát triển chiều cao.
Khi phần thân trên đã mệt rồi, Hoàng Việt ra máy chạy bộ và bắt đầu chạy, ban đầu cậu chỉ thử chạy ở tốc độ thấp, dần dần quen với máy rồi cậu liền chỉnh tốc độ km/h để chạy, nhìn cậu chạy nhanh, đều và ổn định mà những người tập kế bên cảm thấy phục sát đất, thầm thắc mắc không biết cậu có phải vận động viên không.
“ Đinh! Kí chủ nhận được điểm tích phân!” Hệ thống thông báo.