Tà Vương Sửu Phi

chương 146: chương 146: âm mưu phù hiện

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG : ÂM MƯU PHÙ HIỆN

Editor: Luna Huang

“Diên Diên, trước đừng có gấp, chuyện này cha tự nhiên sẽ xử lý tốt…”

Tà Vô Phong lại thanh nhàn, ngay một khắc bước vào Địch phủ, cũng đã thu được tin tức người của Mị Vực truyền đến, khi đó Diên Diên một lòng nghe người trong phòng nói chuyện, tự nhiên không có lưu ý, bất quá, lúc đó, cầm tờ giấy trên tay, trên mặt lộ ra nụ cười chiến thắng, nếu người phía sau màn cũng đã biết là ai, bọn họ có bao nhiêu cân lượng cũng sẽ bị kéo ra thôi…

“Tiểu thư, cô gia, tướng gia nói có thể đi ra ngoài dâng hương…”

Thanh nhi gõ cửa, quay trong phòng nói, tiểu thư cùng cô gia mới đi vào thay y phục không lâu, rõ ràng nói bên ngoài là có vài vị khách nhân, thế nào lão gia nhanh như vậy chiêu đãi xong rồi?

“Đã biết, nói với cha chúng ta thay y phục xong liền đi ra ngoài…”

Thật không nghĩ tới tốc độ của cha dĩ nhiên sẽ nhanh như vậy đã đuổi được những người đó, lẽ nào những người đó đơn giản cũng đã nói ra âm mưu của bọn họ sao? Một điểm cũng không có nghĩ tới cha nhất định sẽ cự tuyệt mà cẩn thận hành sự?

“Vẫn là nghe xem cha nói thế nào trước…”

Thấy vẻ mặt tò mò của Địch Diên Diên, Tà Vô Phong hảo tâm nhắc nhở, một bên nhắc nhở, liền một bên vươn cánh tay dài giúp đỡ Địch Diên Diên cởi áo khoác, Địch Diên Diên cũng không nhúc nhích tùy ý Tà Vô Phong giúp đỡ mình thay y phục, hình như đã quen rồi vậy. ╔ ╗

Dường như ấu hài khả ái Địch Diên Diên đích xác rất mê người, Tà Vô Phong cũng vì mê say, nhìn gương mặt đã khôi phục màu sắc phấn nộn, lòng của Tà Vô Phong cũng an, vốn là không có suy nghĩ đến lần này sẽ phát sinh nhiều sự cố như vậy, nhưng vô luận thế nào, phía sau còn có bao nhiêu âm mưu, hắn cũng nhất định sẽ che ở trước mặt của Diên Diên, tuyệt không lại để cho chuyện giống vậy phát sinh!

Nhìn cái miệng anh đào nhỏ nhắn hồng nhuận bởi vì suy nghĩ sâu xa mà hơi dẩu lên, Tà Vô Phong liền không nhịn được muốn hôn, tiểu nữ nhân này, luôn có thể đơn giản để trong lòng hắn tróc cuồng, chỉ tiếc, hiện tại tâm tư của Diên Diên sợ là còn đang nghĩ chuyện khác…

“Tướng công, ta phát hiện một vấn đề…”

Thừa dịp Tà Vô Phong chưa mặc xong áo khoác cho mình nằm ở trên vai rắn chắc của Tà Vô Phong, hình dạng có chút lười biếng, đích xác, vô luận từ lúc nào tựa ở trên vai Tà Vô Phong, trong lòng, nàng luôn luôn có cảm giác an toàn như vậy, hình như vô luận có chuyện gì cũng sẽ có người giúp nàng gánh vậy, không giống với cái thế giới kia, khi đó, vô luận chuyện gì đều phải tự lực cánh sinh, bao nhiêu trắc trở cũng phải tự mình giải quyết, thậm chí là muốn tìm được một bờ vai để dựa vào một chút cũng chỉ không an lòng.

“Vấn đề gì?”

Tà Vô Phong một bên ôn nhu giúp đỡ Địch Diên Diên mặc y phục, một bên nâng mày kiếm lên, có chút ngạc nhiên, lại có chút chờ mong, thê tử của chính mình hắn khá hiểu, giọng nói như vậy, tự nhiên là muốn nói với hắn chút chuyện tốt gì…

“Ở bên cạnh ngươi càng lâu, ta càng… Ngươi xem, hiện tại đến y phục ta cũng sẽ không mặc…”

Vốn có y phục rườm rà cái chỗ này để nàng cảm thấy phiền phức, hiện tại tốt rồi, đến mặc y phục cũng có người giúp nàng mặc, nàng chỉ sợ sẽ càng ngày càng lười!

“Đó không phải là rất tốt sao, như vậy nàng càng ý lại vài ta, Diên Diên như vậy, ta thích…”

Giọng tà mị của Tà Vô Phong lộ ra tinh tế, giống như là có một loại lực xuyên thấu, thấu trong lòng của nàng, chậm rãi hòa tan, sưởi ấm lòng của nàng…

Săn sóc của nam nhân này, giống như là độc dược, một khi nghiện, sẽ khó có thể tự kềm chế!

Thời gian ở từ đường, Địch Diên Diên cùng Tà Vô Phong, Địch Ngưỡng Thiên đều là một thân trắng thuần, so với thời gian tế bái còn trắng trong thuần khiết hơn, ngoại trừ thượng hương, cũng không có nhiều lời, trong lòng Địch Diên Diên tựa hồ đã đến thế giới cực lạc, ai cũng không có phát sinh bất kỳ thanh âm gì…

Từ từ đường thượng xong hương, Địch Diên Diên mới muốn hỏi Địch Ngưỡng Thiên chuyện vừa rồi…

“Cha, những người đó nói cái gì? Tới tìm ngươi là có ý đồ gì?”

Lúc này tịch dương đã hạ, ánh nắng chiều chiếu vào trên y phục trắng thuần của Địch Diên Diên, chiếu vào dung nhan như hoa như ngọc có vẻ phá lệ mê người!

(Luna: @@ ta nhớ ko lầm giờ tối rồi mà, đáng lẽ phải là trăng chứ ha)

“Muốn để ta vào ngày mai lúc Tuyệt vương khuyên hoàng thượng thoái vị đứng ra ngăn cản, bọn họ nói, sẽ cho ta chỗ tốt…”

Địch Ngưỡng Thiên mãn vô tình nói, những người này, cũng không mưu chức, một lòng chỉ muốn mượn hơi quyền quý, từ đó kiếm lời, quả thực chính là đáng thẹn! Hiện tại càng muốn để hắn làm loại việc cẩu thả này, quả thực nằm mơ!

“Chỗ tốt gì? Vậy nói ngươi sao?”

Địch Diên Diên rất cảm thấy hiếu kỳ, biết rõ Địch thừa tướng làm quan thanh liêm, cũng không tham chuyện trái pháp luật, bọn họ lại là lấy điều kiện thế nào tới khuyên cha đứng ở bên bọn họ?

“Nhạc phụ đại nhân đáp ứng rồi chứ?”

Tà Vô Phong nhìn hai tròng mắt thần thanh của Địch Ngưỡng Thiên, tựa hồ đọc hiểu một ít nghĩ cách của hắn, trực tiếp liền thay hắn nói ra. ╔ ╗

“Đúng vậy…”

Nhìn nữ tế này càng ngày càng để hắn hài lòng, Địch Ngưỡng Thiên lộ ra nụ cười thỏa mãn, hơi gật đầu.

“Nga, đó là điều kiện gì hấp dẫn như thế?”

Địch Diên Diên tự nhiên biết cha đáp ứng khẳng định có nguyên nhân của hắn, nàng tự nhiên phải từ từ lắng nghe.

“Bọn họ nói, người của Phượng gia khó thành công, muốn đề cử ta làm hoàng đế, sau lưng ta còn có toàn bộ Mị quốc chống đỡ, tự nhiên đến Tuyệt vương cũng vô pháp chống đở được!”

Nghĩ cách như vậy những người đó cũng nghĩ ra được, đây thật là để hắn cảm thấy đau lòng, triều đình cư nhiên nuôi người như vậy!

“Thì ra là thế, bọn họ là nói thật có đạo lý, nếu là cha muốn làm hoàng thượng, nói vậy người phản đối trong triều đình cũng sẽ không bao nhiêu, dù sao bình thường người phản đối ngươi, hôm nay đều đứng ở bên ngươi, cũng vì dân vọng của cha không thấp phía sau còn có Mị quốc làm chỗ dựa, chính là Tuyệt vương vốn có người ủng hộ cũng chỉ sợ sẽ biến thành trung lập, mà Tuyệt vương cho dù lợi hại hơn nữa, cũng rất khó phản chiến một đám quần thần lớn để có được tín nhiệm… Thế nhưng, có một lỗ thủng, nếu bọn họ mong muốn, cha đáp ứng, vậy bọn họ phí hết tâm tư như vậy sẽ có được cái gì? Cha nếu thật có tâm cơ làm hoàng đế, Tà vương nữ tế này, Tà đế vị thân gia này sẽ không ủng hộ? Đến lúc đó, bọn họ chỉ sợ càng có khó được thứ gì đó a!”

Địch Diên Diên bất quá nghe xong một câu như vậy của Địch Ngưỡng Thiên, liền bắt đầu phân tích, sau cùng tổng kết để nàng cảm thấy có chút không rõ…

“Về điểm ấy, ta cũng tạm thời không có thể hiểu…. Phong nhi, ngươi, hình như là biết chút gì?”

Địch Ngưỡng Thiên chuyển hướng Tà Vô Phong, nhìn trong đôi mắt sáng sủa của hắn tựa hồ mang theo điểm khẳng định, liền xác định hắn là biết chút ít. ╔ ╗

“Nhạc phụ, Diên Diên, vừa nhận được một tin tức, Phùng Dần, vị tống Lạc Mẫn Yên vào trong cung kia, thậm chí là phú thương liên tiếp bí mật luyện binh trong phạm vi Phượng Dạ quốc, gần đây liên tiếp gặp một người thần bí, người kia, cuối cùng được chứng thực, là một dưỡng tử của trưởng lão Địch gia.”

Tà Vô Phong nhàn nhạt nói, trong giọng nói chưa từng có nhiều kích động, giống như thời gian vừa biết được tin tức này, hắn vẫn bình tĩnh, vốn là không có nghĩ việc này dĩ nhiên có quan hệ với người của Địch gia, nhưng sau khi biết, cũng không có bao nhiêu kỳ quái, những người này ở đây trong mắt hắn, đích xác là những chuyện này làm những chuyện này.

“Địch Minh Tiêu, hắn là có một dưỡng tử, thật không nghĩ tới, người của Địch gia chúng ta cư nhiên sẽ làm ra chuyện như vậy, còn nổi lên mưu nghịch chi tâm, muốn họa loạn triều cương! Đơn giản là vô pháp vô thiên! Trước đó vài ngày, những người đó ỷ vào Địch gia đi ra ngoài dối gạt người ta cũng không có quản, chỉ coi như tất cả cùng ta không quan hệ, giao cho quan phủ tự hành xử lý, thật không nghĩ tới những người đó nguyên lai là nằm mơ lâu vậy còn chưa tỉnh, còn muốn leo lên thượng vị, căn bản không có nghĩ tới bản thân có bao nhiêu cân lượng!”

Nghe lời của Tà Vô Phong, Địch Ngưỡng Thiên là hận không thể lập tức tiến lên, trực tiếp giết đám tử tôn bất tiếu bàng thị của Địch gia, chuyện như vậy, chuyện như vậy, bọn họ cũng làm được! Hơn nữa đã làm ra nhiều chuyện xấu như vậy, sẽ không sợ thiên lôi đánh xuống sao?

“Như vậy có thể thuyết phục, chỉ cần cha cũng nổi lên tham luyến quyền vị chi tâm, đáp ứng đứng bên bọn họ, bọn họ có thể khống chế được hoàng thượng, trực tiếp thoái nhượng ngôi, nhường cho cha, cha có đủ tất cả điều kiện, cho dù Tuyệt vương cũng khó mà bằng được, cho là bọn họ có thể cho có thể cho ta nữ nhi này, Tà Vô Phong nữ tế làm hậu thuẫn! Chờ cha thuận lý thành chương làm hoàng đế, Địch gia đó là hoàng thất danh chính ngôn thuận, mà cha cũng chỉ có nữ nhi là ta, cũng đã xuất giá, sau khi cha chết, Phượng Dạ quốc liền là thiên hạ của Địch gia, đương nhiên, chỉ đợi ta trở lại Mị quốc, bọn họ liền có thể hạ thủ giết chết cha! Sau đó Địch gia ai leo lên ngôi vị hoàng đế, cũng là chuyện danh chính ngôn thuận, tội danh mưu nghịch không cần do bọn họ gánh chịu, hơn nữa cho dù cha thất bại, bọn họ cũng có thể thoát ly quan hệ! Chiêu này thật cao!”

Thật không nghĩ tới, lòng dạ của những người đó cư nhiên sâu như vậy, đến chuyện như vậy đều nghĩ tới hoàn mỹ, hiện tại, sợ là cẩu quan trở lại báo cáo nội dung, bọn họ bây giờ là len lén vui sướng, cho là tính toán của mình đã vang dội đi!

“Diên Diên, ta đã âm thầm phái người đi giám thị nhất cử nhất động của những người đó, bọn họ không thể làm loạn, trò bọn họ muốn chơi đã bị vạch trần, còn dư lại, nhìn xem nàng nên xử lý như thế nào.”

Tà Vô Phong làm việc cho tới bây giờ quả đoán, chỉ cần là chuyện liên lụy đến Diên Diên, hắn nhất định phải phòng bị, người của Địch gia cấu kết với nhau làm việc xấu, phía sau còn không biết mời bao nhiêu người hỗ trợ, cái này phải hảo hảo phòng bị.

Chỉ cần Diên Diên nói một câu, những người đó lập tức cũng sẽ bị người của Mị Vực tróc đi, thế nhưng, nếu Diên Diên muốn chơi, hắn cũng sẽ toàn lực ủng hộ!

“Ân, cha, ngươi cũng không cần quá lo lắng những người đó, chúng ta vẫn là ăn cơm trước đi, cơm nước xong, hảo hảo ngủ một giấc, ngươi đã đáp ứng bọn họ, vậy ngày mai hảo hảo diễn là được…”

Địch Diên Diên nhìn cha biết sự thật này, nhất định sẽ khổ sở, từ sắc mặt trắng bệch của hắn có thể thấy được, chỉ là, những người đó căn bản không đáng để cha vì bọn họ hao tâm tốn sức, ác giả ác báo, bọn họ làm ra chuyện như vậy với di nương, cũng không cần trách nàng không nể mặt!

Lúc đầu còn tưởng rằng ba tỷ muội Địch gia để lấy lòng sẽ có âm mưu gì sau lưng nàng, nguyên lại không nghĩ tới âm mưu này sẽ to lớn như thế! Như vậy đáng trách!

Nói không chừng, ba tỷ muội các nàng còn là muốn dùng phương pháp đối phó di nương đi đối phó nàng cũng không nhất định…

—— đề lời nói ngoài ——

Cảm tạ các vị chi trì!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio