Tà Vương Sửu Phi

chương 162: chương 162: thức phá

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG : THỨC PHÁ

Editor: Luna Huang

“Dung nhi? Ngươi làm sao sẽ bị thương thành như vậy? Là ai đánh ngươi thành như vậy?”

Địch Diên Diên thấy Dung nhi được nâng mà vào, vội vàng đứng lên, tiến lên nhìn nàng, thế nhưng lại bị ba thân ảnh che lại! Phản ứng nhanh nhất chính là vị Hòa phu nhân kia, vội vàng chạy đến trước mặt của Dung nhi, bởi vì là dùng bóng lưng đưa lưng về phía Địch Diên Diên, mà chính diện hướng Dung nhi, nhãn thần cực kỳ hung ác độc địa, như là đang cảnh cáo không nên nói chuyện lung tung, nếu không sẽ có cho nàng dễ chịu, đây cũng là bị Bạch Tuyết đỡ Dung nhi thật thật nhìn ở trong mắt!

“Dung nhi, ngươi xem ngươi cái dạng này còn ra đây làm gì? Sẽ dọa phải vương phi!”

Vừa đi liền vừa dùng thanh âm nhu hòa nhất nói với Dung nhi, thế nhưng nhãn thần hung ác độc địa kia, cái nhìn này để tướng mạo dữ tợn, nghe nữa thấy giọng điệu như vậy, Dung nhi trái lại như tư không kiến quán, không có bao nhiêu kinh ngạc, không có bao nhiêu sợ, Bạch Tuyết mặc dù chỉ là một ngoại nhân nhưng thấy một người như vậy, khó tránh khỏi sẽ cảm thấy chán ghét…

Nhất tâm chỉ quan tâm xuất hiện của Dung nhi, lại quên mất người đỡ Dung nhi là người của Địch Diên Diên! Thấy Dung nhi không nói gì, nghĩ thầm có lẽ là thực sự sợ, nên vội vàng chuyển người qua, nhìn trượng phu của mình một chút, lấy một ánh mắt ra hiệu, để hắn an tâm, nàng sẽ xử lý tốt, đồng thời hận thiết bất thành cương khẽ lắc đầu một cái.

“Vương phi, kỳ thực vẫn không cho ngươi gặp Dung nhi, là sợ, là sợ nàng điên lên sẽ xúc phạm tới ngươi!”

Lời này vừa nói ra, Địch Diên Diên liền thấy Dung nhi muốn phản bác, hơi hướng nàng lắc đầu, ý bảo nàng trước không nên nói, để nữ nhân kia trình diễn xong đã!

“Dung nhi có bệnh gì?”

Địch Diên Diên cũng thu bước chân muốn bước ra trước, biểu hiện như là nàng bị những lời này dọa phải, thấy mình câu nói kia của mình có hiệu quả như vậy, Hòa phu nhân thật là vui vẻ, càng hưng phấn! Bởi vì nàng biết lần này được cứu rồi, không chỉ có thể cho Địch Diên Diên tin tưởng, mà còn cũng có thể nói xấu xú nha đầu kia là điên! Xem sau này nàng còn dám ỷ vào thân phận đích nữ áp chế mẫu nữ các nàng nữa không!

“Là một loại chứng điên điên thường thường sẽ phát tác, xem qua rất nhiều đại phu, nhưng đều không hữu dụng, bình thường lúc không có chuyện gì làm giống như là một người bình thường, thế nhưng khởi xướng điên, ai cũng ngăn không được, chiều hôm qua sau khi trở về vốn đang tốt cùng chúng ta nói nàng và vương phi trò chuyện với nhau thật vui, trở thành bằng hữu, còn đáp ứng tặng thủ liên cho vương phi, nguyên bản chính là thủ liên của Lâm nhi, nhưng Lâm nhi cũng không có tính toán để cho nàng cầm đưa cho vương phi, thế nhưng nói chính nàng chính nàng khởi xướng tính tình, nói lời mê sảng gì mà tỷ tỷ khi dễ nàng, lập tức đi thỉnh đại phu cũng đã không kịp, nàng bắt đầu phát bệnh! Nên lão gia chỉ có nhốt nàng ở trong phòng. Hình dạng điên này làm sao có thể để vương phi thấy, vạn nhất làm bị thương vương phi làm sao bây giờ?”

Nói một hơi nhiều như vậy, nhưng vị Hòa phu nhân này một điểm cũng không ngại mệt, ngược lại là càng nói càng hăng say, trong thời gian ngắn như vậy nói ra lời nói dối như vậy, ngay cả phu quân nhà nàng cũng thực sự nghe đến không biết nên phản ứng gì. Về phần Hòa Tương Lâm trái lại rất phối hợp, đã lấy khăn tay ra lau khóe mắt, chắc là đang gạt lệ!

“Dung nhi còn có bệnh như vậy? Các ngươi để đại phu gì qua đây xem? Hay là… Chỉ là vì che giấu chút gì mà nói bậy?”

“Vương phi, tiện nội nào dám lừa ngươi, những câu nàng nói đều là thật! Tất cả mọi người nơi này có thể làm chứng!”

Sợ rằng Địch Diên Diên không tin, Hòa Sung ở một bên sau khi thê tử mình nói xong liền tiếp lời, Địch Diên Diên nhìn tâm hàn, đây là thân cha a, cư nhiên có thể mở to mắt nói nữ nhi của mình điên rồi như vậy! Nếu ngoại nhân nghe lời quan ái rõ ràng như vậy, còn có thể tưởng là thật! Truyền đi, Dung nhi sau này thật là một điên phụ rồi!

“Dung nhi, ngươi cảm giác bản thân thật sự…điên rồi sao?”

Trong những lời này tràn đầy ý tứ hàm xúc châm chọc, đương nhiên, đây là đang châm chọc mở mắt to nói mò, bất quá, Địch Diên Diên hỏi như vậy trái lại để ba người kia lần thứ hai khẩn trương, bởi vì các nàng đều biết Dung nhi nhất định sẽ làm xấu mọi chuyện, liền suy nghĩ thế nào ngăn cản, Hòa Tương Lâm đã lấy thủ liên ra khỏi hộp gấm, đứng ở phía sau Hòa Sung, đối mặt với Dung nhi, làm hình dạng muốn bức đứt thủ liên, bởi vì trắc diện bị Hòa Sung che khuất, sau đó dùng lưng hướng Địch Diên Diên, chỉ có Dung nhi đối diện, cho nên nàng làm những gì Dung nhi vừa xem hiểu ngay!

“Hòa tiểu thư không phải nói muốn tặng thủ liên cho tiểu thư nhà ta sao? Thế nào hiện tại hình như muốn bức đứt thủ liên vậy?”

Hòa Tương Lâm bị Thanh nhi đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh mình làm hoảng sợ, ngay trong lúc đó, Thanh nhi lập tức đoạt thủ liên trên tay của Hòa Tương Lâm trở về, sau đó trực tiếp đi đến phương hướng của Dung nhi.

“Vương phi, ta…!”

Hòa Tương Lâm muốn nói dối, thế nhưng Địch Diên Diên căn bản không có cho nàng cơ hội.

“Hòa tiểu thư, ngươi vừa rồi muốn làm gì? Dùng di vật mẫu thân Dung nhi lưu lại cho nàng uy hiếp nàng không nói ra chân tướng?”

“Ta không có, ngươi, ngươi đừng tùy tiện nói xấu! Cha! Nương! Khụ khụ…”

Trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói cái gì bổ cứu động tác vừa rồi của mình, nhất thời kích động, liền đỏ mặt ho khan, thế nhưng cái dạng này cho người nhìn tuyệt tuyệt không cảm thấy đáng thương!

“Đủ rồi, không nên lại đem bổn cung làm khỉ mà đùa giỡn, bổn cung không có dễ dàng bị dụ như vậy! Dung nhi, ngươi tới nói đi, bọn họ đến cùng làm gì với ngươi!”

Bạch Tuyết đỡ Dung nhi đến ghế ngồi xuống, nhìn hình dạng của vị Hòa phu nhân kia đang muốn cần hành hung Dung nhi một trận, Bạch Tuyết lập tức chặn ở trước, vẻ mặt lạnh lùng, sát khí bức người, chỉ cần một nhãn thần, đủ để cho nữ nhân kia lùi bước, không dám tiến lên.

“Nói là đồ nương ta để lại cho ngươi? Ngươi cũng xứng? Một nữ nhi do hồ ly tinh sinh! Còn chung quanh nói xấu nương ta mới là tiện phụ câu dẫn trượng phu người ta? Nương ta mới là minh môi chính thú! Muốn ta đưa thủ liên ra, cho các ngươi đi lấy lòng Tà vương phi, lợi dụng ta còn muốn lợi dụng di vật nương ta để lại cho ta? Dù cho ta chết cũng sẽ không cho các ngươi thực hiện được!”

Dung nhi thiết tư hô, trước đây cũng từng xuất hiện qua tình huống như vậy, Hòa Tương Lâm muốn đoạt di vật của nương nàng lưu cho nàng, mà cha luôn luôn muốn nàng đưa cho Hòa Tương Lâm, nàng là dẫu có chết không muốn! Mỗi lần đều sẽ bị đánh đến mình đầy thương tích! Trước đây nãi nãi ở còn có thể che chở nàng một chút, thế nhưng một năm trước, nãi nãi cũng qua đời, toàn bộ Hòa phủ chính là thiên hạ của mẫu nữ các nàng! Ngay cả nương đã qua đời của nàng cũng không buông tha, bị nói thành hồ ly tinh câu dẫn trượng phu người ta, mà nương Hòa Tương Lâm mới là minh môi chính thứ!

“Xem đi, xem đi, vương phi, Dung nhi lại đang điên nói điên ngữ rồi! Nương nàng là hồ ly tinh người bên ngoài đều biết, cuối cùng là buồn bực mà chết, lúc đó Dung nhi bất quá mới tám tuổi, tự nhiên không tiếp thụ được sự thật này, từ khi đó bắt đầu, Dung nhi trở nên có chút không bình thường!”

“Đúng! Chính là như vậy! Tiện nội không nói sai! Sự thực chính là cái hình dạng này!”

Chỉ bằng lời của thê tử mình không đủ để Địch Diên Diên tin tưởng, Hòa Sung càng không ngừng gật đầu nói, đây không biết là đang thuyết phục bản thân, hay là muốn thuyết phục Địch Diên Diên tin tưởng chuyện hoang đường của bọn họ!

“Dung nhi, thấy chưa, đây là thân cha của ngươi!”

Không phải là muốn chém một đao trên người của Dung nhi, thế nhưng, sự thật này nàng là phải biết! Nếu không sau này chỉ sẽ bị khi dễ càng thêm lợi hại! Thật không nghĩ tới, Dung nhi còn tuổi nhỏ liền phải đối mặt chuyện như vậy, hơn nữa còn là người chí thân, hai mẫu nữ Hòa Tương Lâm thì quên đi, thậm chí ngay cả cha của mình cũng như vậy? Bảo nàng thế nào chịu được?

“Vương phi, ngươi muốn thế nào mới có thể tin tưởng lời của chúng ta? Ngươi cũng không thể chỉ nghe lời nói một bên của Dung nhi a!”

Hòa phu nhân khóc nháo, thế nhưng cũng không hữu dụng, từ đầu tới đuôi Địch Diên Diên cũng không có tin tưởng một câu nói của các nàng, không để ý đến Hòa phu nhân quỳ trên mặt đất giả khóc đến bộ đáng thương, Địch Diên Diên trực tiếp đi tới bên người Dung nhi.

“Dung nhi, trước theo ta theo ta vương phủ chữa thương đi?”

Trưng cầu ý kiến của Dung nhi, thấy Dung nhi gật đầu, Địch Diên Diên mới thở phào một cái, bất quá nhìn nàng cố nén nước mắt, cắn chặt đôi môi, nàng đau lòng, hồi tưởng lại bản thân trước đây ở cô nhi viện có một hảo bằng hữu, lúc nói đến người nhà của mình vứt bỏ mình cũng là vẻ mặt giống thế này…

“Vương phi, ngươi đây là tin tưởng lời của Dung nhi? Trăm triệu lần không thể a! Người đến, mau đưa nhị tiểu thư trở về phòng!”

Thấy Địch Diên Diên muốn đi, Hòa Sung liền biết nếu để Dung nhi ly khai như vậy, để Địch Diên Diên ly khai, lúc này từ trong miệng của Địch Diên Diên truyền tới trong tai Tà vương thậm chí là Tà đế, thậm chí Dung nhi xú nha đầu kia sẽ nói ra càng nhiều chuyện không nên để ngoại nhân biết, hắn không chỉ không thể thăng quan phú quý, sợ rằng đến quân chức tiểu tướng quân chức hiện giờ cũng khó bảo!

“Thế nào? Ở trước mặt bổn cung cũng dám làm càn?”

Nhìn bọn gia đinh dưới lệnh của Hòa Sung bao quanh đường trước mặt các nàng, Địch Diên Diên cười khẽ, nhưng một điểm lo lắng cũng không có, cái dạng này trong mắt ba người kia chính là cuồng ngạo! Bất quá cũng đẹp đến kinh tâm! Nhìn Địch Diên Diên như vậy, phu phụ Hòa Sung hiện lên một chút sợ hãi, nhưng Hòa Tương Lâm còn lại là vẻ mặt đố kỵ!

“Vi thần không dám, chỉ là, vì nữ nhi của mình, thứ cho đắc tội! Các ngươi còn không mau một chút đem tiểu thư trở về phòng?”

Nửa câu đầu thanh âm còn mặt ngoài cung kính với Địch Diên Diên, nhưng nửa câu sau không khách khí chút nào để những gia đinh kia hành động! Nhìn Địch Diên Diên bất quá là mang theo mấy nha hoàn, động thủ lai không có khả năng có bất kỳ ưu thế nào! Hơn nữa nói như thế nào cũng là tướng môn chi gia, bọn gia đinh cũng ít nhiều có chút công phu, thế nhưng Hòa Sung không biết là, những gia đinh kia đứng ở trước mặt Bạch Tuyết, quả thực bất túc vị hoạn, coi như là nhiều hơn mười người hai mươi người đi nữa cũng không thể nào là đối thủ của Bạch Tuyết!

Mà những gia đinh kia nhìn Địch Diên Diên không chút khẩn trương nào đứng ở trước mặt nhị tiểu thư, bọn họ cũng còn do dự đến cùng có nghe lệnh hành động hay không, không phải là lo lắng không biết là mấy tiểu nữ này, mà là ai cũng biết Tà vương sủng ái Tà vương phi như thế nào, nếu là làm Tà vương phi bị thương, bọn họ có bao nhiêu cái đầu cũng không giữ được a, đang lúc bọn hắn thế khó xử, Hòa Tương Lâm cả tiếng quát một tiếng!

“Các ngươi còn không mau động thủ! Muốn gia pháp hầu hạ?”

—— đề lời nói ngoài ——

Cảm tạ các vị chi trì!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio