Tà Vương Sửu Phi

chương 166: chương 166: trừng trị

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG : TRỪNG TRỊ

Editor: Luna Huang

“Ân, ăn xong bữa cơm liền trở về, có nhớ ta không a?”

Địch Diên Diên vừa đi vào trong vừa nói với Tà Vô Phong, ngữ điệu tự nhiên, tựa như bình thường nàng hay nói với Tà Vô Phong, mà giờ khắc này, ở trong đại sảnh, ngoại trừ ba người không liên quan thì chỉ toàn người một nhà, không có kiêng kỵ gì.

Mà ba người nghe Địch Diên Diên nói câu nói này, nhất là Hòa Tương Lâm, đang thấp giọng thầm thì Địch Diên Diên không biết xấu hổ, chỉ là không dám biểu hiện ở trên mặt, xuất hiện của Địch Diên Diên đã quấy rầy kế hoạch hôm nay, vốn cho chỉ cùng đối thoại với Tà vương, bọn họ còn có chút nắm chặt, nhất là thời gian Tà vương để cho bọn họ tiến Tà vương, bọn họ quả thực cảm giác hy vọng của mình tới!

Ai có thể sẽ nghĩ tới nguyên bản Địch Diên Diên không ở vương phủ lại đột nhiên trở về?

“Đương nhiên nhớ! Không nhớ nàng, ta có thể nhớ ai?”

Thế nhưng, để cho bọn họ trăm triệu lần không có nghĩ tới, Tà vương cư nhiên đáp lời, hơn nữa có thể đem lời nói nói đến ái muội như thế, tuy rằng thanh âm rất thấp, thế nhưng tràn đầy ái ý, nhu tình như nước, ẩn tình đưa tình…

“Mệt mỏi không? Có muốn đi nghỉ trước một chút hay không?”

Không để ý đến tất cả mọi người tại chỗ, đi tới bên người Địch Diên Diên, song chưởng dắt tay nhỏ bé của nàng, thấp giọng hỏi.

“Không cần, trong nhà không phải là có khách sao? Mặc dù là không mời mà tới, nhưng vẫn phải hảo hảo chiêu đãi không phải sao? Ba vị vẫn là đứng lên trước đi…”

Vỗ vỗ tay nắm tay mình của Tà Vô Phong, nhìn con ngươi của hắn tiệm lộ tiếu ý, nguyên bản còn không muốn quản, nếu nhân gia đều đưa tới cửa, vậy còn chờ gì? Bất quá, lần này nàng chắc là sẽ không quản, phản chính tướng công nhà mình lần này không phải cũng vì nàng là phán quan sao, chỉ vì giúp bằng hữu của nàng xuất một khẩu khí? Nàng muốn hảo hảo ở một bên nhìn, tướng công nhìn thế nào thu thập ba tên tự cho là đứng này!

Lúc ba người vừa đứng dậy, Địch Diên Diên cùng Tà Vô Phong đi tới ghế ngồi xuống, Cảnh Thương liền đến đại sảnh, nhìn đứng ở ba người biểu tình quái dị ở giữa, nhìn nhìn lại Địch Diên Diên ngồi ở phía trước không xa nhìn ba người đầy không thèm để ý, vẻ mặt khinh bỉ, hắn tự nhiên biết ba người này không tốt lành gì!

“Vương gia, vương phi, các ngươi tìm ta?”

Đi tới trước mặt của ba người kia, không có hành lễ, trực tiếp hỏi Tà Vô Phong cùng Địch Diên Diên, mà trong mắt ba người này xem ra là càn rỡ, không nghĩ tới Tà Vô Phong cùng Địch Diên Diên trái lại tuyệt không lưu ý! Trái lại Tà Vô Phong gật đầu vsw nam nhân cao to mà tuấn tú vừa đến này.

Cảnh Thương, Hòa Sung từng gặp mặt, cũng biết Tà vương không phải là người giữ lễ tiết, chút chuyện nhỏ này, hắn chắc là sẽ không tính toán, thế nhưng Địch Diên Diên, nàng không phải là rất cái này sao? Ngay cả lần trước để cho nàng gọi Lâm nhi, nàng cũng là gọi Hòa tiểu thư Hòa tiểu thư!

Hòa Tương Lâm không có chú ý tới Cảnh Thương vừa đi tới, trái lại vẫn đang nhìn chăm chú Tà vương cùng Địch Diên Diên, nhìn hai người ẩn tình đưa tình nhìn đối phương, nàng ngoại trừ đố kỵ vẫn là đố kỵ! Vì sao lúc này người ngồi ở bên cạnh Tà vương thì không phải là mình? Nàng có điểm nào kém Địch Diên Diên? Địch Diên Diên kia ngoại trừ danh hào Tà vương phi, nàng còn có cái gì? Mỹ mạo? Nàng không cảm thấy Địch Diên Diên đẹp hơn nàng!

“Nói cho bọn họ biết, tình huống của Hòa Tương Dung.”

Thấy thê tử của chính mình không nói gì, Tà Vô Phong liền hiểu tâm ý của Diên Diên, không muốn nhiều lời, trực tiếp để hắn xử lý, dù sao Hòa Sung vẫn là đại thần trong triều, do hắn xử trí vẫn là thích hợp.

“Hừ, nguyên lai ngươi chính là phụ thân của Dung nhi? Nữ nhi của mình cũng nhẫn tâm đòn hiểm đánh cái dạng này, lòng của ngươi cũng quá độc ác đi!”

Cảnh Thương quay đầu lại nhìn Hòa Sung thấp hơn hắn một cái đầu một chút, trên mặt hơi mập là có chút lo lắng, nhưng là có vài phần kiên định, thật giống như là muốn bày ra bộ dạng tuyệt đối không thừa nhận người khác không làm gì được hắn!

“Đòn hiểm? Tà vương, vị Cảnh công tử này làm sao có thể nói như vậy, nói xấu trọng thần triều đình như vậy, tội lớn a!”

Nhất phó đánh chết không thừa nhận, Hòa Sung tuy rằng chột dạ, thế nhưng ngoài miệng vẫn như cũ lẽ thẳng khí hùng!

“Tà vương, ngươi cũng không thể nghe lời của Tà vương phi cùng vị… Cảnh công tử này mà để cho bọn họ tùy tiện oan uổng cha ta! Cha ta cùng nương ta, còn có ta, đều tốt với Dung nhi muội muội, cho tới bây giờ cũng chỉ có Dung nhi muội muội khi dễ ta, xem thân thể ta nhiều năm qua suy yếu nhiều bệnh, nhìn nàng từ nhỏ thân cường thể kiện, hoạt bính loạn khiêu thì biết chuyện chúng ta đánh đòn hiểm Dung nhi muội muội là tuyệt đối không thể nào! Dung nhi muội muội nàng điên thật rồi, cho nên mới nói ra những lời này thế nhưng Tà vương phi, ngươi không có điên a, vì sao ngươi cũng giống Dung nhi muội muội thích cắn chúng ta không tha như vậy?”

Hành động của Hòa Tương Lâm có thể nói nhất tuyệt! Cho dù mỗi một câu nói ra đều là lời nói dối, đều là trái lương tâm, thế nhưng biểu tình di động ở trên mặt cũng sinh động như thế, rõ ràng như vậy, người không biết nội tình có lẽ thật đúng là bị nàng gạt, đáng tiếc, mọi người nơi này, bao quát phụ mẫu nàng đều biết nàng đang nói dối.

Mà trong mắt những người khác, nàng bất quá như một con hầu tử làm xiếc biểu diễn, hầu tử đang diễn hí!

Thế nhưng nàng nhìn lại cũng biểu hiện không tệ, mỗi một câu nói đều suy nghĩ thoả đáng, biểu hiện trước mặt Tà vương có thể thấy được vưu liên, như vậy nhất định lưu lại ấn tượng rất tốt cho Tà vương đi. Trong lòng Hòa Tương Lâm là dào dạt đắc ý chuẩn bị một bước nói cái gì đó Tà vương lưu lại ấn tượng tốt hơn với nàng, thế nhưng, một câu nói kế tiếp của Cảnh Thương liền cắt đứt tất cả!

“Dung nhi ngoại trừ vết thương đầy người, cái khác tất cả bình thường.”

Lúc Bạch Tuyết tỉ mỉ quan sát vết thương của Dung nhi nói cho hắn biết, hắn là dùng tất cả biện pháp muốn vì Dung nhi bỏ vết thương mới cũ, thế nhưng bất đắc dĩ có chút vết thương nhật tích nguyệt luy, muốn hoàn toàn tiêu trừ còn cần phí không ít thời gian. Mà để hắn không có nghĩ tới là, trên đời này dĩ nhiên sẽ có phụ thân quyết như vậy!

“Cái gì tất cả bình thường! Cảnh công tử, ngươi không hiểu y thuật thì không nên nói lung tung!”

Nghe những lời này của Hòa Sung, mọi người cũng không nhịn được cười rộ lên, chính là mấy nam tử cao lớn bên người Tà Vô Phong nguyên bản mục vô biểu tình cũng không nhịn được cong khóe miệng…

“Lẽ nào các ngươi không biết, y thuật của Cảnh Thương thiên hạ vô song, đến Tà đế đều tán không ngớt.”

Địch Diên Diên sâu kín nói ra một câu nói như vậy, thẳng đến thấy sắc mặt Hòa Sung trắng bệch, sắc mặt của mẫu nữ Hòa thị thoáng cái không biết làm sao, Địch Diên Diên liền không nhịn được muốn cười, không biết bọn họ còn muốn nói điều gì để cãi.

“Ta rất khẳng định, Dung nhi nhất định không bệnh, chính là vết thương trên người là bị người đánh đòn hiểm mà thành, tuyệt đối không thể nào là bởi vì thời gian bị điên mà va chạm bên ngoài.”

“Còn có cái gì để nói?”

Tà Vô Phong vô tình thẳng tắp nói ra, trực tiếp đem Hòa Sung hách đến quỳ trên mặt đất, Tà vương vô tình, là sự thât ai cũng đều biết được, nếu đắc tội Tà vương, những người đó cũng không thể có hạ tràng tốt, thế nhưng Tà vương không có khả năng không có khả năng oan uổng bất luận kẻ nào, cũng sẽ không tùy ý lạm sát kẻ vô tội, nên lúc này, hắn tuyệt đối không thể thừa nhận! Tuyệt đối không thể!

“Không, tuyệt đối không có khả năng! Tà vương, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Dung nhi ở trước mặt chúng ta thực sự sẽ nổi điên!”

“Đúng, lão gia nhà chúng ta nói không sai, Dung nhi trước mặt chúng ta cũng không biết là điên thật hay giả, nhưng là chúng ta thực sự một câu cũng không có nói dối!”

“Tà vương, xin ngươi tin tưởng chúng ta đi, chúng ta thật không có đánh đòn hiểm Dung nhi, là Dung nhi oan uổng chúng ta, từ nhỏ đến lớn, ta đều là nhường cho nàng, thế nhưng, nàng cả ngày khi dễ ta, kỳ thực người chân chính bị đánh là ta mới đúng a!”

Thấy Hòa Sung quỳ xuống, mẫu nữ Hòa thị cũng sợ đến vội vàng quỳ xuống, thế nhưng Hòa Tương Lâm vẫn tin tưởng có thể bằng vào bản thân vưu liên của mình giành được chiếm được đồng tình cùng tin tưởng của Tà vương, nên tiếp tục phẫn diễn người bị hại, lên tiếng khóc rống! Đây hết thảy cũng chỉ là tự biên tự diễn, khán giả dưới đài cũng chỉ cho rằng xem cuộc vui…

“Hòa Sung, chuyện trong nhà ngươi cũng xử lý không tốt, đại sự trong quân ngươi lại có thể nào xử lý tốt, tướng quân nhất vị ngươi khó có thể đảm nhiệm nữa…”

Ngôn ngữ vô tình của Tà Vô Phong nói ra, vẫn chưa nói hết, Hòa Sung lập tức cả tiếng ngăn lại lời của Tà Vô Phong, hắn làm sao có thể cho phép bất luận kẻ nào phá hư công lao sự nghiệp hắn thành lập nhiều năm trước tới nay, làm sao sẽ tin tưởng một Dung nhi, một Địch Diên Diên, hai nữ nhân này có thể làm cho tất cả của hắn trong nháy mắt hóa thành hư không!

“Tà vương, là vi thần không có để ý giáo tốt nữ nhi, Dung nhi ra ngoài nói lung tung, nhưng đây dù sao cũng là gia sự của vi thần…”

Một tiếng Tà vương của Hòa Sung cũng đủ lớn tiếng, thế nhưng tiếp theo cần nói xác thực rõ ràng nhụt chí, nói cho cùng, hắn vẫn đang sợ!

“Tà vương phi có phải quản quá nhiều hay không? Tà vương, ngươi có phải hảo hảo quản giáo vị tân vương phi này trước hay không, để cho nàng chớ ỷ vào thân phận của mình loạn quản gia sự của nhân gia? Lão gia không dám nói, ta một phụ đạo nhân gia dám!”

Vị Hòa phu nhân này đột nhiên đứng dậy, vẻ mặt lý trực khí tráng, tựa hồ toàn gia của mình là bị người oan khuất to lớn, tựa hồ các nàng mới là người bị Dung nhi cùng Địch Diên Diên liên thủ hãm hại! Bọn họ mới nên kêu oan!

“Công nhiên chống đối vương phi đã là tử tội!”

Tà Vô Phong cùng Địch Diên Diên cũng không nói một câu, trái lại Mặc Hành đứng ở vị trí không xa ba người nói một câu, không phải là đang nhắc nhở, mà là đang trần thuật sự thật này…

“Vi thần… Không dám, chỉ là đây liên quan đến quan chức của vi thần, nữ nhi vi thần, nên…nên vi thần khẩn trương!”

“Còn nói dối… Dung nhi cũng nữ nhi của ngươi, ngươi thế nào nhẫn tâm hạ thủ? Hiện tại miễn chức quan của ngươi cũng bù đắp không được những năm gần đây Dung nhi khổ!”

Lúc này, Thanh nhi rốt cục nhịn không được, vết thương mới cũ trên người Dung nhi nàng cũng đã thấy, nhìn dáng tươi cười không sao cả của Dung nhi, Thanh nhi hận không thể bắt ba người Hòa gia hung hăng đánh một trận! Bây giờ nhìn thấy bọn họ còn không biết xấu hổ nói dối như vậy, thực sự ước gì lập tức đi tới đưa bọn họ đánh cho hoa rơi nước chảy!

“Lúc nào đến phiên nha hoàn như ngươi nói chuyện!”

Lúc này, Hòa Tương Lâm đã không nhịn được! Lần trước nhà mình đã nhịn tiện nữ nhân Địch Diên Diên cùng nha hoàn bên người nàng, lần này, nàng rõ ràng đã không nhịn được! Mà trải qua bất tại hồ lúc này là một trạng huống thế nào…

“Hừ, cũng không tới phiên ngươi tới nói!”

Thanh nhi không cam lòng tỏ ra yếu kém, lúc này, lại còn dùng thái độ ngạo mạn như vậy nói chuyện với nàng! Bất quá, nhìn sau này nữ nhân ngạo mạn tự cho là đúng này không có thể có kết cục tốt, nàng tạm thời không nên so đo!

—— đề lời nói ngoài ——

Cảm tạ các vị chi trì!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio