Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư

chương 1155: ngoài dự đoán của mọi người (5)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nam Cung Lưu Vân và Tô Lạc đứng ở tại chỗ, sắc mặt hai người đều có chút khó coi.

Điện chủ Cửu Trùng Điện đảo mắt nhìn Nam Cung Lưu Vân, trong mắt có một tia xảo trá: “Ta dám lấy danh dự của Điện chủ Cửu Trùng Điện bảo đảm, khen thưởng tuyệt đối sẽ có Xích Huyết Huyền Sâm!”

Những lời này quả thực chính là dụ hoặc trắng trợn!

Lạc Hạo Thần nhìn ánh mắt Nam Cung Lưu Vân, mang theo kinh hách và sợ hãi.

Nếu nói lúc trước bọn họ còn hy vọng xa vời Nam Cung Lưu Vân sẽ nhân từ rộng lượng có phong phạm của đại hiệp thì trải qua mấy ngày ở chung, hy vọng xa vời đó đã biến thành tuyệt vọng.

Bọn họ vô cùng tin tưởng, Nam Cung Lưu Vân vì cứu Tô Lạc, không có chuyện gì là làm không được!

Nghĩ đến đây, sợ hãi trong lòng Lạc Hạo Thần bị chính hắn phóng to lên vô hạn, vẫn tiếp tục phóng to… Cuối cùng, hắn thế nhưng sợ hãi đến mức toàn thân run rẩy.

Nam Cung Lưu Vân lẳng lặng đứng ở tại chỗ.

Mưa tuyết to như lông ngỗng chầm chậm rơi xuống, giống như quỳnh hoa mờ ảo sáng lạn.

Mày kiếm của Nam Cung Lưu Vân hơi hơi nhướng lên, liếc xéo vị Điện chủ Cửu Trùng Điện kia.

Đáy mắt của Điện chủ Cửu Trùng Điện hiện lên một tia bất mãn, không đợi hắn nói chuyện, lại thấy thanh âm của Nam Cung Lưu Vân đã sâu kín vang lên: “Nghe nói Điện chủ của Cửu Trùng Điện có hai linh hồn, không biết các hạ là đen hay là trắng?”

Điện chủ Cửu Trùng Điện có hai linh hồn, bạch Điện chủ hào sảng, hắc Điện chủ xảo trá, nhưng là… Những người biết rõ chuyện này không còn nhiều nữa, mà những người có thể đếm được trên hai bàn tay này không có khả năng có một vãn bối như Nam Cung Lưu Vân.

Điện chủ Cửu Trùng Điện nguy hiểm nheo mắt lại, sắc mặt bất thiện nhìn chằm chằm Nam Cung Lưu Vân, thật mạnh hừ lạnh một tiếng.

“Thì ra các hạ là hắc Điện chủ, khó trách hành sự quái đản ấu trĩ như thế, thật buồn cười đáng xấu hổ.” Nam Cung Lưu Vân không lưu tình chút nào mà mỉa mai.

“Tiểu tử thúi, ngươi dám chỉ trích bổn Điện chủ, chán sống!” Hắc Điện chủ âm trắc trắc mà nhìn chằm chằm Nam Cung Lưu Vân, thật mạnh hừ lạnh một tiếng: “Nếu đây là lựa chọn của ngươi, vậy được, các ngươi chắc chắn phải đi con đường kia! Hừ, ta xem tiểu nha đầu bên cạnh ngươi cũng sống không lâu.”

Sắc mặt Nam Cung Lưu Vân không tốt.

Tô Lạc nghe vậy tức khắc đã nổi giận.

Nàng chỉ đứng yên ở bên kia không nói gì mà cũng bị trúng đạn hả?

Nàng lạnh lùng liếc hắc Điện chủ một cái: “Có Nam Cung ở, ta khẳng định có thể sống lâu hơn người, có rảnh thì vẫn nên lo lắng cho chính ngươi đi.”

Hắc Điện chủ tức khắc nổi giận, tức giận đến kêu lớn: “Các ngươi này hai cái tiểu tử thúi nha đầu thúi không biết tốt xấu! Lối tắt không đi, một hai phải khiêu chiến con đường gian nan nhất, được, dù sao lời nên nói ta đã nói xong, đến lúc đó sống hay chết cũng chẳng trách được ta!”

Điện chủ Cửu Trùng Điện thở phì phì mà nói một đống thứ lung tung, có thể thấy được hắn trong lòng buồn bực đến mức nào. Nếu không phải chịu người gửi gắm, sao hắn lại xía vào chuyện của người khác như này? Hừ hừ!

Kỳ thật trong lòng Tô Lạc sao có thể không biết vị hắc điiện chủ Cửu Trùng Điện này muốn tốt cho bọn họ chứ, tuy rằng không biết hắn tại sao lại thiên vị như thế, nhưng mà, hắn thiên vị thực rõ ràng.

Tuy nhiên, nếu đi theo con đường đã an bài sẵn của Điện chủ Cửu Trùng Điện, nàng và Nam Cung Lưu Vân có thể sống một mình, nhưng Bắc Thần và Tử Nghiên sẽ phải hy sinh tính mạng.

Cho nên, Nam Cung Lưu Vân và Tô Lạc đồng thời lựa chọn một con đường khác gian nan hơn.

Nam Cung Lưu Vân là tin tưởng vào bản thân mình.

Tô Lạc là có tình bạn, tình thân mà nàng không thể vứt bỏ.

Lúc này, Bắc Thần Ảnh và Tử Nghiên làm sao lại không hiểu ý tứ trong lời nói của hắc Điện chủ chứ? Bọn họ nhìn Tô Lạc, muốn nói lại thôi.

Nhưng mà, mấy người Lạc Hạo Thần lại lặng lẽ nhẹ nhàng thở ra. Bọn họ đứng nửa ngày mới biết được, hoá ra vị hắc Điện chủ này là tới trải đường.

Mọi người đều sẽ phải đi con đường này, nhưng vị hắc Điện chủ này một hai bắt Nam Cung Lưu Vân chọn lối tắt, mà lối tắt chính là giết chết toàn bộ bọn họ trừ Tô Lạc.

“Hai đứa đầu đất!” Sắc mặt hắc Điện chủ đen giống như đáy nồi: “Nếu các ngươi một lòng tìm chết, vậy bổn Điện chủ sẽ thành toàn các ngươi!”

Vị hắc Điện chủ này thực rõ ràng đang giận lẫy!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio