Nàng vừa bỏ vào trong miệng đã lập tức phun ra ngay.
“Phụt phụt phụt!” Tô Lạc vội vàng phun ra ngoài.
May mà không dùng lực cắn, nếu không cả hàm răng của nàng đã bị gãy không còn chiếc nào rồi.
Tô Lạc thấy tốc độ gặm cắn của Tiểu Thần Long cũng không nhanh, thế là để cho nó yên tâm làm việc, còn nàng ở giữa không trung bay lượn, lựa chọn linh bảo mà nàng cần.
Tô Lạc biết rõ, nàng không có khả năng mang tất cả linh bảo đi.
Tàng Bảo Các, bất kể là ai, trong vòng một ngày sau khi đi vào thì nhất định phải đi ra, nếu không Truyền Tống Trận sẽ tự động đóng cửa.
Dựa vào tốc độ gặm cắn của Tiểu Thần Long, trong vòng một ngày nhiều nhất nàng chỉ có thể mang đi ba dạng linh bảo.
Dao găm là một dạng, còn hai dạng còn lại nàng phải lựa chọn kĩ càng mới được.
Do đó, trong hang động vắng vẻ, ngoài Tiểu Thần Long như con chuột cắn cây mía phát ra âm thanh răng rắc, răng rắc, thì còn có bóng dáng Tô Lạc chậm rãi bay lượn giữa trời.
Mỗi một dạng linh bảo ở đây đều vô cùng hấp dẫn.
Đan dược cao cấp, bí kíp võ học, vũ khí cao cấp, mỗi một dạng đều khiến tim Tô Lạc đập thình thịch.
Sau khi suy nghĩ kĩ lưỡng, Tô Lạc quyết định lấy linh bảo thứ hai là bí kíp võ học hệ mộc.
Trong ba hệ nguyên tố của nàng, hệ hỏa và hệ không gian ở điện Tử Ngư lần trước đều đã có thu hoạch rồi, chỉ có duy nhất hệ mộc, do thiếu bí kíp, cho nên đến bây giờ nàng vẫn tu luyện chưa tới đâu cả.
Vì thế lần này, Tô Lạc không chút do dự lấy linh bảo thứ hai là bí kíp võ học hệ mộc.
Cái thứ ba sẽ là... Linh Đạn Cầu!
Nhìn thấy Linh Đạn Cầu này, trong lòng Tô Lạc xuất hiện một chút xót xa.
Ngày hôm đó, do có năng lực tầm bảo của Tiểu Thần Long nên nàng mới có thể đào được một viên Linh Đạn Cầu, nhưng lúc khăng khăng sử dụng, lại thất bại biến Lý Ngạo Thiên thành cao thủ cấp bảy.
Lúc đó nàng thật sự vô cùng hối hận.
Bây giờ nhìn thấy viên Linh Đạn Cầu đen thui như cũ, lẳng lặng nằm trong đám mây trắng nhỏ, trong lòng Tô Lạc cảm thấy thật kỳ diệu.
Nhưng mặc kệ như thế nào, Linh Đạn Cầu này cũng là vũ khí hộ mệnh. Viên Linh Đạn Cầu này so với viên Linh Đạn Cầu lần trước dường như sức mạnh có mạnh hơn một chút.
Nghĩ tới nghĩ lui, Tô Lạc vẫn lựa chọn viên Linh Đạn Cầu này.
Chờ Tiểu Thần Long gặm xong ba đám mây rồi, bụng nó càng thêm tròn vo, lúc này nó mơ màng muốn ngủ, giống như con lật đật, không đứng yên được.
Tô Lạc thấy vậy, liền thu nó vào trong không gian, để tránh bị quấy rầy.
Lần trước Tiểu Thần Long bổ sung thêm linh khí đã thăng lên cấp mới, không biết lần này còn có vận khí may mắn như vậy hay không. Trong lòng Tô Lạc vô cùng mong chờ.
Cầm ba món linh bảo, Tô Lạc dễ dàng rời khỏi không gian bí ẩn này.
Chỉ thấy trước mắt sơn động tối tăm không có ánh sáng, Tô Lạc lại xuất hiện ở gian phòng lúc mới bắt đầu.
Mà bên ngoài.
Lúc trước, Nam Cung Ngự nhìn thấy bóng dáng Tô Lạc biến mất trên Thủy Tinh Cầu, khóe miệng kéo lên nụ cười độc ác.
Tính toán tiến vào Chí Bảo Các của gia tộc Nam Cung, kết cục của sự tham lam chỉ có một con đường duy nhất là chết.
Lúc này Nam Cung Ngự đang vuốt chòm râu màu trắng, tâm tình vô cùng tốt, bỗng nhiên, trên Thủy Tinh Cầu đột nhiên xuất hiện một điểm đen nhỏ bé.
Khuôn mặt Nam Cung Ngự đang tươi cười lập tức cứng ngắc.
Đôi mắt hắn trừng lớn, nhìn chằm chằm không chớp mắt vào điểm đen nhỏ bé kia, bàn tay nắm chặt thành quyền.
Thế nào lại như vậy được?
Rõ ràng xú nha đầu chạm vào vách tường cơ quan, nếu nói nàng dùng lực thô bạo mở ra, tuyệt đối sẽ dẫn đến võ lực đáp trả của hắn.
Nhưng mà.... Nàng sao lại không có chuyện gì cả?
Nam Cung Ngự nghĩ thế nào cũng không hiểu, nghĩ đến đau đầu.
Lúc này Tô Lạc đang do dự đứng ở trong phòng Tàng Bảo Các, nhìn linh bảo trong tay mình, vẻ mặt có chút lưỡng lự.
Giá trị ba món linh bảo này đủ bằng một ngàn năm trăm viên tinh thạch xanh biếc.