"Ah, này tiểu tử cho trị cho ngươi bệnh ah!" Vương đại gia sửng sốt xuống, vỗ vỗ não môn: "Thiếu chút đã quên, này tiểu tử trước trận tử giống như trị bệnh AIDS cái gì đấy... Ta nói tiểu tử, ngươi thực đem cái kia tà môn trị hết bệnh rồi hả?"
"Cái kia đều là lão hoàng lịch rồi." Thượng Quan Năng Nhân cười nói: "Bệnh AIDS đối với ta mà nói tính toán cái cái rắm, ta bây giờ trị bệnh cứu người đùa đều là cao khó khăn."
"Ngươi mau đở ngược lại a! So khoác lác ai cũng so bất quá ngươi." Vương đại gia xì mũi coi thường, nói: "Ta nói các ngươi đến trường học làm gì?"
"Này không phải tiểu Quất tử muốn đến nhìn xem ta trước kia bên trên học địa phương sao!" Thượng Quan Năng Nhân chỉa chỉa tiểu Quất tử, nói: "Ta tựu mang theo nàng đến nhìn xem, làm không tốt về sau nàng cũng sẽ chuyển học đến chúng ta này bên trên học đây này!"
"Có cái gì chuyển tốt đấy, bốn chín thành chỗ kia trường học không thể so với ta này cường nhiều hơn." Vương đại gia nhìn không thấu này: "Được rồi, dù sao tiểu tử ngươi trước kia cũng không thiếu mang theo người đến, ta cho ngươi cầm Thược Thi."
Trường học ở bên trong sở hữu tất cả lớp cấp đồ dự bị Thược Thi đều quy Vương đại gia quản, rất nhanh Vương đại gia cầm cấp ba nhị ban Thược Thi ném cho Thượng Quan Năng Nhân: "Trời lạnh, trong phòng học cũng không khí nóng, biệt đem tiểu cô nương đông lạnh làm hỏng."
"Ngài yên tâm đi!" Thượng Quan Năng Nhân cầm lấy Thược Thi, đẩy lấy tiểu Quất tử, bên cạnh theo Triệu Nhất Manh, ba người hướng sân trường đi vào trong đi.
"Bên này là học vụ lâu, ta trước kia phòng học ngay tại bên này, ở đằng kia biên có cái lê sân, bây giờ cái gì cũng không có, nhưng trời thu sau đó sẽ kết ra cái đầu vừa lớn lại ngọt đại áp lê, có chút hoại tiểu tử thỉnh thoảng ở đằng kia sau đó trộm lê ăn, bất quá bị bắt chặt tựu thảm rồi, chẳng những muốn gọi gia trưởng, còn muốn bồi tiền, về đến nhà một trận cờ-lê cũng không thiếu được..."
Thượng Quan Năng Nhân cũng không có lập tức mang theo tiểu Quất tử đi phòng học, mà là đẩy lấy nàng tại sân trường ở bên trong chuyển một vòng, cāo" " tràng, lê sân vân...vân, đợi một tý để tiểu Quất tử trong ánh mắt lấp lánh hâm mộ chi sắc, mặc dù bốn chín thành học vụ chất lượng rất cao, nhưng bởi vì người quá nhiều, mà quá quý, rất nhiều trường học mặt tích đều tương đối nhỏ, tiểu Quất tử trước kia bên trên học trường học tựu không lớn. Hoa Bắc lớp 10 mặc dù tại quốc nội không cái gì tên khí, nhưng chiếm diện tích mặt tích rộng, nhìn về phía trên đại khí bàng bạc, tại chỗ nầy bên trên học, tựa hồ lòng dạ đều sẽ trở nên trải rộng.
"Ồ?" Tiểu Quất tử đột nhiên thấy được một kiện rất ngạc nhiên cái gì, chỉ lấy phía trước đứng sửng ở quảng tràng bên trên pho tượng, nói: "Thượng Quan ca ca, cái người hình như là ngươi Ái!"
"Ân?" Thượng Quan Năng Nhân trước khi cũng không có chú ý, còn tưởng lúc trước điêu khắc đây này! Nhưng bây giờ xem xét, thiếu chút dọa nạt đái.
Cao cao gầy teo vóc. Tuấn mỹ kiểm đản, phủ Hoa Bắc lớp 10 chỉ mỗi hắn có đồng phục, cầm trong tay lấy một bản thư, góc 45 độ nhìn phía trước, phía dưới viết rằng một hàng chữ: hôm nay, trường học vì ta kiêu ngạo, ngày mai, ta làm trường học kiêu ngạo. Phía dưới cùng nói ra danh tự Thượng Quan Năng Nhân.
Thượng Quan Năng Nhân bà mẹ nó một tiếng: "Ta rõ ràng không phải này sao nói đấy, ta là nói hôm nay cấp ba nhị ban vì ta kiêu ngạo. Ngày mai ta làm cấp ba nhị ban kiêu ngạo, thế nào tựu đổi thành trường học rồi hả? Này cũng quá không tôn trọng nguyên tác rồi!"
"Oa! Ba ba biến thành thạch đầu rồi." Triệu Nhất Manh không quan tâm Thượng Quan Năng Nhân đậu đen rau muống, nàng đối với ba ba biến thành thạch đầu rất cảm thấy hứng thú, nhìn này tòa ngang điêu khắc. Đột nhiên nhíu nhíu mày, nói: "Không ba ba đẹp mắt."
Tiểu Quất tử buột miệng cười, nói: "Đương nhiên, thạch đầu làm sao có thể cùng người thật so sánh với đây này!"
Thượng Quan Năng Nhân căm giận bất bình: "Trường học cho ta tượng nặn như thế nào cũng không biết cho ta biết? Quay đầu ta được cáo bọn hắn xâm quyền."
Tiểu Quất tử hì hì cười nói: ". ." " hứa là bởi vì Thượng Quan ca ca bận quá rồi. Mới không có thông tri Thượng Quan ca ca a! Bất quá Thượng Quan ca ca thực rất giỏi, không đến hai mươi tuổi đã bị tượng nặn nữa nha! Về sau Thượng Quan ca ca chắc chắn sẽ trở thành Hoa Bắc lớp 10 chiêu bài."
"Được rồi." Bị tiểu Quất tử này sao một nói, Thượng Quan Năng Nhân cũng sinh không dậy nổi khí đến. Vẫy lắc đầu: "Quay đầu ta lại cùng trường học thương lượng một chút đi! Dù sao ta bây giờ thân phận bất đồng, không lịch sự ta đồng ý sẽ đem của ta điêu khắc đặt ở trường học ở bên trong 'Tiếp khách', không cho ta phát ngôn phí có thể không làm được."
Tiểu Quất tử không lời.
"Thượng... Thượng Quan ca ca..." Một quen thuộc thanh âm đột nhiên từ sau lưng truyền tới, Thượng Quan Năng Nhân xoay người xem xét.
Nhu thuận thanh tú phát, màu hồng phấn tai tráo, màu trắng vũ nhung phục, hồng sắc váy ngắn, màu đen thể hình khỏe đẹp cân đối khố, màu trắng trường đồng ủng da, trung đẳng vóc, nhỏ điều dáng người, cái kia trương cùng tiểu chiếm giữ ưu tử có vài phần tương tự gầy gò kiểm đản, để nữ hài đặc biệt có lực hấp dẫn.
Lúc này nữ hài nhìn Thượng Quan Năng Nhân, bàn tay nhỏ bé che miệng, trong ánh mắt dẫn nồng nồng chấn kinh.
"Minh Nguyệt!" Thượng Quan Năng Nhân sửng sốt xuống, mỉm cười, xoay người đẩy lấy tiểu Quất tử hướng nàng đi quá khứ, nói: "Rất lâu không thấy, gần đây còn may sao?"
Tần Minh Nguyệt lần này trong tay cũng không cầm lấy tương bình dầu đánh tương dầu, thấy Thượng Quan Năng Nhân đẩy lấy một ngồi ở trên xe lăn nữ hài, trong mắt loáng qua một tia phục tạp chi sắc, nhẹ Ân nói: "Còn may, Thượng Quan ca ca, ngươi cũng tốt a!"
"Còn không tệ." Thượng Quan Năng Nhân mỉm cười, nói: "Tốt nghiệp sau cũng có hơn nửa năm không trở về rồi, bây giờ nghỉ trở về nhìn xem, trong nhà người mọi người rất tốt a!"
"Ân." Tần Minh Nguyệt chút chút đầu, nhìn tiểu Quất tử, nói: "Thượng Quan ca ca, như thế?"
"Nàng gọi Mễ Quất, là bệnh nhân của ta, coi như là một tiểu muội muội a!" Thượng Quan Năng Nhân mỉm cười, nói: "Tiểu Quất tử, như thế của ta sau bối Tần Minh Nguyệt, cũng là Hoa Bắc lớp 10 học sinh, so ngươi đại nhất tuổi."
Tiểu Quất tử nhìn Tần Minh Nguyệt, nháy mắt mấy cái, lộ răng cười cười: "Tần tỷ tỷ ngươi tốt."
"Ngươi tốt." Tần Minh Nguyệt không biết đáng dùng chẩm dạng biểu lộ đối mặt người trước mắt, thực tế không biết đáng như thế nào đối mặt Thượng Quan Năng Nhân.
Nhìn Tần Minh Nguyệt, Thượng Quan Năng Nhân nói: "Minh Nguyệt, ngươi so sánh với lần càng gầy, xem ngươi sắc mặt, phải biết là tâm khí úc kết dẫn đến đau nhức trải qua cùng kinh nguyệt không quy luật, khẩu vị cũng nhận được ảnh hưởng, phải hay là không gặp được chuyện gì?"
Trước đó không lâu Thượng Quan Năng Nhân ở thế giới y học giới dẫn phát cực lớn oanh động, để toàn bộ thế giới cũng biết Thượng Quan Năng Nhân vẫn cái y học giới đích thiên tài, cũng là hôm nay y học giới công nhận thế giới đệ nhất thần y, có thể liếc nhìn ra Tần Minh Nguyệt bệnh tình, cũng không có để nàng ngoài ý muốn.
"Không có." Tần Minh Nguyệt con mắt một hồng, cái mũi đau xót, thiếu chút rơi lệ.
Vội vã nhắm lại con mắt, cúi đầu: "Thượng Quan ca ca, nghe nói ngươi bây giờ là thế giới đệ nhất thần y, chúc mừng ngươi."
"Không cái gì tốt chúc mừng đấy." Thượng Quan Năng Nhân nhìn Tần Minh Nguyệt, trầm mặc một lát, nói: "Minh Nguyệt, ngươi như vậy thực không được, nếu không trọng thị, về sau sẽ rơi xuống bệnh căn đấy."
Tần Minh Nguyệt cúi đầu không nói.
"Bắt tay cho ta." Thượng Quan Năng Nhân vươn tay: "Ta cho ngươi đem bắt mạch."
"Không... Không cần." Tần Minh Nguyệt bắt tay lưng vác đến sau lưng, thấp giọng nói: "Ta thực không sự tình."
"Minh Nguyệt!" Thượng Quan Năng Nhân ngữ khí trầm xuống: "Liên của ta thoại cũng bất thính rồi! ?"
"Không có... Ta..." Tần Minh Nguyệt vội vàng ngẩng đầu giải thích, chứng kiến Thượng Quan Năng Nhân lạnh như băng má, càng làm đầu thấp đi, đầy bụng chua xót: "Không có..."
"Vậy thì bắt tay cho ta." Thượng Quan Năng Nhân bắt tay đưa tới Tần Minh Nguyệt trước mắt.
Nhìn Thượng Quan Năng Nhân bàn tay lớn, Tần Minh Nguyệt mân lấy bờ môi, duỗi ra tay phải.
Thượng Quan Năng Nhân kéo lấy Tần Minh Nguyệt tay, tay kia đặt ở cổ tay của nàng lên, trải qua bắt mạch, lông mày nhăn một cái, nói: "Ngươi này đoạn đến cùng chuyện gì xảy ra? Thân đã rất nghiêm trọng biết rõ sao?"
"Ta... Ta không sự tình..."
"Nói thêm không sự tình!" Thượng Quan Năng Nhân quở trách nói: "Tràng dạ dày đều ra vấn đề, lại bỏ lở xuống dưới rất có thể biến thành tràng dạ dày ung thư! Ngươi đến cùng đang làm cái gì! ?"
Một thính chính mình có khả năng được tràng dạ dày ung thư, Tần Minh Nguyệt dọa nạt tay chân như thừa: "Ta... Ta..."
"Biệt ta rồi! May mắn phát hiện được sớm, theo ta đi." Thượng Quan Năng Nhân tùng khai Tần Minh Nguyệt tay, đẩy lấy tiểu Quất tử xe lăn, nhẫn nhịn trong nội tâm khí, mặt tràn đầy xin lỗi nói: "Tiểu Quất tử, xin thứ lỗi, không thể mang theo ngươi đi ca ca phòng học nhìn một chút."
Mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng tiểu Quất tử rất hiểu chuyện chút chút đầu: "Không quan hệ, người bệnh khẩn yếu."
"Ân." Thượng Quan Năng Nhân sờ sờ tiểu Quất tử đầu, uốn éo đầu đối với Tần Minh Nguyệt nói: "Đi ah!"
"Đi... Đi nơi nào?" Tần Minh Nguyệt hồng lấy con mắt hỏi.
"Bệnh viện."
"Ta. . ." " . . . Thế nhưng mà... Ta không mang theo tiền."
"Ta có! Còn có, cho ba của ngươi mẹ đánh cái điện thoại." Thượng Quan Năng Nhân hừ lạnh một tiếng: "Ba của ngươi mẹ cũng là đấy, nữ nhi đều bệnh thành hình dạng này còn không phát hiện!"
Tần Minh Nguyệt cúi đầu, im lặng dùng đối với.
Đến trường học cửa khẩu, Vương đại gia tiếp lấy Thược Thi, nói: "Xem xong rồi? Này không phải Tần gia nha đầu sao! Các ngươi như thế đi làm cái gì?"
"Vương gia gia, ta..."
"Minh Nguyệt bị bệnh, ta mang theo nàng đi bệnh viện nhìn xem." Thượng Quan Năng Nhân nói.
"Bị bệnh?" Vương đại gia sửng sốt xuống, lập tức Ân một tiếng: "Này nha đầu xác thực sắc mặt lúng túng, cho biết trong nhà đại nhân sao?"
"Mới đánh điện thoại, một hồi đi bệnh viện hối hợp." Thượng Quan Năng Nhân nói: "Vương đại gia, chúng ta đi trước rồi, có rảnh ta lại đến xem ngài, ta này sớm chúc ngài ra n tiết khoái lạc rồi."
"Ha ha, tiểu tử ngươi lần sau có rảnh cũng không biết cái gì sau đó, bất quá coi như ngươi cố tình, cũng giúp ta cho trong nhà người người mang theo cái tốt, chúc bọn hắn chúc mừng năm mới."
"Đi lặc! Bảo chứng mang theo đến."
Từ giã Vương đại gia, Thượng Quan Năng Nhân khai xe dẫn Tần Minh Nguyệt thẳng đến thành phố bệnh viện.
Trên nửa đường, Tần Minh Nguyệt ngồi ở thương việc xe ở bên trong, chứng kiến xe bên trong xa hoa phối trí, mới lạ hỏi: "Thượng Quan ca ca, này là của ngươi xe sao? Thật xinh đẹp ah!"
"Không phải, mượn đấy."
"Lừa người."
"Làm sao ngươi biết ta lừa người?"
"Xe ở bên trong dính tại Thượng Quan ca ca ảnh chụp." Tần Minh Nguyệt chỉ lấy dính tại xe trên cửa phương đếm trương ảnh chụp: "Còn có rất nhiều xinh đẹp tỷ tỷ."
Thượng Quan Năng Nhân vỗ vỗ não môn, việc này ảnh chụp đều là hắn tại bốn chín thành sau đó cùng Trương Đình Đình chúng nữ chiếu đấy, sau đến Trương Đình Đình nhàn lấy không sự tình đem giặt rửa đi một ít ảnh chụp dính tại xe ở bên trong, Thượng Quan Năng Nhân một mực không đương chuyện quan trọng nhi, không nghĩ đến hôm nay lại bị việc này ảnh chụp bại lộ chính mình xe chủ thân phận.
"Ai để ngươi hỏi xe có phải là của ta hay không?"
Thượng Quan Năng Nhân lời này để Tần Minh Nguyệt nghi hoặc vạn phần: "Này... Này có cái gì quan hệ sao?"
"Quan hệ lớn rồi." Thượng Quan Năng Nhân hoại cười nói: "Trước đó không lâu xem đi một tí tin tức, có chút cùng nam nhân tương thân nữ nhân chứng kiến nam nhân khai lấy xe đến tiếp chúng nữ, tựu sẽ hỏi này xe là hắn sao? Không ít nam nhân đều nói không phải, dùng để thăm dò tâm tư của nữ nhân, ngươi hỏi ta xe có phải là của ta hay không, ta đương nhiên cũng nói không phải rồi."
"Ah! ?" Tần Minh Nguyệt nhất thời mặt nhỏ phát nóng, hai bàn tay che mặt, xấu hổ không thể át.
Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện