Khi Quân Huyền vừa tiến vào khoa hồn lực, liền có một lão sư độ tuổi trung niên, vóc dáng nhỏ con, trên khuôn mặt còn đeo theo một gọng kính trong cực kỳ tri thức. Vị lão sư này như chỉ chờ sự xuất hiện của Quân Huyền, nên khi thấy Quân Huyền tiến tới liền ra chào đón:
- Ấy, tiểu thiên tài đến rồi à. Ta chờ cậu suốt từ sáng đấy.
Quân Huyền thấy vậy cũng niềm nở, lễ phép chào lại:
- A! Chào lão sư ạ.
- Thế nào? Thấy khoa hồn lực ổn chứ? Vào Hồn lực thì muốn học chủ đạo gì? Hồn kỹ tấn công, phòng thủ hay khoa gì? – Vị lão sư ấy tay khoác lên vai Quân Huyền, rồi hỏi hắn một cách có chút dồn dập.
Mà cũng đúng, hắn là người có thiên phú xếp đầu bảng học viện, lại là tân sinh duy nhất trong năm nay vào hồn hệ nên hồn hệ cực kỳ quý trọng hắn. Việc hỏi dồn dập như này cũng có thể hiện sự trọng nhân tài quá độ của lão sư này rồi a.
Còn ngược lại, Quân Huyền hắn có chút hơi bỡ ngỡ, hoang mang, khi hắn còn chưa xác định rõ mình vào hồn hệ chọn khoa gì nữa. Lại dính thêm sự hỏi dồn dập đúng là khó càng thêm khó.
- Thôi vào trong đã mấy người khác cũng đang ngóng cậu đấy. – Quân Huyền còn chưa biết trả lời sao thì vị lão sư này tiếp nói tiếp.
Cứ như vậy, Quân Huyền cùng lão sư tiến vào trong. Trước mặt hắn bây giờ là , người đều là lão sư khoa hồn lực, mọi người đều ngóng tân sinh này vì lí do đơn giản: muốn thu nhận hắn về theo mình học.
Mà Quân Huyền nhanh chóng đảo mặt xung quanh liền để ý đến một mỹ nữ lão sư. Thân thể nàng thon dài cùng mái tóc đen nhánh xõa xuống kia tôn lên lớp da trắng noãn và gương mặt tuyệt thế giai nhân.
- Đây để ta giới thiệu cho:
- Người đàn ông này là Tấn Trung – chủ khoa Hồn hệ tấn công
- Đây là Thu Bạch – chủ khoa hồn hệ phòng thủ
- Còn…. –Vị lão sư kia giới thiệu một loạt các lão sư lớn nhỏ trong hồn hệ.
- Và đây là mỹ nhân của học viện Linh Mộng lão sư – khoa luyện dược. – Và cuối cùng dừng lại ở vị mỹ nữ Quân Huyền nhìn tới.
- Oa! Linh Mộng, quả nhiên tên đẹp như người – Quân Huyền nghe xong liền thốt lên.
Linh Mộng thấy hắn nói vậy liền nhíu mày lại nhìn hắn. Tựa hồ như có vẻ nàng không ưa nam tử háo sắc.
- Vậy cậu bé cậu vào khoa nào của hồn hệ? – Sau khi giới thiệu một loạt các khoa chủ của hồn hệ, vị lão sư kia liền hỏi.
- Anou… ta xin vào luyện dược ạ. - Quân Huyền suy nghĩ đôi chút rồi nói.
- Sao cậu lại chọn luyện đan? Chỉ cần vào khoa Tấn công ta đảm bảo truyền hết hồn kỹ có cho ngươi. – Một vị lão sư khoa tấn công nghe xong liền đứng lên trước và nói.
- Hừ, chỉ tấn công của ông thôi sao lão già? Chỉ cần cậu vào Phòng thủ ta đảm bảo không ai uy hiếp được tính mạng cậu. – Lão sư bên khoa phòng thủ liền đứng lên tranh chấp.
- Phòng thủ của lão bất quá làm cho tân sinh đây như mang một cái mai rùa thôi. – Lão sư tấn công nghe thế liền đáp lại.
- Hừ! – Lão sư bên khoa phòng thủ chỉ đáp lại tiếng âm trầm rồi nhìn Quân Huyền ánh mắt mong chờ quyết định.
- Rồi bây giờ cậu vẫn muốn chọn luyện dược sao? – Lão sư chỉ dẫn kia nhìn Quân Huyền rồi hỏi.
Thấy ánh mắt mong mỏi như này Quân Huyền liền cười khổ một tiếng rồi đáp:
- Vâng, trò quyết định rồi.
- Aiz… vậy có thể cho mấy lão già ta biết lí do không? Không phải vì có lão sư xinh đẹp chứ. Nếu vậy cậu yên tâm cháu gái ta không hề thua kém Linh Mộng mà còn trẻ hơn nữa. – Chủ khoa tấn công thuyết phục hắn.
- Trẻ hơn!? Xinh hơn!? – Một chút âm lãnh chi phí phát ra từ Linh Mộng lão sư bên kia. Quả thật, lão sư diện mạo chính là cái đáng tự hào nay lại bị mang ra vùi xuống một chút liền khó có thể chịu được.
Bất quá tại Quân Huyền chỗ điểm liền phát ra thanh âm trả lời.
- Không ạ là vì…nguyên tố trò có hợp với khoa luyện dược.
Dứt lời, Quân Huyền dơ tay lên, từ trong lòng bàn tay đấy một ngon lửa phun trào mà lên. Mà trên ngon lửa cháy phừng phừng đó xuất hiện một tiểu thú hình xà nhỏ. Điều này nói lên, ngọn lửa này không hề đơn giản bình thương mà ngọn lửa này là thú hỏa. Nói chi tiết hơn là từ xà hỏa mà có.
Tại đông đảo ánh mắt của lão sư nơi đây chính kiến điều vừa rồi liền nổi lên một tràng ngạt nhiên ra mặt, những lời bình phẩm không nén lại cứ thế mà thốt ra.
- Nhân hồn sư đã có nguyên tố riêng mình? Chuyện này có thể sao?
- Nhóc, cậu vào khoa tấn công ta đi. Tất cả hồn kỹ tấn công hệ hỏa cho cậu. – Lão sư bên khoa tấn công nhân cơ hội liền ngỏ lời trước.
Mà tại, từ nơi tiếng ồn kia phát ra liền có một thanh âm trong trẻo nữ tử truyền đến:
- Các người đừng tranh nữa. Cậu ta vào Luyện dược của ta rồi. – Vừa nói, nữ tử đó vừa tiến lên phía trước. Thân ảnh khẽ động chớp mắt liền xuất hiện Quân Huyền trước mặt.
Còn về tâm tư của Linh Mộng, ban đầu ánh mắt nàng cực kỳ chán ghét khi thấy hắn xin vào luyện dược, đơn giản vì nghĩ hắn xin luyện dược cũng như bao tên khác vì sắc đẹp của nàng mà xin vào.
Dù hắn có là thiên tài đệ nhất đi nữa thì với tính cách như kia nàng cũng sẽ không đồng ý, nhưng giờ lại khác, hắn có cả hỏa hệ nguyên tố, cộng thêm hồn lực mạnh. Nếu hắn không vào luyện dược thì thiên phú ấy đặt ở nơi khác phát triển sẽ kém đi nhiều.
Thấy vậy, nàng liền gật đầu tâm tư đồng ý thu nhận hắn vào luyện dược. Dù điều này là ngoại lệ từ trước đến giờ, nam sinh đầu tiên của luyện dược môn.
Câu nói kia cùng sự xuất hiện bất ngờ của Linh Mộng làm nhiều lão sư ở đấy ngạc nhiên rồi bật lên:
- Kìa mỹ nhân học viện đồng ý cho nam sinh vào khoa mình rồi kìa?
Phải biết, nhiều nam sinh cũng hồn lực tuổi lục hay thất tầng muốn xin vào làm đệ tử kí danh nhưng nàng đều không đồng ý. Mà nàng chỉ thu nhận nữ đệ tử, và điều đặc biệt là những để tự này đều là đệ tử kí danh mà thôi, duy nhất có một người được nàng thu nhận làm đệ tử thân truyền là nữ tử tuổi hồn lục bát tầng, được nàng thu nhận vào năm trước.
- Nếu Linh Mộng nói vậy ta sẽ không tranh nữa nhưng tiểu tử nhà ngươi muốn học tấn công thì ta luôn chào đón.
Nói xong, chủ khoa tấn công liền quay người bỏ đi. Vì hắn biết hắn sẽ không tranh được với Linh Mộng trên mọi mặt. Khi hắn chỉ là Thiên Hồn sư nhất tầng còn nàng là thiên hồn sư đỉnh cấp.
- Bây giờ ngươi đi theo ta. – Linh Mộng nhẹ nhàng thanh âm hướng tới Quân Huyền.
- A lão sư ta có một thỉnh cầu? – Quân Huyền thấy Linh Mộng lão sư kia ánh mắt hướng tới mình liền nói.
Nghe hắn nói vậy, Linh Mộng có chút nhíu mày, “tên này không phải là được voi đòi tiên chứ?”
- Thỉnh cầu? Thỉnh cầu gì? – Dù nội tâm kia có khó chịu nhưng Linh Mộng ngoài mặt vẫn bình thản hỏi lại.
- À, ta muốn cho tỷ tỷ của ta vào luyện đan môn với ta. – Quân Huyền yêu cầu vừa thốt là liền nhận được ánh mắt có chút khó chịu kia từ Linh Mộng.
Bất quá cái này, nàng nhận hắn vào đã là một ngoại lệ hiếm có nay hắn còn muốn thêm một người vô luyện đan môn của nàng, điều này khiến nàng khó xử.
Nếu chỉ thêm một người vào giúp hắn luyện đan quả thật không phải vấn đề quá lớn, nhưng quan trọng là nếu nàng đồng ý lần này đương nhiên sự việc sẽ tiếp diễn ở đệ tử lần sau.
- Tỷ tỷ ngươi cũng là hồn tu giống ngươi sao? – Linh Mộng thanh tịnh giọng nói liền hỏi lại.
- Không ạ, tỷ ấy chỉ đi theo ta thôi. – Quân Huyền dứt lời liền nhận được cảm giác khó chịu bộc phát từ nội thể Linh Mộng.
Nếu là hồn tu đi cùng vào thì liền sẽ dễ ăn nói với các khoa khác, nhưng đây là một người hồn tu không phải muốn vào luyện đan môn quả thật khó chút khó với.
Bỗng chút Linh Mộng lại mỉm cười như nghĩ là gì đó, tiến lại gần Quần Huyền nhỏ bên tai rồi nói:
- Ta sẽ cho vào với điều kiện một tháng ngươi phải luyện ra đan dược nhất phẩm, không thì cả tỷ tỷ ngươi và ngươi đều cút đi.
Giọng nói lạnh lùng phát ra ngay cạnh tai Quân Huyền làm hắn có chút hơi run sợ. Luyện đan này cũng là lần đầu hắn thử nghiệm vì luyện đan là thích hợp với Quân Huyền nhất hiện tại, liền không rõ khó dễ ra sao nhưng nếu đặt kỳ vọng quá cao vào hắn, hắn liền không dám đảm nhiệm nổi.
Nếu là bình thường, hắn liền tính toán đường lui nước bước tiếp nhưng lần này mang theo cả Tiểu Ly tỷ thì Quân Huyền liền phải đảm nhận trọng trách.
- Một tháng hoàn thành đan phẩm nhất cấp.