Du hồn Đạo tặc quá khó đối phó, nếu như là dáng người cao lớn, dù là tinh anh, Phong Thần chắc chắn có thể đi lên chạm trán, nhưng mà bây giờ, hắn căn bản đuổi không kịp hành động nhanh nhẹn của du hồn Đạo tặc.
Phía trước không ai dụ quái, class công kích tầm xa phía sau không có cách nào khẳng định được mục tiêu, căn bản không có cách nào thi triển ra công kích của bản thân, kế hoạch bao vây tấn công du hồn Đạo tặc này xem như là triệt để phá sản.
Những Đức lỗ y kia đem du hồn Đạo tặc bức bách trở về, ngăn chận lổ hổng, các mũi tên tập trung công kích đến, du hồn Đạo tặc chỉ có thể lùi về sau.
Ở dưới sự chỉ huy của Phong Dã, các games thủ class cận chiến không ngừng chặn đường du hồn Đạo tặc, du hồn Đạo tặc khoảng cách tới rương gỗ màu đen càng ngày càng xa. ( mở ra bên trong có mấy cái quần chip nó sưu tầm thì khỏi phải đánh nhay nữa )
Tiêu Ngự ẩn nấp đến gần rương gỗ màu đen kia, làm như vậy cũng là vì không muốn kích động du hồn Đạo tặc, nếu như du hồn Đạo tặc phát hiện Tiêu Ngự đến gần rương gỗ màu đen, nói không chừng sẽ nổi điên tại chỗ lao đến ngăn trở Tiêu Ngự, khi mở khóa rương tối kỵ là bị cắt ngang, nếu như bị cắt ngang, vậy sẽ thành kiếm củi năm đốt giờ a.
Tiêu Ngự thời gian cũng không còn nhiều, mở khóa rương cần khoảng thời gian nhất định, người của Phong Dã có thể cố gắng giúp Tiêu Ngự kéo dài thời gian, chỉ là không biết mở khóa rương cần bao nhiêu thời gian, các games thủ Lời Thề Công hội có thể kéo dài bao lâu.
Tiêu Ngự đi tới bên cạnh rương gỗ màu đen, chậm rãi ngồi xổm xuống, ( tay cầm cuộn giấy vs ), toàn bộ rương gỗ màu đen hiện ra trước mắt Tiêu Ngự, bên ngoài rương có các loại hoa văn trang trí hình yêu vật dữ tợn, thoạt nhìn có chút âm u, cỗ hơi thở âm hàn từ trên rương thẩm thấu mà đến.
Tiêu Ngự phát hiện ổ khóa trêm khóa rương gỗ màu đen.
Không biết là rương cấp mấy, Tiêu Ngự cho rương một cái .
Linh hồn bảo rương bị khóa: vật phẩm, cấp .
Lại vừa đúng là rương cấp a. Nghĩ lại cũng đúng. cái rương này không thể nào vượt quá cấp được. Cấp cùng với cấp chỉ có thể xuất hiện ở trong cái loại bản đồ lever cực cao mà thôi. Ít nhất cũng phải là lever - thậm chí bản đồ cao cấp hơn nữa.
Tiêu Ngự lấy ra Chìa Khóa Ẩn Nguyệt trong hành trang. Đem Chìa Khóa Ẩn Nguyệt chậm rãi cắm vào ổ khóa. Bắt đầu mở khóa.
Chìa Khóa Ẩn Nguyệt chậm rãi biến hóa trạng thái. Cùng ổ khóa hoàn toàn dung hợp. Chậm rãi tiến vào.
Hệ thống: Chìa Khóa Ẩn Nguyệt đang mô phỏng.
Tiêu Ngự im lặng chờ đợi. Tâm tư lại không có chút nào dừng lại. Tiêu Ngự suy đoán. Dựa theo Máy Chủ thiết kế. Nếu như muốn mở ra cái rương gỗ màu đen này. Hản phải tiêu diệt du hồn Đạo tặc kia. Từ trên người du hồn Đạo tặc rơi ra cái chìa khóa. Mới có thể mở ra cái rương này. Tuy nhiên nhiệm vụ này khi Tiêu Ngự dùng Chìa Khóa Ẩn Nguyệt mạnh mẽ mở ra bảo rương bị khóa hẳn sẽ xảy ra thay đổi.
Cái chìa khóa ở trong tay Tiêu Ngự trong tích tắc chạm đến ổ khóa. Du hồn Đạo tặc dường như cảm giác được cái gì. Đột nhiên tăng tốc độ. Nhằm phía địa phương Tiêu Ngự lao tới.
"Ngăn chặn hắn lại!" Phong Dã quát.
Phần đông các games thủ class cận chiến hướng về du hồn Đạo tặc nhào tới, định ngăn chặn du hồn Đạo tặc.
Tuyệt Sát Chi Vũ!
Du hồn Đạo tặc đột nhiên tan biến, không trung chỉ để lại vô số đạo thân ảnh, sụt sụt sụt, từng tiếng trầm muộn vang lên, những games thủ class cận chiến kia ngực miệng bộc phun ra từng đạo máu tươi, chậm rãi gục xuống.
Liên tục hơn games thủ ngã xuống đất.
Kỹ năng công kích thật đáng sợ!
"Ngăn chặn hắn, nhất định phải ngăn chặn!" giọng nói của Phong Dã phát ra ở kênh Công hội quát, không biết Tiêu Ngự mở bảo rương bị khóa cần bao nhiêu thời gian, nhất định phải đem du hồn Đạo tặc ngăn chặn, Tiêu Ngự mới có đầy đủ thời gian mở bảo rương bị khóa.
Bị du hồn Đạo tặc liên tục chém giết hơn người, các games thủ class cận chiến bên cạnh không muốn sống vẫn liên tiếp lao lên.
Du hồn Đạo tặc hệt như thanh kiếm sắc, đâm vào các games thủ bao vây, mỗi nơi đi qua, các games thủ đổ như rạ, ào ào ngã xuống đất.
Trong nháy mắt, du hồn Đạo tặc Đột Tiến ra ngoài mấy mét, mạch hướng tới Tiêu Ngự tấn công qua.
Phong Dã lúc này mới phát hiện, bản thân lòng tràn đầy tự tin cho rằng có thể ngăn chặn du hồn Đạo tặc vài phút, ý nghĩ này quả là ngây thơ bao nhiêu, bọn họ có thể ngăn chặn du hồn Đạo tặc mấy chục giây đã là vô cùng không tệ rồi.
Du hồn Đạo tặc bên kia gây ra động tĩnh lớn như vậy, Tiêu Ngự muốn không biết cũng khó, thấy du hồn Đạo tặc đang hướng về bản thân lao đến! Tiêu Ngự gấp đến độ đầu chảy đầy mồ hôi, hắn còn cần khoảng thời gian mới có thể mở khóa rương.
Hệ thống: Chìa Khóa Ẩn Nguyệt phù hợp, đang mở rương.
Hệ thống: đang mở rương, độ hoàn thành %
Tiêu Ngự sốt ruột nhìn vào độ hoàn thành Hệ Thống Nhắc Nhở, du hồn Đạo tặc cũng sắp lao tới, Tiêu Ngự không còn quá nhiều thời gian.
Thiểm Thứ!
Du hồn Đạo tặc lóe lên cái, chạy ra khỏi khoảng cách trên dưới m, cái công kích đem Băng Pháp sư giết chết.
Du hồn Đạo tặc cách Tiêu Ngự ước chừng -m, dọc trên đường đi chắn đầy người của Lời Thề, bọn họ đều là tới làm bức tường thịt.
Ở dưới chỉ đạo phối hợp của Phong Dã, hàng loạt Băng Pháp sư hướng về khu vực kia phóng ra, trên đường du hồn Đạo tặc đi dựng lên từng đạo tường đất, che kín dày đặc các loại cạm bẫy.
Băng Hoàn Thuật!
Băng Hoàn Thuật!
Du hồn Đạo tặc mạch liều chết, những Băng Pháp sư kia cũng hung hãn không kém du hồn Đạo tặc liên tiếp phóng ra Băng Hoàn Thuật, Băng Hoàn Thuật mặc dù không có cách nào đóng băng du hồn Đạo tặc, nhưng cũng ảnh hưởng cực lớn tới hành động của du hồn Đạo tặc.
Chủy thủ trong tay Du hồn Đạo tặc hướng về Băng Pháp sư đâm tới, Băng Pháp sư kia dưới tình thế khẩn cấp, thi triển chiêu đóng băng, thân thể trong nháy mắt kết thành khối huyền băng, chặn đòn của du hồn Đạo tặc.
Du hồn Đạo tặc chỉ có đành vứt bỏ Băng Pháp sư kia, công kích games thủ khác.
Thấy màn như vậy, Phong Dã lúc này liền hạ lệnh: "Tất cả Băng Pháp sư chú ý sử dụng kỹ năng đóng băng!"
Trong nháy mắt đã qua mấy chục giây, Phong Dã phối hợp các Băng Pháp sư vây du hồn Đạo tặc, nhưng vẫn bị du hồn Đạo tặc từng bước đột phá, khoảng cách tới Tiêu Ngự chỉ còn hơn m, Tiêu Ngự vẫn luôn chú ý động tĩnh, canh chừng bên Phong Dã, khẩn cấp tới mức toàn thân đổ mồ hôi.
Tiêu Ngự nhìn thoáng qua Hệ Thống Nhắc Nhở.
Hệ thống: đang mơ khóa bảo rương, độ hoàn thành %.
Thật vất vả mới hoàn thành được hơn nửa, cảm giác được du hồn Đạo tặc đến gần, Tiêu Ngự cũng có chút sốt ruột, nhưng mà độ hoàn thành gia tăng vô cùng chậm chạp, không có thời gian Tiêu Ngự sẽ không có cách nào mở khóa rương.
Tàn Sát Chi Vũ!
Cái kỹ năng này của Du hồn Đạo tặc đã tan băng, thi triển ra lại có hơn games thủ máu bắn tung tóe ngã xuống đất.
"Ngươi nơi đó tình huống thế nào?" Phong Dã truyền âm cho Tiêu Ngự, sốt ruột địa hỏi thăm.
"Được % rồi, nghìn vạn lần phải ngăn chặn hắn, bằng không sẽ kiếm củi năm thiêu đốt giờ." Tiêu Ngự trả lời, trong lòng nhẫn nại rất sốt ruột.
"Băng Pháp sư đội thứ , đi qua đem Tiêu Ngự trở về lên!" Phong Dã quát, hắn nghĩ ra cái biện pháp, cái chiêu số rất lạ lùng lại rất hữu hiệu.
Đại đội Băng Pháp sư đu đến phía quanh Tiêu Ngự, đem Tiêu Ngự vây tròn bên trong,con kiến cũng chui không lọt, thấy được động tác những này Băng Pháp sư, Tiêu Ngự đã đoán được Phong Dã muốn làm cái gì, không thể không nói, khi Phong Dã chỉ huy, ý nghĩ rất mạch lạc, lại có thể nghĩ đến loại phương pháp này.
Du hồn Đạo tặc đường giết hại, xác chết nằm ngổn ngang, qua hơn giây sau, du hồn Đạo tặc đến chỗ những Băng Pháp sư kia, hắn đang chuẩn bị xung phong liều chết đi vào, đột nhiên giữa tất cả các Băng Pháp sư giống như toàn bộ đều đã có ước định, toàn bộ thi triển kỹ năng đóng băng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Trên trăm Băng Pháp sư toàn bộ biến thành khối băng, đem Tiêu Ngự vây con kiến chui không lọt.
Băng Pháp sư sau khi đóng băng, quả là vô địch, mà du hồn Đạo tặc muốn đi xuyên qua, thì nhất định phải xoá sạch những khối băng này, khối băng này di chuyển, du hồn Đạo tặc sẽ vĩnh viễn không thể nào vào được.
Phong Dã chính là tính toán đến cái điểm này, không thể không nói, đây là chiến thuật cực kỳ hiệu quả.
Tiêu Ngự nhìn thoáng qua độ hoàn thành, đã đạt đến %, rất nhanh đã sẽ hoàn thành.
"Nhanh nào, hàng về đi nào." Trái tim của Tiêu Ngự nhảy lên nhanh hơn, đối với thứ trong rương tràn đầy mong đợi, rương cấp , rốt cuộc có thể lòi ra thứ gì đây.
Bình thường rương cấp đã có thể ra đồ cấp Truyền Thuyết, rương cấp này, có thể hay không ra cái cấp Sử Thi? ( mơ mộng vãi lều )
Du hồn Đạo tặc kia ở bên ngoài băn khoăn, tìm không thấy tiến vào cửa vào.
Phong Dã hơi có chút đắc ý, du hồn Đạo tặc chắc chắn không có cách nào loại bỏ những khối băng này, bởi vì những khối băng này là vô địch, Băng Pháp sư dùng đóng băng thuật có thể duy trì trên dưới giây, nếu như không có gì thay đổi, du hồn Đạo tặc sẽ không có cách nào tiến vào! Những này Băng Pháp sư có thể chống đỡ giây, đến lúc đó, Tiêu Ngự chắc chắn đã mở được rương gỗ màu đen rồi.
Còn chuyện sau khi rương gỗ màu đen được mở ra, chỉ có thể để đến lúc đó quyết định.
Giữa khi Phong Dã đầy đắc ý, thân thể du hồn Đạo tặc chậm rãi tan biến, hệt như màn sương khói chậm rãi tiêu tan, cuối cùng tan biến.
Du hồn Đạo tặc đột nhiên tan ở trong không khí, làm cho Phong Dã có loại dự cảm bất hảo.
"Sao lại thế này?" Phong Dã sửng sốt, chợt trong lòng nhói lên, kinh hô tiếng: "Tiêu Ngự gặp nguy hiểm!"
Du hồn Đạo tặc tan biến, hơn phân nửa là chạy đi tìm Tiêu Ngự, mà Tiêu Ngự lúc này đang mở khóa rương thời khắc mấu chốt, nếu như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, vậy kiếm củi năm thiều đốt giờ rồi!
Nhưng là bây giờ Tiêu Ngự đang ở trong vòng vây của tất cả Băng Pháp sư, bọn họ căn bản không cứu được Tiêu Ngự!
Đóng băng giải trừ!
Hơn Băng Pháp sư giải trừ trạng thái đóng băng, quay đầu nhìn lại, đạo hắc ảnh đang từ bên cạnh Tiêu Ngự chậm rãi ngưng tụ, hướng về Tiêu Ngự nhào tới.
Tiêu Ngự vẫn còn đang mở khóa rương, phát hiện bên cạnh có cái thân ảnh, tâm bỗng dưng trầm xuống, quả này toi đời em rồi.
Lôi Thuật!
Oanh tiếng nổ vang, mấy trăm cái Lôi Thuật đồng thời oanh kích vào trên người cái bóng đen kia, du hồn Đạo tặc động tác bỗng dưng bị kiềm hãm.
đoàn sét đánh này có thể nói là mưa đúng lúc, Tiêu Ngự nhìn vào Hệ Thống Nhắc Nhở, nhanh chóng đã hoàn thành.
Hệ thống: đang mở rương, độ hoàn thành %
Hệ thống: đang mở rương, độ hoàn thành %, rương đã mở.
Dưới tay Tiêu Ngự rương chậm rãi mở, trái tim Tiêu Ngự nảy lên liên tục, mở!
Thấy được rương mở ra, Tiêu Ngự mạnh mẽ kìm chế mừng rỡ ở trong lòng, thò tay hướng vào rương, muốn đem thứ trong rương lấy ra, Đúng lúc này, thanh chủy thủ hướng về Tiêu Ngự đâm thẳng đến.
Khí lạnh tràn ngập mà đến, Tiêu Ngự con ngươi chợt co rút lại, nếu như tiếp tục thò tay vớt trang bị mà nói, Tiêu Ngự không những lấy không được, còn có thể bị du hồn Đạo tặc trực tiếp tiêu diệt.
Đào Thoát!
Tiêu Ngự đưa tay thu trở về, chiêu Đào Thoát né tránh ra ngoài, đáy lòng lạnh lẽo, chỉ thiếu chút nữa đã bị đánh trúng, chỉ là có phần đáng tiếc, vật phẩm bên trong vẫn còn chưa kịp lấy ra.
Kế tiếp còn phải phiền toái, tuy nhiên rương đã mở ra, muốn từ bên trong lấy đồ mà nói, ít nhất so với vừa rồi đơn giản hơn rất nhiều.
Du hồn Đạo tặc canh giữ ở cạnh rương gỗ màu đen, đôi mắt màu đỏ yêu dị nhìn chằm chằm vào Tiêu Ngự.