Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh tìm tòi một chút các mộ phần lân cận, không có phát hiện ra thứ gì khác nữa.
Đến bên cạnh kết giới, tầng lá mỏng nhàn nhạt chặn đường ra của Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh, Tiêu Ngự vừa chạm vào tới kết giới, luồng lực lượng phản chấn mạnh mẽ đem Tiêu Ngự đẩy ngược ra ngoài.
Bị đẩy ra cách -m, Tiêu Ngự thật vất vả mới đứng vững lại được, xem ra thực sự nhất định phải khôi phục lại hình dạng nhân loại mới có thể ra ngoài.
Tiêu Ngự đem bình dược hoàn đưa cho Triệu Lam Hinh, bản thân lấy ra bình dược hoàn khác hốc vào, sau khi uống giải độc hoàn, đôi cánh phía sau người dần dần khô héo, biến đổi trở về bộ dáng nhân loại.
Tiêu Ngự nhìn thoáng qua thuộc tính, các hạng mục thuộc tính trạng thái đều khôi phục bình thường, hơn . huyết lượng lần nữa biến đổi trở về hơn . một chút.
chùm ánh mặt trời từ cầu thang phía trên chiếu rọi xuống, trên cầu thang phủ kín rêu xanh, thoạt nhìn lại thấy vô cùng tươi mát thoải mái trong người, từ trong huyệt động âm u đi ra, bỗng có một loại cảm giác đã từng trải qua mấy kiếp vậy.
Ánh sáng mặt trời ấm áp chiếu lên trên mặt Tiêu Ngự, Tiêu Ngự khẽ thở phào nhẹ nhõm, nếu như cứ phải ở trong huyệt động âm u kia ngây ngốc thêm vài ngày, không phải bị bực phát bệnh cũng không xong, ngẩng đầu nhìn trời, mặt trời màu đỏ mới lên, ngày mới đã tới.
"Trước tiên ăn cơm chiều, sau đó đi làm nhiệm vụ chuyển chức nha." Tiêu Ngự nói, người đọc hồi thành quyển trục, trở lại trong thành, đồng thời logout.
Tiêu Ngự bỏ mũ sắt xuống, từ lầu đi xuống, đúng lúc thấy được Triệu Lam Hinh từ trong phòng đi ra, trên người nàng mặc áo ngủ bằng tơ tằm, mơ hồ thấy rõ nội y bên trong, dáng người nàng càng thêm nổi bật ra những đường cong quyến rũ, ngực và cánh tay ngọc trần trụi, trắng nõn nà. Tiêu Ngự hít thở hơi bị nghẹn lại.
"Tròng mắt sắp rớt xuống rồi kìa." Triệu Lam Hinh mắt liếc Tiêu Ngự, thản nhiên cười, bước chân nhẹ nhàng đi xuống lầu.
Tiêu Ngự không tự giác sờ sờ cái mũi, hơi cảm thấy xấu hổ, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Triệu Lam Hinh ở nhà mặc áo ngủ gợi cảm như vậy, khó tránh khỏi có chút thất thố.
sau khi quan hệ giữa người được xác định, Triệu Lam Hinh không che dấu nét quyến rũ phong tình nữa, khiến cho Tiêu Ngự trong lòng rung động, Tiêu Ngự không thể không thừa nhận, mình quả thật đã bị thu hút mất rồi.
Tiêu Ngự đi đến cửa gian phòng Tiểu Vũ, đẩy cửa ra phát hiện Tiểu Vũ đang ở trước bàn đọc sách, lại lui đi ra, đem cửa nhẹ nhàng khép lại.
Tiêu Ngự từ thang lầu trên đi xuống, hướng về bên kia phòng bếp nhìn lại, Triệu Lam Hinh trên người đeo chiếc tạp dề, đang nấu cơm, nhìn vào bộ dáng Triệu Lam Hinh bận rộn, trong lòng hắn dâng lên trận ấm áp, đây là một loại hương vị ấm áp của gia đình a.
Tiêu Ngự đi vào phòng bếp.
Cảm giác được Tiêu Ngự đến gần, Triệu Lam Hinh hít thở bất tri bất giác trở nên có chút khó khăn, nàng vẫn là lần đầu tiên mặc loại quần áo lớn mật này, trong nhà này chỉ có Tiêu Ngự và Tiểu Vũ, ăn mặc gợi cảm như thế, tự nhiên là để dành cho Tiêu Ngự nhìn rồi, điều này có tính là một loại câu dẫn không? Nghĩ đến đây, Triệu Lam Hinh không nén nổi có chút xấu hổ. Ở trước mặt người mình yêu nhất, cho dù là cô gái đoan trang nhất, cũng hận không thể thể hiện ra mặt hoàn mỹ nhất của mình.
Nhìn vào bóng lưng yểu điệu của Triệu Lam Hinh, Tiêu Ngự trong lòng nóng lên, hướng phía trước đi vài bước, đem Triệu Lam Hinh ôm lại từ phía sau lưng.
"Đừng có lộn xộn, ta đang nấu cơm." Triệu Lam Hinh âm thanh bởi vì hoảng hốt mà có chút phát run, bất an vặn vẹo một chút, cảm giác được ấm áp ôm ấp từ người phía sau, khó tránh khỏi có một chút ngọt ngào.
( hok biết là do tác giả hay bản convert toàn xưng ta với ngươi thôi = = thi thoảng đoạn nào cao trào chắc mình phải sửa cách xưng hô quá, thế này mất đi rất nhiều tính thân mật trong đó a )
Cảm giác được thân thể mềm mại của Triệu Lam Hinh vặn vẹo một chút trong ngực, càng thêm kích thích Tiêu Ngự, một loại xao động khó kìm nén từ trong lòng Tiêu Ngự thăng lên, tay phải nhẹ nhàng vuốt ve vòng qua bụng Triệu Lam Hinh, chậm rãi di chuyển lên.
Triệu Lam Hinh cuống quít lấy tay bắt lấy bàn tay không trung thực của Tiêu Ngự, lại cơ bản không có một chút sức lực, loại chống cự này càng thêm cổ vũ khí thế cho Tiêu Ngự xâm lấn, Tiêu Ngự cuối cùng cũng đã đạt được tâm nguyện chiếm lĩnh cao điểm, một loại cảm giác mềm mại trắng mịn làm cho đầu óc Tiêu Ngự nhất thời trống rỗng, nhịn không được nhẹ nhàng vuốt ve.
"Ưm." Triệu Lam Hinh ưm một tiếng, chân mềm nhũn, đã muốn đứng không vững, nàng không nghĩ tới Tiêu Ngự không ngờ lại có thể to gan như vậy, muốn kháng cự, lại toàn thân mềm nhũn, kiếm không ra một chút sức lực để nói, dứt khoát nhắm mắt lại.
Triệu Lam Hinh bộ dáng "ta cần ta cứ lấy" làm cho Tiêu Ngự càng thêm thú huyết sôi trào, ở trên thân thể mềm mại tuyệt vời của Triệu Lam Hinh xoa nắn. Loại cảm giác này, làm cho Tiêu Ngự không nén nổi lâm vào trầm mê.
Phương hướng phòng khách truyền đến một ít tiếng bước chân, Triệu Lam Hinh kinh hãi, khẩn véo trương cái tay heo đang vuốt ve của Tiêu Ngự, đem Tiêu Ngự đẩy ra, phát hiện y phục trên người mảnh bừa bộn, khẩn trương sửa sang lại quần áo.
"Chị dâu, các ngươi đang làm gì đấy?" Tiểu Vũ xuất hiện ở cửa phòng bếp, sững sờ một chút, phát hiện tình cảnh có chút mờ ám, Tiêu Ngự vẻ mặt ảo não trừng mắt nhìn mình, mà Triệu Lam Hinh thì đang cúi đầu sửa sang lại quần áo, má đỏ ửng muốn xuất cả ra nước. Tiểu Vũ bừng tỉnh hiểu ra, kẻ ngu cũng biết người bọn họ vừa rồi đang làm cái gì, huống chi một người tinh quái như Tiểu Vũ."Các ngươi cứ tiếp tục, bài tập của ta còn đang viết dở." Tiểu Vũ nhanh như chớp chạy mất, trước khi đi cấp cho Tiêu Ngự cái ánh mắt mờ ám, đưa ra ngón tay cái, lão ca thật là quá cường hãn, nhanh như vậy đã đem chị dâu bắt vào tay a.
Triệu Lam Hinh ngượng ngùng trừng mắt liếc Tiêu Ngự, thầm oán nói: "Đều là tại ngươi." Thấy được Tiêu Ngự bộ dáng còn chưa hết ảo não, càng thêm xấu hổ giận dỗi, khẽ nói: "Sớm muộn còn không phải toàn bộ đều là của ngươi sao."
Nghe được Triệu Lam Hinh nói, Tiêu Ngự trong lòng dâng lên một tia cảm động, Triệu Lam Hinh rõ ràng là rất yêu hắn, mới có thể dung túng hắn như vậy. Hắn không nhịn được lại đem Triệu Lam Hinh ôm vào trong lòng.
Triệu Lam Hinh cho rằng Tiêu Ngự còn muốn làm quái, tâm hồn thiếu nữ run lên, nhưng mà sau khi bị Tiêu Ngự ôm vào trong lòng, lại phát hiện Tiêu Ngự đột nhiên yên tĩnh, má nhẹ nhàng tựa lên mái tóc của nàng, cảm giác được yêu thương trong lòng Tiêu Ngự, Triệu Lam Hinh nhẹ nhàng tựa đầu dựa ở trên vai Tiêu Ngự, hưởng thụ khoảng khắc yên bình này.
Nếm xong cơm chiều ( nếm có - bát ý mà =.= ), Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh lại tiến vào trò chơi lần nữa, xuất hiện ở trong quán trọ Minh Dạ Thành.
"Ngươi mình đi làm nhiệm vụ chuyển chức không có việc gì chứ?" Tiêu Ngự ân cần hỏi.
( đáng nhẽ phải gọi là nàng nó mới chuẩn = = mà bản convert này chán thế or là thằng tác giả toàn xưng kiểu này không à, mình theo đúng bản convert nên anh em chịu khó mà tưởng tượng vậy, cứ anh anh em em um lên là đc í mà )
"Mỗi games thủ đều phải làm nhiệm vụ chuyển chức, loại nhiệm vụ phổ biến này tính khó khăn hẳn sẽ không cao đâu. Chắc sẽ không có vấn đề gì." Triệu Lam Hinh nói.
Tiêu Ngự nghĩ lại cũng đúng, quá quan tâm sẽ bị loạn a, hắn quên không có nghĩ tới điều này, là loại nhiệm vụ phổ biến, khó khăn cao mà nói, thì không thể đúng được, nhiều games thủ như vậy không có cách nào chuyển chức cũng có nghĩa là không có cách nào thăng cấp, dùng trang bị, nên hẳn sẽ không quá nghiêm khắc, với lại Triệu Lam Hinh trên người toàn thân sáo trang cấp Truyền Thuyết, chỉ riêng bàn về thực lực, toàn bộ Tà ác liên minh không có bao nhiêu games thủ có thể so sánh rồi, nếu như nàng mà cũng không thể thông qua nhiệm vụ chuyển chức, thì Tà ác liên minh có bao nhiêu người có thể hoàn thành nhiệm vụ chuyển chức đây?
"Ngươi cẩn thận một chút nha." Tiêu Ngự chần chờ một chút rồi nói, đột nhiên phát hiện mình dường như có phần quá lề mề, nếu như đổi lại là trước kia, lấy tính cách của hắn, sợ rằng đã sớm ở đi mất dạng rồi.
"Ân, đi lẹ đi." Triệu Lam Hinh đứng phía sau lưng Tiêu Ngự, vừa cười vừa nói, trong lòng lại thật ra rất thích cảm giác được Tiêu Ngự quan tâm.
Tiêu Ngự mỉm cười, sau khi cùng Triệu Lam Hinh nói lời từ biệt, hướng về Đạo tặc Công hội đi đến.
Nhìn vào bóng lưng Tiêu Ngự dần tan biến, Triệu Lam Hinh trong con mắt tràn ngập nhu tình như nước, hồi lâu mới hướng phương hướng truyền tống trận của Minh Dạ Thành đi đến, nàng còn phải đi đô thành của Hải Tộc làm nhiệm vụ chuyển chức.
Tiến vào dong binh Công hội, Tiêu Ngự tìm được NPC phụ trách chuyển chức, là một lão đầu tóc hoa râm, mặc áo giáp da của Đạo tặc màu đen, xem ra không có chỗ nào đặc thù. Tiêu Ngự hiểu, nhất là loại NPC tướng mạo bình thường này thường mới là cường đại nhất. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL -
"Lão tiên sinh, ta tới xin tiếp nhận nhiệm vụ chuyển chức." Tiêu Ngự rất lễ phép nói.
Lão đầu nhìn lướt qua Tiêu Ngự, cũng không có cảm giác gì bất ngờ, buổi sáng đã có hơn games thủ Đạo tặc tới nhận nhiệm vụ chuyển chức, có rất nhiều cũng sắp hoàn thành.
"Nếu là đã có huyết thống truyền thừa, thì đi dong binh Công hội lầu tìm Tra Lý Đức tiếp nhận chuyển chức." Lão đầu nói.
"Ta không có huyết thống truyền thừa." Tiêu Ngự trả lời, cảm thấy bất ngờ, nguyên lai người huyết thống truyền thừa nhiệm vụ chuyển chức cùng games thủ bình thường không giống nhau, hắn nhịn không được hướng về cầu thang lên lầu nhìn thoáng qua, không biết có bao nhiêu người đã thu được huyết thống truyền thừa.
"Đây là thẻ bài nhiệm vụ của ngươi, cất cho tốt, ta sẽ đem ngươi truyền tống đến bản đồ nhiệm vụ chuyển chức, ngoài chuyển chức ra, nếu như nhiệm vụ hoàn thành được, còn có khen thưởng cộng thêm nữa. Thời gian hoàn thành nhiệm vụ là giờ." Lão đầu mặt không chút thay đổi nói, đưa cho Tiêu Ngự một khối thẻ bài nhiệm vụ.
Hệ Thống: ngươi phải chăng muốn tiếp nhận nhiệm vụ chuyển chức?
Phải!
Hệ Thống: nhiệm vụ chuyển chức bắt đầu.
Một cái vòng tròn giống ma pháp trận xuất hiện ở dưới chân Tiêu Ngự, vô số cảnh vật bay lướt qua trước mắt Tiêu Ngự, không ngờ lại có thể là ma pháp truyền tống.
Tiêu Ngự thấy hoa mắt, khi thấy rõ ràng lại, thì đã đi tới bản đồ kỳ dị, cây cối cao vút chọc trời, trong rừng hoa dại khắp nơi, phía xa thỉnh thoảng truyền đến một ít âm thanh sóng biển gào thét.
Hệ Thống: ngươi phát hiện bản đồ - Đảo Thất Lạc.
Nguyên lai là một hòn đảo, không biết nội dung nhiệm vụ là cái gì, Tiêu Ngự lấy ra thẻ bài nhiệm vụ, tra một chút.
Nhiệm vụ chuyển chức: săn tìm bảo rương. Trong Đảo Thất Lạc có loại bảo rương A, B, C, D, E, ở trong vòng giờ săn tìm cái bảo rương thì được coi như là hoàn thành nhiệm vụ chuyển chức, nếu không xong, nhiệm vụ chuyển chức sẽ thất bại.
Nhiệm vụ thú vị a, nhiệm vụ chuyển chức lever không ngờ lại có thể chỉ là tìm bảo rương a, tìm được cái bảo rương sẽ hoàn thành chuyển chức, đây cũng không phải việc gì khó, tuy nhiên có việc chuyện thú vị là, thời gian nhiệm vụ là giờ, nếu như kiếm được số bảo rương vượt quá số lượng quy định, phải chăng sẽ như lão già kia nói, căn cứ độ hoàn thành nhiệm vụ cao hay thấp, sẽ có khen thưởng thêm? Hoàn thành càng cao, khen thưởng càng cao sao? Nếu như tìm được số bảo rương tới một mức nào đó, Máy Chủ có thể hay không cho thêm khen thưởng cực kỳ phong phú?
Tiêu Ngự hướng về nơi sâu trong rừng cây đi đến, bắt đầu làm cái nhiệm vụ chuyển chức này, mới ở trong rừng tìm kiếm lát, hắn đã phát hiện một cái bảo rương thứ nhất, là một cái bảo rương E cấp cấp thấp nhất, do Đại Nhĩ Quái ( quái vật tai to ) lever từ đến thủ hộ.
Tiêu Ngự lợi dụng kỹ năng Tiềm Hành thoải mái mà tiến vào vòng phòng ngự của Đại Nhĩ Quái, đem bảo rương mò đến trong tay, những Đại Nhĩ Quái kia vừa phát hiện ra Tiêu Ngự, Tiêu Ngự một chiêu Đào Thoát né tránh ra ngoài, mở ra Tật Phong Bộ chuồn mất, những con Đại Nhĩ Quái kia đưa mắt nhìn nhau, chỉ có thể đứng ở tại chỗ giương mắt nhìn.
Nhẹ nhàng như vậy đã kiếm được một cái bảo rương E cấp, giờ làm một cái nhiệm vụ chuyển chức quả thực là quá dư dả, giống theo như lời Triệu Lam Hinh vậy, loại nhiệm vụ có tính phổ biến này khó khăn hẳn sẽ không cao, phỏng đoán tuyệt là đại bộ phận games thủ Đạo tặc đều có thể kiếm đủ cái bảo rương E cấp.
________ wind… ________