Tặc Đảm

chương 390: kích phát cạm bẫy

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tiêu Ngự đứng yên tại chỗ đợi trong chốc lát, nhóm Chanh đều đã tụ tập qua đây, người tiếp tục nhiệm vụ.

"Đi thôi, tới cứ điểm." Thấy được người đã tới đủ cả, Tiêu Ngự nói.

người cưỡi ngựa, hướng phương hướng cứ điểm chạy băng băng. Dọc trên đường đi gặp phải không ít games thủ Tà ác liên minh đơn lẻ, bọn họ đều là hưởng ứng lệnh triệu tập tham gia công thành chiến tại Thánh Quang Thành, bởi vì công thành chiến đã tạm thời ngừng lại, bọn họ không có sự tình gì đáng làm, đang ở lân cận oánh quái. Tại lân cận cứ điểm bất kể là khu vực có quái lv mấy, tựa như đều bị đại dịch châu chấu càn quét qua, rất khó gặp được quái vật.

nhóm người cưỡi ngựa từ Minh Dạ Thành hướng qua đây, dẫn tới chú ý của NPC Tà ác liên minh phụ trách cảnh giới xung quanh cứ điểm, đám người Tiêu Ngự bị ngăn lại, xuống ngựa kiểm tra lần, xác nhận không phải người của Thiên sứ liên minh, mới được cho vào cứ điểm.

Tiến vào cứ điểm, cảnh tượng bên trong cứ điểm khiến cho đám người Tiêu Ngự tròn cả mắt, vô số khô lâu binh có xếp hàng qua lại, xương trắng chất đống, chúng ở dưới sự khống chế của một ít Vong linh Vu sư, xây dựng tường thành. Những khô lâu binh này công tác các không biết mệt mỏi, bọn họ hiển nhiên so với nhân loại làm việc có hiệu suất hơn nhiều.

Trong tòa cứ điểm này nơi nơi đều là công trình phòng ngự, loạt tháp tên, thành luỹ ở bên đường phố, trên những kiến trúc này khắc đầy những ký hiệu kỳ dị loang lổ, có ký hiệu kháng ma, ký hiệu gia cố…, đều là dùng để gia tăng hiệu quả phòng ngự, muốn công vào tòa cứ điểm phòng ngự kín đáo như vậy, khó khăn có thể đoán được.

Ở trên quảng trường trung tâm cứ điểm, luồng hỏa diễm cháy ngùn ngụt, liệt hỏa hừng hực, hàng loạt hài cốt bị quẳng vào trong hỏa diễm đang cháy rực, khói đen cuồn cuộn bốc lên cao, hướng phía lan tỏa. ( như đốt lốp cao su a – bọn này định rải nhựa đường tiến vào chiếm thành đó mà)

Một người Vong linh Vu sư mặc pháp bào màu đen đi tới, đến bên cạnh mấy người Tiêu Ngự.

"Các ngươi đã đến, Sơn Đức Lỗ điện hạ đang chờ các ngươi." Vong linh Vu sư nói, âm thanh trước sau như giọng trầm khàn, Vong linh Vu sư tu luyện Vong linh ma pháp đều phát ra các âm thanh khó nghe.

Ở vong linh đế quốc Địch Nhã, địa vị của tất cả NPC Vong linh Vu sư đều là vô cùng cao, bởi vì bọn họ đều là lực lượng trụ cột của đế quốc, hễ là NPC có thể trở thành Vong linh Vu sư, đều là gia hỏa cực kỳ cường hãn.

Đám người Tiêu Ngự không dám biểu hiện chút vô lễ nào.

"Theo ta đến đây đi." Vong linh Vu sư nói xong. Hướng về tòa phòng ngự vững chắc nhất bên bờ quảng trường đi đến. Nguồn:

Đám người Tiêu Ngự đi theo ở phía sau người Vong linh Vu sư. Tò mò nhìn quanh.

Xuyên qua thông đạo hẹp dài. Tiêu Ngự cẩn thận quan sát bố trí xung quanh.

Căn cứ theo Tiêu Ngự quan sát. Tập trung bên trong thông đạo phức tạp này được mai phục mấy chục Đạo tặc thực lực mạnh không đơn giản. bên lô-cốt cũng có rất nhiều class công kích tầm xa bảo vệ. Muốn cường công tiến vào là tuyệt đối không có khả năng. Chỉ có thể lén lút ẩn nấp đi vào mà thôi.

Tiêu Ngự rất muốn biết. Đám người Thiên sứ liên minh kia sẽ dùng cái dạng phương pháp gì đi thông qua được nơi này tìm tới nơi Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ. Ám sát Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ.

Đồng thời, nếu như những games thủ Thiên sứ liên minh kia kinh động tới lực lượng bảo vệ nơi này, thì rất nhanh liền sẽ có hàng loạt quân đội Vong linh tộc xông qua đây hộ giá Sơn Đức Lỗ, đem tất cả nguy hiểm bóp chết từ trong trứng. ( bọn nó có skill - thuốc tránh …ai a)

Ám sát An Đông Ni Khắc và ám sát Sơn Đức Lỗ, nhiệm vụ này khó khăn hẳn là ngang nhau, nói cách khác Tiêu Ngự muốn ám sát An Đông Ni Khắc, cũng không hề dễ hơn so với games thủ Thiên sứ liên minh đi ám sát Sơn Đức Lỗ. nhiệm vụ này hẳn có thể tham chiếu lẫn nhau.

Tiêu Ngự suy nghĩ, phải chăng nên đem tin tức Thiên sứ liên minh sắp đi ám sát hắn nói Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ, nhưng rất nhanh đã phủ quyết cái ý nghĩ này, bởi vì ở khi Máy Chủ thiết kế trò chơi, có tiêu chuẩn là duy trì công bằng trong trò chơi, đem tất cả nhân tố ảnh hưởng tới đối với trò chơi từ bên ngoài hạ xuống thấp nhất. Tin tức Thiên sứ liên minh sắp ám sát Sơn Đức Lỗ là Tiêu Ngự từ bên ngoài trò chơi đạt được, nếu như Tiêu Ngự đem tin tức này báo cho Sơn Đức Lỗ khiến cho nhiệm vụ ám sát Sơn Đức Lỗ của games thủ Thiên sứ liên minh sẽ bị gia tăng khó khăn rất lớn, mà do trò chơi muốn duy trì tính công bằng thì hẳn cũng sẽ gia tăng hệ số khó khăn khi đám người Tiêu Ngự ám sát An Đông Ni Khắc.

Nếu đã là công bằng cạnh tranh, Tiêu Ngự cũng khinh thường dùng mấy loại tiểu mánh khóe này để chiếm tiện nghi của người khác. ( bùn ỉ quá – nó mà hok duy trì tính công bằng thì đảm bảo thằng này nó làm phản từ lâu rồi =,.= lại mở mồm kêu hok thèm dùng tiểu xảo mới vãi )

"Ngươi thực sự quyết định không nói?" Ngưu Tử hỏi, hắn rất buồn bực, Tiêu Ngự tại sao phải làm ra quyết định như vậy.

Tiêu Ngự đem suy tính của bản thân nói cho đám người Chanh, Ngưu Tử nói một chút.

"Ngươi khẳng định?" Ngưu Tử hỏi, nếu như thật sự như theo như lời Tiêu Ngự nói như vậy, thì tốt nhất không nên làm những tiểu âm mưu này.

Đám người Ngưu Tử cùng nhìn sang Kẹo Sa Ngã, ánh mắt của Kẹo Sa Ngã cũng vô cùng nhạy cảm, nếu như Tiêu Ngự và Kẹo Sa Ngã đều đồng ý cái cách nhìn này, thì cái kia chắc chắn chính là không nên làm thế.

"Ta đồng ý quan điểm của hắn." Kẹo Sa Ngã gật đầu nói.

"Các ngươi đã chắc chắn như vậy, chúng ta cũng không ý kiến." Ngưu Tử gật đầu.

Nếu như bên đều ám sát thành công, hay là cả bên đều ám sát thất bại, vậy kết quả sẽ là thế nào? ( thế lực thứ khó nổi dậy chứ sao = = )

Đến lúc đó rồi nói sau, Tiêu Ngự nghĩ thầm.

"Các ngươi chú ý dưới chân, ta dẫm chỗ nào, các ngươi dẫm theo chỗ đó." Đi đến trước mảnh đất trống, Vong linh Vu sư kia quay đầu hướng đám người Tiêu Ngự nói.

Nhìn vùng đất quang đãng trước mắt này, Tiêu Ngự cẩn thận đi theo ở phía sau người Vong linh Vu sư, dẫm lại lên từng điểm dừng chân của hắn.

Quanh chỗ này hẳn đầy cạm bẫy, nếu không Vong linh Vu sư cũng không cần cẩn thận như vậy. Nhìn quét qua một vọng, mặt không có bất cứ điểm dị thường nào, nơi này bố trí cạm bẫy hiển nhiên so với những cạm bẫy trong dĩ vãng Tiêu Ngự thấy được thì tinh túy hơn rất nhiều, mắt thường nhìn không ra bất luận cái manh mối gì.

Nếu như tốp Đạo tặc kia đi vào khu vực này, sẽ là cái dạng kết quả gì đây?

Thánh Pháp sư An Đông Ni Khắc nơi đó, có thể hay không cũng có bố trí giống nhau?

"Để ý một chút." Vong linh Vu sư nhắc nhở nói.

Tiêu Ngự vội vàng đem chân thu trở về, vừa rồi mải suy nghĩ có phần thất thần, thiếu chút nữa đạp sai cước.

"Ngại quá, vừa rồi có chút thất thần" Tiêu Ngự cười cười nói, nếu như là ở khi làm nhiệm vụ cần yêu cầu cao độ, hắn là tuyệt đối sẽ không phạm phải sai lầm hạ thấp như thế này, bởi vì đây đang là thuôc ranh giới của Tà ác liên minh, cho dù giẫm sai cũng sẽ không có bất luận cái gì nguy hiểm, dù là bị cạm bẫy tiêu diệt cũng sẽ có người hồi sinh giúp, Tiêu Ngự trái lại rất muốn đạp sai cước, xem có thể tạo ra phản ứng dây chuyền như thế nào. ( nói cho nó đỡ thẹn í mà )

Các đội viên khác có chút ngoài ý muốn nhìn Tiêu Ngự, ở trong ấn tượng của bọn họ, Tiêu Ngự cho tới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện sai lầm hạ thấp như vậy. Tiêu Ngự suy xét so với bọn hắn còn tinh tế hơn nhiều, vừa rồi thất thần hiển nhiên là đang suy nghĩ cái gì đó, bất kể thế nào, do Tiêu Ngự dẫn đầu bọn họ vẫn rất yên tâm.

Tiêu Ngự mang bọn hắn hoàn thành từng cái từng cái nhiệm vụ yêu cầu cao độ, từng đội viên đối với Tiêu Ngự đều có một loại tín nhiệm gần như cố chấp.

"Có cái gì phát hiện sao?" Thấy được Tiêu Ngự có chút mất tập trung, Chanh hỏi.

"Ngưu Tử, ngươi ở phía sau thử nhẫm cạm bẫy trên mặt đất xem." Tiêu Ngự truyền âm kênh tổ đội nói.

Ngưu Tử đi phía sau cùng của đội ngũ nghe xong Tiêu Ngự nói, dần dần đi chậm lại.

Tiêu Ngự chờ người đi theo ở phía sau Vong linh Vu sư, Ngưu Tử ở lại phía sau cùng cách đám người Tiêu Ngự đã rất xa.

Vong linh Vu sư quay đầu lại, mở miệng đang chuẩn bị răn dạy Ngưu Tử.

"Giẫm!" Tiêu Ngự trong kênh tổ đội quát lên một tiếng.

Ngưu Tử cố ý đi nhầm bước, cước giẫm xuống.

Tiêu Ngự dường như thấy được vẻ mặt kinh sợ dưới pháp bào của Vong linh Vu sư. ( gặp mấy thằng nghịch ngu là rất khổ nhiều thằng chết oan với nó a, nể mấy thằng này quá trò ngu như thế cũng nghĩ ra được – thừa cơm đi tìm chết mà )

Ma pháp nguyên tố xung quanh đột nhiên gào rít lên, Ngay sau đó, từng đạo mũi tên hỏa diễm bừng bừng từ phương hướng hướng về Ngưu Tử bao trùm đi qua.

"Chuồn lẹ!"

Tật Phong Bộ!

Ngưu Tử một chiêu Tật Phong Bộ hướng phía trước lao vút đi, nhưng mà ùn ùn kéo đến khắp nơi đều là mưa tên, hắn nên đi địa phương nào để trốn? kỹ năng đào tẩu có mạnh hơn nữa, cũng không cách nào thoát khỏi hết vô vàn mưa tên như vậy.

Xoẹt một tiếng, đoàn sóng màu trắng từ trên mặt đất như một cái vòng tròn hướng phía lan rộng, đây là cái Băng Hoàn Thuật to lớn vô cùng.

Trên có hỏa diễm mưa tên, dưới có Băng Hoàn Thuật, có thể nói là băng lửa tầng trời, cạm bẫy phạm vi lớn như vậy, ai có thể thoát được đây?

Tiêu Ngự chờ mọi người đã ra khỏi mảnh đất trống này, bọn họ là an toàn, Ngưu Tử phía sau mới liều chết. Nhưng Tiêu Ngự cũng khẳng định được, cái nhiệm vụ ám sát này chỉ có người tới đủ cả mới có thể tiếp nhận, ít đi một người cũng không được. Nếu như Ngưu Tử ở nơi này chết mất xác, Vong linh Vu sư cũng sẽ tìm Ám Vu đem hắn hồi sinh.

Băng hoàn đánh trúng Ngưu Tử, trên chân Ngưu Tử kết một tầng băng trong suốt, không có cách nào động đậy, mắt thấy đã sắp bị mưa tên trên không trung biến thành nhím.

Cốt Lao! ( lồng giam bằng xương )

Từng gốc gai xương sắc nhọn trắng như tuyết hư không từ trên mặt đất mọc lên, hình thành một cái lồng giam to lớn, đem Ngưu Tử hoàn toàn bao bọc ở bên trong, tựa như con con nhím màu trắng vĩ đại.

Mưa tên hỏa diễm chi chít đánh vào trên Cốt Lao, công kích tinh tinh đinh đinh vang lên liên tục, nhưng cũng không thể công phá Cốt Lao, tất cả mũi tên đều bị chắn bên ngoài hết.

Hồi lâu sau, phong ba Ngưu Tử tạo ra đã dần ngừng lại, hỏa diễm dần dần tắt, Cốt Lao bị hỏa diễm bắn tới mức nóng bỏng đỏ rực, xuất hiện vài cái vết rạn loang lổ, ầm ầm sụp đổ.

Mặt đất lân cận bị lửa đốt mảnh cháy đen, cắm đầy mũi tên, chỉ có vùng mặt đất dưới sự bảo vệ của Cốt Lao kia là còn nguyên vẹn mà thôi.

"Bảo bằng hữu của ngươi qua đây đi, không được đi loạn." Vong linh Vu sư có chút không vui nói, cạm bẫy nơi này lại phải bố trí lại một lần nữa. ( bọn này chắc là nó test uy lực của cạm bẫy để so sánh nhiệm vụ a )

Dưới hỏa diễm mưa tên vừa rồi, Tiêu Ngự cảm giác được, trong mưa tên ẩn chứa năng lượng cuồng bạo, Vong linh Vu sư không ngờ lại có thể nhẹ nhàng như vậy đã chống đỡ được, thực lực khiến cho người ta kính phúc, hắn hẳn là nhân vật tương đối quan trọng bên cạnh Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ a.

"Sang đây đi." Tiêu Ngự truyền âm cho Ngưu Tử nói.

Ngưu Tử cẩn thận đi tới, vẻ mặt vẫn còn nét sợ hãi, truyền âm kênh tổ đội nói: "Tiêu lão đại, nếu có lần sau thì đừng bảo ta làm chuyện nguy hiểm như vậy nữa nha, vừa rồi thiếu chút nữa khiến ta sợ tới mức chết khiếp." Hồi tưởng lại tình cảnh vừa rồi, nếu như không có Vong linh Vu sư kia dùng Cốt Lao bảo vệ, Ngưu Tử nhất định sẽ chết thẳng cẳng, nhìn trên mặt đất cắm chi chít một đống mũi tên, chỗ đó mà cắm ở trên người hắn, thì hắn nhất định được là một con nhím ngay tức khắc.

Tiêu Ngự cười nhẹ, nói: "Mặc dù là thế, nhưng cũng có thu hoạch đó."

Không biết thu hoạch theo như lời Tiêu Ngự là chỉ cái gì, chỉ cần đối nhiệm vụ có ích là được, Ngưu Tử vẫn còn không ngại nếm thử một chút. Bởi vì hắn tin tưởng, Tiêu Ngự sẽ không bỏ lại hắn, chuyện không có nắm chắc Tiêu Ngự sẽ không để cho hắn đi làm, vừa rồi nhìn như nguy hiểm, thực ra chỉ là hữu kinh vô hiểm mà thôi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio