Tặc Đảm

chương 447: cuồng hóa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tiêu Ngự và Đao Kiếm được an bài vào một sàn đấu.

Đao Kiếm khoảng ba mươi tuổi, thân hình cao lớn, cường tráng, lộ ra khí thế dũng mãnh và gan dạ. Lúc hắn di chuyển lộ ra nét trầm ổn, nhưng trong sự trầm ổn đó lại có sự sát phạt, tùy tiện đứng một chỗ cũng làm cho người ta cảm thấy sự áp bách mãnh liệt. Tiêu Ngự nhìn ra được Đao Kiếm đúng là một đối thủ khó chơi.

"Không nghĩ nhanh như vậy đã gặp được ngươi."

Đao Kiếm nói.

"Thật lâu trước kia, ta đã muốn khiêu chiến Lưỡi Lê, nhưng đợi tới khi ta sắp chuẩn bị xong thì Lưỡi Lê bị ngươi đánh bại, cho nên mục tiêu của ta lại chuyển thành ngươi."

Đao Kiếm giơ thanh đại kiếm lên, như một đầu mãnh hổ, tùy thời có thể lao tới,

"Như ngươi mong muốn."

Tiêu Ngự nói, hắn cũng chuẩn bị sẵn sàng rồi.

Trận đấu bắt đầu.

Thanh âm của hệ thống vừa mới vang lên, Đao Kiếm đã vọt lên như một mũi tên.

Nguyệt Dạ Lưu Tinh Trảm!

Một đạo đao khí vô cùng sắc bén chém về phía Tiêu Ngự.

Tiêu Ngự một cái Khiêu Dược, thoát ra khỏi công kích của Đao Kiếm.

Một tiếng nổ lớn vang lên, đạo đao khí kia để lại một hố sâu dài chừng mét.

Long Tường Thuật!

Tiêu Ngự một cái Long Tường Thuật đá tới.

Hai người không hề lưu thủ chút nào, tất cả đều là công kích cực kỳ hung mãnh.

Toàn Phong Trảm!

Đao Kiếm thấy Tiêu Ngự công kích cũng không hề né tránh mà một chiêu Toàn Phong Trảm nghênh đón Tiêu Ngự. Khi chiến sĩ đấu với các chức nghiệp khác, sợ nhất là mất đi khí thế, chỉ có khí thể áp chế đối phương, làm cho đối phương không thể thi triển kỹ năng, không thể xuất toàn lực mới có thế được gọi là chiến sĩ chân chính.

Tinh hoa trong PK của chiến sĩ là ở đây, nhưng muốn áp chế đối thủ cũng không phải là kỹ thuật đơn giản.

Thịch một tiếng, Long Tường Thuật của Tiêu Ngự đánh trúng Đao Kiếm, mà cự kiếm trong tay Đao Kiếm cũng đánh lên người Tiêu Ngự, máu tươi vẩy ra.

Đấu pháp của Đao Kiếm chính là liều mạng, Tiêu Ngự căn bản không có biện pháp tránh né. Cũng may Toàn Phong Trảm không phải là kỹ năng khống chế, nếu Đao Kiếm thi triển kỹ năng khống chế thì Tiêu Ngự không thể không sự dụng Chiến Tranh Cuồng Nộ và Vong Linh Ức Chế ngay khi trận đấu mới bắt đầu.

Đao Kiếm bị Tiêu Ngự đánh trúng, nhưng hắn không hề dừng lại, một kiếm vung lên, khí thế như hồng hướng Tiêu Ngự bao trùm lại.

Không biết Đao Kiếm thi triển kỹ năng gì, lại miễn dịch với hiệu quả của Long Tường Thuật.

Độn hình!

Tiêu Ngự một cái Độn Hình thoát khỏi công kích của Đao Kiếm.

Đấu Khí Trảm!

Phát hiện Tiêu Ngự biến mất, chỉ sau một lát Đao Kiếm đã hướng sang vị trí Tiêu Ngự có thể xuất hiện chém ra một cái Đấu Khí Trảm, tuy không phải là phạm vi kỹ năng nhưng phạm vi công kích của nó cũng khá lớn.

Đấu Khí Trảm của Đao Kiếm bay ra, đánh lên mặt đất phía xa, làm cho mặt đất đang bằng phẳng nứt thành từng khối. Hắn thu đao trở về, nhíu mày, Đấu Khí Trảm đánh sang khu vực kia lại không hề có động tĩnh gì, không lẽ hắn đã lầm, Tiêu Ngự không hề ở đó.

Đao Kiếm chỉ thấy sau lưng chợt lạnh, đồng tử co rụt lại.

Vừa rồi quả thật Tiêu Ngự ở vị trí đó, nhưng khi Đấu Khí Trảm bay tới hắn lại dùng một cái Tật Phong Bộ, làm cho Đao Kiếm sinh ra một chút ảo giác, tưởng rằng mình đã đoán sai.

Tiêu Ngự nhanh như gió, chủy thủ trong tay phải đâm xuống sau đầu Đao Kiếm.

Phản ứng của Đao Kiếm cũng tương đối nhanh, biết tình huống không ổn, cự kiếm trong tay hắn đâm xuống mặt đất.

Địa Liệt Trảm!

Một đạo năng lượng cuồng bạo từ mặt đất phát ra, một vết nứt lớn nhanh chóng toác ra, lan tràn xung quanh, một đạo năng lượng màu đỏ cực kỳ cường hãn từ trong nền đất vọt lên.

Tiêu Ngự đánh lén Đao Kiếm thành công, làm cho hắn lâm vào trạng thái choáng váng, nhưng lại không phòng bị dưới chân, bị năng lượng từ Địa Liệt Trảm đánh bay ra ngoài.

Một cái Địa Liệt Trảm xóa sạch ngàn huyết lượng của Tiêu Ngự, hắn dùng tay phải chống đỡ thân thể, xoay người lại, xuất ra một cái Đột Thứ đâm tới sau lưng Đao Kiếm.

Đao Kiếm chỉ choáng váng hơn một giây, rất nhanh đã hoạt động lại thân thể, nhanh chóng xoay người, cự kiếm trong tay phải một cái Đón Đỡ.

Đinh một tiếng, chủy thủ của Tiêu Ngự bị cự kiếm của Đao Kiếm cản lại.

Tiêu Ngự lập tức thối lui, công kích bị đứt quãng như vậy không thể có cơ hội đánh bại Đao Kiếm được, chỉ có thể lui về trước, tìm cơ hội khác mà thôi.

Không thể không nói Đao Kiếm là một chiến sĩ PK cực mạnh mà đến bây giờ Tiêu Ngự mới gặp được. Tuy rằng Thiên Sứ Liên Minh Cuồng Long và Thiên Long rất lợi hại, nhưng bọn hắn lại là chủ lực phòng ngự trong đoàn đội chuyên sát boss, mà Đao Kiếm này lại là Đại Nguyên Soái, bản chất của hai bên hoàn toàn khác nhau. Kỹ xảo pk của Đao Kiếm không kém Tiêu Ngự chút nào, hắn lên được Đại Nguyên Soái chính là nhờ vào thực lực của mình.

Đao Kiếm một bước cũng không nhường, giao thủ với Tiêu Ngự mấy lần nhưng không làm gì được nhau, bọn họ đang chờ một cơ hội. Bất cứ ai xuất hiện một sơ hở nhỏ cũng có thể lâm vào nguy cơ chí mạng.

Tiêu Ngự và Đao Kiếm chiến đầu kịch liệt, làm cho các ngoạn gia mở to mắt. Họ biết Tiêu Ngự đã gặp được đối thủ rồi.

Dưới sự bức bách của Đao Kiếm, kỹ năng của Tiêu Ngự ngày càng ít đi, có thể thấy cục diện ngày càng bất lợi cho Tiêu Ngự.

Triệu hoán Tuyết Nguyên Cự Hùng.

Không ngờ Đao Kiếm vì áp chế Tiêu Ngự mà triệu hồi ra một con gấu trắng. Đao Kiếm muốn nhân cơ hội Tiêu Ngự chưa triệu hồi U Linh Behemoth mà đem hắn xử lý.

Cự kiếm của Đao Kiếm và hùng chưởng của Tuyết Nguyên Cự Hùng công kích cùng lúc, đem đường đi phong kín lại, Đao Kiếm đã chuẩn bị sẵn, một khi Tiêu Ngự dùng Tật Phong Bộ thì lập tức hắn sẽ thi triển Khí Bạo Trảm, không cho Tiêu Ngự có khả năng chạy trốn.

Đào Thoát!

Tiêu Ngự đột nhiên biến mất, thoát khỏi công kích của Đao Kiếm và Tuyết Nguyên Cự Hùng, triêu hồi U Linh Behemoth ra.

"Đáng chết, lại là kỹ năng Đào Thoát đáng ghét này."

Đao Kiếm biết Tiêu Ngự có một kỹ năng như vậy, nhưng Tiêu Ngự nãy giờ cũng không sử dụng nên hắn cũng có chút tâm lý xem nhẹ. Bây giờ Tiêu Ngự lại nhờ nó mà thoát khỏi nguy cơ.

Hống!

Hống!

Hai đầu cự thú phát ra tiếng gầm đinh tai nhức óc.

Hai bên không chênh lệch nhau lắm, Tuyết Nguyên Cự Hùng là một con gấu trắng, toàn thân không có một tia tạp sắc, to lớn và tráng kiện hơn những con gấu bình thường rất nhiều, nó có thể tranh đua với Behemoth.

Behemoth sinh sống ở núi, Tuyết Nguyên Cự Hùng lại sinh sống ở băng nguyên, hai bên cũng không có cơ hội chạm mặt nhau. Luận thực lực, Tuyết Nguyên Cự Hùng chỉ thoáng kém hơn u linh Behemoth, hai bên đều là sinh vật lấy lực lượng làm chủ. Nếu đụng phải nhau chắc chắn là một phen long tranh hổ đấu. Mà sức chiến đấu của u linh Behemoth của Tiêu Ngự còn cao hơn một bậc so với Behemoth bình thường, Tuyết Nguyên Cự Hùng thoáng rơi xuống hạ phong

Hai bên phân cao thấp với nhau, Tuyết Nguyên Cự Hùng yếu thế hơn vài phần, buộc phải lui lại phía sau vài bước, nhưng lại không cam lòng yếu thế rít gào.

Tình cảnh náo nhiệt này làm cho các ngoạn gia ngạc nhiên, trên kỳ tràng không ngờ lại xuất hiện hai đầu cự thú. Những người hữu tâm nhanh chóng điều tra tư liệu của chúng, đem hai đầu cự thú so sánh với nhau.

"Kiếm một cái giai cấp."

"Tuyết Nguyên Cự Hùng kém hơn u linh Behemoth."

Quả nhiên khí thế của u linh Behemoth áp chế đối thủ, Tuyết Nguyên Cự Hùng phải bại lui, bộ dáng của nó có chút run sợ.

Đao Kiếm cũng biết Tuyết Nguyên Cự Hùng không có biện pháp chiến thắng được vua lục chiến Behemoth. Lấy kiếm chắn phía trước, hắn đang suy nghĩ biện pháp, nếu cứ kéo dài tình hình này không chừng hắn sẽ thua trong tay Tiêu Ngự.

Trùng tràng!

U linh Behemoth rống lên một tiếng, thân hình to lớn của nó xông tới chỗ Đao Kiếm.

Cuồng Bạo trạng thái.

Cuồng hóa!

Đao Kiếm quát một tiếng, mở ra chiêu số cuối cùng của Thú Nhân Chiến Sĩ, cơ thể hắn nhanh chóng tăng vọt lên, tráng kiện hơn rất nhiều. Hắn vọt lên va chạm với u linh Behemoth. (Dịch: Đúng là thú thật.)

Hát! Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Đao Kiếm như một đầu cự thú, gân xanh nổi lên, máu tươi sôi tráo, toàn thân tràn ngập trong một loại năng lượng cuồng bạo. Lúc và chạm với u linh Behemoth hắn bị lui lại vào bước, nhưng rồi lại quát một tiếng, phát lực đem khí thế của u linh Behemoth ngăn lại.

"Mạnh quá."

Các ngoạn gia sợ hãi, không nhịn được mở miệng than. Thú Nhân Chiến sĩ mở ra trạng thái cuồng hóa quả nhiên không bình thường, không ngờ đấu sức với u linh Behemoth lại không rơi vào thế yếu.

Cơ hội tốt!

Thấy u linh Behemoth đấu sức với Đao Kiếm, Tiêu Ngự một cái Đột Tiến lại gần, rồi chủy thủ trong tay hắn hướng trán Đao Kiếm đâm tới.

Phốc, chủy thủ của Tiêu Ngự đánh trúng Đao Kiếm, nhưng hắn lại miễn dịch với không chế của Tiêu Ngự!

Trùng Chàng!

Đao Kiếm ra lệnh cho Tuyết Nguyên Cự Thú hướng về phía sau công kích tới, Tuyết Nguyên Cự Hùng rống giận. xuất ra một cái va chạm.

Bạo Phong Nhất Kích!

Sát Lục Thịnh Yến!

Hùng Kích!

Bốn kỹ năng cơ hồ thi triển ra cùng lúc, năng lượng cường đại mãnh liệt va chạm với nhau, phá hủy tất cả, một tiếng nổ thật mạnh vang lên, bốn thân ảnh đều bay ngược ra ngoài.

Tiêu Ngự dựa vào thân thể linh hoạt, bay ra xa rồi nhẹ nhàng rơi xuống đất.

U linh Behemoth và Tuyết Nguyên Cự Hùng nặng nề té trên mặt đất, rồi thất tha thất thiểu đứg lên.

Thú nhân chiến sĩ Đao Kiếm phải lui ra sau năm sáu bước, để lại trên mặt đất những bước chân sâu hoắm, không ngờ sàn đá bị hắn dẫm vỡ ra.

Như thế cũng được sao?

"Mạnh quá, Thú Nhân Chiến Sĩ đã cuồng hóa thân thể y như làm bằng sắt vậy."

Sau khi cuồng hóa, Thú Nhân Chiến Sĩ như một tấm thiết bản, không thể lay động.

Tiêu Ngự sờ lên khóe miệng còn dính máu tươi, huyết lượng hắn còn lại một vạn hai, Đao Kiếm còn lại ba vạn ba.

Huyết lượng của Tuyết Nguyên Cự Hùng là một vạn ba, bị mất bảy ngàn. U linh Behemoth hai vạn mốt, bị xóa sạch hơn năm ngàn. Nhìn vào cũng biết ai hơn ai kém.

(Dịch: Không biết bản cv có nhầm lẫn hay không, máu của hai con thú còn thua cả chủ của nó =>> )

Nhưng Tiêu Ngự lại khẳng định hắn không hề thiệt hại chút nào, hắn còn một kỹ năng phục hồi mãn giá trị huyết lượng. Trừ khi đối phương có thể triệt tiêu ưu thế này của hắn, nếu không sau khi Thú nhân chiến sĩ kết thúc cuồng hóa, hắn chính là người chiến thắng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio