Tần Dật Trần mở mắt trong giấc mơ mơ, nghe thấy tiếng gọi của một người, và nhìn thấy một cô gái đang tỏ ra tức giận. Cô gái này là Lâm Diệu Hàm, người mà anh nhận ra sau khi tỉnh dậy.
Lâm Diệu Hàm là một người tài giỏi trong lĩnh vực luyện dược, và cô đang trách móc Tần Dật Trần vì đã lãng phí dược thảo. Cô cho rằng anh đã gây thiệt hại lớn cho một lô dược thảo và làm mất đi một cơ hội kiếm tiền quý báu cho gia đình Lâm.
Tần Dật Trần cố gắng giải thích rằng anh đã học được cách cải thiện dược hiệu của Hồi Nguyên dịch từ một người lão sư. Anh đã thêm một số loại dược thảo vào để tăng cường hiệu suất của thuốc. Lâm Diệu Hàm lo sợ rằng việc thêm vào các loại dược thảo khác nhau có thể làm cho thuốc trở nên không ổn định và dẫn đến tai họa.
Sau đó, Tần Dật Trần bắt đầu luyện chế thuốc. Trong thế giới này, sự phát triển của lĩnh vực luyện đan đã thay đổi rất nhiều so với hơn mười nghìn năm trước. Linh dược và dược tính đã phát triển mạnh mẽ hơn, và việc chế tạo thuốc đã trở nên phức tạp hơn.
Tần Dật Trần vận dụng Linh Thần quyết, một dạng của năng lượng tinh thần, để tăng cường quá trình luyện chế thuốc. Anh đã chế biến ra một lượng lớn Hồi Nguyên dịch với phẩm chất cao, khiến Lâm Diệu Hàm cảm thấy kinh ngạc.
Lâm Diệu Hàm không thể tin nổi rằng Tần Dật Trần đã thực hiện thành công việc mà cả gia tộc Lâm đều không thể làm được. Cô cảm thấy ngạc nhiên và tò mò về tài năng của anh.