Thể loại: Phấn đấu, Trùng sinh,
Trích đoạn:
Tử Tiêu kiếm tông, Chấp Pháp đường.
Một thanh niên quỳ trước điện, hàng trăm đệ tử đứng bên ngoài đang chen chúc nhau muốn nhìn xem tình hình bên trong, ánh mắt Thương Hạc đạo nhân đứng bên trên tràn đầy tiếc hận nhìn thanh niên đang quỳ dưới điện, giọng nói ôn hòa.
"Giang Triệt, ngươi đã biết sai chưa?"
Thanh niên quỳ bên dưới còn chưa mở miệng thì nữ tu Bích Linh đứng bên cạnh đã khẩn trương nói, nàng ta là tiểu sư muội của Giang Triệt, cũng là người đứng ra làm chứng.
"Sư huynh, huynh cứ nhận lỗi đi. Lỗi lần này huynh phạm phải đủ để bị trục xuất khỏi sư môn rồi. Huynh yên tâm, chỉ cần huynh nhận sai thì nhất định sư tôn sẽ tha thứ cho huynh."
"Đúng thế Giang sư huynh, chúng ta biết huynh không phải cố ý."
Nhóm huynh đệ đứng hai bên nghe vậy thì cũng ra sức khuyên nhủ.
Nghe tiếng ồn ào xung quanh, Giang Triệt hơi hoàn hồn, trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc ngước mắt lên nhìn xung quanh. Chỉ là cái nhìn này khiến cho mọi người cảm thấy run sợ dựng tóc gáy, da đầu tê dại.
Ánh mắt này...
Là của đại sư huynh mà bọn họ kính ngưỡng sao?
Thật là khủng khiếp.
Ha ha, thật không ngờ vậy mà lại quay trở về ngày này, Giang Triệt sắp xếp lại ký ức trong đầu rồi cười khổ, hắn nhìn Thương Hạc trưởng lão đứng trên đài rồi đứng dậy nói.
"Ta nhận sai."
Dù kiếp trước hắn liều mạng không thừa nhận thì chẳng phải cuối cùng vẫn bị xử phạt sao? Sống lại lần nữa, hắn không còn muốn tranh cãi xem đâu là đúng đâu là sai nữa rồi.