Tác giả: Ngân Bát
Chuyển ngữ: Fire
Tag: 1Vs1, Con cưng của trời, Cưng chiều, Duyên trời tác hợp, Hào môn thế gia, HE, Hiện đại, Ngọt, Song xử, Thanh mai trúc mã,
Tổng số chương: 118
Giới thiệu:
[Tình yêu đơn phương của một anh chàng hay tỏ ra bảnh chọe ngầu lòi; nam phụ lên ngôi, lật đổ nam chính.]
Bên nhau bao nhiêu năm thế rồi Dư Đàn nhận ra rằng dù mình cố gắng cách mấy thì vẫn không thể mở cánh cửa trái tim của bạn trai cô.
Ngay cái ngày đính hôn, Dư Đàn phát hiện bạn trai mình đang liên lạc lại với mối tình đầu của gã: Phải làm thế nào mới có thể quên được em đây?
Dư Đàn: Thì đừng quên nữa, đi mà hú hí với mối tình đầu của anh đi!
Dư Đàn quyết định quay xe dứt khoát hủy đám cưới, bị họ hàng thân thích quở trách là đứa bồng bột không biết suy nghĩ.
Phải chịu đựng quá nhiều mệt mỏi, Dư Đàn muốn tìm đại ai đó để kết hôn cho xong.
Cô lên mạng nhắn tin hỏi người bạn thanh mai trúc mã của mình: [Này, hay bọn mình ghép cặp đi!]
Một giây sau khi cô gửi tin nhắn:
Tạ Chi Dục: [Ghép rồi ra đôi đũa bằng hay đôi đũa lệch đây?]
Dư Đàn: [Không không không, cậu ấm này có nhà xịn, có xe sang, sao lại ra đôi đũa bằng được! Phận kẻ hèn tôi đây làm gì trèo cao nổi ạ!]
Tạ Chi Dục: [Cầm sổ hộ khẩu xuống đây đi đăng ký kết hôn thôi.]
Dư Đàn: [???]
...
À thì, thế rồi cô kết hôn một cách xốc nổi như vậy đấy.
*
Vào một tối nọ, bạn trai cũ của Dư Đàn bừng tỉnh ngộ, hóa ra mình vẫn còn yêu cô nên định bụng đòi cô quay lại với mình.
Mà nào có ai ngờ, người ra mở cửa lại là chính nhà đầu tư Tạ Chi Dục!
Tạ Chi Dục đang mặc áo choàng tắm, trên cổ xuất hiện một vết đỏ thắm, hỏi với vẻ như cười như không: "Anh tìm vợ tôi đấy à?"
Kế đó, tiếng phàn nàn đầy nũng nịu của Dư Đàn vọng ra từ trong nhà, dường như tất cả đã có câu trả lời, không cần nói cũng biết.
*
Vào cái ngày chuyện hai người bí mật kết hôn bị bại lộ, sáng sớm tinh mơ, Dư Đàn thức dậy trong tình trạng tay chân rã rời như vừa bị xe cán và tình cờ nghe thấy cuộc đối thoại giữa Tạ Chi Dục và người khác.
Cậu cả đang tưới hoa ở ban công, ngậm một điếu thuốc lá trong miệng, kẹp điện thoại bằng một vai và nói với vẻ cà lơ phất phơ: "Có cho ông đây núi vàng núi bạc thì cũng không đổi, tôi chỉ cần Dư Đàn thôi."
Dư Đàn tỏ vẻ câm nín: Ái chà chà, phát cơm chó pha kè thôi mà cũng làm lố như vậy là sao!
Về sau.
Trong lúc vô tình Dư Đàn tìm thấy một cuốn sách cũ kỹ trong tủ sách, đó là món quà sinh nhật mà cô tặng cho Tạ Chi Dục năm anh mười tám tuổi.
Trên trang sách đã hoen vàng sau bao lần lật dở, trang cuối cùng là hàng chữ rồng bay phượng múa của Tạ Chi Dục: [Dư Đàn, đến khi nào đầu gỗ nhà cậu mới chịu quay lại nhìn ông hả?]