Trác Huyên cho rằng sẽ không có cái gì tệ hơn cái chết, nhưng sau khi tỉnh lại ở kiếp sau, cô phát hiện: Vậy mà có thật!
Vừa mở mắt ra đã nằm trong quan tài, suýt trở thành vậy hy sinh bị chôn vùi dưới đất bởi những kẻ mê tín dị đoan.
Trác Huyên giận dữ bò ra ngoài, cuộc sống mới của cô mới bắt đầu, ai nguyện cmn ý bị chôn chung với người khác chứ??
Nếu có người mắt mù cho rằng cô vẫn là đứa yếu ớt khi xưa, cô sẽ bóp vỡ bộ ngực giả của người đó, chọc thủng cái bản mặt giả tạo kia!
Dám bắt nạt cô, cô sẽ trả lại gấp đôi!
Dám lừa dối cô, kẻ thù không đội trời chung!
Trên đường làm giàu còn tiện thể nhặt một con sói mẹ bên đường, mang về nuôi dưỡng, ai ngờ con sói mẹ lại hấp dẫn một con sói mặt lạnh “biến thái” khác.
Sói biến thái: Sói ngoan không cản đường!
Sói mẹ: Tiểu Huyên Huyên là ân nhân cứu mạng của tôi, tên đàn ông ngốc nghếch như cậu thì biết cái gì?
Sói biến thái: Tôi biết chiều sâu của cô ấy.
Sói mẹ: ….
Sói biến thái đắc ý: Thua rồi thì lăn sang chỗ khác ăn gà đi!