Diệp Quân nghiêm túc lên tiếng: Cả em và Diệp Mãn đều đã đạt cửu cảnh đỉnh cao, muốn đạt tới cảnh giới Tiên Thiên cũng không khó. Cả em và Mãn Đệ hoàn toàn có thể trở thành thế tử. Tuy nhiên, Diệp Khải lại lắc đầu và xua tay: Diệp Quân ca, tôi biết anh suy sụp về chuyện tu vi đột nhiên biến mất. Tôi chỉ muốn nhắc nhở rằng đời người có lúc cao lúc thấp. Khi thuận lợi, chúng ta không nên kiêu ngạo, và khi gặp khó khăn, phải suy nghĩ kỹ càng. Tôi tin rằng một ngày nào đó anh sẽ thành công. Xin anh đừng nhắc đến chuyện tôi làm thế tử nữa. Nếu lời này lan truyền ra ngoài, người khác có thể nghĩ rằng gia tộc Diệp chúng ta bất hòa với nhau.
REVIEW NỘI DUNG TRUYỆN HẬU DUỆ KIẾM THẦN:
Từ trong căn phòng rộng lớn của gia tộc họ Nạp Lan, Diệp Quân nhìn ra qua cửa sổ và nhận thấy Nạp Lan Ca đang tới từ xa. Nàng mặc một chiếc váy trắng tinh khôi, khuôn mặt xinh đẹp và dáng vóc quyến rũ. Đã không cần phải nói, Nạp Lan Ca là một trong hai đại mỹ nữ của Nam Châu, nổi tiếng với sự quyến rũ đặc biệt của mình.
Diệp Quân lặng lẽ nhìn Nạp Lan Ca tiến tới. Ngay bên cạnh Nạp Lan Ca, có một người đàn ông già mặc áo đen, có vẻ như là người hộ tống hoặc người đại diện của gia tộc họ Nạp Lan.
Nạp Lan Ca dừng lại ở một khoảng cách an toàn, và Diệp Quân tiến lên đặt một cuốn văn thư trên bàn trước mặt Nạp Lan Ca. Anh ấy lên tiếng, giọng nói không có một chút xao lạc: "Nạp Lan cô nương, ta đến để từ hôn. Muội yên tâm, ta biết rõ chỗ của mình. Ta không sẽ đeo bám cô, ta đưa văn thư này cho cô, từ nay về sau, ta và cô sẽ không liên quan gì nữa."
Anh ấy lặng lẽ đặt văn thư xuống và chuẩn bị rời đi. Nhưng trước khi anh kịp bước ra khỏi căn phòng, Nạp Lan Ca nói lớn: "Đợi đã!"
Diệp Quân dừng lại và quay đầu nhìn Nạp Lan Ca với ánh mắt tò mò và khó hiểu. Nạp Lan Ca lặng lẽ lấy ra một chiếc hộp từ một bộ ngực ẩn bên trong váy trắng của mình và đưa nó cho Diệp Quân.
Diệp Quân thò tay ra và nhận lấy chiếc hộp mà cô gái kia đưa. Trong đôi mắt của anh xuất hiện một ánh sáng kinh ngạc. Anh nhẹ nhàng mở chiếc hộp và trong đó, anh tìm thấy một viên Hỗn Nguyên Đan.
Viên đan dược linh phẩm này sáng bóng và quý hiếm. Diệp Quân không thể tin vào mắt mình. Linh phẩm là hạng đầu trong thế giới của đan dược, có giá trị không thể đong đếm. Một viên Hỗn Nguyên Đan như vậy ít nhất cũng có giá hai mươi nghìn linh tinh.
Diệp Quân thốt lên, giữ viên đan dược linh phẩm trong tay mà không biết phải nói gì.
Ông lão mặc đồ đen bên cạnh Nạp Lan Ca cũng không khỏi sửng sốt. Anh đứng lên và nhanh chói nói: "Tiểu thư, viên đan dược này là Phí đạo sư để dành để tu luyện. Nó có giá trị quý hiếm và nằm trong thư viện của gia tộc. Tiểu thư..."
Nạp Lan Ca nhìn ông lão một cách nghiêm túc và thẳng thừng. Bà áo đen giật mình và không dám nói thêm.
Diệp Quân, trong lúc tiếp xúc với viên Hỗn Nguyên Đan, sợ hãi và lo lắng không biết đáp ứng thế nào. Anh nhớ rằng các viên đan dược linh phẩm như vậy là vô cùng quý hiếm, và việc Nạp Lan Ca tặng nó cho anh là một sự biểu hiện của sự quan tâm và tôn trọng không thể tưởng tượng. Dù cho họ đã từ hôn, Nạp Lan Ca không thể tặng anh một món quà có giá trị đến thế.
Những lời nói từ trước lúc anh tới gia tộc họ Nạp Lan đều đã được xóa bỏ khỏi tâm trí anh, và anh đang đối diện với sự tặng quà không thể nào tin được này.