Edit: Zinnia
Và rồi từ đó lại hay có thói quen gọi tên cậu những khi lang thang hay lúc ở một mình.
Biết đâu có một ngày không xa, ở góc nhỏ nào đó trên địa cầu này, sẽ có người đáp lại lời tôi.
Yêu dấu?
Yếu dấu!
Yêu dấu…
Giống như đứa trẻ mê say với que kem, vĩnh viễn cho rằng mùa hè còn mãi đó và mùa đông là một khái niệm xa xôi lắm.
Vì cậu, tôi sẽ ở lại trong mùa đông ấy.
Mùa hè năm đó, ai là kẻ nói dối? Ai đã vì ai chọn cách ở lại mãi mãi trong mùa đông?
Lẽ nào không biết rằng, ước hẹn mùa hè rồi sẽ chết trong mùa đông.