Tác giả: 算了不安全
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Trả Thù, Cưới Trước Yêu Sau
Team dịch: Anh Ba Chị Út
CP chính: Công chúa x Ám vệ lâu, ngày sinh tình hoạn nạn có nhau.
CP phụ: Hoàng đế x Hoàng hậu, cưới trước yêu sau.
...
Trưởng công chúa quyền khuynh triều dã… chết bất đắc kỳ tử.
Ngày ta chết, cả kinh thành đều tràn ngập những lời đàm tiếu về ta.
Bách tính đều truyền tai nhau rằng Trưởng công chúa không giữ đức hạnh nên bị trừng phạt, người người bàn tán hỏi nhau ta đã làm điều gì khiến trời đất oán giận, còn các quan viên thì nghi ngờ Trưởng công chúa và Đại tướng quân đột nhiên biến mất trong cùng một ngày, là bởi vì nàng và Đại tướng quân có gian tình, sợ bị Hoàng đế trách phạt, nên tư vẫn vì tình.
Một đồn năm, năm đồn mười, rốt cuộc không biết đã đồn thành cái dạng gì rồi.
Mắng ai đấy, ai mà thèm lão già Đại tướng quân kia chứ?
Ta, Lý Trường An – Trưởng công chúa quyền cao chức trọng, dù khi ch.3t không mấy vẻ vang, nhưng lại rất đúng lúc.
Sẽ không có ai thích con rắn độc ẩn nấp trong bóng tối, những năm nay ta nắm quyền lực, gi/3t quá nhiều gian thần, ác danh lan xa, khiến bách quan khiếp sợ.
Nhưng thỏ chết cáo buồn, những năm gần đây, ngay cả những quan viên trung thành và tận tâm với ta cũng bắt đầu có lời oán trách, cho rằng ta quá tàn nhẫn, chỉ sợ vô ý đắc tội với ta sẽ liên lụy đến cả nhà.
Sự hiểu lầm này thật sâu sắc.
Nhưng kệ vậy, ta không cần phải giải thích.
Hễ mũi kiếm chỉ đến đâu, thì ắt sẽ có cái ch/3t xảy ra ở đó, mãi mãi không dứt.
Ta vốn là đóa hoa ăn thịt người sinh ra trong bóng tối của hoàng vị, chuyên thay Hoàng đế giet những kẻ đáng chet, cần gì danh tiếng tốt đẹp?
Chỉ là ta nắm trong tay quyền lực quá lâu…… lâu đến mức, bất kể là người ta bảo vệ, hay người ta chống lại, đều cảm thấy ta nên chet đi.
Ta từng cho rằng Hoàng đệ sẽ là ngoại lệ.
Chỉ là thứ quyền lực này quá say lòng người, dường như vì quyền lực mà bất kể con người ta làm ra chuyện gì, đều sẽ thành chuyện đương nhiên mà thôi.
Vào đêm ta giet Đại tướng quân, Hoàng hậu đến.
Nàng ta nói Hoàng tỷ vất vả rồi, Bệ hạ bảo ta mang đến một bầu rượu, chúc mừng Hoàng tỷ khải hoàn.
Ta thích uống rượu hoa đào nhất, hắn còn nhớ.
Hồi nhỏ ta thường dẫn hắn đi hái hoa đào, đó là một trong số ít ký ức vui vẻ thời thơ ấu của chúng ta.
Trong lòng có chút ấm áp, chỉ là sự ấm áp này còn chưa kịp lan tràn, đã bị cơn đau thấu xương thay thế, lan ra khắp tứ chi xương cốt.
“Trưởng công chúa, Bệ hạ xin tỷ đừng trách chàng.” Khuôn mặt Hoàng khuất vào trong bóng tối, “Là các đại thần ép đã ép buộc chàng.”
Đúng vậy, những năm nay tay ta dính đầy ma.u tươi, một người tỷ tỷ tội ác đầy mình, bị bách quan ghét bỏ, thực sự không xứng với danh tiếng một đời minh quân của hắn.
Khóe môi nở nụ cười, ta đã tỏ tường rồi, liền sau đó ta vô lực ngã xuống.
Trước khi hôn mê bất tỉnh, ta ngửi thấy mùi dầu thông đang dần bốc cháy.
Diệt cỏ phải diệt tận gốc, Bệ hạ, người học thật tốt.