Truyện kể về sự giao tranh giữa các bang phải của thế giới ngầm, quy luật của hắc đạo, Nhưng bên cạnh đó lại có những khoảnh khắc lãng mạng, ngọt ngào và sâu lắng.
Họ, những người đứng đầu.
Họ, người lúc nào cũng uy nghiêm
Ai cũng nghĩ họ có tất cả, nhưng thật ra, họ chẳng có gì cả, họ không có tình thương, không có sự quan tâm, không có người thân, không có bạn bè, không có bất kì ai để có thể tin tưởng,
Nhưng rồi những tâm hồn cô đơn ấy gặp nhau, tạo nên những luồng cảm xúc xa lạ nhưng ấm áp…
Cô, chính là Trịnh Thanh Băng , lão đại của Thiên Long, cô đứng trên muôn người, máu lạnh tàn nhẫn.
Nhưng cô lại trọng sinh lại ở một thân thể khác…
Cô có bạn bè, có người yêu cũng có người thân.
Họ cùng sống chết với cô…
Trích Đoạn 1:
Thanh Băng đứng trước mặt mọi người, “Chuyến đi này rất nguy hiểm, vì vậy mọi người hãy suy nghĩ kĩ xem có đi hay không. Tôi không muốn sau này có người nói đến hai chữ hối hận, nếu các cậu quyết định ở lại tôi vẫn sẽ tôn trọng quyết định của các cậu.”
Tất cả lưỡng lự nhìn nhau, không nói lời nào… trên thực tế bọn họ rất khó để có thể nói không.
Thanh Băng nhìn thái độ của mọi người cũng đã biết được câu trả lời, còn một tiếng nữa thôi là phải khởi hành, cô quay đi về hướng sân bay…
Tất cả đứng lại, nhìn theo bóng dáng cô đơn của cô…
“Lão đại, chúng ta bắt đầu ở bên nhau, vậy thì hãy ở bên nhau đến cùng” Hoài Minh nói lớn về phía Thanh Băng.
“Đúng vậy, Thanh Thanh, anh cũng không phải kẻ sợ chết”
Tất cả mọi người đều đồng ý, Thanh Băng quay lại nhìn từng người một, cho đến khi cô nhìn đến Đài Phong từ nãy giờ vẫn im lặng…
“Vậy còn anh.” Thanh Băng nói.
Đài Phong bước từng bước đến trước mặt cô, “Em nghĩ anh sẽ để một đứa con gái không có khái niệm an toàn như em đi một mình sao? Lỡ em chết thì ai đến bạn gái cho anh?”
Giọng nói tám phần trách móc hai phần yêu chiều của anh khiến Thanh Băng muốn bật cười nhưng lại không cười nổi, “Xui xẻo.”
“À, thì ra em cũng biết sợ những từ xui xẻo đó.”
“Anh…”
“Anh nói rồi, em là người con gái anh yêu, vì vậy nếu phải bắt anh lựa chọn thì anh sẽ bất chấp tất cả để có thể bảo vệ em.”
Trích Đoạn 2:
“Cô ta, tự nhiên tới nói chuyện…anh không có quen. Thật đó.”
Lúc này Trịnh Thanh Băng mới mở miệng: “Em quyết định rồi, con người anh quá đào hoa nên nhất định phải áp dụng biện pháp quản lý theo kiểu Tần Thủy Hoàng. Anh nghe cho rõ đây, trước khi em cho phép, nhất quyết không được gặp cô ta hay bất kì người con gái nào khác mà không có mặt em. Nếu con gái chủ động tìm anh, anh phải nhắm mắt vào. Không được phép nói chuyện, kể cả điện thoại cũng không được. Anh chạm tay trái vào người con gái khác. em chặt luôn tay trái, tay phải chạm vào em chặt luôn tay phải. Nếu như anh hôn người con gái khác hoặc bị người con gái khác hôn, em sẽ chặt cả đầu anh, moi sạch bên trong rồi thắp nến vào dùng làm đèn lồng treo trong nhà. Nghe rõ chưa?”
“Em…tàn nhẫn như vậy?”- Đài Phong không nói nên lời. Hơi bạo lực, nhưng anh rất hạnh phúc.
“Nếu anh đã là bạn trai em, em sẽ không để anh dính líu đến người con gái khác dù chỉ một chút! Có lấy em cũng phãi lấy hết,thiếu một phân một lượng cũng không thèm! Nếu anh dám tính kế với em thì em nhất định sẽ dẫm nát mỗi một khúc xương của anh.”- Trịnh Thanh Băng hùng hồn tuyên bố.