Dưới ánh đèn dịu nhẹ, Omega ngoan ngoãn ngủ trên giường chờ anh trở về. Một khung cảnh như vậy khiến trái tim Hàn Tử Việt không khỏi ấm áp.
Alpha cao lớn tuấn mỹ đi đến bên giường, cúi người hôn lên trán Thẩm Thư đang say ngủ một cái, sau đó mới nhẹ nhàng lấy áo choàng tắm vào phòng tắm đi tắm rửa.
Khi Hàn Tử Việt vén một góc chăn nằm xuống, Omega đang ngủ say tựa hồ cảm giác được điều gì đó, chủ động nhích đến gần nguồn nhiệt, nép vào trong lồng ấm áp của Alpha.
"Tỉnh rồi?" Hàn Tử Việt hạ giọng hết mức thử thăm dò.
Không có tiếng đáp lại. Hàn Tử Việt nhìn dáng vẻ Omega say ngủ một lúc, sau đó mới duỗi tay chuẩn bị định tắt đèn ngủ thì lại nghe thấy giọng nói của Thẩm Thư.
Bên trong đôi mắt hạnh to tròn của Omega mang theo vài phần mờ mịt, lấp lánh ánh nước, thanh âm còn có chút khàn khàn do vừa mới tỉnh lại.
"Anh về rồi sao?" Thẩm Thư nhỏ giọng nỉ non một câu, sau đó lại nhắm hai mắt lại.
"Anh về rồi đây." Hàn Tử Việt ngắm nhìn khuôn mặt Thẩm Thư, trả lời: "Em ngủ đi."
"Anh ngủ ngon." Omega đáp lại một câu chúc ngủ ngon rồi tiếp tục vùi mình vào trong ngực Hàn Tử Việt.
Nhìn cậu chủ động nép vào mình như vậy, trong lòng Hàn Tử Việt trở nên mềm nhũn.
"Ngủ ngon." Hàn Tử Việt lại khẽ đặt một nụ hôn lên gò má mềm mại ấm áp của Thẩm Thư, sau đó ôm chặt Omega vào trong lòng rồi tắt đèn.
Hai người ôm nhau cùng chìm vào mộng đẹp.
Mặc dù tháng này Thẩm Thư đã uống thuốc ức chế, nhưng hành động vừa rồi của cậu đã nói cho Hàn Tử Việt biết Omega này đã quen thuộc với cái ôm của anh. Cho nên, việc cậu hoàn toàn chấp nhận anh cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Kỳ phát lần này của Thẩm Thư vẫn giống như bao kỳ phát trước, nếu có khác biệt thì chính là đã có thêm một Alpha ở bên cạnh. Buổi tối lúc ngủ, Hàn Tử Việt phát hiện Thẩm Thư so với bình thường càng bám chặt lấy anh hơn, thoạt nhìn có vẻ không có cảm giác an toàn.
Có đôi khi Hàn Tử Việt thầm bội phục sự "bình tĩnh" của chính mình, trong ngực ôm một Omega đang trong kỳ phát mà hai người còn có thể đơn thuần nằm chung một chăn bông nói chuyện phiếm rồi ngủ.
Mặc dù, anh thực sự rất muốn Thẩm Thư. Nhưng anh sẽ tôn trọng ý nguyện của cậu.
Bảy năm trước, lần đầu tiên của hai người là một lần ngoài ý muốn, hai người đều không có tư tâm gì. Mà hiện tại bảy năm sau, tuyệt đối không thể giẫm lên vết xe đổ đó lần nữa.
......
Không khí về đêm mát lạnh như nước, trên bầu trời rải đầy những vì sao lấp lánh. Hàn Tử Việt nắm tay Thẩm Thư đi dạo trong vườn..
Hiện tại họ vẫn còn ở lại trong nhà tổ Hàn gia, lúc này Thẩm An đang chơi đùa cùng với cha Hàn và mẹ Hàn ở trong nhà. Gió đêm thấp thoáng mang theo từng đợt hương hoa.
"Kỳ thật lời cha mẹ nói em không cần phải quá để trong lòng, cũng đừng quá áp lực." Hàn Tử Việt nắm tay Thẩm Thư chậm rãi bước đi.
"Anh đã nói rồi, anh sẽ cho em đủ thời gian để thích ứng dần với quan hệ của chúng ta." Giọng điệu vừa trầm thấp vừa đầy từ tính của Hàn Tử Việt truyền vào tai Thẩm Thư rất rõ ràng.
"Ừm, em biết rồi." Thẩm Thư đáp.
Đột nhiên Omega quay đầu nhìn về phía Hàn Tử Việt, Hàn Tử Việt để ý tới điểm này cũng quay đầu nhìn về phía Thẩm Thư.
"Thật ra..." Thẩm Thư do dự một chút, sau đó dưới cái nhìn của Hàn Tử Việt chậm rãi nói ra những gì cậu đã nghĩ suốt cả một buổi trưa.
Thẩm Thư nghe thấy được tiếng trái tim mình đập dữ dội.
"Qua mấy ngày nữa là đến kỳ phát tiếp theo của em, chúng ta... sinh em gái cho An An đi..."
Dứt lời, khuôn mặt trắng nõn của Omega nhuốm đỏ, khẽ liếc mắt nhìn thoáng qua Hàn Tử Việt một cái xong lại nhanh chóng cúi đầu.
Hàn Tử Việt đầu tiên hơi sửng sốt một chút, sau đó mới kịp phản ứng lại. Vốn dĩ hai người đang đi dạo cũng vì vậy mà dừng lại.
Alpha nhìn người trước mặt vì thẹn thùng mà cúi đầu thật thấp, khóe môi nhẹ dương lên, chỉ đáp lại một chữ.
"Được."
Lời còn chưa dứt, Alpha đã vội vàng kéo Omega vào trong ngực. Hàn Tử Việt tựa cằm ln đỉnh đầu Thẩm Thư, giống như đang thở dài.
"Anh thật sự rất vui, Tiểu Thư."
Alpha không thể giấu nổi sự vui mừng của mình, cuối cùng Thẩm Thư cũng đã thật tâm chấp nhận anh.
......
Có lẽ là bởi vì cuộc nói chuyện đêm đó, hoặc có thể là bởi vì chuyện sắp xảy ra cho nên mấy ngày nay mỗi lần Thẩm Thư nhìn thấy Hàn Tử Việt luôn cảm thấy có chút ngượng ngùng.
Trừ cái này ra, cậu còn hơi căng thẳng. Hàn Tử Việt là người đầu tiên cũng là người đàn ông duy nhất của cậu. Trước khi kết hôn với Hàn Tử Việt, cậu hoàn toàn không có kinh nghiệm yêu đương gì. Ngay cả nụ hôn đầu cũng là mất đi trong hôn lễ.
Đến nay Thẩm Thư vẫn còn nhớ rõ, đó là một nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt nước, Hàn Tử Việt chỉ chạm nhẹ một chút rồi nhanh chóng tách ra. Nhưng lại khiến Thẩm Thư khẩn trương đến mức lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, tim đập như sấm.
Ngoài miệng Thẩm Thư nói với Hàn Tử Việt muốn sinh em gái cho Thẩm An nhưng thực sự cũng không phải vì mục đích đó, mà là muốn nói cho Hàn Tử Việt biết cậu có thể chân chính chấp nhận anh nên mới đề cập đến chuyện sinh em gái cho Thẩm An.
Người ta thường nói con cái là kết tinh của tình yêu, nhưng nếu vợ chồng không có con có nghĩa là họ không còn yêu nhau sao? Nếu hôn nhân chỉ để sinh con đẻ cái thì cuộc đời như vậy thật quá bi ai.
Mặc dù mục đích tái hôn của cậu và Hàn Tử Việt ban đầu là vì Thẩm An, nhưng bây giờ Thẩm Thư chắc chắn rằng quan hệ hiện tại giữa cậu và Hàn Tử Việt không phải chỉ vì một mình Thẩm An.
Mấy ngày nay, trong tâm trí Thẩm Thư luôn vang vọng những lời mà Hàn Tử Việt đã nói với cậu khi còn ở Hải Lam Tinh. Hàn Tử Việt nói rằng sẽ không để cậu hối hận khi chọn tái hôn với anh.
Ít nhất, hiện tại Thẩm Thư cảm thấy Hàn Tử Việt đã làm được, cậu không có hối hận.
......
Bởi vì không uống thuốc ức chế nên kỳ phát của Thẩm Thư đến rất đúng giờ, trong phòng mùi hương tín tức tố ngọt dịu không chút kiêng nể mà bùng nổ.
Omega cuộn tròn thân mình, khó chịu nằm trên giường lớn. Hàn Tử Việt là bị quản gia gọi điện trở về, lúc này đã gần giữa trưa.
Khi đó anh vừa mới kết thúc một cuộc hội nghị quan trọng của công ty thì nhận được cuộc gọi từ quản gia qua máy liên lạc riêng. Sau khi cúp máy, Alpha liền vội vàng giao phó Lâm Tiêu mấy câu rồi lập tức lên xe chạy về nhà riêng.
Vừa bước chân lên hành lang lầu hai, Hàn Tử Việt đã cảm nhận được mùi tín tức tố nồng đậm từ trong phòng hai người tỏa ra.
Hàn Tử Việt vặn khóa cửa. Cửa phòng bị mở ra. Mùi tin tức tố ngọt ngào lập tức lao về phía anh, ánh mắt Alpha chợt thay đổi.
Hàn Tử Việt nhìn chằm chằm Omega nằm ở trên giường, trong đôi con ngươi màu đen là một mảnh tối tăm.
- ----------