Sau khi đi chợ xong trước đi viếng chùa có một sự thay đổi nhẹ. Ly Ly là người khởi xướng
- Mọi người mình muốn ngồi chung phía sau cùng với các bạn (Ly Ly)
- Được chứ nhưng bạn sẽ ngồi với ai (Cẩm Hà)
- Mình ngồi với ai cũng được (Ly Ly)
Lưu Nguyệt chợt nghĩ ra một ý liền nói
- Hay là Ly Ly ngồi chung với Bạch Lương nhé, mình sẽ ngồi chung với Diệu Ngân và Cẩm Hà (Lưu Nguyệt)
Bạch Lương liền giật mình trả lời ngay
- Sao Ly Ly lại phải ngồi cùng với mình chứ, mình không muốn (Bạch Lương)
Lưu Nguyệt muốn Ly Ly đi cùng vì không muốn bị Bạch Lương làm phiền nên cố ý để Ly Ly ngồi chung với anh chàng
- Bạn Bạch Lương, hình như từ chối một cô gái xinh đẹp muốn ngồi bên cạnh bạn không phải là nam tử hán đâu nhỉ (Lưu Nguyệt)
- Mình không có ý đó chỉ là.... (Bạch Lương)
Diệu Ngân cùng với Cẩm Hà thở dài khi thấy hai người cứ tranh chấp suốt. Ngược lại Ly Ly thì không cảm thấy như thế. Cô nàng khi nhìn vào ánh mắt của hai người đang cãi nhau nhưng thực tế như câu chuyện cô bé quàng khăn đỏ vậy. Ly Ly đành phải mở lời
- Hai bạn đừng đưa đẩy nữa.Mình sẽ ngồi với Lưu Nguyệt và Diệu Ngân (Ly Ly)
Khi nghe cô nàng Ly Ly quýêt định Bạch Lương thở phào chấp nhận ý định của Ly Ly. Mặc khác Cẩm Hà lúc đầu cũng rất muốn ngồi chung với em gái nhưng bị Ly Ly giành mất cũng thấy hơi tiếc. Nếu không chấp nhận thì không biết cãi đến khi nào mới xong
Khi xe chạy ba cô nàng tám với nhau
- Lưu Nguyệt sao hồi nãy lạ lắm nha (Ly Ly)
- Ủa, mình bình thường mà (Lưu Nguyệt)
- Hồi nãy Lưu Nguyệt sao ép mình ngồi chung với Bạch Lương (Ly Ly)
- Được ngồi chung với hot boy mà chê hả Ly Ly. Mình nhớ không nhầm hình như bạn cũng muốn làm quen với Bạch Lương mà (Lưu Nguyệt)
- Tuy là như vậy nhưng mình đang có bạn trai chưa kể ngày mai anh ấy sẽ ghé cùng đi chơi với chúng ta đấy (Ly Ly)
- Ồh thì ra Ly Ly có bạn trai rồi sao? (Diệu Ngân)
- Ừ cũng được năm có rồi, mình quen từ hồi cấp lận (Ly Ly)
- Chà tình cảm lâu năm dữ (Lưu Nguyệt)
- Ly Ly làm mình ngưỡng mộ quá (Diệu Ngân)
- Không biết chừng nào mình mới có người yêu chung tình như thế nhỉ (Lưu Nguyệt)
- Nói vậy chứ quen lâu quá cảm thấy hơi chán không như hai bạn nghĩ đâu (Ly Ly)
- Nói cũng đúng (Lưu Nguyệt)
Bổng nhiên có một cuộc gọi phát ra từ điện thoại của Ly Ly. Ly Ly bắt điện thoại. Trong lúc đó hàng ghế phía sau hai chàng trai cũng nói chuyện không kém thực chất chỉ là cuộc nói chuyện sàm:
- Đúng là người tính không bằng trời tính (Bạch Lương)
- Sao lại than thở vậy (Cẩm Hà)
- Lúc đầu định nói chuyện với cô nàng ai dè cô nàng ngủ mất tiêu khi cô nàng tỉnh thì không còn ngồi chung nữa (Bạch Lương)
- Ông nghĩ tui không bị sao (Cẩm Hà)
- Ủa ý ông nói vậy ông định ngỏ lời với Diệu Ngân hả? (Bạch Lương)
- Làm gì có chuyện đó (Cẩm Hà)
- Không lẽ ông để ý đến bạn mới của Lưu Nguyệt (Bạch Lương)
- Ông thôi đoán mò đi (Cẩm Hà)
- Nghiêm túc đây, ông có kế hoạch gì không trai gái không phải đội hình tốt (Bạch Lương)
- Tôi cũng chưa biết nữa nè (Cẩm Hà)
Đúng lúc đó, Ly Ly vừa nghe điện thoại xong và thông báo một chuyện đã giúp cho chàng trai giải vây
- Này các bạn, mình vừa gọi tới là sẽ đi chơi cùng mới chúng ta đấy mấy bạn nghĩ sao (Ly Ly)
- Ủa mấy bạn của Ly là ai?? (Diệu Ngân)
- Là Khánh Nam và Quốc Thành nếu mấy bạn đồng ý thì chúng ta sẽ đi chung (Ly Ly)
- Anh trai anh thấy sao (Lưu Nguyệt)
- Cũng hay dù sao thì càng đông càng vui mà, Ly Ly hãy nhắn lại với hai bạn trai đó là cứ gửi xe ở đâu đó đi dù sao thì xe này cũng dư hơi nhiều đi chơi xong rồi ghé lấy cũng được (Cẩm Hà)
- Ok mình sẽ nhắn lại với họ (Ly Ly)
- Nhưng anh trai chúng ta chưa đến nơi biết đâu mà đón (Lưu Nguyệt)
- À Ly Ly hãy nói mới họ khoảng h đến khách sạn Ngọc Lục Bảo, tiện gửi xe ở đó luôn dù sao mình cũng đến đó (Cẩm Hà)
- Mình hiểu rồi (Ly Ly)
Khi nghe lời nói của Cẩm Hà, Bạch Lương liền kéo anh chàng nói nhỏ:
- Này sao tự nhiên đột ngột như vậy (Bạch Lương)
- Như vậy không tốt sao, tôi nghĩ nếu có người gây chú ý đến cô nàng Ly Ly không phải ông sẽ dễ dàng hơn với em gái sao? (Cẩm Hà)
- Nghe ông nói vậy cũng đúng, sao đột nhiên ông thông minh wá vậy (Bạch Lương)
- Tôi lúc nào mà chẳng vậy, ai biểu người như ông đào hoa wá riếc não không hoạt động thôi (Cẩm Hà)
- Nè, tôi nhịn ông đủ rồi nha (Bạch Lương)
Thế là mọi chuyện đã được Cẩm Hà sắp xếp sẵn nhưng liệu có được như chàng Cẩm Hà nói không. Khi đó tại ngôi chùa mọi người đến thắp nhan, Bạch Lương là người sau cùng xuống xe và ngay sau đó Ly Ly đã ôm lấy cánh tay trái của Bạch Lương đã làm mọi người ngạc nhiên. Anh chàng không hiểu chuyện gì cũng cảm thấy bất ngờ tự hỏi trong lòng chuyện gì đã xảy vậy trời. Bạch Lương anh mắt quay sang nhìn Lưu Nguyệt thấy cô nàng tỉnh queo không có ý gì hết thì anh chàng càng lo lắng. Ly ly nhìn Bạch Lương mỉm cười như đang có ý trêu ghẹo anh chàng và nói nhỏ với Bạch Lương:
- Đừng lo lắng mình không có ý gì đâu chỉ là muốn xem phản ứng của Lưu Nguyệt thôi (Ly Ly)
- Cô bạn cũng ác wá nhỉ, đã biết Lưu Nguyệt không có gì mà vẫn chọc sao chưa kể cô ấy rất ghét tôi ấy chứ (Bạch Lương)
- Ồh vậy sao, tôi nghĩ một người đào hoa như bạn phải biết.... (Ly Ly)
- Ủa sao nói gãy khúc rồi (Bạch Lương)
- Cái đó anh bạn tự tìm hiểu đi nhé (Ly Ly)
Nói xong Ly Ly bỏ tay của Bạch Lương chạy tới chỗ Lưu Nguyệt xem cô nàng có giận không. Ly Ly thấy hơi thất vọng vì Lưu Nguyệt còn mỉm cười với cô và nói
- Lần sau ôm chặt hơn một chút còn tốt nữa (Lưu Nguyệt)
Ly Ly cố ý châm chọc
- Ý kiến hay, lần sau mình sẽ mạnh dạn hơn mới được (Ly Ly)
- Ok lần sau mình sẽ giúp Ly chụp hình làm kỉ niệm (Lưu Nguyệt)
Khi nhìn vào mắt Lưu Nguyệt, Ly Ly không hề nhìn thấy phản ứng nhỏ dù chỉ một chút khi hai cô gái nói chuyện với nhau. Thực chất cô nàng Lưu Nguyệt đang rất bực bội nhưng không thể phát tán cơn giận ra ngoài vì chính cô nàng đã nói sẽ không quan tâm đến Bạch Lương. Lưu Nguyệt chỉ liếc nhìn Bạch Lương khi anh chàng và mọi người đi phía trước chỉ có chua tài xế đi kế bên mới nhìn thấy đôi mắt đăm chiêu của Lưu Nguyệt. Chú tài xế toát ra ớn lạnh khi nhìn thấy vẻ mặt cô nàng và nghĩ:“ cô bé này hồi nãy không có gì, sau khi mọi người đi hết nên mới không nhìn thấy nét mặt thực sự của cô bé rất đáng sợ “. Dù sao chú tài xế sẽ không thể nói ra được điều này vì chuyện của giới trẻ không nên can thiệp sâu quá. Lưu Nguyệt bước đến ngay cổng chùa mọi ý nghĩ đều gác sang một bên. Cô nàng đã để tâm mình thanh tịnh một lòng chỉ nghĩ đến phật. Bạch Lương khi thấy Lưu Nguyệt bước vào từ đường của chùa đã thay đổi thành một con người khác. Anh chàng không nói gì chỉ nhìn Lưu Nguyệt rồi cũng tịnh tâm lễ phật