Lưu Nguyệt trong tâm đang hoảng hốt trước câu hỏi của anh trai Cẩm Hà. Cô nàng không thể nói nên lời vì cô không nghĩ sẽ nhận được một lời tỏ tình của anh trai kết nghĩa. Cẩm Hà nhìn thấy em gái không phản ứng bất cứ điều gì liền lặp lại lời nói:- Thật sự anh đã để ý em lâu rồi nhưng anh không nghĩ sẽ nói lời này sớm thế. Bạch Lương đã đoán đúng, anh không muốn làm một người anh trai của em mà muốn tiến đến một quan hệ khác (Cẩm Hà)
Lưu Nguyệt trầm lặng một lúc
- Không phải anh đang quen với Diệu Ngân sao? (Lưu Nguyệt)
Cẩm Hà lắc đầu
- Anh và Diệu Ngân chỉ là bạn bè bình thường không hề có mối liên hệ như em nghĩ (Cẩm Hà)
Lưu Nguyệt phản kháng
- Nhưng em nhìn ra được bạn ấy có tình cảm với anh (Lưu Nguyệt)
Cẩm Hà không kiềm chế đã lớn tiếng
- Người anh để ý là em. Người anh quan tâm nhất cũng chỉ có mình em, em thật sự có hiểu không? (Cẩm Hà)
Lưu Nguyệt bất động không nói thành lời nhưng rồi lại lên tiếng:
- Cẩm Hà, anh cũng biết người em để ý không phải là anh (Lưu Nguyệt)
- Anh biết chứ, dù nói ra hay không anh cũng sẽ bị tổn thương. Cho nên anh không muốn mình sẽ phải tiếc nuối điều gì (Cẩm Hà)
- Anh trai, em xin lỗi từ trước đến nay em chỉ xem anh như một người bạn. Nếu như có sự hiểu lầm nào đó em hi vọng anh sẽ không bị tổn thương nữa (Lưu Nguyệt)
- Lưu Nguyệt không có lỗi, anh không quan tâm em có đến với hắn ta không anh chỉ cần anh còn cơ hội nhất định anh sẽ không bỏ qua (Cẩm Hà)
- Cẩm Hà anh thật cố chấp (Lưu Nguyệt)
- Em cũng thế mà (Cẩm Hà)
Cẩm Hà mỉm cười và ôm Lưu Nguyệt và nói:
- Em đừng quyết định vội hãy cho anh thêm thời gian được không, cũng chính là cho em một đường đi khác (Cẩm Hà)
Lưu Nguyệt suy nghĩ: " Nếu cho anh ấy cơ hội có phải là điều đúng đắn hay chỉ càng khiến cả hai tổn thương nhiều hơn. Trong lúc này chỉ trả lời có hoặc không cũng không thể nói ra được " Cẩm Hà thấy Lưu Nguyệt im lặng thì biết cô nàng đang rất khó xử
- Nếu em không trả lời tức là đồng ý nhé (Cẩm Hà)
Sau đó Cẩm Hà buông Lưu Nguyệt ra, cô nàng đã chạy một hơi về phòng. Còn anh chàng Cẩm Hà thở dài vì anh chàng biết cố em gái của mình chỉ là miễn cưỡng chấp nhận. Trong chuyện tình cảm ai cũng cố chấp như nhau, thực tế Cẩm Hà không hề muốn Bạch Lương trở về đây dù chỉ một chút. Anh chàng nghĩ chỉ còn cách đối diện nếu không có thể bản thân không có cơ hội nữa. Lưu Nguyệt khi chạy về phòng vẫn còn rất bối rối đây là lần đầu nhìn thấy cách cư xử anh trai mình không như mọi ngày cùng với những lời nói tỏ tình. Cô nàng thở dốc sau đó nhìn xung quanh xem mấy cô bạn đã tỉnh chưa rồi thấy Ly Ly đã ra ngoài chỉ còn Diệu Ngân vẫn còn ngủ. Lưu Nguyệt thở dài lấy lại bình tĩnh nằm suy nghĩ một lát ngủ quên lúc nào không biết. Đến h tối, khi cả nhóm đã chuẩn bị sẵn sàng cho buổi party của khách sạn tổ chức đã thông báo lúc h thì chỉ có một mình Lưu Nguyệt không nghe thông báo. Lúc đó, Lưu Nguyệt đang ngắm cảnh trên tầng thượng và cô nàng vẫn ngủ say xưa. Diệu Ngân tắm xong nhìn thấy Lưu Nguyệt vẫn còn nằm trên giường liền gọi Lưu Nguyệt tỉnh dậy. Lúc Lưu Nguyệt tỉnh giấc nhìn thấy Diệu Ngân sửa soạn tỉ mỉ lập tức hỏi.
- Ủa Diệu Ngân, sao bạn phải trang điểm vậy? (Lưu Nguyệt)
Diệu Ngân nhìn Lưu Nguyệt rồi nói
- À lúc đó bạn đang đi dạo không biết. Hồi chiều khách sạn thông báo tối nay ở đây có tổ chức buổi party biển cho khách hàng. Tất cả mọi người điều có thể tham gia (Diệu Ngân)
- Ồh vậy á (Lưu Nguyệt)
- Ờh, nhưng điều kiện là phải mặc bikini đến party (Diệu Ngân)
- Để mình đi tắm cái đã (Lưu Nguyệt)
- Nhanh lên Lưu Nguyệt tiệc sắp bắt đầu rồi (Diệu Ngân)
- Ủa mà Ly Ly đâu rồi (Lưu Nguyệt)
- Nàng ta đi từ đến buổi tiệc từ sớm rồi để giữ chỗ cho tụi mình (Diệu Ngân)
Trong lúc Lưu Nguyệt đang chuẩn bị thì có tiếng gõ cửa phòng, Diệu ngân mở cửa phòng thì thấy phục vụ đến mang theo hai cái hộp to
- Xin hỏi đây có phải phòng của tiểu thư Lưu Nguyệt không ạ
- À vâng đúng vậy nhưng hiện tại bạn ấy đang bận (Diệu Ngân)
- Có người muốn gửi cho cô ấy hộp quà này phiền tiểu thư nhận dùm cho cô ấy được không
- Xin hỏi ai là người gửi vậy? (Lưu Nguyệt)
- Tôi cũng không biết chỉ nhờ gửi dùm thôi ạ
- Vậy, cô cứ để đây lát nữa cô ấy ra sẽ nói lại (Diệu Ngân)
- Vâng cám ơn
Người phục vụ đi khỏi, Diệu Ngân nhìn chằm chằm vào cái hộp to đùng thì Lưu Nguyệt đã tắm xong bước ra thấy cái hộp liền hỏi
- Ủa cái hôp của ai vậy (Lưu Nguyệt)
- Có người gửi cho bạn đấy (Diệu Ngân)
- Hả????? Gửi cho mình có khi nào nhầm phòng không (Lưu Nguyệt)
- Người ta đọc tên của bạn rõ ràng mà sao nhầm được. Mở ra xem bên trong là gì đi(Diệu Ngân)
Lưu Nguyệt mở hộp ra thì thấy có những bộ áo bơi rất đẹp thuộc Vitoria Secret. Cả hai mở to mắt nhìn những bộ đồ bơi không tin nỗi. Diệu ngân hớn hở muốn sờ thử thì Lưu Nguyệt thấy có một tấm giấy liền lấy lên đọc.
- Gửi tiểu thư Lưu Nguyệt tối nay là buổi party của khách sạn và số phong của tiểu thư là trúng giải đặc biệt của chúng tôi. Giải đặc biệt chính là bộ đồ bơi tiểu thư đang thấy. Hy vọng tiểu thư sẽ thích (Lưu Nguyệt)
Khi Lưu Nguyệt đọc xong cả hai cô gái hét lên thật to vui sướng. Sau đó cô gái đã chọn cho mình một bộ phù hợp trong buổi tiệc. Nhưng vì lần đầu được tham gia party bikini cô nàng rất ngại ngùng đã khoác thêm cái khăn che bớt đi những chỗ gợi cảm. Diệu Ngân và Lưu Nguyệt nhanh chóng đến chỗ party kiếm nhóm của mình đang đứng. Một lúc sau Diệu Ngân thấy cả nhóm đang ngồi bể bơi lền kéo Lưu Nguyệt chạy đến đó. Bạch Lương nhìn từ xa thấy được Lưu Nguyệt đang chạy tới liền đứng lên tiến lại gần. Khi đó Diệu Ngân bổng nhiên buông tay Lưu Nguyệt làm cô nàng không giữ được thăng bằng Bạch Lương thấy được lập tức chạy nhanh lấy tay đỡ lấy Lưu Nguyệt. Cô nàng Lưu Nguyệt một phen hú hồn vừa mới bình tĩnh nói cám ơn người đỡ mình
- A cám ơn bạn đã đỡ mình nếu không mình bị trượt thiệt rồi (Lưu Nguyệt)
Lưu Nguyệt nhìn cánh tay thấy quen quen quay đầu ra phía sau nhìn thấy Bạch Lương đã đỡ mình. Cô nàng túng lúng không nói được gì. Lưu Nguyệt định nói Bạch Lương buông tay thì cánh tay của anh chàng siết chặt hơn khiến cho Lưu Nguyệt không thoát được. Bạch Lương quay hướng người lại không để nhóm thấy được Lưu Nguyệt rồi nhẹ nhàng nói nhỏ bên tai cô nàng
- Sao bạn lúc nào cũng dễ mất thăng bằng thế, phải cẩn thận hơn chứ (Bạch Lương)
Lưu Nguyệt lúng túng trả lời
- Mình không cố ý để bị ngã đâu (Lưu Nguyệt)
Bạch Lương nhìn thấy bộ đồ bơi màu đen của Lưu Nguyệt đang mặc phía sau lớp khăn trắng che bớt lại
- Bạn mặc bộ đồ rất hợp, bạn nên cẩn thận hơn (Bạch Lương)
Khi nghe Bạch Lương nói Lưu Nguyệt không còn sức để đấy anh chàng này đang ôm chặt mình từ phía sau ra. Nhưng được một lúc Bạch Lương buông ra rồi nắm tay Lưu Nguyệt đi về phía của nhóm. Lưu Nguyệt đã rất hồi hộp nhịp tim đập rất nhanh rất muốn lấy lại trạng thấy bình thường nhưng đôi tai lại đỏ lên không thể nào bình tĩnh được. Trong lúc Diệu Ngân chạy đến chỗ mọi người
- Đến rồi nè (Diệu Ngân)
Cẩm Hà phát hiện liền hỏi
- Ủa Lưu Nguyệt đâu, không phải bạn đi chung với Lưu Nguyệt sao (Cẩm Hà)
Diệu Ngân quay đầu lại mới biết không thấy Lưu Nguyệt phía sau. Nhìn lậu một chút thấy Bạch Lương nắm tay Lưu Nguyệt đến
- Kìa Lưu Nguyệt đến rồi. (Diệu Ngân)
- Ủa sao Lưu Nguyệt lại đi với hot boy (Ly Ly)
- Hồi nãy cô nàng này chạy nhanh quá xém trượt chân nên mình mới dẫn đến nè (Bạch Lương)
- Có sao không em gái (Cẩm Hà)
Lưu Nguyệt lấy lại được bình tĩnh trả lời
- Không sao mọi người đừng lo (Lưu Nguyệt)
- Ủa Quốc Thành và Khánh Nam đâu (Diệu Ngân)
- Hai người họ đi lấy thức ăn rồi lát nữa chúng ta sẽ có đồ ăn mọi người ngồi đi (Ly Ly)
Lưu Nguyệt liền ngồi xuống thì Bạch Lương ngồi ngay kế bên. Cô nàng Lưu Nguyệt không để ý chỗ ngồi lại kế bên là Cẩm Hà. Thế là cô nàng mắc kẹt chính giữa hai người con trai.