Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

chương 33

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG

“Suỵt…” Bắc Khởi Hiên đưa ngón tay đặt lên trên môi cô: “Thu Nghi, đó chỉ là một phần kế hoạch. Anh nói rồi, anh sẽ không yêu bất kỳ người phụ nữ nào khác ngoài em.”

Nhìn anh kiên định nói những lời thâm tình như vậy, Đỗ Thu Nghi cảm thấy, nghe được lời bảo đảm của anh thì cô có thể kiêu ngạo, cô nên tin tưởng anh mới phải, nhưng mà…

Bắc Khởi Hiên đưa tay ôm cô vào lòng: “Không cho em suy nghĩ bậy bạ nữa, chỉ cần có thể khiến cô ta dụ được chủ tịch thành phố ký vào văn bản đó, anh không cần phải phí thêm thời gian với cô ta nữa.”

Đỗ Thu Nghi ngẩng đầu lên: “Thật sao?”

Dáng vẻ sợ hãi đó khiến lòng Bắc Khởi Hiên mềm nhũn, anh cong môi cười: “Ngốc, anh đã lừa em bao giờ chưa?”

Cô nhích sát vào lòng anh, nhẹ giọng đáp lời: “Anh Hiên, em yêu anh rất nhiều, em không thể không có anh.”

Anh trầm giọng đáp: “Anh biết.”

Trong thời kỳ tăm tối nhất của mình, chỉ có Thu Nghi ở bên cạnh anh, khi anh bị bạn học và bạn bè chế nHiên vì cha mình, người đã ở bên cạnh anh cũng chính là Thu Nghi.

Anh yêu người phụ nữ này, Bắc Khởi Hiên tự nói với chính mình như vậy.

Đỗ Thu Nghi nhắm hai mắt lại, hưởng thụ sự bình yên ở trong lồ ng ngực anh. Cảm giác được anh ôm thật chặt, đáp lại cô như thế, cuối cùng cô mới lộ vẻ tươi cười.

Thấy cô nở nụ cười, Bắc Khởi Hiên cũng thở phào nhẹ nhõm, tâm trạng mới tốt hơn. Anh ghé sát tai cô, khàn giọng nói: “Thu Nghi, đã lâu rồi chúng ta không làm…”

Bắc Khởi Hiên đưa Đỗ Thu Nghi rời đi, không phải là Bảo Ngọc không biết, có lẽ trái tim này đã mất cảm giác từ lâu, cô cũng không còn cảm xúc gì nữa.

Chuyện tốt.

Lúc đi về nhà, nhìn thấy hai người đang kéo nhau trước khu chung cư nhà mình.

“Mẹ đừng đi, mau về nhà với con.” Một cậu thanh niên trẻ đeo kính đang kéo lấy mẹ mình, đôi lông mày đen đậm nhíu chặt.

“Con đừng xía vào! Nhanh về đi.”

Chàng trai cuống lên: “Mẹ! Năm đó ba đã làm ra chuyện như vậy, giờ mẹ quay lại xin người ta giúp đỡ, không sợ mất mặt sao?”

“Tu Kiệt, con tưởng mẹ không ngại à? Nhưng vì công việc của con, có mất mặt mẹ cũng chịu.”

Trương Bảo Ngọc từ từ đến gần, cô cũng nhận ra ngay.

Là anh ta, Dương Châu Kiệt – hai năm sau chính là nhà đầu tư cổ phiếu thành công nhất toàn quốc.

Năm đó, cũng bởi vì Bắc Khởi Hiên muốn mời người này giúp mình, Bảo Ngọc mới có xem tài liệu về anh ta. Không ngờ lại có thể gặp mặt ngay trước cửa nhà. So với thời điểm đã thành danh, bây giờ Dương Châu Kiệt vẫn còn mang dáng vẻ thư sinh, ăn mặc rất bình thường.

Nhận ra có người đang nhìn, Dương Châu Kiệt vừa quay đầu lại đã chạm vào ánh mắt nghi ngờ của Bảo Ngọc, nhất thời, gò má trắng nõn cũng đỏ lên, đặc biệt khi đối phương là một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, anh thấy xấu hổ chỉ muốn tìm lỗ chui xuống đất.

Anh vội cúi thấp đầu: “Mẹ! Chúng ta đi thôi!”

“Không được, hôm nay nói gì mẹ cũng phải gặp được chủ tịch thành phố Trương!” Mẹ Dương Châu Kiệt cũng nhìn thấy Bảo Ngọc, bà đi qua cười hỏi: “Chào cháu gái, cháu có biết nhà của chủ tịch thành phố Trương ở tầng mấy không?”

Bảo Ngọc nhìn Dương Châu Kiệt, mặt anh ta đỏ lừ lan xuống đến cổ. Anh cúi đầu chỉ hận không thể tìm chỗ trốn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio