Chương 335 “Đúng vậy.” Bắc Khởi Hiên lập tức nhìn vào gương chiếu hậu, thấy có một chiếc xe màu đen vẫn luôn đi theo và giữ một khoảng cách nhất định với anh. Chẳng trách anh ta có thể nắm được nhất cử nhất động của anh. Bắc Khởi Hiên không nói hai lời liền xoay tay lái, đem xe tấp vào lề đường. Đối phương lại ra mệnh lệnh: “Xuống xe.” Anh theo lời đẩy cửa xuống xe, nhìn thấy chiếc xe kia cũng đã dừng lại liền tiến tới mở cửa xe. Bên trong, không có người mà anh muốn nhìn thấy, chỉ có một người phụ nữ ăn mặc hở hang, gửi lời chào tới anh bằng một nụ hôn ngọt ngào. Bắc Khởi Hiên nhướn mày, lạnh giọng: “Mãnh Hổ đâu?” Người ngồi phía trước quay lại nhìn anh, lạnh lùng nói: “Lão Đại đang đợi anh.” Bắc Khởi Hiên cười khẩy, thản nhiên nhìn qua cô. Con hổ này đúng là xảo quyệt, đến bây giờ mà vẫn chưa chịu tin tưởng anh. Chiếc xe ô tô chạy trên đường cao tốc, tốc độ đều đều. Người phụ nữ tham lam liếc nhìn Bắc Khởi Hiên, đôi mắt cô ngơ ngác vì sự đẹp trai của Bắc Khởi Hiên, nheo mắt lại, cơ thể đầy quyến rũ rúc vào người anh, hơi thở mê người phảng phất ở trước mặt anh, đôi môi đỏ mọng kề vào tai anh thì thầm: “Chúng ta phải rất lâu nữa mới đến nơi.” Bắc Khởi Hiên khẽ quay đầu liếc nhẹ cô. Người phụ nữ vươn đầu lưỡi thơm tho, liếm môi một cách khêu gợi, cố tình cúi về phía anh, để lộ ra bầu ngực đầy đặn: “Nếu chán, anh có thể chơi cùng em.” Bắc Khởi Hiên ngay cả lông mi cũng chưa hề động đậy, nhìn cô chằm chằm, không bị lay động. Lúc này, những người ngồi phía trước cười khúc khích, chậm rãi nói: “Cậu cứ hưởng thụ đi, không sao đâu. Lão Đại từ trước tới nay đều rất hào phóng, không để tâm tới loại mặt hàng này đâu.” Người phụ nữ giọng hờn dỗi: “Ngậm miệng chó của ngươi lại.” quay đầu, lại rúc vào trong người của Bắc Khởi Hiên, hay bàn tay với móng tay màu đỏ xoa xoa trước ngực anh rồi từ từ trượt xuống thắt lưng, đôi mắt quyến rũ: “Miệng tôi rất lợi hại, anh có muốn thử không?” Đột nhiên, Bắc Khởi Hiên nắm lấy cổ tay cô hất sang một bên, ánh mắt ghê tởm không hề che dấu. Sắc mặt người phụ nữ lập tức thay đổi: “Anh có ý gì?” Bắc Khởi Hiên không thèm nhìn cô, lạnh lùng nói: “Tôi không có hứng thú với thứ người khác đã sử dụng.” “Anh!” “Haha…” Hai người đàn ông ngồi phía trước cười to, người phụ nữ bị mất mặt, đôi mắt lập tức trừng lớn, liếc mắt nhìn một cái rồi ngồi sang một bên, vắt hai chân đầy giận dỗi. Chiếc xe dừng lại trước một cái spa cao cấp. Bọn họ liền đi vào, xuyên qua đại sảnh vô cùng tráng lệ, đi thẳng lên tầng ba bằng thang máy rồi đẩy cửa của một phòng bao riêng ra. Mãnh Hổ nằm ở trên giường, bên cạnh là hai người phụ nữ xinh đẹp mặc sườn xám đang mát xa cho anh ta. Bắc Khởi Hiên nhìn xung quanh và thấy rằng camera được lắp ở hầu hết mọi ngóc ngách trong căn phòng này. Ngước mắt lên, nhìn qua cửa sổ có thể mơ hồ thấy được ánh sang phản chiếu từ ống kính của tầng nhà đối diện. Lông mày Bắc Khởi Hiên hơi nhướng lên. Là một tay bắn tỉa.