Chương 757 Mặc dù cô biết số điện thoại của anh, nhưng nếu đã dùng danh nghĩa công việc đến đây, cô chỉ đành đến quầy tiếp tân và hẹn gặp theo quy trình. Nhưng khi nghe thấy cô chỉ là một biên tập viên của một tờ tạp chí nhỏ, người phụ nữ ở quầy lễ tân đã ngay lập tức từ chối với một nụ cười chuyên nghiệp: “Thật ngại qúa, tổng giám đốc Liên đang họp, lần sau cô đến có thể hẹn trước.” Vy Hiên cũng biết, với thân phận giống như Liên Cẩn Hành, không phải là có thể tuỳ tiện gặp được. Cô nắm chặt điện thoại, vào lúc còn đang do dự có nên gọi cho anh ta không thì đột nhiên có người gọi cô: “Cô Phạm?” Vy Hiên quay đầu lại nhìn đối phương, nhất thời cô không nhớ ra là đã gặp ở đâu nữa. Anh ta tiến lên trước, lịch sự giới thiệu: “Tôi là trợ lý của anh Liên, tôi họ Tần.” Vy Hiên lập tức có ấn tượng: “Ò! Đúng rồi! Lần trước chúng ta có gặp qua!” Trợ lý Tần mỉm cười: “Cô Phạm đến tìm anh Liên sao?” “Ừm, tôi đến đưa ít đồ.” “Vậy được, tôi đưa cô đi gặp anh Liên.” Vy Hiên cảm kích không ngớt: “Cảm ơn.” “Đừng khách sáo, cô đợi tôi một chút, tôi qua quầy tiếp tân lấy tờ đơn đã.” Sau khi trợ lý Tần đi qua đó xem xét chữ ký thì cô lễ tân nhịn không được mà tò mò hỏi: “Trợ lý Tần, cô ấy là ai vậy?” “Cô không xem tin tức sao? Cô ấy là vợ chưa cưới của tổng giám đốc chúng ta đó.” Trợ lý Tần quay người lại rồi đi về hướng Vy Hiên: “Cô Phạm, chúng ta đi thôi.” Vy Hiên gật đầu rồi theo anh ta đi về phía thang máy. Những lời vừa nãy đã lọt vào tai cô không sót chữ nào cả, tâm trạng cô lúc này nặng nề vô cùng. Bước vào trong thang máy, trợ lý Tần nói: “Tổng giám đốc đang tiếp một vị khách rất là quan trọng, cô Phạm có thể phải đợi một chút mới được.” Vy Hiên áy náy nói: “Không sao đâu, tại tôi không có hẹn, đột nhiên lại tới đây làm phiền.” “Ha ha, cô Phạm nói đùa rồi, cô mà còn cần hẹn trước sao? Tổng giám đốc chắc còn mong cô đến làm phiền thêm mấy lần nữa kìa.” Vy Hiên miễn cưỡng nở một nụ cười gượng, cô quay đầu sang hướng khác âm thầm hít một hơi thật sâu, ánh mắt càng lúc càng kiên định, là lỗi của cô, cho dù kết cục như thế nào đi nữa cô cũng phải gánh vác! Ra khỏi thang máy, trợ lý Tần đưa cô đi thẳng đến văn phòng của Liên Cẩn Hành. Nhìn cánh cửa gỗ màu đen ở cuối đường kia càng lúc càng gần, trái tim Vy Hiên lại bất giác nhảy lên thình thịch. Trợ lý Tần thuận tay đẩy cánh cửa phòng nghỉ ở bên cạnh ra: “Cô Phạm, cô nghỉ ngơi ở đây một chút đi.” “Ừm.” Sau khi Vy Hiên bước vào trong, trợ lý Tần liền gõ cửa đi vào văn phòng của Liên Cẩn Hành. Vy Hiên ngồi xuống, cũng không biết tâm trạng tại sao lại thấp thỏm không yên như vậy nữa, cô cúi đầu xuống, hai tay đỡ lấy trán, mi tâm thì nhíu lại. Nếu đã là tiếp đãi khách quan trọng thì chắc là sẽ lâu lắm, vậy thì cô nhân lúc này chỉnh đốn lại cảm xúc, và điều chỉnh trạng thái cho tốt để đối mặt mới được. Nhưng rất nhanh, cửa đã bị mở ra. Còn tưởng là trợ lý Tần nên lúc ngẩng đầu nhìn lên, cô đã rất sững sờ.