Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

chương 794

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 794 Vy Hiên nhíu mày lẩm bẩm: “Bảo Ngọc, cậu đừng có suốt ngày gọi người ta là thằng nhóc này thằng nhóc nọ, đâu phải là người ta không có tên chứ.” “Nè Vy Hiên! Cậu lại bởi vì đàn ông mà trách mắng mình hả, tình người của cậu đâu hết rồi.” Vy Hiên bị chọc cười phá lên: “Được rồi, là do mình không đúng, có lẽ bởi vì Lăng Vũ rất để ý đến chuyện tuổi tác cho nên mình cũng trở nên chú ý theo.” Sau khi Bảo Ngọc quở trách hai câu rồi lại nói: “Thật ra tình yêu chính là chuyện của hai người, chỉ cần hai người vui vẻ cũng không cần phải quan tâm người khác nói cái gì. Hơn nữa, kể từ sau khi cậu ở cùng với cái tên nhóc… được rồi, là Tập Lăng Vũ, rốt cuộc cậu ta cũng chưa từng có tin tức xấu với người phụ nữ nào khác, hình tượng cũng càng ngày càng chín chắn, có thể nhìn thấy được cậu ta rất để ý đến cảm nhận của cậu.” Khó có thể nghe được Bảo Ngọc khen Lăng Vũ, Vy Hiên bật cười, trong lòng đều là ngọt ngào, giọng nói của cô rất nhỏ: “Cậu ấy vẫn luôn để ý…” “Cậu có thể tém tém lại một chút hay không hả, giống như lúc nào cũng mong người ta nhào tới vậy đó, mình cũng nổi hết cả da gà đây.” Bảo Ngọc rùng mình một cái, nói: “Thôi được rồi, cậu cứ cùng với Tập Lăng Vũ hưởng thụ thế giới hai người đi. Nè, đừng có trách mình không nhắc nhở cậu nha, đừng có lãng phí thân thể cường tráng khỏe mạnh của người trẻ tuổi, như vậy là phung phí của trời đó nha.” “Bảo Ngọc!” Vy Hiên bị chọc ghẹo mặt đỏ bừng, giọng nói vừa thẹn vừa vội: “Cái cô gái này không thể cứu chữa được rồi.” “Ha ha.” Lưu lại một tràng cười, Bảo Ngọc cúp điện thoại. Vy Hiên cầm điện thoại di động, giống như có tật giật mình, dù cho không có ai ở đây nhìn mình mà mặt của cô cũng nóng lên. Không phải là cô với Lăng Vũ chưa từng thân mật với nhau, cô cũng biết dục vọng Lăng Vũ đối với mình mãnh liệt đến cỡ nào, chỉ có điều anh ta vẫn luôn cẩn thận từng li từng tí, lúc không xác định được cô có bằng lòng hay không thì dưới tình huống đó chưa từng vượt qua giới hạn. Cô đang hưởng thụ sự bao dung của anh ta, đồng thời cũng đang nỗ lực muốn vượt qua chướng ngại tâm lý. Nhưng loại chuyện như thế này cũng không phải chỉ cần dựa vào cố gắng là có thể, dù sao gần đây gặp mặt cũng quá ít… Mặt Vy Hiên đỏ đến không chịu nổi, nhanh chóng lấy cái ly đi khỏi, không ngờ mình thật sự giống như lời Bảo Ngọc nói, lúc nào cũng đợi Lăng Vũ nhào tới mình… Thật là mất mặt quá đi thôi! Tan làm, Vy Hiên vội vội vàng vàng đến siêu thị một chuyến, nghĩ đến gần đây Lăng Vũ thường xuyên thức khuya cho nên nấu chút canh bồi bổ cho anh ta. Đến khu thực phẩm sống, cô nhìn trúng một con cá vừa mập lại vừa lớn đang nhảy nhót tưng bừng. Lúc người bán hàng vớt cá lên, không ngờ cá lại tung ra khỏi lưới rớt xuống mặt đất, vừa vặn rơi vào chân của một cô gái đang đi ngang qua. “A!” Người kia bị dọa hét lên một tiếng, nhìn thấy con cá đang bay nhảy ở bên chân lại bị dọa lui ra phía sau mấy bước té ngã đặt mông ngồi trên đất. “Cô ơi cô không sao chứ?” Vy Hiên vội vàng chạy tới đỡ cô ta dậy, nhân viên siêu thị cũng bởi vì sai lầm của mình mà không ngừng nói xin lỗi, cô gái cũng hiền lành nói không có chuyện gì đâu. Có người bạn đứng ở phía trước kêu cô ta: “Vịnh Nhi, ở đây người xếp hàng ít nè.” “Ừm!” Cô gái mỉm cười với Vy Hiên, sau đó liền chạy đi khỏi, đằng sau quần bị dơ một mảng lớn, cô ta cũng không thèm để ý. Nhân viên siêu thị vừa giúp cô cân cá vừa cảm khái nói: “Bây giờ cô gái tốt giống như vậy quả thật quá ít, vào tuần trước có một dì làm nhân viên quét dọn ở chỗ này, cũng bởi vì đồ lau nhà cọ đến giày của một cô gái nên đứng đó sửng sốt bị mắng hơn một tiếng đồng hồ, sau đó còn tìm ông chủ đòi dì ấy bồi thường sáu trăm ngàn mới chịu bỏ qua. Hơi, một tháng tiền lương của dì cũng chỉ có hai triệu tư…” Vy Hiên nghe xong không Khỏi nhìn về phía cô gái đi khỏi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio